Chương 11: Cuộc hành trình mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời đã sáng, Lam Ninh nhắm hờ đôi mắt, dựa lưng vào bức tường lạnh, bây giờ trong đầu nàng có vô số những câu hỏi, nàng muốn biết mọi chuyện nhưng lại hoài nghi về người muội muội sinh đôi này, rốt cuộc cũng không kìm được mà hỏi một câu : " Lam Hàn.... nếu muội đã nói ta là trưởng công chúa Thiên Ninh quốc, vậy tại sao ta lại bị bỏ rơi?"

Lam Hàn liền nắm lấy tay nàng, vuốt nhẹ :" Trước kia tỷ đã từng nghe đến tỷ chúa chưa? Người đàn bà tài giỏi xinh đẹp đã phò tá ba đời vua, chỉ vì muốn làm hoàng hậu, muốn được yêu thương mà bà ta không ngại việc tiêu diệt kẻ ngáng đường, tỷ và ta đều không ngoại lệ, chỉ là ta may mắn hơn khi 17 năm qua được sống trong nhung lụa, còn tỷ phải phiêu bạt giang hồ, đôi tay cầm kiếm mà cũng trở nên thô ráp..."

Lam Ninh nghi hoặc, khẽ rụt đôi tay lại, nhìn Lam Hàn :" Muội còn gì để chứng minh ta là dòng máu hoàng tộc hay không ?"

Lam Hàn khẽ nhớ sau đó gật đầu lia lịa :" có,có, trên vai phải của tỷ, có một vết bớt hình phượng hoàng lửa, chúng ta sinh ra vào tiết tiểu hàn, ngày hôm đó mẫu hậu khó sinh, bên ngoài quần thần kéo đến làm loạn... Trong chuyện này còn nhiều điều khúc mắc, tỷ chúa đã từng ghé vào tai muội và nói.... việc các hoàng tử lần lượt ra đi là do cặp song sinh công chúa, lúc đó ta thật sự quá sợ hãi chỉ biết khóc lóc bỏ chạy"

Tiếng Bích Dung từ ngoài vọng vào :" Ninh Ninh, muội chuẩn bị đồ đi, chúng ta lên đường sớm, ta đợi muội bên ngoài nhé"

Trong lòng của Lam Ninh vô cùng hỗn loạn, sư phụ từng nói nàng phải đi tìm thân phận thật của mình, vậy nàng thật sự là công chúa hay sao. Nhớ lại ngày hôm đó những gì nàng phải trải qua, người thân cứ lần lượt rời đi, chỉ còn mình nàng trơ trọi nơi đây, nàng muốn tìm ra sự thật. Lam Hàn lo lắng nhìn nàng :" Tỷ tỷ, lần này tỷ đi đến một nơi thật xa, sống những ngày tháng yên bình, phải sống thật tốt, phụ hoàng và mẫu hậu mà biết tỷ vẫn còn sống thì hai người họ vui lắm"

" Còn muội ?"

" Ta sao??? Ta phải làm tròn bổn phận của một công chúa, việc đi hòa thân cũng là để bảo toàn tính mạng cho ta, nếu may mắn ta lấy được trái tim của Tư Thần, hoàng tử thứ 5 được hoàng đế Hoàng Thần yêu thương nhất thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn."

Lam Ninh liền gặng hỏi :" Vậy... muội có ý với Tư Thần không?"

" Một nam nhân hoàn hảo tới vậy, ai lại không có ý chứ... nhưng đúng là ta phải lòng Doanh Đình, huynh ấy đã đỡ giúp ta mũi tên có độc đó"

Lam Ninh không nói gì nữa, đứng dậy cầm theo tay nải đeo lên vai, bước ra ngoài thềm, y phục đã thay thành chất liệu vải bình thường, trang sức cũng không còn xa xỉ như hôm qua nữa. Ngựa đã chuẩn bị  hai con, đồ đạc cũng đã buộc chặt trên ngựa, Bích Dung đã ngồi lên ngựa cầm giây cương từ bao giờ, Lam Ninh lúc này chần chừ bước. 

