#4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

⚠️: không giống với nguyên tác, các nhân vật thuộc về Kishimoto, ooc❗
Phần tt:...
Obito: Hắn
Kakashi: em, cậu
🔞 tránh xa tầm mắt bố mẹ:)👌
Chap này có một số chi tiết khá vô lí, vui lòng không cạp đầu tác giả📢
.
.
.
.
.
.
____________________________________________________________________________
[Tiếp nè mấy bae:))]
Một lúc sau....
Obito: đúng rồi~ làm tốt lắm~ hah~.... Ưm~ tôi... Sắp ra rồi... - nói xong, hắn đè mạnh đầu em xuống, làm cự vật tiến sâu vào trong cổ họng em...

Obito: nhớ nuốt hết vào! Không được nhả ra! Nó mà tràn ra dù chỉ một ít thì cậu biết tay tôi!...
Kakashi: um~ hah~ oẹ... - một dòng tinh ấm nóng chảy ra, em nhận lấy nó và nhả hết ra, cảm giác đấy khiến em bị buồn nôn, nó có mùi tanh rất kinh tởm... Nhưng điều đấy làm hắn tức giận nhìn em đầy sát khí...
Obito: 💢💢 Kakashi - hắn gằn giọng ghê rợn gọi em, hắn lấy tay mạnh bạo bóp miệng em nâng lên đưa mặt em sát vào cự vật...
Obito: giờ thì làm lại đi!💢 - hắn đúc mạnh cự vật thô to vào miệng em, nó khoang vào hang miệng ẩm ước rồi đâm sâu xuống cuốn họng em...
Kakashi: um!~ - cứ thế rồi tiếp tục đưa đẩy, em không nhịn được nước mắt sinh lý tuôn ra đọng lại trên khoé mi em trông rất đáng thương.
Nhưng hắn thì chẳng biết thương hoa tiết ngọc là gì, cứ mặc kệ em mà tiếp tục thú vui của mình...
Obito: khóc lóc cái gì? Chẳng phải tôi đã nói đây là hình phạt cho cậu sao? Kakashi mà tôi biết trước đây rất cứng rắn đấy~ - hắn trêu chọc, sỉ nhục em... Em tức giận nhưng chẳng thể làm gì được hắn...
Kakashi: Đủ rồi...hah... cậu đừng nói nữa Obito...
Hắn vẫn cứ liên miệng buông lời lăng mạ em [mất dạy quá anh:'((] đúng như ý của hắn, hắn muốn em phải thể hiện ra sự nhục nhã, uất ức, đau lòng, xấu hổ, tất cả những cảm giác tiêu cực trên gương mặt em.
Obito: hahaha.... Chưa hết đâu còn một thứ nữa, không làm cậu thất vọng đâu~~ [tác giả tài trợ máy rung và các vật dụng sẽ toy trong mọi thời đại:))].
Obito: Triệu hồi chi thuật! - một làn khói trắng xuất hiện và tan nhanh, trước mắt hiện ra một túi đựng, và dĩ nhiên là bên trong chứa đầy s3xt0y:))
Kakashi: huh?... Trong đó chứa cái gì vậy? Obito? - em vẫn ngẩn ngơ không hiểu rốt cuộc nó sẽ giúp gì cho hắn trong cuộc tra tấn này.
Obito: yên đi! Rồi cậu sẽ biết ngay thôi~ - hắn với tới lấy một cái cây màu hồng từ trong túi ra, bà nào đoán là máy rung thì đúng rồi nha:)). Hắn cười phì một hơi, bắt đầu giữ chặt Kakashi, em thấy có điều gì đó bất ổn, em cảm nhận được hắn đang đưa cái gì đó vào nơi tư mật của mình, ra sức vùng vẫy nhưng không thành.
Kakashi: thả!... Thả tôi ra! Bỏ ra đi! Xin cậu Obito! Dừng lại! Đừng mà! Nó... - Do cảm nhận được nguy hiểm đến từ phía sau em buôn thả hết sỉ diện của mình để cầu xin hắn dừng lại. Sao hắn dừng cho được đây? Em không có cửa thoát đâu~
Obito: //tát vào mông Kakashi// tch! Yên nào bé ngoan~ không phải sợ~ - Hắn bôi phần tinh Kakashi vừa nhả ra trên sàn đất lên máy rung, đưa máy rung vào trong em từ từ cho đến khi nó vào được phần đầu thì hắn đút thẳng vào rồi ngắm nghía biểu cảm dâm tà của em...
Kakashi: ư.....um~.... ..... .... Ah! //Trợn mắt// hức...! Nó... - bị vật lạ xâm nhập bất chợt lại còn to hơn so với lỗ nhỏ của em, khiến em co thắt mạnh mẽ siết chặt máy rung bằng tiểu huyệt...
Obito: xem kìa~ Kakashi... Cái lỗ dâm dục của cậu đang siết chặt lấy đồ chơi của tôi kìa~ ha... //Cười nhếch mép:)// sướng chỉ vì một món đồ chơi còn ra thể thống gì nữa? - Hắn soi mói chọc ghẹo em, để em xấu hổ đến tột cùng...
Hắn điều khiển máy rung bằng thiết bị điều khiển từ xa [cũng do con tác đầu tư:))]. Hắn bật nút lên, chỉ mới ở mức độ 1 cơn rung lắc dữ dội truyền thẳng vào hậu huyệt em, nó làm em có cảm giác lạ lẫm, cảm giác chưa từng trải qua bao giờ cả, vừa đau, vừa thích, vừa không thích nhưng cơ thể mình thì trái lại, em cũng hiểu nỗi bản thân.
Kakashi: ah~ ah gì...vậy chứ hức~ ah~
Obito: cảm giác như thế nào~?
Kakashi: nó~ ah~....um~ lạ...lắm hah~ ưm~ khó...chịu Obito tắt... Tắt mau hah~
Obito: nếu tắt thì còn gì là vui nữa chứ - hắn xụ mặt xuống kiểu trêu chọc nhìn em với ánh mắt thèm khát dâm tà...
Cứ tiếp tục như vậy em sẽ không chịu nỗi mà xuất ra mất, dù sao cũng còn nhỏ sức chịu đựng còn khá kém cõi so với độ hành hạ của tên biến thái cạnh mình.

