Là anh hay là em? (AU) (Sửa)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu xét về tuổi thật sự của họ, Leviathan nên là anh cả bên trong gia đình.

Đó là điều bất ngờ khi nghe, nhưng đó cũng là sự thật, cũng như việc Satan đáng lẽ ra nên là em út trong gia đình vậy.

Leviathan là một sai lầm của Chúa, nhưng vì sự yêu thích của thiên thần nhỏ, sự bao dung của thiên thần lớn, Leviathan mới tồn tại bên trong gia đình.

Không ai biết, không ai hiểu, không ai nhận ra.

Họ không hiểu tại sao Leviathan lại không bao giờ đến gần họ hoàn toàn, luôn nhốt lại chính mình trong phòng.

Họ không nhận ra cách đối xử của Leviathan đối với họ khác thường thế nào.

Họ không biết về việc luôn có một đôi mắt dõi theo họ, quan sát từ trong bóng tối.

Ngoại trừ một người.

------------------------------------------------------------

Sinh vật đầu tiên Chúa sáng tạo ra từ thân thể ngài, là một sinh vật xấu xí, với chiếc vảy bao phủ toàn thân, cổ và chiếc đuôi dài.

Đó là một thành phẩm thất bại, đồng thời cũng là sinh vật đầu tiên có trí tuệ mà Chúa tạo ra.

Bởi vì điều đó, nên Chúa không giết sinh vật này, nhưng lại đồng thời không muốn thấy nó, rất muốn từ chối sinh vật xấu xí này có bộ phận của ngài bên trong.

Chúa đặt tên sinh vật đó là Leviathan, bỏ nó vào trong đại dương, tạo ra muôn vàn sinh vật biển bồi nó, sau đó liền mặc kệ thất bại phẩm này.

Leviathan đã luôn quan sát Chúa từ dưới bóng tối đại dương, quan sát ngài tạo ra sáng tạo hoàn hảo nhất của ngài.

Chúa hài lòng với sinh vật tràn đầy ánh sáng, không có một tia tạp chất của bóng tối này.

Đôi cánh trắng như mây, làn da trắng mềm mại, mái tóc vàng như mặt trời, đôi mắt xanh của bầu trời, gương mặt tuyệt mỹ gần như giống Chúa.

Chúa coi đó là con của ngài, ban tên Lucifer cho đứa trẻ này.

Ngài lại vung tay tạo muôn vàn sinh vật khác có cánh giống Lucifer, gọi họ là thiên thần.

------------------------------------------------------------

Khác với các sinh vật biển không có ý thức ở bên Leviathan, các thiên thần từ khi sinh ra đã có được ý thức, sau đó dần sinh ra cảm xúc.

Thiên thần được sống ở bầu trời, nơi gần Chúa nhất, trong khi Leviathan sống ở nơi sâu nhất của thế giới, khi địa ngục vẫn chưa xuất hiện.

Nếu nói cảm tình đầu tiên mà Leviathan có được là tình yêu đối với người sáng tạo ra nó, vậy tình cảm thứ hai là ghen tị.

Chúa chán ghét Leviathan, sự tồn tại sai lầm của ngài.

Chúa yêu thích Lucifer, sự sáng tạo hoàn hảo của ngài.

Leviathan ghen tị với những thiên thần được sống gần nhất với ngài, trong khi nó lại ở dưới đây, chỉ có thể quan sát họ từ dưới tận đại dương.

Mỗi khi như vậy, sự chán ghét của Levi đối với chính mình càng tăng lên.

Tại sao nó lại ghen ghét họ? Khi nó lại xấu xí như thế này?

Thế nên nó chuyển sang quan sát Lucifer, nhìn Lucifer hoàn hảo như thế nào, cảm xúc ghen tị và tự ghét chính mình kia càng mạnh lên, đồng thời sinh ra hâm mộ cảm xúc.

Nó quan sát Lucifer từ lúc bắt đầu ngây thơ đến lúc sau trầm ổn bình tĩnh, quản lí thiên đường ngày càng xuất hiện nhiều thiên thần mà Chúa tin cậy trao cho.

Leviathan chắc chắn không thể làm được điều đó, điều đó khiến Leviathan hâm mộ Lucifer, đồng thời cũng có cảm giác kì lạ bên trong nó.

