Chương 1: Cuộc gặp định mệnh (ĐM :) )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi là Matsudo Rin, tên tiếng việt là Trần Hà Liên vì ba tôi là người Việt còn mẹ là người Nhật. Ba tôi vì muốn làm lại cuộc đời nên đã chuyển qua Nhật mở tiệm phở, mẹ thì là người ''rất'' lạc quan nên thấy cái gì được là ủng hộ hết mình và nhờ vậy mà bà đang ''ngự trị'' trên cái xăn le (T/giả: là xe lăn nhá, con nó mức dại vl) và vì chuyển nhà nên chuyển trường cũng là việc đương nhiên. Hiện tôi đang đứng trước ngôi trường nổi tiếng: Shishido, nơi chỉ dành cho các con nhà giàu, đi dọc hành lang với thầy Ada thầy chủ nhiệm lớp 11A - lớp chuyên của trường - thầy cao 1m8, 25 tuổi, khá điển trai, có mái tóc màu nâu vàng và đôi mắt màu nâu đen, thầy nhắc tôi:

-Ada: Vì ở đây không giống ở Việt Nam nên khi vào lớp em cần phải giới thiệu bản thân em trước rồi em mới xuống chỗ ngồi của mình được. Em làm được chứ?

-Rin: Vâng, em làm được mà, thầy không cần phải lo cho em đâu *cười nhếch mép* (cái đệt fuck tạp vl)

-Ada: Em chắc không phải dạng vừa đâu *cười*

-Rin: *vẫn cái kiểu cười ấy* (ông này chắc cũng không phải dạng vừa)

Tới nơi, thầy mở cửa và bước vào, tiếng xì xào trong lớp bị ''dập tắt''

-Ada: Hôm nay lớp chúng ta có thêm học sinh mới. Vào chào hỏi các bạn đi em

Tôi bước vào, ghi tên lên bảng và quay xuống mọi người nói:

-Rin: Xin chào, tớ là Matsudo Rin. Mong được giúp đỡ *cười*

Tiếng xì xào vang lên:

-Học sinh nam 1: Thì ra là con gái, tao cứ băn khoăn không biết có phải là con trai không lúc sau nghĩ lại là con gái thêm chút xíu nữa tao tưởng 3D

-Học sinh nam 2: Tao cũng nghĩ giống mày ấy. Tên gì mà hack não vl

-Học sinh nữ 1: Xì, là con gái tao lại còn tưởng là anh chàng đẹp trai nào đó chứ

-Học sinh nữ 2: Ừa, tao cũng vậy, nhìn cũng đẹp nhưng chưa đẹp bằng tao (T/giả: con ảo tưởng)

-Học sinh nữ 3: Tao không quan tâm. Cái tao quan tâm là nó nhìn đẹp như vậy có thể nó sẽ cướp Honey của tao

-Học sinh nữ 1: Ừ đúng rồi, cả Ouji-sama của tao nữa (Note: Ouji có nghĩa là hoàng tử)

-Học sinh nữ 2: Cả Hero của tao nữa!!!

Cả lũ trừng mắt nhìn tôi cứ như tôi vừa cướp tiền ăn sáng của tụi nó không bằng. Đột nhiên có tiếng nói vang lên, làm cho ai cũng ngạc nhiên mà nhìn tôi:

-???: A, có phải KHỈ RIN không vậy?

Cái đệt, đó là cái nick name hồi nhỏ của mình, do hồi đó cứ như khỉ thật vậy nên bị đặt là khỉ Rin. Rồi cả lớp cười rần lên tôi đứng bay hồn hết 5 giây sau đó đập bàn giáo viên *RẦM* 1 phát, lớp im ngay lập tức, ông thầy mém té ngửa vì tiếng đập bàn của tôi và đang triệu hồn về cộng thêm việc đang băn khoăn không biết tôi đứng đó từ khi nào, tôi nói lớn:

-Rin: AI NÓI TÔI LÀ KHỈ HẢ?

Không 1 tiếng xì xào hay tiếng nói nào. Đột nhiên 1 thằng con trai nào đó cái mái tóc vàng, đôi mắt màu nâu nhạt, khuôn mặt rất giống lai Tây nhưng không phải, đứng lên trả lời, xí quên sao mà sao nhìn quen quen

-???: Là tui nè, không nhớ tui hả

-Rin: Không -Tôi trả lời 1 cách gọn lẹ chưa tới 0.5 giây

-???: Là Kei nè. Kaname Kei. Bà không nhớ tui à???

Hưmmmm Kaname Kei, nghe quen quen...không lẽ...

