Chương 13: Bước Đầu Của Cuộc Xung Đột

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai bên đã nhiều lần đưa ra những động thái nhằm kiềm chế đối phương, nhưng kết quả đều như cái hố khoang sâu 12km vô nghĩa. Egion, sau nhiều lần băn khoăn và quan ngại, quyết định gửi một sứ giả để trực tiếp chất vấn lý do tại sao lại chấp nhận để lũ "súc vật" đứng ngang hàng với mình. Dù trong lòng nghĩ vậy, nhưng nếu nói thẳng ra thì chắc chắn sứ giả sẽ bị trả lại cái đầu.

Virtil Bio Vesares, một quý tộc của Egion và cũng là sứ giả lần này, không nghĩ rằng sẽ có chuyện gì đáng xảy ra. Hắn cho rằng với thế bao vây hiện tại, chống cự cùng với một chủng tộc yếu ớt như con người chỉ là kéo dài thêm sự sống.

"Ta cảm thấy rất khó chịu," Virtil nói.

"Có gì sao, thưa ngài?" người hầu hỏi.

"Cái âm thanh ồn ào cứ vang lên nãy giờ là thế nào?"

"Tôi cũng không rõ, nhưng có một số thứ bay trên đầu chúng ta, chúng có vẻ như rất nhanh."

"Vậy dự đoán Gondolin sở hữu vũ khí cổ đại là thật nhỉ, nhưng để con người sử dụng thì quá phí phạm."

"Có thể Gondolin chưa hiểu rõ về những thứ đã lưu trữ và buộc phải để con người sử dụng trước để đảm bảo an toàn."

"Đó là lý do hợp lý, nhưng chúng dường như tự nguyện một cách vui vẻ. Lũ dân bản địa gốc ở đây cũng ngu như lũ hoàng tộc nơi đây."

Virtil và đoàn của hắn đang đi qua một đồng bằng cách căn cứ quân sự của Nga 10km. Những chiếc tiêm kích tuần tra xung quanh bay qua liên tục, điều này có vẻ bất thường.

...

Ở một nơi khác, có một tiểu đội trinh sát của Nga đang ở trong khu vực. Một người trong số đó đang dùng UAV để quan sát.

"Huh?" anh ta thốt lên.

"Sao vậy, có con thú nào đó nhìn ngon lắm à?" một người khác hỏi.

"Không... không phải. Là một cỗ xe ngựa... nhưng lá cờ trên nó có chút lạ, không giống như mô tả về cờ của chính quốc nơi đây."

"Có thể là cờ của một gia tộc. Gia tộc nào cũng thường dùng gia huy làm cờ mà. Thôi kệ đi, tôi không muốn bị vướng vào rắc rối chính trị đâu."

"Thôi vậy..."

...

Trong cung điện hoàng gia, mọi người đang chuẩn bị tiệc để tiếp đón sứ giả. Trước đó, hai bên sẽ gặp nhau tại ngai vàng để bàn bạc.

"Thưa bệ hạ, chúng ta phải làm sao đây? Egion gửi sứ giả đến đây vốn chẳng có ý đồ tốt. Chúng đã công khai dùng quân sự đánh với ta mà còn dám gửi sứ giả đến để làm gì?"

"Ngươi đừng làm quá. Nữ hoàng sẽ làm được thôi. Dù ngươi có nói với ta, việc quân sự nằm trong tay của cô ta vẫn là hiện thực. Dù ta có phản đối việc này cũng chẳng làm gì được."

"Nữ nhân cũng chẳng làm được trò gì ra hồn. Để con người vào đây mà còn muốn giao thương với chúng. Nhục nhã, hết sức nhục nhã. Để cho hai mẹ con bọn chúng lộng hành đúng là quá nguy hiểm."

"Nhưng ngài cũng chẳng làm được gì. Nếu động vào những tên con người ở đây thì đồng nghĩa là công khai lật đổ. Đối với người ngoài, đó là sự ghen tỵ. Dù có thành công, chúng ta vẫn sẽ nhận nhiều lời chỉ trích từ phe ủng hộ."

