Hơi H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì mới tập viết em chẳng biết gì nhiều mong được chỉ giáo bởi những người đi trước-))
À mà chap 2 em hay nhầm tên nhân vật có gì em sai mn nhắc ạ-))
Huỳnh Như chị đưa môi mình tiến lại gần môi Khánh Ân,nhưng vì chưa kịp phản ứng nên lưỡi của Huỳnh Chi đã sâm nhập sâu bên trong mà mút lấy lưỡi của Khánh Ân

                      (Ảnh minh họa)
-Khánh Ân:ưm~ | vì khó thở nên cô đã đánh vào vai của Huỳnh Như
-Huỳnh Như: ha~ đêm nay còn dài lắm nhé bé con cứ từ mà hưởng thụ
Vừa nói hết câu Huỳnh Như đã đè tay Khánh Ân lên đỉnh đầu để cô không phải giãy đành đạch:))
-Khánh Ân: chị thả tôi ra đii|cô hoảng sợ mà cầu xin
Vì thuốc đang ngấm vào Huỳnh Như nên dần dần cô đã mất lí trí và chị nghĩ ả này cũng như những con 4' khác thôi nên Huỳnh Như  đã thô bạo với em,không cần nói gì nhiều Huỳnh Như  cởi váy của em ra.
-Khánh Ân:buông ra coi đồ khốn này,chị tin tôi kiện chị không??
-Huỳnh Như:tôi thách em đấy bé à ~ mau im lặng đi không tôi cho em không xuống giường đấy
Nói xong Chi đã cởi hết đồ Ân ra không 1 vảnh mải che thân nhìn vòng nào ra vòng đó thật hơn những ả mà Huỳnh Chi đã lăn lộn trên giường , sau đó Huỳnh Chi đã dùng cà vạt trói tay em lại

Chị liền xoa vòng 1 cô vừa mềm vừa to  làm cho khoái cảm của Chi liền tăng vọt sau khi khỏi động cặp ngực to ấy cũng đã ửng đỏ đi,cô tiền chuyển xuống cobe của Ân,khắp cơ thể Ân có mùi thơm khiến Chi hưng phấn hơn mà muốn làm tình ngay,Chi dùng 2 ngón tay điêu luyện mình mà từ từ tiến sâu vào cobe của Ân,bên trong nó vừa bót vừa ấm,cùng theo tiếng rên rỉ thật kích thích, vì ngón tay cô đã 15cm làm Ân phải kích thích theo nhịp đưa đẩy ngón tay,Chi trêu đùa cô bé tới lúc chị ấy Ân đã đang chìm trong sự sung swng thì càng thúc tay mạnh hơn nữa , đến điểm G chị đã biết được Ân đang kích thích ra sao nên chị đã rút tay ra,vì cảm giác trống rỗng không còn cảm giác tê tê Ân nhìn xuống Huỳnh Như với ánh mắt thèm khát
Huỳnh Như:ô bé con à em thật d@m dục đấy giờ em hãy cầu xin tôi đi nào
Vì cơn nwng đã làm Ân mất lí trí
Khánh Ân:cầ..u xi..n c...hị đấy....~
Không nói nhiều vì giờ cả 2 đều khó chịu nên Chi đã lật Khánh Ân nằm úp mặt xuống chị lôi ra caube 29,9cm:)) từ đưa vào cobe của Ân
Khánh Ân:aa~ đừng!!!
Huỳnh Chi: chẳng phải em cầu xin tôi  sao~?
Cô từ từ thúc càng lúc càng mạnh làm Ân phải van xin nhẹ nhàng lại nhưng chị đã nghe đâu và tới sáng hôm sau.....




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#futa #yuri
Ẩn QC