(Trong tương lai, Leviathan nhìn Mammon, đột ngột hiểu cảm xúc này là gì.

Đó là niềm tự hào.

Tự hào về việc có người em, à không, người anh trai hoàn hảo như vậy.)

------------------------------------------------------------

Một ngày nào đó, Lucifer cầu Chúa về việc có một đứa em, và Leviathan quan sát sự ra đời của họ.

Khác với khi sinh ra tâm trí còn mơ hồ nên không quan sát kĩ được, lần này Levi từ đầu tới cuối xem rõ tất cả.

Xem xong, Leviathan trầm mặc.

Tại sao nó cảm giác thiên thần nhỏ này bị tạo ra quá tùy ý giống như nó vậy?

_________________________________________

Chúa cực kì sủng ái Lucifer, thế nên theo yêu cầu của Lucifer, ngài đã tự tay tạo ra "đứa em" này.

Nhưng mà bởi vì này chỉ là như làm món đồ chơi cho đứa trẻ yêu thích của mình, nên ngài lấy nguyên liệu tùy ý từ trái đất.

Màu da nâu của đất, mái tóc trắng của mây, đôi mắt xanh của đại dương, cuối cùng là đôi cánh trắng làm từ lông vũ của Lucifer và chút máu của ngài.

Rồi xong, em trai theo yêu cầu của Lucifer ra đời.

Cực kì có lệ, thậm chí còn có lệ hơn lúc tạo ra Leviathan.

Nhưng Lucifer không nhận thấy, vui vẻ tiếp nhận đứa em trai mới của mình, quyết định nuôi em ấy bằng tất cả tình yêu thương của anh, sau đó đặt tên em ấy là Mammon.

------------------------------------------------------------

Leviathan nhìn phía trên Mammon được Lucifer yêu quý ôm đi, lại ghen tị.

Nhưng lần này, nỗi ghen tị kèm theo bối rối.

Tại sao đều là tùy ý tạo ra, tại sao Mammon lại được yêu quý?

Leviathan lại nhìn lại chính mình, rồi nhìn lên đám thiên thần.

Nó hiểu rồi, tất cả là vì nó không có cơ thể giống họ.

Chuyện gì sẽ xảy ra, nếu nó có cơ thể giống họ?

Có lẽ, nếu nó có bề ngoài đẹp đẽ như vậy, liệu Chúa sẽ chú ý tới nó?

Leviathan sáng lên với ý tưởng, sau đó bắt đầu thử ra tay với thân thể của mình.

------------------------------------------------------------

Những lần thử ban đầu đều thất bại, khiến Leviathan buồn bực không thôi.

Mỗi khi thất bại, Levi đều sẽ đi xem hai đứa em trai của mình, để bỏ qua những vết thương trên cơ thể từ những thất bại đó.

Khác với đứa em là sáng tạo hoàn hảo của Chúa khiến Levi ghen tị, đứa em nhỏ được tạo ra tùy ý bởi Chúa càng dễ được Leviathan chấp nhận hơn nhiều.

Càng đừng nói khác với lúc Lucifer sinh ra đã là gần như thành niên thân thể, Mammon sinh ra là trong hình dạng em bé, cần được nuôi dưỡng và chăm sóc.

Cũng vì đó, Leviathan cùng Lucifer xem Mammon lớn lên, nhìn em ấy từ một em bé trong tả lót sang một đứa trẻ có thể chạy nhảy khắp thiên đường.

(Khi nhận thấy Mammon thích những thứ lấp lánh như tóc của Lucifer, Leviathan đã đào những thứ sáng lấp lánh có màu vàng rồi quẳng lên thiên đường làm quà vào ngày Mammon được sinh ra.

Tất nhiên, suy xét về hình thể nhỏ bé của Mammon, Levi cố ý lấy thứ mà anh cho là nhỏ nhất mới ném lên.

Lucifer hoàn toàn không thể hiểu được làm thế nào mà Mammon nhặt được một khối vàng to bằng cơ thể em ấy được.)

Bởi vì Mammon, nên Leviathan suy xét đến việc chuyển cơ thể của chính mình thành độ tuổi trẻ con bây giờ của Mammon.

Một là để dễ đến gần với em trai nhỏ của mình hơn, một lí do khác là do sự đáng yêu của Mammon.

Mammon đáng yêu như vậy, nếu Leviathan cũng là một đứa trẻ, Chúa cũng sẽ yêu thích nó chứ?

