🍌 CHƯƠNG 28 🍌

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 28: NHƯNG ANH KHÔNG THỂ DỪNG LẠI (H).




🍌 EDIT: Thịt Kho Tộ 🍌







Khi đến rạp chiếu phim, còn một lúc nữa phim mới bắt đầu, Thẩm Dịch Bạch nghĩ thấy mình còn kịp đi mua một ít đồ ăn vặt. Không phải là anh muốn ăn, mà là anh mua cho Hạ Hi.

"Anh mua nhiều thế?". Hạ Hi xách túi đồ ăn vặt, có chút không biết làm sao: "Rạp phim có cho mang vào không?".

Thẩm Dịch Bạch liếc nhìn cái túi to cô đang xách và cái túi trong tay mình: "Vậy để tạm bên ngoài đi, lát nữa mang về ký túc xá ăn".

"Sao anh mua nhiều như vậy làm gì?".

"Anh muốn mua cho em". Thẩm Dịch Bạch nhìn cô.

Thế này bảo cô phải trả lời thế nào? Đó là tấm lòng của anh, vậy thì cô cứ nhận thôi. Dù sao anh ấy cũng là bạn trai cô nên không việc gì phải từ chối cả. Thấy cô không hỏi tiếp Thẩm Dịch Bạch nở nụ cười hài lòng, nếu như cô tiếp tục từ chối, có lẽ anh sẽ nhờ bạn cùng phòng của cô mang lên hộ. Anh không biết tại sao, nhưng khi nhìn thấy những đồ ăn vặt cô thích anh liền muốn mua cho cô.

Bộ phim này nói về cái gì đã không còn quan trọng, vì trong đầu Thẩm Dịch Bạch bây giờ chỉ nghĩ đến những chuyện cần phải làm sau khi xem phim xong. Thật ra thì họ đã gần một tháng rồi không làm tình, với một người mới vừa nếm được vị thịt mà có thể nhịn được như anh thật sự không dễ dàng. Cũng may là cô ấy và Tống Xán Nhiên cũng không làm, bằng không tâm tư đố kỵ của anh lại bắt đầu muốn quấy phá.

Điều quan trọng nhất là tối hôm nay Hạ Hi chỉ thuộc về một mình anh.

Chỉ nghĩ đến điều đó thôi đã khiến mặt anh nóng lên, nhìn cô cách gần trong gang tấc khiến anh nhịn không được nắm lấy tay cô. Thấy cô không phản ứng, anh liền nghiêng sang hôn cô, bởi vì góc độ nên anh chỉ có thể hôn lên má cô nhưng cũng đủ làm anh cảm thấy hạnh phúc.

"Hạ Hi". Thẩm Dịch Bạch gọi tên cô.

"Hả?".

Anh lại hôn, nhưng lần này anh đã tìm được vị trí chính xác và hôn trực tiếp lên môi cô. Anh chưa bao giờ nghĩ một ngày nào đó anh sẽ bị nghiện cái cảm giác hôn này. Dường như trước đây anh chưa từng có cảm giác này, chỉ ở hiện tại khi đối mặt với Hạ Hi thì anh mới cực kỳ thích làm đủ loại hành động thân mật như thế này.

"Đang ở trong rạp chiếu phim đấy". Hạ Hi đẩy anh.

"Vậy giờ chúng ta đi luôn đi". Anh quả thật đã có chút đợi không kịp.

Anh đánh giá quá cao khả năng tự chủ của mình rồi, ở trước mặt Hạ Hi, anh căn bản không có chút tự chủ nào. Thật ra, trước đó anh cũng muốn xem bộ phim này, nhưng khi có Hạ Hi ngồi bên cạnh, tất cả sự chú ý của anh đã tập trung hết lên người cô và không chứa nổi thêm bất cứ thứ gì.

Hạ Hi nhéo nhéo mặt anh: "Xem hết đã rồi đi, phim này hay thế mà".

Sau khi rời rạp chiếu phim, Hạ Hi còn muốn cùng anh chia sẻ cảm giác của mình sau khi xem phim, nhưng Thẩm Dịch Bạch không thể nói ra lời thích hợp, vì anh không hề nghiêm túc xem phim.

"Anh như vậy, em chả biết sau này có nên cùng anh đi xem phim không nữa?". Hạ Hi hỏi.

"Tất nhiên có thể". Thẩm Dịch Bạch nói ngay: "Chỉ là hôm nay anh hơi vội".

Bắt gặp ánh mắt của cô, Thẩm Dịch Bạch lặp lại câu nói vừa rồi: "Hạ Hi, anh vội lắm".

Anh có bao nhiêu vội vàng, Hạ Hi đã cảm nhận được. Ngay khi bước vào cửa phòng khách sạn, cô đã bị anh ấn lên cửa và tìm chính xác đôi môi của cô rồi hôn lên. Hai cơ thể hoàn toàn dán vào nhau và cô không có bất kỳ cơ hội nào để thở dốc, chỉ buộc phải đón nhận nụ hôn của anh. Chân cô có chút mềm nhũn, nếu không phải Thẩm Dịch Bạch đỡ cô thì có lẽ cô bây giờ đã ngồi trên mặt đất. Hạ Hi nắm chặt góc áo của anh, đáp lại anh một cách vụng về. Cô cũng muốn cho anh biết tâm ý của mình, muốn anh biết anh không phải đang hát kịch một vai.