-Rin: LÀ KEI ÔNG GIÀ!!! -Tôi ngạc nhiên nói lớn

-Kei: Exactly -Hắn bắn tiếng Anh

Vì tên cha nội đó khá giống tên ông ngoại tôi Karashi Kei nên tôi cứ hay gọi chả như vậy. Khi tôi vừa mới nói xong lũ con gái trừng mắt nhìn tôi tập 2 như thể muốn giết tôi vậy, cái không khí nó căng như chưa từng được căng, bỗng:

-Ada: Thôi được rồi, em mau về chỗ đi -Ông thầy cười và nói sau khi đã tìm thấy hồn của mình và phá cái không khí ngột ngạt sắp giết người này

-Ada: Chỗ của em ở dưới cuối lớp ở giữa bạn Kei và bạn Hiro đó -Ổng nói thêm

Cả đám con gái kêu lên tiếc nuối, chẳng quan tâm gì nên tôi đi thẳng xuống, ngang qua mấy đứa con gái cứ trừng mắt nhìn tôi tập 3 và tôi cũng không ngại ngùng gì quăng cho mấy ẻm ''mấy miếng bơ''. Về tới chỗ ngồi, ''ông già'' Kei nói nhỏ:

-Kei: Lâu rồi không gặp *cười*

-Rin: Ờm -Tôi trả lời cụt ngủn và không nói gì thêm chỉ lấy tập sách ra và học

Nguyên cả giờ học, ''ông già'' Kei cứ liên tiếp nói không ngừng nghỉ, cứ như chưa từng được nói ấy đã vậy đám con gái cũng không ngừng quăng cho cái nhìn ''sát thủ'' khó chịu vl.

Và tiếng reng chuông vang lên, tôi tạ ơn trời vì đã cứu tôi khỏi cái mồm nói còn hơn máy của ''ông già'' Kei. Chưa yên được lâu ''ông già'' Kei lại nhảy vào ngồi trước mặt tôi nói

-Kei: Rin nè, giờ là giờ ăn trưa bà muốn ăn trưa chung với tui không? *cười*

-Rin: Thôi không cần, ông đi mà ăn với cái fan clup của ông đi kìa -Nói xong tôi chỉ tay đến tụi con gái không biết từ khi nào đã định cư kế bên ''ông già'' Kei

Tụi nó nở nụ cười thân thiện (giả tạo) với ''ông già'' Kei nói:

-Một nhỏ nào đó: Cậu có thể ăn chung với tụi mình nè, càng đông càng vui

-Rin: Càng đông càng ngộp thì có

Cả đám trừng mắt nhìn tập 4 rồi ''ông già'' Kei phán một câu:

-Kei: Sao bà không đi chung với tụi tui luôn? *cười*

-Rin: Không *cười lại*

-Một nhỏ nào đó: Thôi nào đi với bọn tớ và kệ cậu ta đi~ *kéo tay Kei*

-Kei: Ờm...nhưng mà...*cố nén lại*

-Đám con gái: Đi thôi nào~

-Rin: *Vẫy tay* Thượng lộ bình an

Đột nhiên đâu ra trong đám con gái có 1 nhỏ vẫn đứng đó cứ quay qua quay lại, mãi mới chịu lại chỗ tôi và nói:

-???: Xin chào tớ là Haruka Aoi. Lần đầu gặp mặt.

-Rin: Ờm...

-Aoi: X-Xem ra cậu có vẻ khác với vẻ ngoài của cậu nhỉ? -Nhỏ ấp a ấp úng hỏi. Giọng của nhỏ nghe rất ấm áp có cảm giác như đang ru ngủ vậy nghe xong mà muốn ''gục ngã''

-Rin: Vẻ ngoài của tôi làm sao?

-Aoi: Thì cậu nhìn rất xinh, thân thiện (T/giả: với môi trường :D )

-Rin: Tôi mà xinh??? Thôi, cho tôi xin

-Aoi: Thiệt mà *cười*

-Rin: Thôi được rồi, không nói về chuyện này nữa. Cậu muốn gì?

-Aoi: Đ-Đâu có gì đâu, m-mình chỉ muốn làm bạn với cậu thôi mà *lúng túng*

-Rin:...

-Aoi: À-À mà tớ cũng cùng lớp với cậu đấy. Tớ ngồi trên cậu 2 bàn

-Rin: Ờm...

Đột nhiên bay đâu ra thêm một ông thánh đứng ngay bên cạnh choàng tay lên vai tôi như thể tôi là ''thằng bạn thân'' của chả vậy. Cha nội đó có mái tóc vàng kim, mắt xanh, chắc là con lai, mà thôi quay lại chủ đề

-???: Ra đây là học sinh mới à

Chưa kịp nói gì, đâu ra thêm lũ con gái xông vào lớp bám dính lấy cha nội kia nói

-Nhỏ nào đó: Ouji-sama sao anh lại cho tụi em ''leo cây'' vậy, anh có biết a-

Đột nhiên nhỏ nhìn qua tôi

-Vẫn nhỏ đó: Không lẽ bạn gái anh... là con nhỏ này sao?!!