Leviathan vui vẻ vẫy đuôi khi nghĩ vậy, sau đó phải buộc chính mình dừng lại để không tạo ra sóng thần.

Cuối cùng, vào lúc Leviathan thành công, nó chìm vào giấc ngủ say để thích ứng cơ thể mới này.

* * *

Tiểu kịch trường:

1.

Lucifer: "Phụ thần, con muốn có anh chị em."

Chúa: *Yên lặng nhìn xuống.*

Leviathan: ?

Chúa: "....Con nghĩ sao về việc có một đứa em, Lucifer?"

2.

Lucifer: "....Mammon, đó là gì vậy?"

Mammon *Giơ khối vàng to bằng chính mình lên*: "Vàng!"

Lucifer: ??? Thằng bé lấy đâu ra!?

Levi: Đã ngủ, đừng tìm tôi, cảm ơn.

_________________________________________

Leviathan không nghĩ đến việc chính mình sẽ ngủ lâu như vậy.

Lâu đến nỗi Chúa tạo ra địa ngục, bắt đầu tách trần gian và thiên đàng ra, thành ba thế gian khác nhau.

Lâu đến nỗi Mammon thành thiếu niên, gan lớn chạy xuống trần gian chơi, sau đó liền nhặt được Leviathan mới thức dậy.

Chắc chỉ có đại dương mới biết cảm xúc của Leviathan khi mới thức dậy, trồi lên mặt nước khi đột ngột nhìn thấy một thiếu niên thiên thần giống như em trai nhỏ của mình là thế nào.

Đáng yêu là vẫn còn đáng yêu, thậm chí mắt lấp lánh bộ dáng còn đáng yêu hơn.

Nhưng điều đó không thể làm Leviathan bỏ qua việc bộ dạng hiện giờ của Mammon lớn hơn cậu, và đối tượng khiến em ấy mắt lấp lánh là cậu.

------------------------------------------------------------

"Xin chào?"

Mammon cẩn thận ngồi xuống, vươn tay về phía Levi, đôi cánh phía sau hơi rũ xuống, nhưng vẫn run run lên do phấn khích.

Leviathan nhìn chằm chằm bàn tay trước mặt mình, quyết định đặt má mình lên trên.

Ân, như vậy sẽ không làm tổn thương em ấy.

Rốt cuộc vây và đuôi của cậu vẫn còn hơi nhọn, không thể để đuôi hay tóc cho em ấy sờ được.

Còn tay cậu...vẫn chưa hoàn toàn khống chế được, cậu sợ không cẩn thận sẽ làm tổn thương Mammon.

Mắt Mammon càng sáng hơn, tâm trí của Mammon lặp đi lặp lại một từ.

'Đáng yêu!!!'

Nếu không phải do đó là lần đầu họ gặp, Leviathan trong tương lai thật sự hoài nghi vào lúc đó Mammon đã mang cậu về nhà rồi.

Cơ mà cũng chẳng khác gì, bởi vì sau mấy lần họ gặp nhau, quà mà Mammon mang về nhà cho Lucifer là một em bé "thủy quái" đáng yêu.

Lucifer có thể làm gì dưới cặp mắt đáng yêu của em trai đáng yêu được anh cưng chiều như hoàng tử từ nhỏ, với một đứa trẻ đáng yêu khác đang mắt long lanh nhìn anh ấy?

------------------------------------------------------------

Leviathan không biết chính mình có nên buồn hay không, khi cậu nhận ra phụ thần đã quên mất sự tồn tại của cậu.

Trong mắt ngài ấy, Leviathan chỉ đơn thuần là một con thủy quái mà Mammon nhặt về.

Đó là lí do tại sao Leviathan hiện đang làm mọi thứ để có thể biến thành thiên thần.

Điều đó rất khó, do Leviathan là sinh vật đầu tiên chuyển biến thành thiên thần mà không phải được sinh ra từ đầu hoặc là từ những linh hồn đã chết.

Mỗi khi Leviathan luôn nghĩ đến việc bỏ cuộc, chính Mammon là người luôn ở bên cạnh cậu, cổ vũ cậu, mong chờ tương lai họ trở thành anh em.

Và Leviathan là ai khi không thực hiện ước mơ của thiên thần mà cậu đã luôn quan sát từ khi mới sinh ra?

