Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên trong tàu tối tăm và bẩn thỉu, không giống như hầu hết các con tàu hiện đại. Trên thực tế, nó dường như được thắp sáng bằng đèn gas với ánh sắc yếu màu cam, không đủ sáng để chiếu các nội thất bên trong. Thay vào đó, chúng chỉ có thể tạo bóng ở bên trong toa tàu, dường như nó đã phản bội nhiệm vụ chính của bóng đèn là thắp sáng toàn bộ căn phòng. 

Ở một trong những vùng bóng được phản chiếu bởi ánh đèn, có một số hình thể ở gần đấy

''Ừm, xin chào?''

Tôi đến gần vùng bóng để chào hỏi bọn họ nhưng bằng 1 cách nào đấy tôi có cảm giác thực sự tồi tệ về chuyện này. 

Đó là một nhóm năm người. Khuôn mặt của họ ẩn trong bóng tối nên tôi không thể nào chắc chắn được, nhưng có lẽ họ là trẻ em. Tất cả họ đều khá thấp, thậm chí là so với tôi. Cả năm người đều mặc những bộ quần áo kỳ lạ, bao gồm cả những chiếc váy sặc sỡ mà tôi cảm thấy mình đã từng nhìn thấy ở đâu đó. Tuy nhiên, trang phục của họ chắc chắn mang đến một cảm giác kì ảo mà tôi có thể tự tin nói rằng không phải thời trang phổ biến ở bất cứ đâu và bất cứ nơi nào.

Điều này nó thực sự rất khó hiểu!

Kyubey thì thầm vào đầu tôi một ý kiến khiến tôi phải lắc đầu không tin.

Đột nhiên, tất cả các cô gái đều quay lại nhìn tôi.

Mười cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào tôi. Đôi mắt của họ trong trẻo đến mức dường như họ có thể hấp thụ được tôi. Đồng tử của họ lấp lánh như mèo săn mồi trong đêm. Họ đều có đôi mắt tròn, làn da mềm mại và đầy đặn, đôi môi bóng và tổng thể khuôn mặt quyến rũ mà người ta thậm chí có thể gọi là dễ thương. Họ thật đáng yêu và họ khiến tôi cảm thấy thật an tâm.

Tuy nhiên, đồng thời, chúng thật đáng sợ. Từ tận đáy lòng, tôi cảm thấy bất an và tội lỗi.

Bọn họ quá đáng yêu đến mức nó làm tôi muốn nôn.

Nhìn thấy những thứ họ mang theo khiến tôi nhớ lại những kỷ niệm không thuộc về tôi. Họ mang theo những cây trượng, loại có trái tim sáng bóng màu hồng ở đầu - loại mà có thể mua ở bất kỳ cửa hàng đồ chơi nào

Vì Vậy...tôi biết họ là gì. Họ là những ma pháp thiếu nữ. Họ là những nhân vật anime loè loẹt được tái hiện ngoài đời thực.

Ugh, với một âm thanh trống rỗng và kinh tởm, ý thức của tôi mờ dần chìm vào trong bóng tối.

------------------------------------------------------

[Sẽ tiếp tục ở Vol.2...]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net