Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiệc gặp mặt đối tác của Lăng Mặc Ân long trọng hơn cả tiệc cưới,  được tổ chức ngoài sân. Nhân viên thấy xe của Lăng Mặc Ân tới,  mở cửa mời Lăng Mặc Ân bước xuống,  rồi vòng qua bên kia xe mở cửa cho Thanh Tự Ngân.  Cô qúy phái đặt tay lên đôi bàn tay thô ráp của Lăng Mặc Ân bước vào.

Hàng lọat con mắt đang đổ xô nhìn Thanh Tự Ngân và Lăng Mặc Ân,  không tránh có thể không có những lời bàn tán xôn xao.

" Cô ta là ai thế? "
" Bạn gái mới của Lăng Mặc Ân à. "
" Trước sau gì cũng bị Lăng Mặc Ân đá mà,  không lâu sao Lăng Mặc Ân cũng hành hạ cô ta giống những cô gái khác thôi. "
" Đặc biệt là Vũ Tường ấy.. "

Lăng Mặc Ân nắm lấy tay Thanh Tự Ngân thật chặt rồi kéo cô đi đến một bàn trống phía trước.  Nhân viên kéo ghế,  long trọng mời Thanh Tự Ngân và Lăng Mặc Ân ngồi.

" Em...  đừng để ý đến lời bọn họ nói. "
Lăng Mặc Ân lên tiếng,  giọng nói lạnh lẽo đến tận xương.  Thanh Tự Ngân im lặng gật đầu.

Một bóng người xa xa rất quen thuộc,  bước ngang nhiên tới chổi của Lăng Mặc Ân và Thanh Tự Ngân.  Hóa ra anh ta chính là cái người đến nhà Lăng Mặc Ân.  Anh ta kéo ghế,  ngồi phịch xuống ghế,  vẻ mặt kiêu ngạo đến khó tưởng.

" Chào anh.  Chào quý cô quyến rũ.  Tối tên Lăng Mặc Niên,  là em trai của Lăng Mặc Ân.  Rất vui đựơc... " Thanh Tự Ngân đứng phắt dậy,  lượn lờ qua chổ Lăng Mặc Ân,  mặc cho Lăng Mặc Niên đang chìa tay làm quen với cô,  ngồi xuống đùi Lăng Mặc Ân,  yếu đuối nhìn Lăng Mặc Ân như một chú mèo hoang.

Điều này khiến cho Lăng Mặc Niên tức tối,  tay nắm chặt đứng dậy,  sẵn chân đá ghế một phát rồi hậm hực đi.  Miệng còn nói gì đó,  chỉ nghe thóang qua ba chữ " Thanh Tự Ngân".

Lăng Mặc Ân cười cười,  nhưng cừơi trong lạnh lẽo.  Thanh Tự Ngân rời khỏi Lăng Mặc Ân
" Anh đợi tôi,  tôi đi vệ sinh rồi sẽ vào liền. "

Thanh Tự Ngân ra nhà vệ sinh phía sau tiệc,  cô vừa đi vừa lục lọi trong giỏ xách,  gần đến cửa cô kéo giỏ,  một người đàn ông trùm bịt kín mít từ trong bụi rậm trước nhà vệ sinh nhào tới,  tay cầm khăn tẩm thuốc mê bịt mũi,  mặc cho cô vùng vẫy.  Thuốc mê ngấm sâu vào Thanh Tự Ngân khiến cô ngất đi,  giỏ xách trên tay rơi xuống đất,  tà váy của  Thanh Tự Ngân lúc vùng vẫy bị vướng vào nên bị rách đi một mảnh.  Anh ta kéo Thanh Tự Ngân đi đến một chiếc xe gần đó.

15p,  30p,  rồi lại 1 tiếng trôi qua.  Lăng Mặc Ân gặp đối tác bàn chuyện đã xong rồi mà không thấy Thanh Tự Ngân quay lại. 
" Phục vụ,  cô có thấy cô gái mặc đầm đỏ đi về hướng nhà vệ sinh không? "
Nhân viên phục vụ lắc đầu.

Lăng Mặc Ân lấy áo vest lúc nãy để trên ghế,  chạy nhanh ra phòng vệ sinh nữ.  Lăng Mặc Ân tới gần nơi mà giỏ xách nằm sẵn trên đất và một mảnh vải vướng trên bụi.
" Tất cả là của Thanh Tự Ngân,  đây là đồ mà mình đã mua cho cô ấy,  thế thì cô ấy đâu? " Lăng Mặc Ân tự đặt câu hỏi với vẻ mặt lo lắng.

