Bộ Đội Về Làng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở Miền Bắc

Tranh thủ nghỉ phép tết về quê thăm họ hàng, hôm trở về mặc bộ quân phục trông oách lắm, bước lên xe ai cũng chầm chồ "chú bộ đội xinh trai quá"

Bước xuống xe thấy dì đã đứng đấy từ lúc nào, vừa thấy tôi dì đã ùa ra mà hét lên "ôi cháu tôi" hơi ngại bởi mọi người xung quanh đấy đều ngước nhìn rồi họ bắt đầu xì xào bàn tán "con ai đấy" , "bộ đội đấy", "đẹp trai quá" . Dì nắm lấy tay tôi hãnh diện bước đi "nó đi học mỗi tháng gửi về cho bố 5 triệu, mẹ 5 triệu" nghe xong mà bỗng thấy hoảng loạn tinh thần "dì ơi cái này hơi quá".

Đi đến đâu mấy đứa trẻ con lại tíu tít đến đấy " a, chú bộ đội", mấy đứa con gái thì bẽn lẽn cứ tủm tỉm cười quay lại nhìn trộm rồi vội vàng quay đi, các cụ già trong làng mỉm cười gật gù "bộ đội về làng đấy hả". Tự nhiên lại thấy mình có giá quá đi thôi

Về đến nhà tự nhiên thấy đông khác thường, bà nắm lấy tay rồi bảo "nghe nói có bộ đội về nên các bác đến chơi đấy mà", lại ngượng ngùng mỉm cười " bộ đội lạ lắm sao".

Ở Miền Nam

Ở quê được mấy ngày lại phải chia tay mọi người để về nhà đón tết với gia đình, trên chuyến xe về nhà bỗng thấy bồi hồi lắm.

Ngồi cạnh thầy giáo cũ khẽ mừng rỡ chào thầy " em chào thầy, thầy còn nhớ em không ạ", "a thầy nhớ rồi, em tên là gì nhỉ", " T thầy ạ", "a nhớ rồi, em học lớp nào nhỉ", " lớp A7 thầy", "thầy nhớ rồi, khóa nào vậy em" chợt cười, trí nhớ của thầy thật là tốt.

Mặc quân phục đẹp thế này đợi mãi mà chẳng ai hỏi han gì cả, đang ngồi buồn thiu bỗng cô bên cạnh vỗ vào tay nhẹ nhàng hỏi "con là bộ đội hả con" mừng rên cười hớn hở "vâng ạ", "con đi nghĩa vụ hả", "dạ không, con đi học sĩ quan cô", "học thế một năm đóng bao nhiêu, sau này ra làm cái gì, có bị thất nghiệp không, sao không học ở đây mà ra tận Hà Nội xa thế hả con blah blah..." toàn những câu hỏi hóc búa, chỉ biết mỉm cười câm lặng

Ngồi trên xe mắt ngước nhìn qua ô cửa kính, khung cảnh quen thuộc đang dần hiện lên trước mắt, thế là sắp về đến nhà rồi, đang mơ mộng bỗng nghe tiếng xì xào nói chuyện của hai bà cô hàng ghế trên "hôm bữa về gặp thằng bộ đội ăn nhiều kinh khủng, nó ngồi từ sài gòn về đến bến mà ăn liên tục chắc phải hết cả trăm ngàn, thằng này thấy nó hiền không thấy ăn vặt lắm" tự nhiên thấy đáng yêu quá, bỗng dưng bị đưa lên làm chủ đề bàn tán, lặng lẽ nhét tai phone vào tai và bật âm lượng to hết cỡ " bố em hút rất nhiều thuốc, mẹ em khóc mắt lệ nhòa.."

"Vũ Hòa, Vũ Hòa ai xuống không", " có" giơ tay trái lên miệng hô to khẩu hiệu đúng chất bộ đội luôn, bước lên phía trước xỏ giầy anh phụ xe mỉm cười hỏi " em học biên phòng à, được mấy năm rồi" bất ngờ trả lời "em năm cuối ạ", "ra trường đến nơi rồi, biết thế hồi đấy đi nghĩa vụ xong về thi cha nó bộ đội thì đời sung sướng lắm rồi", "ra trường lương cao nữa tháng mấy chục triệu an nhàn quá còn gì, nhà nước lo tất" một bác trai ngoài 50 tuổi ngồi trên hàng ghế đầu chen ngang vào câu truyện rồi cười khà khà " giờ là người nhà nước sướng lắm" khẽ mỉm cười vì cảm thấy vui " bộ đội khổ lắm ai ơi".

Bước xuống xe mọi người đều trầm trồ "bôj đội về làng, oách thế nhỉ" lòng bỗng dung vui như mở hội, tự nhiên thấy kiêu hãnh biết nhường nào. "là bộ đội thật tuyệt".


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#phi
Ẩn QC