Yêu/Hận?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào một ngày thu nắng đẹp, tôi cùng em đi trên con đường rải đầy lá vàng.

Những chiếc lá khô héo, rơi xào xạc trên mặt đường.

Tay chúng tôi đan vào nhau

Gương mặt em xinh đẹp như thiên thần.
Đúng vậy, em là thiên thần của tôi.
Em đến bên cuộc đời tôi.
Em mang lại tình yêu cho tôi.
Em làm cuôc đời tôi một lần nữa sống dậy.

Em từng nói em thích mùa Thu nhất, vì nó mang lại một cảm giác ấm áp....

Tôi thì lại cảm thấy mùa Thu thật buồn.. Một nỗi buồn mang mác với màu trời đỏ cam!

Em nói em thích Hoa Ly Trắng vì nó tượng trưng cho sắc đẹp, sự kiêu hãnh và trong sáng...

Nhưng em đâu biết rằng, Hoa Ly còn tượng trưng cho cái chết!

Tôi và em yêu nhau sâu đậm. Yêu nhau thắm thiết.
Một tình yêu nồng cháy...

Nhưng...
Cũng vào một ngày Thu
Em lại... chia tay tôi ?

Em nói em không yêu tôi?
Em nói em chỉ thương hại tôi??!

Em quay đi mặc tôi đứng như chôn chân tại đó.
Trái tim của tôi? Nó làm sao vậy?

Ai có thể giải thích hộ tôi?
Ngực trái của tôi tại sao lại đau đến như vậy?

Tim tôi, nó như bị bóp nghẹn, nó như bị cào xé, như bị ai đó nắm lấy mà bóp, mà nắn...

Mưa sao?
Mưa trong trời Thu?
Không!!
Là mưa từ mắt tôi, là tôi đang khóc!

Tôi sao vậy chứ? Khóc vì một người thương hại tôi?

Bước vào nhà, tôi nằm vật lên sofa . Hơi rượu phả ra từ người tôi. Nếu bây giờ có em ở đây thì tôi đã bị càm ràm một trận ra trò

Nhưng bây giờ thì sao?

Một mình tôi nằm vật đây với men say. Cái bao tử tôi nó lại quấy phá. Cái thứ cay nồng ấy làm cuống họng tôi đau rát

Tôi dần chìm vào cơn say... Thiếp đi,

Cứ như vậy. Cả một tuần, tôi đều túc trực ở các quán bar. Những dung dịch cay nồng đắng chát cứ thế mà yên vị trong cái bao tử đáng thương của tôi!

Nó đáng thương như chủ của nó vậy,

Bị cào xé, bị hành hạ!

Tiếng chim hót nghe sao buồn não nề. Những tia nắng đáng ghét cứ nhảy múa trên mặt tôi khiến tôi phải mở mắt dậy.

Mùi thuốc khử trùng nồng nặc xộc vào mũi tôi.

Bộ đồ đắt tiền thời thượng hôm qua của tôi thay bằng một bộ đồ bệnh nhân...

Tôi nằm trên chiếc giường màu trắng,

Mẹ tôi vào và quát tôi, mẹ hỏi tôi không muốn sống nữa sao?
Tôi lại vô thức gật đầu!

Mẹ tôi biết tôi yêu em.
Mẹ tôi bảo tôi bị ngất vì uống rượu quá nhiều mà ảnh hưởng đến cơ thể,
Mẹ tôi hỏi chuyện gì đã xảy ra giữa tôi và em?

Tôi lại bảo tôi và em chẳng còn gì cả.

Tôi phải ở trong đấy một tuần.

Về lại căn nhà của chúng ta
Căn nhà từng rất ấm áp...
Căn nhà chứa đựng bao kỉ niệm, bao hơi ấm của tôi và em,

Nhưng em đã nhẫn tâm mang cái hơi ấm đó đi mất.

Giờ chỉ còn lại một mình tôi...

Tôi có một bưu phẩm được gửi từ một nơi nào đó tôi cũng chẳng rõ!?
Đó là một cái đĩa, một tập hồ sơ và... những tấm hình em chụp chung với tôi,

Một số do em lén lúc chụp tôi, một số được chụp vào những lần đi chơi của tôi và em, trông thật hạnh phúc?