Lăng Mặc Ân đi khắp nơi tìm Thanh Tự Ngân,  tìm mặc cho sức lực cạn kiệt,  tìm cho đến khi trời đã tối khuya.  Cuối cùng không có tung tích gì về Thanh Tự Ngân,  Lăng Mặc Ân lái xe trở về nhà. Anh ngồi dựa ngửa ra chiếc ghế sofa,  mệt nhọc kêu lên
" Thanh Tự Ngân,  làm cho.... "
Thanh Tự Ngân dường như là câu khẩu miệng của anh mỗi khi trở về nhà.

Ngôi nhà im ắng,  chỉ có tiếng trong nhà tắm xả nước.  Vòi sen phun nước lên thân hình cường tráng của Lăng Mặc Ân.  Anh lấy khăn được để sẵn trên móc,  quấn quanh thân dưới rồi bước ra  nhìn mình trong gương. Đầu tóc vẫn còn đọng mùi ẩm ướt,  những sợi  tơ máu khiến cho đôi môi của Lăng Mặc Ân đỏ hồng.  Tay anh nắm chặt,  đấm mạnh vào gương khiến gương vỡ nát,  máu trên tay chảy ròng rỉ.
" Vô dụng... "
Lăng Mặc Ân nhìn lâu vào trong  gương,  nhỡ lại những chuyện đã xảy ra chiều nay. " Thanh Tự Ngân... " ,  chính là câu lúc Lăng Mặc Niên hậm hực nói.  Lăng Mặc Ân nhanh chóng thay đồi rồi lên xe.  Lăng Mặc Ân không thể chần chừ lái chiếc Ferrari Enzo,  chạy với tốc độ tối đa 349km/h.

Trong căn phòng tối thui, Thanh Tự Ngân mở mắt ngồi dậy, thấy mình đang nằm trên giường được kéo rèm lại,  không ai bên ngòai có thể thấy được Thanh Tự Ngân.

Thanh Tự Ngân nghe vang vảng tiếng 2 người đàn ông nói chuyện.

" Có hàng chưa hả? "
Người đàn ông cầm ly rựu vang xoay xoay
" Hàng ngon lắm,  mày xem đi,  đảm bảo không chê vào đâu được. "
" Thằng kia,  mở đèn lên coi.  Mẹ kiếp!   Cái phòng tối thui như ổ chuột "

Thanh Tự Ngân sợ hãi lấy mền trùm kín người.  Người đàn ông là mặt kia bước tới giường,  mạnh tay kéo rèm. 
Ông ta cười dê,  bước lên giường từng bước một,  lôi mền mà Thanh Tự Ngân đang trùm.
" Nào nào,  cô em xinh đẹp đến đây nào!  "
" Không!  Không!... "
' xọet'  đầm của Thanh Tự Ngân bị xe rách,  toàn bộ cơ thể của Thanh Tự Ngân  phơi bày trước đám người bẩn thỉu.  Cô sợ hãi tém lại đầm che người lại,  co ro ở góc giường.

" Mẹ kiếp!  Mày không dở trò bẩn thỉu đó chớ.  Hàng của ông chủ đó,  mày quên à. " Đàn em của tên là mặt lên tiếng.
" Hàng ngon!  Tao gọi cho ông chủ để thêm tiền cho mày. "

Thanh Tự Ngân nhìn về phía đối diện,  chính là Lăng Mặc Niên. 
" Anh...  Anh dám dở trò khốn nạn đã vậy còn bán tôi cho đám người bẩn thỉu này ư?  Lăng Mặc Ân sẽ không tha cho các người đâu! " Thanh Tự Ngân hét lên
" Ây chà chà,  cô xem lại mình đi.  Một con ở,  đi dụ dỗ ông chủ của mình... "
Lăng Mặc Niên bước tới giường,  túm chặt lấy tóc của Thanh Tự Ngân
" Là con ở mà không biết nhục,  còn lên tiếng dạy dỗ tôi à! "
Lăng Mặc Ân nói lớn,  mạnh tay giậy tóc,  hất Thanh Tự Ngân ngã xuống giường đau điếng.  Thanh Tự Ngân ôm lấy vai khóc thụt thịt. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#tulam1604