Chương 19 : Nàng ấy là nữ nhân của ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi yến tiệc dường như bị ba người làm cho trầm lắng một cách lạ thường, đáng ra nàng cũng nghĩ dù sao tên Tư Thần kia cũng rất đẹp trai, tuấn tú lại giỏi võ công, lấy hắn cũng không phải chịu thiệt thòi gì cả, nhưng bỗng một ngày đẹp trời lại xuất hiện một Tư Mặc nói yêu nàng, muốn dồn nàng vào thế khó hay sao?

Lam Ninh mệt mỏi dựa người vào ghế dài, chân vắt chữ ngũ, Bích Dung lại không yên phận cứ hỏi mãi :

" Này, sao huynh ấy lại là tam hoàng tử nhỉ, lại còn muốn lấy muội nữa"

" Thế cuối cùng đến tỷ cũng không biết huynh ấy là tam hoàng tử ? Ta còn tưởng tỷ biết gì đó, bây giờ hai người họ còn muốn tỷ thí vì ta? Rõ là đưa ta vào thế nguyên nhân của mọi ngọn nguồn, tức thế không biết.... Không được, ta phải gặp Tư Mặc hỏi cho rõ"

Đứng trước Vinh vương phủ, nàng thở dài ngao ngán :

" Tỷ nói xem, ta phải nói gì với huynh ấy bây giờ"

Bích Dung lắc nhẹ đầu, ngồi lên xe ngựa vắt chân, khuôn mặt khẽ ngước lên trời tận hưởng chút nắng nhẹ : " Đi Đi, tỷ đợi muội ở đây, nam nhân trước mặt, phải biết nắm lấy"

Lam Ninh bước vào, đôi mắt đưa xung quanh ngắm nhìn biệt phủ, từ xa Tư Mặc đã vội ra đón tiếp nàng, khuôn mặt không giấu nổi sự vui vẻ:

" Tiểu Ninh, muội đến rồi"

Lam Ninh cười trừ, vội nắm lấy tay Tư Mặc kéo nhanh về phía không có người, nàng cau mày hỏi :

" Huynh đang làm cái gì vậy? Sao tự nhiên huynh lại đòi thành thân với ta?"

" Muội đến đây... để hỏi về chuyện này à?"

" Chứ còn gì nữa, ta thật không muốn huynh tỷ thí vì ta, hai người là huynh đệ mà, sao lại có thể vì ta mà làm vậy được"

Tư Mặc nghe đến đây, nét mặt thoáng đượm buồn, dịu dàng nắm lấy tay nàng :

" Tiểu Ninh, muội chính là nữ nhân ta đem lòng yêu, ta phải dành muội về bằng được "

Lam Ninh khẽ gạt tay nam nhân trước mặt ra, lùi lại vài bước :

" Tư Mặc, ta xin huynh đấy, đừng cố gắng vì ta, từ trước đến nay ta luôn coi huynh như ca ca của ta vậy, mà ca ca đâu thể thành thân với muội muội được, đúng không? "

Nam nhân trước mặt với đôi mắt hơi đỏ ôm chầm lấy nàng bằng cánh tay dài chắc khỏe, cái ôm đầy ấm áp : " Nhưng ta chưa bao giờ coi như vậy, hay là muội thật sự có tình cảm với Tư Thần rồi ? Vậy nên muội mới muốn đẩy ta ra? "

Lam Ninh sững người khi bị ôm lấy, người cứng đờ, mất vài giây định thần :

" Ta không yêu Tư Thần nhưng ta cũng không yêu huynh, huynh chấp nhận thành thân với một người không yêu mình ư?"

" Đúng, ta chấp nhận, thời gian... ta chỉ cần thời gian thôi, rồi muội sẽ yêu ta như cách ta yêu muội vậy, muội lấy ta được không?"

Nàng lắc nhẹ đầu, cố gắng thoát khỏi cái ôm như muốn bóp ngạt nàng, nàng vùng vẫy, khi thoát được ra, nàng lùi lại vài bước như phòng bị : " Tư Mặc, ta xin lỗi, ta không thể"

Lam Ninh từ chối thẳng thừng rồi quay người trực bước thì giọng nói cất lên vài phần uy chứ không còn giọng nói dịu dàng vài giây trước :

" Âu Dương Lam Hàn có quan hệ gì với muội?"

Chỉ với một câu nói khiến bước chân nàng lỡ nhịp, nàng đáp gọn như cố che giấu điều gì : " Ta không biết đó là ai"

" Chuyện muội giả dạng công chúa Thiên Ninh, nếu bây giờ ta nói ra thì Âu Dương Lam Hàn mới là người thành thân với Tư Thần còn muội sẽ bị giam vào ngục lao, và lúc đó chỉ có ta mới có thể cứu muội ra, rồi ta có thể quang minh chính đại lấy muội về làm thê tử"

" Vậy đợi cuộc tỷ thí ngày mai đi, dù sao thì huynh và nhị điện hạ đều biết về thân phận của ta, dù ta có thành thân với huynh thì mọi chuyện cũng không đi theo hướng tốt đẹp" Nói rồi nàng bước đi thật nhanh ra khỏi phủ

Lam Ninh không để ý đến ám hiệu của Bích Dung, nàng dứt khoát bước vào  trong xe ngựa, động tác dừng lại khi mở rèm ra, nam nhân ngồi trong đó là Tư Thần, nàng đưa mắt nhìn :

" Sao huynh lại ở đây?"

