Phần 29: Kết (khoe tranh)<3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

14 năm trôi qua nhanh như thoi đưa, tiểu tử ngày nào giờ đã trưởng thành. Thiếu niên ngoan ngoãn dày kinh sử, lại học võ, kiếm linh, bút pháp... bản thân sinh ra danh phận đã cao quý, mang danh con vua, lại càng phải cố gắng nỗ lực hơn người. Khó khăn chông gai nhưng vẫn luôn chăm chỉ, trong các kì thi đều đứng đầu bảng, noi gương cho mọi người. Tính tình lại phong lưu hoà thuận, quân tử nhất ngôn, chỉnh chu, mẫu mực khiến ai ai cũng phải kính nể. Bản thân lại sở hữu vẻ đẹp trời phú, không quá mạnh mẽ, đanh thép mà trang trọng, nam tính, lanh lợi, hai răng hổ đáng yêu không lẫn vào đâu. Khi cười như toả sáng, giờ mới hiểu câu "Nhất tiểu khuynh thành " nó như thế nào...

Thái Tử điện hạ đây chỉ hay dị ứng với 9 từ: " người phụ nữ của ta" và "bám váy đàn bà" thuở bé đã có ấn tượng sâu sắc để ghi nhớ nên tuyệt đối tránh xa! Đối với bạn khác giới chưa bao giờ vượt quá giới hạn.Thật là thanh niên nghiêm túc a~

Năm nay Thái tử đã lớn nhiều rồi, đẹp trai ngời ngời rồi. Gọi Tiểu Lang hoài cũng kì thật! Vì vậy Mẫu hậu gọi bảo bối đến, ôm cái cục bông nhỏ cao 1m68 vào lòng,thích thú cười hỏi:

- Lang nhi lớn rồi, muốn có tên nào khác không?

- Nhi thần tuỳ ý mẫu hậu

- Thế  tên là Tiêu Sái nha!
-....
- Còn Tiêu Nại?
- ....
- Thụ nhi?
-.....
- Công nhi?
-.....
- Nị, rốt cuộc tên gì hay đây?
-....

- Mẫu hậu muốn tên con hay như Đình nhi ,Wang Kai đó! Hay là.......  Hạ Hầu Tử!!!!!!!!?????_Tên vừa hay vừa đẹp, mang chút nét tươi của mùa hạ, lại mang vẻ trong lành, thanh thanh của trời thu. Giản dị mà thanh cao, không thiếu phần đáng yêu. Con không đồng ý là mama chịu đấy!

Mắt bé con mở to , đen lay láy sóng sánh ánh nước, khẽ cười hờ, nhún vai. Như được chấp thuận, Hoàng hậu Sakura giơ tay chiến thắng, hô to kiểu rất cuồng nhiệt:
- Tên con mẹ là Hạ Hầu Tử! Hầu nhi, tên con đẹp nhất thế gian!!!!!

- Hầu nhi có thích có em không?_ Câu hỏi rất có liên quan của Hoàng hậu chen vào khoảnh khắc hạnh phúc tràn đầy

Thái tử tròn mắt, vẻ ngoài uy quyền bao nhiêu giờ bị hai cái răng yêu yêu kia đánh bay hết, lưỡi hồng khẽ liếm nhẹ vành môi mỏng

- Không thích!

Mẫu hậu tức, nghĩ cục bông nhỏ ích kỉ, định gào lên dạy dỗ thì cái giọng đáng ghét kia lại vang lên ngọt ngào như đường rót vào tim

- Sợ người đau...

Ôi, con ai mà ngoan vậy, sợ mẹ đau cơ đấy! Cục bông này dẻo miệng ghê cơ, chao ôi, cái mắt này, cái mũi này...mama con mà trẻ lại độ chục tuổi chắc chắn theo đuổi con đến chết luôn! Cũng phải, bao nhiêu tiểu thư quyền quý cứ kiếm chuyện ngày ngày qua lại rừng trúc xem con trai mẹ luyện kiếm mà xuýt xoa, người dân thấy con đi trên phố phải tụm lại trầm trồ, thậm chí công chúa nước láng giềng ghé chơi chỉ toàn lấy cớ lảng vảng trước Đông cung ngắm bảo bối thôi! Mẹ đây là người hạnh phúc nhất! Được ôm bảo bối vào lòng, thơm hít các kiểu, độ gần kề như thế, mùi hương nam tính nhưng lại thơm như sữa, thế gian có ai sướng như ta không??? _ Sakura cười tự đắc trong bụng, chắc ngẩm bảo bối bé bỏng đáng yêu sẽ ở cạnh mãi mãi....nhưng đời nó không như là mơ.... Hoàng thượng mà biết được sẽ lên cơn ghen với tiểu thái tử tội nghiệp của ta mất thôi...T.T