Obito: mới đây đã không chịu được, hahaha chúng ta tiếp tục thôi cục cưng~❤️ - hắn không còn kiên nhẫn bật luôn đến mức độ 3. Độ rung chuyển kinh hồn, mạnh mẽ náo động trong hậu huyệt em, khiến em không cầm nổi mà rên lên những âm thanh ái dục...

Trong phút chốc, từ một không gian trống vắn, lạnh lẽo đã trở thành nơi hai con người ôm ấp nhau tạo ra những âm thanh tục tĩu vang vọng khắp không gian, ai nghe qua cũng phải xấu hổ.
Kakashi: ah! Ưm~ kyaa~❤️ ah... Hức~ d-dừng... N-ngay... Ah~ hya~❤️.... Không chịu nổi nữa... L-làm ơn... Ahh~ d-dừng đi mà~... C-cậu có thể chuyển sang hình phạt khác được không~... Obito~❤️ - Em không chịu được bèn hạ thấp mình, khóc lóc van xin Obito tha thứ cho cơ thể nhỏ nhắn này của em.... Vẽ mặt dâm đãng của em khiến hắn vô cùng hài lòng với thành quả của bản thân...

Obito: này Kakashi~? Cậu không nhớ sao? Tôi đã nói tôi phải trừng phạt cậu cho cậu sợ mà? Còn dám ý kiến với tôi sao? - hắn cau mày khó chịu vì con mèo dưới thân mình cứ vùng vẫy như muốn thoát khỏi hắn, nhưng mà không sao em thì làm sao có thể trốn thoát tên bệnh hoạn này chứ...