Tên quan thần vẫn tiếp tục nói trong khi vua Gondolin suy nghĩ.

"Chúng ta sẽ gặp rắc rối nếu hành động tự ý, nhất là việc cố tình kiềm chế hành động quân sự của cô ta."

"Ta hiểu, bây giờ chưa phải lúc. Nhưng ta cũng không thể để mối quan hệ của cô ta với con người tiến triển hơn nữa."

"Tôi có đề nghị này..."

Chưa nói được thì có một người hầu bước vào thông báo.

"Thưa bệ hạ, sứ giả từ Egion đã đến rồi. Xin hãy ra để họ yết kiến."

"Được rồi, ta sẽ ra ngay. Bảo nữ hoàng cũng nên chuẩn bị."

"Thần đã rõ."

...

"Chuyện này sẽ bàn tiếp sau. Ngươi nên tránh mặt hôm nay."

"Đó là chuyện đương nhiên."

...

Buổi yết kiến bắt đầu. Sứ giả bước vào phòng ngai vàng, nơi vua và hoàng hậu Gondolin, Rogan Monial Hera Valasisily và Elrond Monial Hera Valasisily, đang ngồi. Virtil Bio Vesares quỳ xuống và lên tiếng.

"Virtil Bio Vesares, sứ giả của Egion, đến đây để bàn công việc mà hai bên không thể giải quyết trên bàn đàm phán."

Hắn nhìn xung quanh và thấy vài người con người. Hắn cảm tưởng như mình đang phải coi côn trùng ngang hàng với mình.

Bên phía con người, hai nhân viên ngoại giao và quân nhân quen thuộc là Okhotnik và Khakov cùng ba quân nhân khác đứng đó. Công chúa Elrod cũng đứng gần đó.

"Vậy có gì mà đáng để Egion đến đây đàm phán?" Rogan lên tiếng khiến Virtil chợt bừng tỉnh. Hắn quên mất lý do mình ở đây nhưng nhanh chóng tập trung trở lại.

"À vâng, tôi đến đây để đưa ra một hiệp ước có lợi cho đôi bên. Tôi biết nền kinh tế của Gondolin đang gặp khó khăn khi không thể mua được lương thực và sản lượng từ chính quốc không đủ để tự nuôi sống."

"Vậy ngươi nghĩ là..."

"Chờ đã, bệ hạ. Hãy để tôi." Elrond ngắt lời Rogan. Bà thấy được lời mà Rogan định nói và ánh nhìn hoài nghi từ Ikanovih.

"Vậy nữ hoàng có lời gì để nói?" Rogan hỏi.

"Vậy cho ta hỏi, điều gì khiến ngươi nghĩ là đất nước ta đang thiếu lương thực?"

"Đơn giản, làm sao mà con người có thể giữ được độ tươi của lương thực đến đây với quãng đường xa như thế? Nếu tôi có sai thì xin hãy thứ lỗi."

"Thực tế là ngươi nói đúng. Với quãng đường xa như thế thì giữ cho lúa mì không bị ẩm mốc là gần như không thể. Nếu dùng đến ma thuật thì với số lượng lớn và hành trình dài cũng chẳng hiệu quả mấy, phải không?"

"Vâng, đúng là vậy. Vậy ngài sẽ đồng ý với hiệp ước chứ?"

"Ngươi nên nói ra điều khoản trong hiệp ước trước khi hỏi câu đó."

"Vâng. Trong hiệp ước, chúng tôi sẽ tăng cường thương mại với Gondolin, hợp tác quân sự nhiều hơn và loại bỏ sự thù địch. Đổi lại, hãy chia sẻ những loại vũ khí cổ đại mà các vị đã đại trà."

Stalin và Ikanovih nghe xong liền hiểu Egion đã nhầm lẫn khi coi những vũ khí đó là của Gondolin. Stalin thì thầm với Ikanovih.

"Này Ika, hình như Egion có nhận thức sai lầm. Họ cho rằng vũ khí cổ đại lại có thể đại trà và không coi đó là của chúng ta."