" Tiện đường, ngồi nhờ"

Không khí có hơi ngộp thở, cái ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nàng vậy, Lam Ninh không chịu được nữa, liền cất tiếng :

" Rốt cuộc huynh muốn nói gì? Đừng có nhìn mãi thế, nếu rảnh quá có thể hồi phủ luyện võ công đi"

Tư Thần liền cười, nụ cười có chút tà mị, quay người dồn nàng về phía tường xe, hai tay bao quanh lấy người nàng, khuôn mặt đẹp như tạc tượng ấy chỉ cách một chút là chạm vào mặt nàng rồi, đôi mắt hút hồn đến lạ, đôi môi mỏng gợi cảm, chiếc mũi thẳng cùng đôi lông mày lưỡi kiếm, giọng nói lại có phần lạnh lùng :

" Cô mong ta thắng để thành thân với cô? Vậy được, ta thành toàn cho cô"

Hơi thở nóng phả vào mặt cô, hai đôi mắt nhìn nhau đến không khí ngượng ngùng, Lam Ninh vội đẩy chàng ra :

" Ai nói ta muốn thành thân với huynh, huynh đừng có mà tưởng bở "

" Vậy cô nói xem, tam điện hạ và cô có quan hệ gì? Sao cô lại đến đây?"

Lam Ninh đưa tay đẩy chàng ra nhưng cố mãi không được, nàng cau mày :

" Nhị điện hạ đang quan tâm đến nam nhân đem lòng yêu ta hay sao ? Hửm........."

" Cô đừng có mà suy bụng ta ra bụng người, cô chấp nhận nhập cung để hòa thân, cô lấy ai cũng được, nhưng trả nợ đi đã"

Nàng khó hiểu nhìn Tư Thần, dùng sức đẩy chàng về phía tường bên kia, ghé sát khuôn mặt hoàn mỹ gần chàng, đôi môi khẽ cười khi nhìn thấy sự bối rối hiện lên khuôn mặt nam nhân trước mặt, nàng đưa mặt ghé sát vào đôi môi đó, đôi mắt lại nhìn nhau không rời, Lam Ninh đáp:

" Nếu như bây giờ ta hôn huynh, có phải cái vẻ cao cao tự đại này của huynh sẽ mất không ? Hay là huynh có tình ý với An Bình quận chúa xinh đẹp bậc nhất Hoàng Thần "

"Ai......" Vừa định mở lời thì xe ngựa mất thăng bằng, khiến hai đôi môi mềm khẽ chạm vào nhau, hai con người mất vài giây định thần, nàng thu lại mình, ngồi nghiêm như sợ xe mất thăng bằng lần nữa vậy

Giọng nói Bích Dung bên ngoài vang lên : " Muội có sao không, vừa tránh một người không nhìn đường"

"A.....à ta không sao"

" Dừng xe, ta có việc" Lúc này Tư Thần nói, lúng túng, tay chân cũng vì thế mà rất nhanh liền bước xuống xe, Bích Dung thấy chàng xuống thì liền chui vào trong xe :

" Muội bị sao đấy, sao mặt đỏ hết lên thế kia? Hay là nhiễm phong hàn rồi"

Lam Ninh với đôi mắt thất thần, đưa tay lên mặt, lẩm bẩm: 

"Đúng là nóng thật..... tỷ tỷ, chúng ta đi mua y phục mới đi, ngày mai muội phải thật xinh đẹp"

" Muội lạ lắm đấy, thế Tư Mặc nói sao?"

" Tư Mặc, huynh ấy..... không chấp nhận, huynh ấy còn biết chuyện của muội và Lam Hàn nữa"

Bích Dung khẽ vuốt tóc : " Sao ta cứ cảm giác sau 1 năm không gặp, Tư Mặc đã trở thành một người khác, không còn vui vẻ như khi chúng ta còn bên sư phụ"

Lam Ninh khẽ gật nhẹ đầu đồng ý, Bích Dung lại tò mò hỏi tiếp :

" Vậy muội định thành thân với ai? Suy cho cùng Tư Mặc là người bên tỷ muội chúng ta 2 năm rồi, có rất nhiều kỷ niệm, còn Tư Thần.... một nam nhân lạnh lùng, chả ai hiểu được hắn ta đang nghĩ gì, thời gian quen biết còn chưa đến một tháng"

Nàng nghe vậy, khẽ dựa đầu lên vai Bích Dung :