Hắn lấy máy rung ra khỏi người em, em còn chưa kịp thở thì hắn đã xốc người em lên lật em qua đối diện với mặt hắn, trước mặt em giờ lại là cái cự vật lớn ấy, em thầm nghĩ hắn sẽ lại bắt ép em ngậm nó thêm lần nữa sao?
Đúng rồi, linh cảm của em không hề sai, hắn đưa cự vật đến miệng em, em cũng ngoan ngoãn mà ngậm lấy nó, vì nếu không làm vậy thì không biết cơ thể có toàn vẹn hay không...

Obito: tốt lắm~ ngoan ngoãn như vậy có phải tốt hơn không~ cứ tiếp như vậy, làm theo nhưng gì tôi chỉ lúc nãy, hah~ - hắn ngửa cổ lên tận hưởng khoái cảm, còn em thì vừa mệt mõi sau lần tần công ở hậu huyệt lại còn phải quỳ xuống nhấm nháp cự vật to lớn của hắn....

[Ác không? Ác không?:')]

Liếm láp cả một lúc thì hắn mới xuất ra, dòng tinh ấm nóng chảy vào cổ họng em, đón nhận tinh hoa của Obito.

Hắn rút cự vật ra khỏi khoang miệng em, xoay người em lại ở tư thế nằm sắp, nâng hông em lên vừa tới hông hắn để dễ dàng đưa cự vật vào trong em. Em quay đầu lại và hốt hoảng khi thấy hắn đã sắp đưa cự vật to lớn vào trong mình, sợ hãi, run lẩy bẩy chẳng biết phải làm thế nào, chẳng lẽ phải để hắn làm cho nhục nhã sao?

Kakashi: đ-đừng... mà, không được đâu... Nó... Nó sẽ rách mất thôi... Hức... - giọng điệu run rẩy yếu ớt cất lên và đang cố phản kháng lại hắn. Nhìn em ở bộ dạng này thật đáng yêu, người ta thấy sao thì không biết còn hắn thì phải đang nhịn cơn nứng đây này~

Obito: tốt nhất cậu nên im miệng và quay sang chỗ khác đi, đừng làm vẻ mặt đó với tôi, cậu chỉ đang cố làm tôi thèm khát muốn đam vào cái lỗ của cậu hơn thôi~ - miệng hắn nhả ra những lời thô tục làm em ngại đỏ mặt biết bao lần.... Đúng là tên biến thái chết tiệc!
Hắn dùng ngón trỏ của của hai bàn tay tách lỗ hậu ra để tạo một độ rộng tương xứng với cự vật của hắn. Em giật bắn người lên, cảm giác đau điếng như muốn xé toạc cả cơ thể em ra, em không cầm cự được khóc thét lên đau đớn nó như muốn rách ra vậy.

Kakashi: ahh!! Đau! Bỏ ra đi mà tôi đau lắm hức!

Obito: ngoan nào~ không được khóc~ - hắn tốt bụng dỗ dành cậu vài câu rồi lại tiếp tục công việc của mình. Hắn đưa cự vật vào bên trong, bị vật lạ tiến vào hậu huyệt nhỏ nhạy cảm thắt chặt lại ngăn chặn kẻ xấu xâm nhập vào bên trong. Hắn đút vào được nửa phần thì em đã vùng vẫy, lỗ huyệt còn đang bị thắt lại, khiến việc ra vào sẽ khó khăn.

Obito: *chát* mau yên đi nếu cậu không muốn bị địt đến hỏng💢 - hắn tức giận đánh vào mông em một cái chát rõ đau, em cũng đành cắn răng chịu đựng nằm im. Hắn bỏ hai ngón tay ra, động nhỏ ôm trọn lấy cự vật hắn, vách thịt ấm nóng siết chặt lấy hạ thân, dịch nhầy nhớp nhép bám xung quay động thịt ẩm ướt. Hắn ngửa nhắm mặt cảm nhận sự khoái lạc em mang lại, sướng đến run cả người, nghĩ đến thôi đã muốn "xơi" chết em rồi~

Kakashi: ah! ... Đ-đừng... Khoan đã... Đừng di chuyển hah~ ah~ - em nhắm chặt mắt nghiến chặt răng để thích nghi với hạ bộ to lớn đó.
Sau khi đợi một lúc lâu, hắn cuối người xuống một tay nâng cơ thể để giữ thăng bằng cho em, tay còn lại mò lên khuông ngực em nắn bóp tùy thích, đôi khi còn gãy lên đầu ngực em.