Cuối cùng, vào ngày Leviathan thành thiên thần, Mammon vui vẻ chạy đến ôm chặt Levi, miệng ríu rít vui vẻ về việc họ có thể luôn bên nhau thế nào.

Leviathan dùng cả hai tay và đôi cánh mới của mình ôm lấy Mammon, thỏa mãn nhắm mắt lại.

Ở đằng sau, Lucifer nhìn Mammon và Leviathan, ánh mắt nhu hòa xuống.

"Chào mừng đến với gia đình, Leviathan."

Leviathan hạnh phúc mỉm cười, cảm giác thỏa mãn và ấm áp lấp đầy cậu khi cuối cùng có thể ở bên anh em của cậu.

.

.

.

(Cậu cố gắng quên đi nỗi đau khi biến thành thiên thần.

Cậu cố quên đi cách bàn tay to lớn quen thuộc đó cải tạo cơ thể cậu.

Cậu quên đi cách đôi mắt đó ôn nhu nhìn cậu như thế nào, chỉ nhớ được sự lạnh lẽo từ đôi mắt đó.)

--------------------------------------------------------------

"Tên ngươi là?"

"Leviathan, thưa....đấng sáng thế."

Leviathan run rẩy khi cảm nhận được ánh mắt dò xét từ phía trên, cúi đầu thấp hơn nữa.

"Ngẩng đầu lên."

Giọng nói của Chúa khiến Leviathan cứng đờ người, cậu cẩn thận ngẩng đầu lên, theo thói quen mà nhìn chằm chằm vào Chúa.

Đó vốn lên là một hàng động lớn mật, đôi mắt đó cũng nên bắt đầu bị bỏng cháy khi nhìn thẳng vào Chúa.

Nhưng Chúa không bận tâm.

Chúa rũ mắt xuống, nhìn vào đôi mắt cam đó.

Một cặp mắt quen thuộc, tràn đầy sự nhu mộ và tự ti.

Chúa gần như quên mất sự tồn tại của đôi mắt đó.

Đôi mắt đã từng luôn luôn quan sát ngài mỗi ngày, cho đến khi đột ngột mất tích.

Leviathan...con của ngài.

Ah....hóa ra ánh mắt biến mất là vì việc này.

Chúa quan sát gương mặt mới của Leviathan, miễn cưỡng hài lòng.

Leviathan luôn là một đứa trẻ ngoan.

Và trẻ ngoan, nên có thưởng.

(Cho dù Leviathan có muốn phần thưởng này không.)

"Cứ gọi ta giống như Lucifer và Mammon, Leviathan."

"Vâng...thưa phụ thần."

"Bây giờ...."

Chúa đưa tay về phía Leviathan, ngài lạnh nhạt nhìn những chiếc vảy xấu xí vẫn còn trên thân thể tạo vật của ngài.

"Đến đây."

Ngài sẽ sửa chữa lại tạo vật này.

_________________________________________

Levi thật sự nên nghĩ đến ngày này, từ lúc Mammon ngang nhiên mang cậu về thiên đàng.

Levi bất đắc dĩ nhìn em bé trên tay Mammon.

"Mammon."

"Đây là sẽ người cuối cùng, anh hứa đó, Levi."

"Nhưng lần cuối khi anh mang cặp song sinh về, anh cũng nói vậy."

"Nhưng em không thấy cái gia đình chỉ có đực rựa thế này không ngột ngạt sao?"

....Nói thật, cậu vốn là không có giới tính tới.

Levi hơi suy xét về việc biến thành con gái tạm thời để Mammon thỏa mãn việc có em gái, nhưng Mammon đã hàng động trước, cắt đứt suy nghĩ của Levi.

Mammon tự hào giơ cao em bé trong tay đến trước mặt Levi.

"Thế nên anh liền mang về cho chúng ta một em gái!"

Em bé thiên thần mở mắt ra, nhìn thấy Levi, sau đó ngọt ngào nở nụ cười.

Đáng yêu.

Leviathan nhìn hai thiên thần đang mỉm cười trước mặt cậu, vô thức nghĩ.

"Em ấy không đáng yêu sao~."

"....Được rồi, em sẽ chỉ giúp lần cuối cùng này, nếu Lucifer phát hiện ra thì em sẽ không giúp anh đâu, aniki."