"Haizzz... giống như Châu Phi có nhiều tài nguyên mà phải bán với giá rẻ cho EU và NATO. Còn chưa kể đến Trung Quốc."

Elrod chen vào hỏi. "EU và NATO là gì thế?"

Hai người giật mình khi Elrod bất ngờ thì thầm và nói một câu như thể là người cùng nhà vậy.

"Đó là thế lực thù địch cũ ở thế giới cũ của anh đấy, với EU là liên minh kinh tế cận quân sự, còn NATO thì là liên minh quân sự có nhiệm vụ khắc chế đất nước của anh."

"Vậy là kẻ thù nhỉ, nhưng giờ nhắc đến hai thế lực đó thì có liên quan gì?" Stalin hỏi.

"Đó chỉ là ví dụ cho việc đồ của mình mà bị người ngoài coi là đồ người khác vì tưởng là đồ người khác cho vậy." Elrod trả lời.

"Đó là suy nghĩ cho thấy tình báo kém lắm đấy." Stalin nhận xét.

"Do binh lính trong khu vực trinh sát khiếp quá nên cũng vô dụng khi cố quan sát căn cứ quân sự." Elrod đáp.

"Đó là một tin vui cho thấy việc chúng ta vẫn coi đó là lợi thế về khả năng điều quân đi nơi khác hoặc đó là dấu hiệu cho thấy ta đang bị theo dõi sát sao." Stalin phân tích.

"Vậy còn..."

"Cái gì!!!" Virtil hét lên.

Trong lúc ba người vẫn đang trò chuyện, Virtil đã hét lên. Tiếng hét đi cùng với câu nói trước đó từ Elrond là: "Ta coi việc thực hiện hiệp ước đó là đe dọa chúng ta rồi, hơn nữa bọn ta đã và đang có một đồng minh đáng giá hơn nhiều." Chỉ với câu nói đó đã kích động đến sứ giả.

"Con người ư, những tên đang đứng ngay kia ư?!!" Virtil nói.

"Vậy thì ngươi nghĩ đâu ra một đồng minh lại có thể mang lợi ích cho chúng ta còn nhiều hơn bản thân nhiều như vậy chứ?" Elrond hỏi.

"Con người lại đáng để hợp tác hơn với bọn ta ư? Ngươi đã không còn minh mẫn nữa rồi, nữ hoàng Elrond ạ. Cô bây giờ chỉ là một kẻ đang tự phụ về quá khứ của mình thôi" Virtil lăng mạ.

Hắn nhìn sang nhóm người của Stalin và bắt đầu buông lời lăng mạ.

"Nhìn đám con người kia ta chẳng thấy có gì đặc biệt, vậy mà ngươi lại có thể hợp tác chặt chẽ với đám súc vật đó như thể là đồng minh lâu năm vậy?"

Hắn bắt đầu nhìn kĩ thì thấy Elrod đang nắm tay Stalin, bên cạnh đó là Ikanovih có ánh mắt thăm dò.

"Chà chà, công chúa hoàng kim Elrod nổi tiếng với việc chưa từng nhượng bộ hay chú ý đến đàn ông nào bây giờ lại đang nắm tay một con súc sinh. Ngươi và mẹ của ngươi đã không còn minh mẫn nữa rồi."

"Ta cho ngươi nói lại đấy, sứ giả của Egion à." Elrod nói.

"Hả, gì cơ?" Virtil ngạc nhiên.

"Ta nói là, nói lại lời đó ta nghe thêm cái nào." Elrod nói một cách lạnh lùng.

Stalin đứng bên cạnh nhìn sang Elrod thấy khuôn mặt cô đã có chút vặn vẹo khiến cho người khác nghĩ đây là một con mụ điên.

"Quyền của ta nói thì chẳng liên quan đến ngươi, ta sẽ không cúi đầu trước nữ nhân đâu." Virtil đáp lại một cách kiêu ngạo.

Elrod quay sang Stalin nói bằng tiếng Nga với ý định là dạy tên kia một bài học.

"Stalin à, anh nên dạy hắn một chút thế nào là lễ độ rồi."

Chưa kịp trả lời thì Ikanovih đã chen vào.