Cởi chiếc áo khoác vướng víu trên người cô ra, Thẩm Dịch Bạch ném nó sang một bên rồi bế cô lên giường. Cô rất nhẹ, có thể bị anh ôm lên một cách dễ dàng. Một khắc đó, Thẩm Dịch Bạch còn nghĩ chắc anh phải vỗ béo cho cô thôi, vì cô nhẹ quá rồi.

"Chậm..... Chậm thôi". Hạ Hi thở hổn hển.

"Nhưng anh không thể dừng lại". Thẩm Dịch Bạch nói: "Nếu em không chịu được thì cứ cắn anh đi".

Nói xong, Thẩm Dịch Bạch kéo áo len của mình xuống để lộ xương quai xanh và bờ vai. Hình ảnh này làm cô không kìm được nuốt ngụm nước miếng, nó hấp dẫn chết mất.

"Đây, cứ cắn vào đây này. Anh muốn được em đánh dấu".

Hạ Hi cởi áo len, tĩnh điện kêu vang lốp ba lốp bốp khiến trái tim cô run lên. Tuy rằng cô biết chuyện gì tiếp theo sẽ xảy ra và đây cũng không phải là lần đầu tiên, nhưng cô vẫn khá khẩn trương vì đây là lần đầu tiên cô chủ động muốn cùng Thẩm Dịch Bạch làm tình. Nói theo một ý nghĩa nào đó, đây mới là lần đầu tiên của cô. Ở lúc bị Thẩm Dịch Bạch ngăn lại, cô nghe thấy tiếng tim đập thình thịch. Cô không phân biệt được rốt cuộc đó là của ai, chỉ biết rằng nhịp tim của cô đang đập rất nhanh.

"Anh bắt đầu đây". Thẩm Dịch Bạch thở hổn hển bên tai cô.

Nụ hôn bắt đầu từ bên tai, tất cả các giác quan đều tập trung vào nụ hôn của anh. Khi hôn lên chiếc cổ trắng ngần, Thẩm Dịch Bạch nhịn không được để lại một dấu răng trên đó khiến Hạ Hi hít vào một hơi, mặc dù không đau lắm nhưng cảm giác kích thích lại gấp mấy lần trước đó.

"Đau không?". Thẩm Dịch Bạch hỏi.

"Không đau".

Anh liếm nhẹ lên chỗ dấu răng, giống như đang an ủi lên dấu vết để lại trước đó. Thời điểm hôn lên ngực, anh há miệng ngậm lấy sữa thịt trắng nõn, không muốn để lại một chút nào ở bên ngoài. Anh rất thích cái cảm giác này, nó khác với cảm giác khi dùng tay chạm và khi anh mút mạnh sẽ khiến Hạ Hi phải rên rỉ.

"Đừng mút!". Hạ Hi đỏ ửng mặt.

Nhưng anh không nghe mà nhất định phải tiếp tục động tác vừa rồi, cơ thể Hạ Hi run lên và cảm nhận rõ thân dưới đã ngập nước. Nhưng thân thể lại bị Thẩm Dịch Bạch đè chặt nên cô không thể làm ra động tác lớn, chỉ có thể hy vọng anh mau mau chuyển sang động tác kế tiếp.

"Dịch Bạch......". Hạ Hi nhẹ giọng gọi tên anh.

"Sao vậy?". Anh ngước lên khỏi ngực cô.

Hai đầu núm vú đã hơi đỏ và sưng lên bởi khi nãy anh không có một chút thương tiếc gì hết, cứ hết cắn lại mút, dùng đủ loại phương pháp như thể anh thực sự có thể hút được thứ gì ra từ đó.

"Anh..... Nhanh lên....". Cô đưa tay che mặt.

"Nhanh lên, em muốn anh làm gì?". Thẩm Dịch Bạch biết còn cố hỏi.

Hạ Hi có chút cuống, nhưng cô không biết phải nói thế nào.

"Không nói cho anh, làm sao anh biết được?". Thẩm Dịch Bạch khẽ cười.

"Em muốn anh đi vào.....". Hạ Hi cắn môi, nhắm mắt nói hết câu: "Em muốn anh địt, địt mạnh vào".

Lấy được đáp án hài lòng, Thẩm Dịch Bạch rốt cuộc cũng bắt đầu tiến hành động tác kế tiếp. Ngón tay anh đặt ở cửa lồn thăm dò, nơi đó đã cực kỳ ướt, màn dạo đầu vừa rồi có thể nói là vô cùng đầy đủ, ngay cả ga giường cũng đã bị ướt một ít.

"Sao lại nhiều nước như vậy?". Thẩm Dịch Bạch cười khẽ: "Hạ Hi của anh đúng là bảo bối".

"Đừng nói mà.....". Hạ Hi che kín miệng anh.

Lời nói vừa rồi đã đạt đến cực hạn của cô, nếu nói thêm nữa chắc cô muốn nổ tung mất. Nhất là khi những lời nói đó lại do Thẩm Dịch Bạch nói ra, nghe giống như đang nói mấy lời tâm tình triền miên nhưng ai biết lời nói ra lại thô tục như vậy.

"Được, thế thì anh làm".








༺꧁ HẾT ꧂༻







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net