"Wao! Cảm ơn em nhiều lắm! Levi!"

"Đừng gọi em là Levi!"

"Không! Levi nghe không đáng yêu sao?"

"Anh mà gọi nữa là em kêu Lucifer."

"Ehh-? Được rồi được rồi, anh không gọi, buông cái công cụ truyền tin đó xuống!"

(Bất quá cuối cùng mọi người đều gọi Leviathan là Levi đâu.)

------------------------------------------------------------

Leviathan đã từng nghĩ rằng cậu thỏa mãn với mọi thứ bây giờ.

Sau bao nhiêu năm cô đơn, cuối cùng cậu cũng có thể sống một cuộc sống hạnh phúc với gia đình ở trên thiên đường, ở nơi gần phụ thần nhất.

Một "anh trai" nghiêm túc tin cậy.

Một "anh trai" thú vị hài hước.

Một em trai xinh đẹp thích làm nũng.

Một cặp song sinh khác biệt nhưng vẫn gắn bó nhau.

Một em gái dễ thương đáng yêu.

Tất cả đã làm thỏa mãn Leviathan, cho dù cậu vẫn không được phụ thần chú ý đến.

Nhưng....

Lilith đã yêu một con người, và cô đã phạm vào điều cấm kị vì muốn cứu người cô yêu.

Nên Chúa giáng xuống hình phạt.

Chúa không lắng nghe lời cầu xin của đứa con mà ngài ấy yêu thích nhất, vậy tại sao ngài sẽ lắng nghe tiếng nói của đứa con mà ngài ấy luôn làm lơ?

Lucifer và Mammon không chấp nhận sự thật này, những người em khác cũng không chấp nhận hình phạt đó.

Levi nhìn người sáng tạo đã luôn bỏ qua cậu, và gia đình đã luôn chia sẻ tình yêu của họ cho cậu, ra quyết định.

------------------------------------------------------------

Tất cả họ chống lại hình phạt mà Chúa định cho Lilith, gây ra chiến tranh.

Lần đầu tiên, thiên đường đối mặt với sự đáng sợ của ba sáng tạo của Chúa.

Lucifer là sáng tạo hoàn hảo nhất của ngài, Mammon là sáng tạo được ngài tạo ra từ Trái Đất, Levi là sáng tạo đầu tiên của ngài.

Không chỉ như vậy, những thiên thần đi theo họ, những người em được họ chăm sóc, những thiên thần có kiến thức và sức chiến đấu mạnh mẽ do tất cả họ dạy dỗ.

Bảy thiên thần chiến đấu với cả thiên đường, nhưng họ không bao giờ là thế lực yếu thế.

Thiên đường tổn thất thảm trọng, họ đã thắng cuộc chiến này, nhưng họ cũng đã thua cuộc chiến này.

Bởi vì mục đích gây ra chiến tranh, Lilith đã chết.

Khi nhìn các anh em rơi xuống địa ngục, những thiên thần còn sống sót đột ngột sợ hãi.

Họ sợ hãi ngày những con quái vật đó sẽ đến trả thù cho Lilith.

Vào lúc đó, các thiên thần không biết liệu Chúa có thể bảo vệ họ không.

------------------------------------------------------------

Đau.

Mọi thứ đều quá đau.

Cảm giác khi rơi xuống địa ngục sẽ thế nào?

Leviathan chưa bao giờ cảm nhận được sức nặng của câu hỏi đó, nhưng cậu đã nhận được đáp án.

Lilith, em gái duy nhất của họ, thiên thần nhỏ nhất trong gia đình.

Em ấy đã rơi.

Lucifer đã bay theo Lilith, và Mammon đã bay theo Lucifer.

Leviathan biết anh phải ở lại để bảo vệ những em trai khác, những thiên thần vẫn còn bị săn đuổi.

Nhưng vào giây phút đó, đầu óc của Leviathan đã...

Trống rỗng.

Leviathan đã theo bản năng làm quyết định, cho dù cậu không chắc những người em còn lại của mình có thích không.

Cơn đau ở đôi cánh là điều cuối cùng Leviathan cảm nhận, trước khi bóng tối bao trùm.

Các thiên thần cùng nhau rơi xuống, và đôi cánh do Chúa tạo ra đã biến mất.