"Elrod à, đây không phải là vấn đề cá nhân nên cũng không thể tự ý hành động được. Nhưng nếu đó là khi đã có báo cáo, bây giờ thì chả ai nói về việc phải báo cáo đầy đủ cả, nên Okhotnik, cậu biết phải làm gì rồi đấy."

"Trời ạ, cứ nói thẳng ra đi còn vòng vo cơ đấy." Stalin nói một cách bực mình.

"Thì cứ có chút ngăn cản thì nó tự nhiên hơn." Ikanovih giải thích.

Virtil bây giờ đang tự đắc khi chẳng có ai dám làm gì hắn. Sứ giả nếu bị giết thì đó sẽ là thảm họa ngoại giao. Nên việc Elrod có thể làm gì hắn là điều không thể.

Lúc này, Elrod đã nhìn sang Elrond và hỏi.

"Thưa mẫu hậu, để con dạy tên này một bài học được chứ?"

Elrond suy nghĩ một lúc rồi nhìn sang Virtil, sau đó cũng đã đưa ra quyết định.

"Cứ làm điều con cho là đúng."

Nghe thấy câu đó, Elrod nở một nụ cười tươi tắn và nhìn lại về Stalin và nói gì đó. Stalin chỉ nói một câu nhưng chỉ có người trong hiểu: "Lên đi."

Sau đó là một người đàn ông che kín khắp cơ thể, trên tay đang cầm thứ gì đó. Elrod chỉ nhẹ nhàng lên tiếng.

"Sứ giả, ngươi biết chút kiếm thuật nhỉ? Vậy thì hãy đánh với con người này và chứng minh con người yếu đi."

"Được, vậy hãy đưa hắn..." Virtil tự tin đáp lại.

"Không cần đâu, cậu ta đã nói là chỉ cần nhiêu đó là đủ rồi nên ngươi không cần phải quan tâm làm gì cả." Elrod nói.

"Hả... HAHAHA!!! Ta chưa từng nghĩ con người lại tự tin như thế đấy. Vậy thì ta cũng sẽ cho thêm một điều nữa là ai gục xuống trước thì kẻ bị hạ sẽ phải chịu những đòn đánh từ bên còn lại, đồng ý chứ?" 

Okhotnik nghe lại những lời từ Elrod đã gật đầu và đã vào tư thế chuẩn bị. Trong khi Virtil đang giơ kiếm lên, Okhotnik đang chĩa súng về phía hắn. Hắn cười lớn và lại bắt đầu lăng mạ.

"Cái gì đây, gậy phép thuật mới à? Hay sao lại có tư thế đó? Ngươi có vẻ ít nói nhỉ, dấu hiệu của một con chó trung thành đấy. Mà thôi, tao sẽ giết mày ngay đây thôi."

Tiếng kêu bắt đầu của Elrod vang lên, Virtil lao lên ngay nhưng đối với Okhotnik chả có ý nghĩa gì cả. Một phát bắn chuẩn vào thanh kiếm khiến cho nó bị văng khỏi tay và rơi lên sàn. Không để hắn nhặt nó lên, Okhotnik bắn một loạt đạn đánh bay thanh kiếm ra xa. Virtil bây giờ đang bối rối. Nhân lúc đó, Okhotnik cầm nòng súng và lao lên chỗ Virtil và cho hắn một phát báng súng vào mặt.

Virtil nằm gục xuống sàn và như lời hắn nói lúc trước, Okhotnik có toàn quyền làm những điều anh muốn. Anh đè lên người hắn bằng chân trái và nói một câu "Потому что мои товарищи по команде ложатся за меня" (Potomu chto moi tovarishchi po komande lozhatsya za menya, nghĩa là: "Bởi vì đồng đội của tôi nằm xuống vì tôi"). Sau đó là một tràng những tiếng la cùng với tiếng của nắm đấm liên tục được trao cho Virtil.

Khung cảnh dần mờ đi trong mắt Virtil trong khi hắn vẫn đang chống trả, và sau đó là một màu đen bao chùm lấy suy nghĩ của hắn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net