-Rin: Bậy bạ, tui không biết cha-

Tự nhiên bị bịt mồm, chưa kịp nói xong nữa, thế là sóng gió ập đến:

-???: Đúng vậy là nàng công chúa xinh đẹp này đây

CỨU!!! Và như trong tiểu thuyết ''ông già'' Kei đâu ra bay vô nói:

-Kei: Không, cậu ấy là bạn gái của tôi.

-???: Ô hô hô (T/giả: cười như satan nhầm santa) Vậy cậu có bằng chứng gì chứng minh nàng công chúa này là của cậu không

-Kei: Có!

-???: Đâu?

Thế là chả quay qua tôi hỏi:

-Kei: Rin!!! Bà biết tui mà đúng không?

-Rin: Ờ... Ờ... -Tôi chả biết gì nên cứ trả lời như đúng rồi

-Kei: Đó!!!

-???: Tôi chưa thấy bằng chứng nào không có căn cứ cụ thể như vậy nên nó không phải là bằng chứng

Chả nói đúng vl, cái bằng chứng xàm chưa từng xàm, không hiểu sao ''ông già'' vẫn nói được

-Kei: Vậy ông có biết cậu ấy tên gì không?

Cả đám con gái nhìn qua chả, chả rất tự nhiên trả lời:

-???: Là Matsudo Rin

-Kei:... -''Ông già'' khô lời và cha nội kia nói thêm:

-???: Là học sinh vào được trường nhờ thành tích và khả năng ngôn ngữ giỏi thì chuyện này ai mà chẳng biết

''Ông già'' chẳng biết nói gì hơn ngoài việc đứng ngơ mặt ở đó và 3 chấm,sau đó Kei ''chữa cháy'':

-Kei: V-Vậy ông có biết rõ cậu ấy không mà nói?

-???: Đương nhiên là biết

Cha nội đó quay lại chỗ tôi:

-???: Cô ấy rất xinh đẹp và hiền dịu (T/giả: trời đựu cứu tao với) -Chả vừa nói vừa lấy tay nâng cằm tôi lên

-Rin: Và cô ấy rất ngược đời -Tôi cười và hất tay hắn ra

-Kei: Rin rất ghét những thứ sến súa và những tên ''Công-tử-bột'' điển hình như ông *cười lớn*

-???: Hey, ông nói gì đó tên ''Lùn mã tử''

-Kei: Nói ông đó ''Công-tử-bột''

-???: Tên Lùn mã tử

-Kei: Công tử bột (T/giả: sao đến đây lại cứ tưởng tượng đến đam mỹ dù mình không phải hủ)

Thế là trận đấu mắt giữa các ''công tử'' diễn ra vã bị cắt ngang bởi tiếng nói nào đó

-???: Im đi, ồn ào quá

Vừa nói cha nội đó vừa trừng mắt nhìn chỗ tôi và 2 tên ''công tử'' đang đánh nhau bằng-mắt, cha nội đó ngồi bên phải tôi gần cửa sổ, tên đó có đôi mắt màu nâu sẫm, mái tóc màu đen làm nổi bật khuôn mặt lạnh lùng boy của hắn, hình như tên chả là Hiro, chắc vậy, ủa mà sao lạc đề hoài vậy quay lại cái, và thế là 1 tiếng la kinh thiên động địa vang lên, tôi gần như thủng màng nhĩ

-Nhỏ nào đó: Ảnh đang nhìn tao kìa

-Lại một nhỏ nào đó: Không ảnh đang nhìn tao, Ah~~ Hiro-sama anh ngầu quá

Tởm chết đi được, mà nhìn lại cha này là lạnh lùng boy rồi chắc không thích mình đâu ha

-Hiro: Cô ấy là của tôi -Chả phán thêm 1 câu

Lạy chúa, tôi rút lại cái suy nghĩ hồi nãy, con không muốn làm nữ chính ngôn tình đâu (T/giả: thế mày muốn làm nữ phụ đam mỹ à)

-Đám con gái: KHÔNG!!!!

-Nhỏ nào đó: Tại sao vậy? *khóc*

-Hiro: Vì cô ấy đặc biệt.

Tui nhớ trong phim thường mấy thằng lạnh lùng boy khó mà thích được nhỏ nào hoặc là thì nó ''đích thực'', sao mà cha này nhanh vậy (T/giả: do tao ghét lề mề nên cho nó thích mày luôn :D )

-Kei: Lại thêm ông nữa hả, Hiro. Sao mấy ông thích giành quá vậy?

-Hiro: Tôi thích thì tôi giành

-???: Tôi cũng vậy *hất tóc* (T/giả: trời đựu chảnh boy vl)

-Kei: Vậy thì...

-Cả ba: ...cuộc chiến bắt đầu.




.........cứu!











T/giả: truyện tới đây thôi, mình sẽ viết chương 2 và up lên nhanh nhất có thể (nếu mình siêng :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net