Cổ họng tôi nghẹn đắng, da đầu tê rần!!

Bỏ chiếc đĩa vào máy phát.

Hình ảnh cậu trai nhỏ với mái tóc bạch kim, gương mặt xinh đẹp nhưng lại hốc hác và trắng bệch, đôi môi tím tái của em mấp máy:
"Jiyongie yêu quý của em.
Em xin lỗi vì đã nói dối anh, em xin lỗi vì đã nhẫn tâm chia tay anh, em cũng xin lỗi vì đã không thể nói một lời tạm biệt thật đàng hoàng với anh!
Anh à, anh khi anh xem được đoạn video này thì có lẽ em đã ở một nơi rất xa...
Chúng mình sẽ không còn nắm tay nhau đi trên những con đường đầy lá vàng nữa. Sẽ không được đón những cái hôn của nhau nữa. Sẽ không còn những yêu thương cháy bỏng qua mỗi đêm nữa...
Nhưng .. Jiyong à! Anh vẫn mãi ở trong tim của em - Lee Seungri này vẫn mãi yêu anh.
Trọn đời yêu anh,
Trọn kiếp vẫn yêu một mình anh!

Anh à, anh đừng uống rượu nhiều quá, đừng hút thuốc nữa, đừng làm việc quá sức, anh phải nghỉ ngơi thật tốt.
Anh còn nhớ lúc em hỏi anh 'nếu như em chết anh sẽ làm gì?' Và anh đã trả lời 'Anh sẽ chết theo em'.
Tuyệt đối không được như vậy. Jiyong yêu quý của em, anh phải sống, phải vui vẻ, phải lạc quan, phải sống cho anh, cho gia đình, và cho cả em nữa!
Xem như kiếp này chúng ta có duyên nhưng không có nợ.
Jiyongie, em mãi mãi yêu anh! Dù có chết đi sống lại bao nhiêu kiếp, em vẫn mãi yêu một mình anh!

Lee Seungri đời đời kiếp kiếp yêu anh - Kwon Jiyong"___ giọt nước mắt chảy dài trên gương mặt cậu.

Anh vô thức chạm tay lên màn hình, gạt đi giọt nước mắt ấy.
Anh như sụp đổ hoàn toàn, nước mắt anh không kiềm được mà tuông rơi, anh gào thét trong đau đớn, anh gọi tên cậu trong vô vọng!

Tập hồ sơ trên bàn - hồ sơ bệnh án
Bệnh nhân Lee Seungri.
Chẩn đoán : Ung thư máu.

.

Một người đàn ông lịch lãm với bộ vest đen, tay cầm một đoá Ly Trắng,

Đặt bó hoa trên bia mộ cậu, sờ nhẹ tấm ảnh trên bia đá không chút hơi ấm..

Lee Seungri
Ngày sinh : XX YY ZZ
Ngày tử : XX YY ZZ
.
Tình yêu?
Là thứ kẹo ngọt mê muội,
Là thứ dù biết gặp nó sẽ đau khổ nhưng vẫn cứ lao vào nó?
Như con thiêu thân lao vào đám lửa nóng...
.
Tôi đã từng không tin vào tình yêu, nhưng em đã đến bên tôi, đã làm ấm trái tim tôi, đã khiến tôi tan chảy với nụ cười của em, làm tôi say đắm em, u mê em!
.
.
Em đã làm trái tim tôi ấm lên, làm cho nó đập lại rộn ràng, làm cho nó sống lại!

Rồi em lại bóp chết nó, lại xối nước lạnh vào nó, khiến nó đau nhức, khiến nó không thể đập vì một ai nữa?

Tại sao em lại độc ác đến như vậy?
Tại sao lại bỏ tôi lại nơi đây ?
.
Lee Seungri - Kwon Jiyong này hận em nhất,

Nhưng vẫn yêu em nhất!

Kwon Jiyong đời đời kiếp kiếp vẫn chỉ yêu mình em - Lee Seungri!

---------------- END ---------------
Lại SE !? .____.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net