Ông trời vẫn luôn thử thách lòng người, không trừ ngay cả với những người hoàn hảo. Trong một buổi chiều, Thái tử đang luyện kiếm thì một cái quạt từ đâu phi trúng đầu. Thái tử chau mày cầm lên ngắm nghía, chậc, con gái nhà ai có quạt cũng không biết giữ, thuỳ mị vứt vào hố rác rồi!

Một cô bé từ đâu nhảy bổ ra, cười cười nói nói, trêu ghẹo, đùa cợt. Thái tử nhăn mặt, tỏ rõ sự khó chịu, vứt trả lại quạt kèm răn đe:

- Thân là nữ nhi lại cởi mở quá lố là không nên, chấn chỉnh lại tư hạnh là vừa.

Cô bé chau mày, chẹp miệng:

- Tiểu tử, 16 năm sống trên đời, tỉ đoán chắc đệ đã 15 tuổi, nếu vậy thì tỉ hơn đệ một giáp đó! Đề nghị có tôn trọng chút. Kiếm linh không bằng Thuật sĩ, nếu muốn có thể so tài. Nếu đệ thắng, tỉ sẽ nhường đệ làm huynh, còn nếu thua, mãi mãi chỉ là tiểu tử!

Tự ái, tính bốc đồng di truyền từ mẫu thân từ đâu nổi lên, át đi lý trí sắc bén của phụ thân. Dù biết rõ thuật sĩ có phần hơn nhưng vẫn chấp nhận thử thách. Kết quả là thua do bị phép làm bay mất kiếm. Ôm mối hận trong lòng, nhưng vẫn quân tử ra bắt tay:

- Chúc mừng, tỉ rất giỏi.

- Đệ đệ không tức sao?_Cô bé vẻ hơi bất ngờ

Thái tử cười lộ răng đáng yêu, hoà đồng :

- Không sao, quân tử mười năm trả thù chưa muộn!

Cô bé mỉm cười:

- Đệ đệ thật ngoan, biết điều. Nhân tiện, tỉ tên Linh Vy, mẹ là Dương Lam Đình, ba là Wang Kai. Có gì cần cứ hỏi một trong hai người họ, chắc chắn người dân sẽ biết mà chỉ! Cũng muộn rồi, xin từ biệt! Chào đệ đệ nha!

Thái tử vẫy tay chào. Lần đầu thua một người con gái, quả là hiếm hoi, cơ hội ngàn năm có một, không thể bỏ lỡ.

- Thì ra cũng là người Tomoeda, tỉ yên tâm. 1 năm nữa, được lên ngôi, đệ sẽ nhường tỉ nằm dưới cho biết thế nào là trả thù a...

----End---

Thân ái gửi bạn đọc:

