52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy htrc trộm lười:v
nay trả  6 chap
....

Cùng lúc đó, trên một con phố ở thành phố Q, một người phụnữ gầy yếu có khuôn mặt lạnh lùng đang dẫn một cô bé chạynhư điên trên đường. Phía sau bọn họ là một cơ thể khổng lồcủa một con thú biến dị với hàm răng sắc nhọn.

Trong tay người phụ nữ thường phóng ra vài con dao, có thểtạm thời ngăn cản được bước chân của con thú biến dị. Ngaycả như vậy cũng không thể hoàn toàn kéo dãn ra khoảngcách với nó, con thú biến dị vẫn đuổi theo không rời.

Người phụ nữ thở hổn hển, nhìn khuôn mặt trắng bệch củacô bé vẫn luôn cắn răng kiên trì đi theo bên người mình. Haimắt người phụ nữ nhắm lại, khi mắt mở ra lần nữa, trong mắt lại trở nên kiên định như thể đang quyết tâm làm điều gìđó.

" Tí nữa chị sẽ tìm cách cho em chạy trốn thì em phải chạythẳng một mạch không được quay đầu lại, nghe không?"Người phụ nữ vừa chạy vừa nói.

Cô bé nhìn về phía tay của người phụ nữ vẫn luôn nắm lấytay mình, trên mặt có chút khó hiểu, cũng có chút sợ hãi.

Trên khuôn mặt của người phụ nữ lạnh lùng hiếm hoi nở ranụ cười: " Đừng sợ, em cứ trốn thật tốt đi rồi chị sẽ tìm em."

Cô bé ngây thơ gật đầu cắn chặt môi dưới, trong mắt nướcmắt đã rưng rưng chực trào ra.

Người phụ nữ mỉm cười, lại ném ra một cây băng đao, thừadịp thú biến dị bị vướng víu ở sau lưng liền đẩy cô bé nhỏ vềphía trước nói: " Chạy đi!"

Còn bên kia, người phụ nữ kia quay đầu lại trực tiếp đối diệnvới thú biến dị.

Con thú biến dị lập tức bị cản trở, có vẻ là tức giận khôngđược, muốn dạy cho con người này trước mặt một bài học.

Dưới chân nó bắt đầu phát lực, nhanh như tên lửa vọt tớihướng người phụ nữ kia, răng nanh nhọn hoắt hướng vàobụng của người phụ nữ.

Dao găm bằng băng phi ra liên tục từ tay của người phụ nữnhưng cũng chỉ ngăn chặn được nhất thời. Rất nhanh chóng,cô ấy đã dùng gần hết dị năng của mình, ngay cả việc tạo ramột con dao găm băng đã khiến thái dương bị đau nhức rấtnhiều.

Con thú biến dị ngày càng đến gần, người phụ nữ liếc nhìnthấy cô bé đã chạy trốn, liền thả lỏng hai tay mở ra, trongđầu hiện lên một khuôn mặt trắng nhỏ mềm mềm, khóemiệng mang theo nụ cười nhàn nhạt.

Mà vào thời điểm cô ấy đã chuẩn bị sẵn sàng để chết, con thúbiến dị trước mắt đột ngột dừng lại, sau đó phịch một tiếng,trước mặt bụi bay mù mịt.

Người phụ nữ kinh ngạc mở mắt ra liền nhìn thấy con thúbiến dị đã ngã xuống rất gần người của cô, trên người nó còncó ngọn lửa chưa tàn hết. 

Mà ở cách đó không xa, một thân ảnh nho nhỏ ra sức chạy vềphía cô ấy, chạy đến bên cạnh và ôm cô ấy thật chặt.

Trái tim vốn đã đóng băng của người phụ nữ dần tan chảy.

"Cô không sao chứ?" Một giọng nam thanh niên vang lên saulưng người phụ nữ.

Khi người phụ nữ quay đầu lại, cô nhìn thấy một nhóm bảyngười đang đi về phía mình, người cầm đầu là một người đànông có khuôn mặt tuấn tú và khí thế mạnh mẽ trong bộ quânphục rằn ri.

" Dị năng hệ băng của cô cũng không tệ, vừa rồi bọn tôi đãnhìn thấy, đáng tiếc dùng lực hơi thiếu một chút, nếu không đã có thể chặt đứt đầu của thứ ngu xuẩn này." Một thiếu niêncó cảm giác như ánh mắt trời cười cười nói.

Người phụ nữ liếc nhìn anh, mặt không đổi sắc cúi đầu:"Cảm ơn."

Người đàn ông gãi đầu, nhất thời cảm thấy có chút khó xử.

"Đi thôi, nếu không nhanh lên, ngày mai chúng ta mới đếnđược thành phố H." Người đàn ông cầm đầu nói xong, liềnmuốn dẫn một đám người rời đi.

"Các anh định đi thành phố H à?" Người phụ nữ phía sauđứng dậy.

Người đàn ông gật đầu: "Đúng vậy."

Người phụ nữ lấy từ trong người một nắm lớn tinh hạch đủmàu sắc đưa qua, thậm chí còn có tinh hạch cấp bảy- tám:

"Đây đều là tinh hạch của tôi, có thể phiền mọi người đemđứa nhỏ này đi theo đến thành phố H được không?

Nhìn khối tinh hạch trong tay và ánh mắt cầu xin của ngườiphụ nữ, người đàn ông khẽ cau mày.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net