" Thật ra, khi ta định ra khỏi phủ, Tư Mặc dường như đã uy hiếp ta, lúc đó trông huynh ấy thật sự rất đáng sợ, còn Tư Thần... ngoài trưng cái bộ mặt lạnh lùng, đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người ta ra thì đúng là huynh ấy chưa từng uy hiếp ta điều gì"

" Hôm qua lúc muội trong phòng, ta nghe những nô tì nói to nhỏ với nhau là Tư Thần đã nhiều lần từ chối hôn sự của hắn ta với quận chúa rồi, hơn nữa họ khá bất ngờ khi hắn ta đồng ý hôn sự chính trị với muội nữa. Vậy nên Ninh Ninh à, dù muội có chọn ai tỷ cũng ủng hộ"

Lam Ninh cười, ôm chặt lấy Bích Dung, đầu rụi vào cổ nữ nhân bên cạnh, thở dài.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ngày hôm nay là cuộc tỷ thí mà ai cũng ước ao được một lần xem, bá quan văn võ tập hợp đông đủ, phía trên là hoàng thượng, các phi tần, quận chúa, công chúa, hoàng tử và nàng. Võ đài vô cùng to, đứng quanh võ đài là quân lính, hai vị hoàng tử có võ công cao cường, rất đáng xem một lần. Lúc này tiếng trống vang lên một hồi, hai nam nhân y tay cầm kiếm bước lên trên võ đại, không khí bắt đầu im lặng khi nhát kiếm đầu tiên tạo thành âm thanh lớn. Nhìn cách đánh của Tư Mặc ngày hôm nay, có lẽ sau 1 năm không gặp, Tư Mặc đã trở thành một đại tướng quân cầm đầu ngàn binh bảo vệ biên cương không quân xâm lược, nhưng đấy là trên chiến trường, còn tại sao khi đối đầu với huynh đệ của mình, huynh ấy cũng dùng những nhát kiếm không kiêng dè ai cả mà lao về phía Tư Thần. 

Tư Thần hình như hôm nay có tâm trạng không được tốt lắm, khuôn mặt nhợt nhạt, sức kiếm cũng khác mọi ngày,  chính điều đó lại khiến nàng lo lắng, hai tay cứ thế mà bấu víu vào nhau. Nếu như vài phút đầu Tư Thần không đáp trả mà dùng kiếm đỡ kiếm, thì đến bây giờ một giây thoáng qua, đôi mắt chàng khẽ nhìn về phía nàng, sau đó là màn đáp trả, dường như lúc này mới là phần đặc sắc của trận đấu.

Chả mấy chốc một nhát kiếm đã sượt qua người Tư Mặc, vết máu rỉ ra trên bắp tay săn chắc qua lớp y phục. Tiếp theo là nhát thứ 2, Tư Mặc lúc này chớp thời cơ liền dùng một chân đá vào bụng Tư Thần một cú rất mạnh, chàng ngã ra nhưng thanh kiếm đã kịp cắm xuống đất, làm vật chống đỡ để chàng không tiếp đất cả thân người. Tư Thần cau mày, lấy đà chạy đến, chỉ một cú xoay người đã có thể chém đứt đôi thanh kiếm trên tay Tư Mặc.

Tưởng vậy là Lam Ninh nàng có thể thở phào một hơi, nhưng trong tay Tư Mặc lại có một thanh đao nhỏ nữa kết hợp cùng dây xích, được kéo ra từ chuôi kiếm đã bị đứt trước đó, lao đến dùng dây xích thắt chặt cổ nam nhân mặt trắng bệch kia. Tim nàng như bị ngừng đập vậy, thật ra nàng không hề muốn ai bị thương hết, cách đánh như muốn lấy mạng người này thật nguy hiểm.

Tư Thần dùng sức, liền thoát được ra khởi quỷ môn quan, xoay người làm nhát kiếm lên người Tư Mặc, Tư Thần đúng là ko có ác ý, nhát kiếm ấy rõ ràng chàng có thể đâm thẳng nhưng chàng chỉ sượt qua, trong lúc đó Tư Mặc liền cầm con dao nhỏ đâm vào ngực phải của chàng, rồi đá mạnh Tư Mặc xuống dưới võ đài, thanh kiếm cũng dơ ra trước mặt. Lúc này tiếng trống liền vang lên hồi dài. Tư Thần chiến thắng. lam Ninh liền thở hắt ra. Tiếng vỗ tay ào ào cùng với đó là sự uất ức trên khuôn mặt Tư Mặc, bàn tay ôm lấy vết thương khẽ nắm chặt, giọng cất lên đầy căm phẫn, đủ để Tư Thần nghe thấy:

" Hôm nay ta bại dưới tay ngươi, dù ngươi có lấy nàng ấy làm thê tử, thì ta cũng sẽ cướp nàng ấy về"

Bước chân Tư Thần dừng lại, chàng ngồi xuống : " Nàng ấy là nữ nhân của ta, đệ tự lo cho bản thân đi"






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net