Cảm ơn các bạn đã đồng hành với bộ truyện " Thái tử lạnh lùng" không quản sự lười chẩy thây của au... Đối với au, viết hết đúng là một kì tích! Lại còn là truyện cổ trang nữa .Nhân tiện nói luôn đây là bộ truyện hoàn thiện duy nhất của au...:v vâng, au biết au lười ạ! Dù sao au cũng muốn nói au rất vui, mọi comment của các bạn au đều đọc hết, những lời khen khiến au rất hạnh phúc và có thêm động lực để viết, thiếu điều là au chưa reply hết thôi (vì au lười mà!). Bộ truyện này đem đến cho au rất nhiều lượt đọc và lượt follow :)) giờ mới biết watt có rất nhiều sắc nữ nhen, chính au cũng là một trong số đó nè, cảm thấy như có H thì sẽ có nhiều lượt xem.... :x và truyện au vẫn còn nhiều chỗ rất ư là vớ vẩn(mấy chương đầu) nhưng các bạn vẫn kiên nhẫn đọc hết, Nhật-Trung lẫn lộn lung tung (cái nì là do mới viết truyện còn đang mê anime Nhật, một hôm đẹp trời dở chứng lăn sang thương yêu TFBoys và ngôn tềnh Trung quốc, chính là bộ "yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên" xem phim cực kì hay!) nhưng các bạn yêu vẫn ủng hộ nhiệt tình,thậm chí có bạn còn khen kết hợp thế này rất ư là hay. Au thực sự rất vui, rất hạnh phúc a... Chân thành cảm ơn các bạn nhiều *trao ngàn nụ hôn* Chính vì thế nên dù bận cho năm lớp 9 au vẫn ráng viết nốt. Mong rằng sau này, các bạn đừng quên TTLL , con au đầy khí thế lười và căng tràn nhiệt huyết cùng với những dòng tâm sự chân thành, đa số là vớ vẩn và cố ý gây cười này nha!!!!{ NHỚ NHEN!!!!

~Thân ái từ tận đáy lòng, cảm ơn!~

Au- Mon.

(chúng mình chưa chia xa đâu...au còn đang viết dở một bộ nữa các nàng ạ ^^ ) nhớ cmt and don't forget me 💖 nhân tiện giờ đây au đang viết bộ    ,vô xem thử nha!😘























Kéo nữa đê~











Sắp đến rồi...





















































Ta không lừa đâu, phải bỏ sức mới thành công chứ! ^ ^












Tara!!!

Khuyến mãi một đoạn trích kể về Tiểu Lang và Linh Vy a~ (Sau này là Hạ Hầu Tử (17) và Dương Linh Vy(18):)

Thượng Uyển Địa, hoa đào nở rực rỡ cả một khoảng trời,từng cánh hoa nhẹ rơi xuống theo từng cơn gió tạo ra một khung cảnh mĩ lệ tuyệt đẹp. Nữ nhân đứng giữa trời hoa, nhẹ nhàng di chuyển, khẽ khàng như tấm lá rời cành, dịu dàng như làn nước hồ mùa thu. Tấm áo hồng phấn bay nhẹ trong gió, xoè ra vòng tròn lớn trên mặt đất. Từng nhịp, từng cái xoay người, từng cái chạm chân đều rất nhẹ và điêu luyện. Mái tóc đen dài buộc hờ bằng mảnh lụa xanh khẽ tung bay trong gió...

- Linh Vy, nàng làm gì vậy?

- Ta chỉ là nổi tâm tình muốn ra đây múa một chút không được sao?_ Nữ nhân xinh đẹp quay lại, mắt nai to tròn thoáng nét khó chịu, mày đẹp chau lại

- Không phải, nếu nàng muốn ta có thể đưa nàng đến Hứa Xương chơi_ Nam nhân cười tiêu sái, lộ răng hổ khả ái

- Đệ đệ,ta hơi lớn tuổi để chơi rồi đó.

- Kệ đi, hôm nay Hứa Xương có hội chợ, ta cũng phê tấu xong rồi, ta đưa nàng đi đến đó!_ Nam nhân mặc long bào nhất quyết kéo nàng đi, Linh Vy cũng chẳng thể từ chối

- Hảo, đi thì đi! (đây nó gọi là sắc nữ rồi :v)

--------------------------------------------------------------

Hạ Hầu Tử đỡ nàng xuống kiệu hoa, chân nhỏ chạm đất, mới buông tay khỏi eo nàng.

- Ta không phải trẻ con

- Ta cũng chưa phải người lớn_ Hầu Tử lại mỉm cười, hảo soái đến nao lòng.

Linh Vy khẽ đằng hắng, gương mặt kiều diễm ửng hồng,môi đỏ bặm lại, e ấp quay đi hướng khác, khoanh tay làu bàu

- Ngươi xem, ngươi chậm chạp nên mọi người đến đông quá rồi, làm sao mà chen vào đây?