Tư Thần không thèm nhìn nàng lấy một cái, đi thẳng đến chỗ Lam Hàn, giọng nói băng lãnh đến run người cất lên :" Ta không đồng ý hòa thân với cô, không thể, nếu cô muốn chạy thì có thể đi, còn nếu hòa thân, cô sẽ bị gả cho huynh trưởng của ta, huynh ấy không phải người tốt."

Đôi bàn tay Lam Hàn nắm chặt : " Vậy sao huynh không lấy ta?"

Tư Thần không đáp, rõ ràng Doanh Đình thoáng nét buồn trên khuôn mặt khi nghe câu nói ấy của Lam Hàn, Lam Ninh lặng im một hồi cũng cất tiếng : " Bích Dung tỷ, muội không muốn đi nữa.... muội muốn làm một công chúa giả mạo sống trong nhung lụa, Lam Hàn ý muội thế nào?"

Câu nói ấy khiến Bích Dung vô cùng ngạc nhiên, Lam Hàn cũng không kém, nhưng dường như đó là câu nói trong dự đoán của Tư Thần, chàng giãn hai hàng lông mày, nét mặt cũng trở nên thoải mái hơn. Lam Hàn nhìn đôi mắt kiên định của tỷ tỷ,chắc chắn tỷ phải có lý do không tiện nói ở đây,nên liền gật đầu. 

Tư Thần liền nói :" Thiên Tâm, cô giúp tôi chăm sóc công chúa, bà chủ tiệm trà thuốc thoắt ẩn thoắt hiện, hẹn cô ở quán trọ đó"

Đường Thiên Tâm khẽ gật đầu, xe ngựa cũng dần lăn bánh. 

Vừa hồi cung, Lam Ninh cùng Tư Thần đã được truyền lên điện, đầu tiên là khen thưởng Doanh Đình đã có công cứu công chúa, thứ hai là việc giúp dân vượt qua cơn dịch bệnh, thứ ba chắc chắn là việc hòa thân. Lúc này nàng đã cởi bỏ chiếc mặt nạ, nhan sắc mỹ miều khiến quan đại thần cùng các hoàng tử được một phen hớp hồn, nàng kính cẩn 

" Bệ hạ, Lam Hàn từ xa xôi đến hòa thân, mục đích là lưu giữ những giá trị thời xưa, vừa là để hai nước đã thân càng thêm thân, quốc thái dân an, mưa thuận gió hòa"

Hoàng thượng ngồi trên ngai vàng gật đầu đồng ý, vui vẻ hỏi han :" Vậy công chúa có ý với hoàng tử nào không?"

" Nữ nhân như ta sao lại có quyền lựa chọn chứ, không biết có hoàng tử nào chấp nhận lấy ta về làm chính thất hay không.... à ta có một chút đòi hỏi, nếu đã nạp ta làm phi, vậy thì ta sẽ không chấp  nhận cho nam nhân của ta nạp thiếp, yêu cầu này có quá đáng hay không?"

Các hoàng tử nhìn nhau, có mấy nam nhân và cả đại hoàng tử đứng lên :" Công chúa có nhan sắc tuyệt trần, lại là người sắc sảo, hẳn là một người rất thú vị... phụ hoàng, nhi thần muốn đưa  công chúa về làm nữ nhân của mình"

Tư Thần im lặng nãy giờ liền nói :" Phụ hoàng, ban đầu người được ban hôn là nhi thần,nếu vậy thì cứ làm như ban đầu, vua không thể nói hai lời, nếu không mọi người sẽ nói lời ra tiếng vào, sẽ không hay"

Bệ hạ gật đầu tỏ vẻ đồng tình mặc chỉ các hoàng tử phản đối, rõ ràng ngay từ đầu chính Tư Thần sống chết phản đối vậy mà giờ lại ngoan ngoãn nghe theo sắp đặt, nữ nhân này có gì đó cuốn hút hắn ư ???

" Công chúa, ta cho người sắp xếp một viện để công chúa chuẩn bị cho ngày trọng đại. Tư Thần, con mau đi cùng công chúa đi"

" Vậy ta/nhi thần  xin cáo lui"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net