Phần 1: Bắt đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-"Baaaaaaaaa............"

Cô hét lên chạy lại , nhảy lên ôm chầm lấy ...miệng thì lia lịa... 

-"Ba về lúc nào?  Sao ba k nói trước với con,  ba àk,  sao con hỏi ba k trả lời?  AK.. còn nữa,  mẹ đâu,  mẹ k về cùng ba ak "........

-" Được rồi,  được rồi, ôm pa chặt quá sao ba thở được , pa của con cũng tuổi già sức yếu lắm rồi ...hỏi gì là phải hỏi từ từ... con gái z thì ai yêu k biết...... Hahaha... " 

- "Hihi...<cười trừ.>.... ủa ba về có j k pa... "_Mắt cô tròn xoe tỏ vẻ tò mò 

-"Ba về có việc tịên thể nghe luôn câu trả lời " 

-" Câu trả lời?????????...... akkkkkkk,  con có quyết định rồi, con sẽ...... " 

Cô chưa nói hết câu thì đã nghe có người trả lời thay mình... cô quay lại.... và k ngoài dự đoán.. pa nội.cô chống gậy tíên tới <cái này gọi la chưa thấy hình ảnh mà thấy âm thanh r nên >

-"sẽ thi ĐH Y , nó nói với mẹ rồi.. nó quyết định thi vào trường ĐH Y Dựơc Húê " < Đây là bà nội của cô..>

-"Phải như bà nói k con.... " 

-"K , k có,  con k có ns vậy, đó là  ý kiến của nội thôi,  con đi du học con sẽ đi du học " _Cô hét lên, giống run run 

-"Đựơc,  ba tôn trọng ý kiến của con,  chuỵên này nói tới đây thôi " 

-"Con .........con dám cãi lời.ta,  ta nói rồi  nó sẽ thi ĐH Y,  llời ta đã nói ra sẽ k rút lại.".....Bà cô giống tức giận,  nhìn chằm chằm vào mặt cô  

-"Thôi mà mẹ,  con gái ba có vịêc ba đi trước tối ba k về,  con đi nha mẹ " 

Ba cô vừa lái xe ra khỏi cổng thì lưng cô đã nhói lên,  cô quay lấy tay đỡ rồi hét lên 

-"Nội ak,  con nhịn đủ rồi,  3 năm rồi đã 3 năm rồi nội ak,  trong khoảng thời gian đó cô khi nào nội suy nghĩ cho cảm xúc của con chưa,  có khi nào nội yêu thương con chưa,  chưa,  chưa bao gìơ. Vậy đối với nội con là gì?  " _ Cô khóc.. nhưng... đến cả cô cũng k píêt vị sao mình cười... cô cười... mt nụ cười nhạt,  cô từng hứa k được khóc vì bà vậy mà... 

-" Sao,  sao mình dám cái lời t,...... mày... mày cút ra khỏi nhà " _ Mặt bà cô đỏ lên,  tay ôm ngực,  giống thì thào....

-"Dạ... được thôi... nội đuổi thì con đi .Tạm biết nội " 

Cô bật khóc nức nở rồi chạy đi.... trời mưa tầm tã,  cô chỉ biết nhắm mắt mà chạy,  chạy thật nhanh để tránh xa nơi ấy........ cái nơi cho cô hàng ngàng,  hàng vạn đau khổ.......






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#chap
Ẩn QC