_________________________________________

Điều đầu tiên Levi cảm nhận được là vảy của Lotan đang trườn trên cơ thể cậu, cố gắng quấn quanh cậu trong một cái bọc an toàn.

(Kỳ quái, cậu nhớ Lotan phải to hơn thế này-)

Điều thứ hai Levi cảm nhận là cảm giác quen thuộc về những cái vảy trên da và chiếc đuôi quen thuộc đang rũ xuống, trải dài trên thứ mà anh nằm.

(Đã bao lâu rồi Levi mới cảm nhận được điều đó?)

Điều thứ ba Levi nhận ra là có người đang nhìn chằm chằm mình, thế nên cậu mở mắt ra.

Levi nhìn chằm chằm em bé tóc vàng trong lòng Mammon, hoài nghi cuộc đời.

Tuy rằng chưa bao giờ có thể nhìn thấy Lucifer khi là em bé, nhưng Levi liếc mắt một cái là có thể nhận ra em bé này giống Lucifer đến chần nào.

Và Mammon đã ôm em bé đó.

Bỏ qua tình trạng cơ thể, Levi ngồi thẳng lên, khiến Mammon cũng nhịn không được ngồi thẳng.

"Mammon....nói thật cho em...."

Giọng nói khàn khàn của Levi vang lên, gần như không mạch lạch sau khi tỉnh dậy từ giấc ngủ dài.

Mammon căng thẳng nuốt nước bọt, nhưng vẫn đưa ly nước qua cho Levi, Levi uống với sự biết ơn, sau đó mới nói tiếp.

"Anh làm cách nào mà ăn trộm em bé mới sinh ra của Chúa nữa vậy?"

"Hả?"

Levi và Mammon nhìn chằm chằm nhau, sau đó Levi nhìn em bé trong lòng Mammon.

"Không phải sao? Em tưởng Phụ- Chúa bởi vì mất Lucifer nên lại làm ra một bản sao nhỏ của anh ấy, kết quả lại bị anh ăn trộm mất chứ?"

Mammon trầm mặc, suy xét có nên đồng ý lí luận này của Levi không.

Rốt cuộc, điều này nghe rất hợp lí, còn có thể coi như một sự trả thù dành cho Chúa.

Và điều đó còn hợp lí hơn là Lucifer sinh con bằng đôi cánh của anh ấy.

Sau khi nhìn hình tượng mới của Lucifer, cái này ý kiến kì lạ càng được Levi tin tưởng.

Bởi vì Lucifer hoàn toàn thay đổi, nên Chúa lại nặn ra một cái là chuyện bình thường đi?

Kết quả khi biết sự thật thực sự, Levi liền rất thất vọng.

Cậu còn tưởng là cuối cùng có thể chứng kiến "Lucifer" lớn lên đâu.

------------------------------------------------------------

Levi chần chờ khi nhìn thấy ngôi nhà mới của họ.

Các em trai chưa tỉnh dậy vẫn được giữ lại ở cung điện của Diavolo.

"Để họ được cung cấp nguồn năng lượng chữa bệnh tốt nhất." Người quản gia ác quỷ tên Babartos đã nói.

Mammon muốn đảm bảo các em trai của anh đều được an toàn, nên hắn đã đưa Satan cho Levi để trông sau khi dẫn Levi đến nhà mới của họ.

Bề ngoài ngôi nhà trông cũng đẹp, nhưng Levi thật sự không biết nói gì khi vào trong.

Ít ra bên trong vẫn có sẵn vật dụng ở nhà cần thiết, và nó đã được Mammon quét tước sơ qua.

(Tương lai Levi thật sự đã hoài nghi thiên thần yêu sạch sẽ đã biến đi đâu khi nhìn phòng của Mammon.)

Levi đung đưa Satan đang bập bẹ trong lòng, ôm Satan vào trong phòng của anh và suy tính.

Levi nhớ về cảm giác mát lạnh của đại dương chảy qua cơ thể, về việc được tự do bơi lội trong đó khi vẫn còn là thủy quái.

Có lẽ cậu sẽ nhờ người xây một bể bơi sau đó?

(Đó là một cái bể cá.)

------------------------------------------------------------

Việc có Satan bồi bên trong khoảng thời gian đầu làm quen với Devildom là một phức lành đối với Levi.

Cậu đã thói quen với việc quan sát các em bé hàng động như thế nào, quen với

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net