Kakashi: ah~ a~ ưm~ ngứa... Quá... Hah~ - hắn gãy nhẹ lên đầu ngực làm em ngứa ngáy khó chịu, giống như hắn muốn trêu đùa em...

Obito: sao nào~? Muốn tôi véo nó sao~?..... - Hắn đắc ý, lên mặt trêu ghẹo em, em buộc phải cầu xin hắn.

Kakashi: xin cậu... C-cấu véo nó tùy thích đi... Hah~❤️ t-tôi ngứa lắm rồi... Hức~❤️ - mồ hôi nhễ nhãi trên mặt, đang mong đợi câu trả lời mà em mong muốn, nhưng không, hắn thù không thích thế, hắn có sở thích khác người nên em không thể dùng những từ sơ sài này để cầu xin...

Obito: hưm..~ không được.... Cậu thể hiện tình ý dở tệ quá đi~

Kakashi: vậy phải làm sao chứ? Hức~ xin cậu đó... T-tôi không chịu nỗi mà... Hức~

"Khuông mặt minh hoạ"
Cre: cần tìm :'(

Vẻ mặt gì đây??? Sao dễ thương vậy kìa, khiến biết bao con tim rụng rời rồi, hắn muốn xỉu đến nơi đây, quả nhiên Kakashi của hắn là dễ thương nhất❤️

Obito: //đỏ mặt// gọi tôi là ông chủ đi~ dễ mà phải không? Xin tôi chơi đùa cậu tùy thích đi~? - hắn đưa ra những yêu cầu quá đáng, thường là Kakashi sẽ cứng đầu từ chối rồi, nhưng bây giờ cậu không còn tâm trí để quan tâm chuyện đó nữa, vì dục vong mà đã bỏ cả liêm sĩ để cầu xin hắn...

Kakashi: ông chủ~ xin hãy chạm vào em đi mà~ m-mau động đi~❤️ hãy chơi em tùy ý hah~ , ô-ông chủ...

Ôi vãi! Hắn đang nghe cái gì thế này! Có thật đây là kakashi cứng đầu khó bảo của hắn không?! Câu này làm hắn nứng càng thêm nứng, hôm nay không chơi chết em thì hắn không phải là Uchiha Obito.

Obito: hahaha tốt lắm~ ngay từ đầu chịu làm như vậy đã không tốn thời gian rồi~.... Được! Tôi động đây! - hắn nắn ngực em rồi ma sát, ngắt véo nó đến sưng tấy, hắn dùng móng tay gãy mạnh lên. Làm em sướng đến mơ màng.

Kakashi: hah~ ah~ sướng... Hah~ ông chủ~ bỏ em xuống dùng 2 tay đi~ ah~❤️ - hắn cười thầm, em đã bị hắn thao túng rồi~ như ý hắn muốn thì bây giờ hắn là chủ cuộc chơi~. Hắn bỏ em nằm sắp xuống đưa tay lên ngắt véo bên ngực còn lại...
Hắn quay trở lại với công việc bên dưới, để yên nãy giờ cũng ngứa ngáy lắm rồi...

Obito: được chưa, tôi động đây~ - hắn rút ra đến đầu khất rồi thúc một phát lút cán vào sâu trong hậu huyệt em, em đau đớn cong người lên, một cảnh tượng đẹp mắt mê người~ [tui còn mê huống chi ông:)))]. Hắn giữ chặt hông em, dập nó một cách mạnh bạo...