Hạ Hầu Tử nắm lấy tay nhỏ của nàng, kéo nàng vào lòng, buông vạt áo che chắn cho nàng giữa dòng người chen chúc tấp nập, cánh tay vì thế mà cũng bị ê ẩm chút. Giờ nếu chàng đưa lệnh bài ra, quả là sẽ ngay ngắn ngay, nhưng lại không muốn phá hỏng không khí, nên đành im lặng giành chỗ trong dòng người.

Về phần Linh Vy, nép vào lồng ngực nam nhân, mùi hương quen thuộc đánh thức khứu giác nhạy bén, mặt nàng đỏ lựng, cảm tưởng như tai đang bốc khí nóng đây, ôi ôi, còn không mau buông nàng ra?

Nhưng mà,.... cứ để thế này cũng được....

Đừng buông...

Hứa Xương rất đẹp. Nhưng điều kì lạ là đi đâu cũng thấy nét chữ thư pháp, chữ hán "Phong hoa tuyết nguyệt".Nàng hơi tò mò a. Đến núi Vọng Phu, đôi bên bờ đều là liễu rủ, gió thổi bay bay, cầu cổ hoa cong cong sang bên kia bờ.Khung cảnh đẹp và mơ mộng đến vậy sao hiếm người lui tới thế nhỉ? Chỉ có bạch lão ông thư thả cầm bút ngồi dựa vào cây xoan cách đó không xa.

Linh Vy ngây ngô lại gần,thậm thụt ngó trộm khiến Hầu Tử không khỏi buồn cười, lại dòng chữ đó nữa rồi! Nàng không kìm được, hiếu động lại gần

- Ta mới đến Hứa Xương, xin hỏi vị hiền tài đây một chút, "Phong Hoa Tuyết Nguyệt" là gì mà lại phổ biến vậy?_ Linh Vy thân mật ngồi xổm, cất tiếng hỏi lão ông bận bạch y

Lão ông hơi bất ngờ, dừng bút, vuốt nhẹ râu dài, phất tay áo cười hiền:

- Thanh âm vọng qua núi, trên mặt nước mà đến...
Hoa là chiết nhánh, trang hoàng ba trăm vần thơ...
Tuyết là mái tóc phai, sương vương trên đầu mày...
Nguyệt là trời đêm tịnh mịch vắng sao ẩn mây,
Ánh trăng nghìn xưa, tận chân trời, ngay trước mắt...

*tham khảo qua internet
Nếu cô nương đây chưa rõ, có thể hỏi lại nam nhân kia,tại hạ cáo từ._ Lão ông cất tiếng trầm ấm, nói rồi đi

- Hơ...._ Linh Vy đau đớn nhìn ông lão lạnh lùng rời đi, tay trắng muốt bất động trên không trung, muốn níu mà chẳng giữ được

Hạ Hầu Tử đưa mắt phượng nhìn nàng, chậc lưỡi lại gần, cúi người, khẽ thì thầm vào tai nàng:

- Linh nhi ngốc, "Phong Hoa Tuyết Nguyệt", chính là muốn nói với nàng chuyện yêu đương...

*Hết òi, quý vị thấy có hay không?* sau này sẽ còn hay hơn nữa cơ! Mà nhân tiện, tui đã nói rồi, Lam Đình rất tốt, vầy mà cứ chửi, tui lừa mọi ng đấy! Đoạn tui viết Đình yêu Khải là Kai chớ có phải Syaoran đâu, Syao bị ăn dưa bở à...

Mà cặp Linh Vy-Hầu Tử đáng yêu ghê nhỉ?!ui cưng quá cơ! Hầu nhi cute hảo soái hơn bố nó, ai thích bố nó thì thích, tui là tui chỉ yêu mình nó thui!❤️có ai cùng chí hướng vô bắt tay cái đi~ tui còn vẽ cả đống hình liên quan hai đứa nó, yêu ghê cơ, muốn tui đăng cho xem level hội hoạ của tui không? Đạt cấp 8 vẽ linh tinh nhưng ổn😂 đủ sống...

*chị hủ của thời đại...

Bức này gái nhìn có vẻ đẹp hơn

Chu choa, bức nào đẹp nhất vậy???

P/s: đây có phải cái kết HE mà mấy mem yêu muốn từ au không? Hình như đây là chap dài nhất , 2400 từ ớ! Hoan hô au đi, nhiệt tình lên đi nèo!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net