Kakashi: ahh!~ hức!~ ah~ hah~ đau!~ hyaa~❤️ đ-đau quá hức ch-chậm lại n-nhanh quá... Hức~ hyaa~ đau quá!~ - em rên la trong đau đớn, dù biết là hắn ta sẽ sẽ không nghe theo bất cứ gì từ em, nhưng em vẫn cố chấp cầu xin trong tuyệt vọng... Hắn cứ tiếp tục đâm rút, lỗ huyệt bị địt đến sưng tấy, đỏ cả lên.

Kakashi: ah!~ k-không! Ch-chỗ đó... Không được đâm vào~ ah~ hah~ - em giật bắn người, hắn đã đâm trúng điểm P của em rồi, chỉ mới một lần thúc mà đầu óc em đã bay bỏng trên trời rồi, sướng tê dại~

Obito: ồ~... hoá ra là ở đây~ tôi đã nhớ rồi... - hắn nở nụ cười nham hiểm, rút cự vật ra bên ngoài, đặt trước cửa huyệt, cự vật từ bên ngoài đâm thẳng vào bên trong đi ngang qua cả tuyến tiền liệt, cứ thế hắn vẫn liên tục đâm vào điểm nhạy cảm của em.

Kakashi: ahh~! Hic... Ch-chậm      lại   tôi ah~! Hyaa a~ hah~ k-không tôi khó chịu quá... Đ-đừng có... Ah~ đ-đừng đâm... - Em rên từng cơn theo nhịp đẩy của hắn, lỗ huyệt nhỏ bị dày vò mạnh cũng đã rách ra, máu từ lỗ hậu môn chảy dài xuống cự vật hắn. Hắn đưa tay lên tạo một kết ấn phân thân ra thêm một bản thể mới, em mắt nhắm mắt mở, ngã cổ hả miệng rên la như chưa biết gì sảy ra, miệng em mở ra thuận tiên cho phân thân của Obito có thể đúc vào. Em giật mình mở mắt ra thì thấy mình đã bị khoá miệng bởi một cái cự vật khác. Hắn đã bịch kín cả hai lỗ của em, dù biết nó đó rách nhưng hắn vẫn không tha, còn có ý định cho thêm một phân thân vào góp vui với hậu huyệt của em nhưng nghĩ lại thì em cũng còn quá nhỏ [may đấy hôm nay tui có lòng nhân từ:))]

Obito: rách rồi sao.... nhưng tôi vẫn chưa thoả mãn... - Hắn hành hạ em đủ kiểu, nhét hai ngón tay vào hậu huyệt khi cự vật to lớn vẫn lắm trong cái lỗ chật hẹp đó, lỗ huyệt bị xé rách ngày càng nhiều, dịch nhày chảy xuống cùng với máu, em đau rát tay cào xuống mặt đất đến chảy máu cả ngón tay, miệng khóc than vẫn tiếp tục cầu xin hắn. Mặc kệ em van xin cỡ nào hắn cũng chỉ bỏ ngoài tay...

Obito: tôi sắp ra rồi... hah~ đã thật~❤️

Kakashi: đau quá... Ra... n-nhanh lên... t-tôi không   chịu nổi     nữa rồi ah~

Obito nhấp nhanh thêm vài lần nữa, hắn cùng em ra chung một lượt, dòng tinh ấm nóng xuất vào bên trong, em cong người lên thở hấp tấp vừa ra xong em đã ngất lịm đi, nước mắt cũng đã đọng lại trên mi. Quả là một ngày cực nhọc. Hắn đã quên phải trừng phạt em, nên lần sau hắn sẽ quay lại và một lần nữa làm em "nát" thêm lần nữa...

Sáng thức dậy em thấy mình đã ở trong căn phòng quen thuộc, không thấy hắn đâu chỉ thấy bên cạnh là 1 chai thuốc giảm đau... Cùng với một tờ giấy ghi là "tôi sẽ quay trở lại và lần sau sẽ nhiệt huyết hơn."
___________________________________________
Hết:)
Bình luận con đi mấy má, không vó bình luận buồn rớt cục shit:'(((
Nhớ bình chọn cho tôy nhắ🙆❤️
Mãi iu❤️❤️❤️❤️✨


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net