Bữa Tối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đây là cái gì vậy?"

Paimon lấp ló đằng sau bàn làm việc, đôi mắt to tròn tọc mạch nhìn vào mảnh giấy trên tay Lumine.

"À... Không có gì đâu." Lumine gấp vội tờ giấy lại và nhìn về hướng khác.

"Chà, nhìn gương mặt đỏ ửng của cô, tôi biết chắc tờ giấy đó có liên quan đến ai rồi!"

Trước lời trêu ghẹo của Paimon, Lumine chỉ có thể vô thức đưa tay chạm lên má mình, rồi chối. "Tôi nói là không có gì rồi mà..."

Nhưng Paimon đâu có dễ bị gạt đến thế. Chưa đầy nửa ngày thì cô đã moi được thông tin từ chính Lumine rằng tờ giấy đó thật ra là một lời mời ăn tối của Childe.

Và Paimon bé nhỏ dành hết nửa ngày còn lại bay theo Lumine, liên tục than trách vì sao chàng trai đó lại chỉ mời mỗi Lumine. Rõ ràng là về đồ ăn, chẳng ai qua được Paimon cả!

Lumine vừa phiền vừa ngượng. Cô đã định không để cho ai biết về lời mời này. Nhất là anh trai sinh đôi Aether của cô. Aether không muốn em gái mình giao du với Fatui - những kẻ từng phá hỏng mối làm ăn của anh em họ. Mà Childe lại tình cờ là một thành viên của Fatui.

Childe là chủ Ngân hàng Bắc Quốc ở Liyue, lại còn là Quan Chấp Hành Fatui. Có rất nhiều lời đồn đại xung quanh con người này, kể cả những lời đồn rằng anh ta là kẻ giết người máu lạnh. Đừng dại dột gì mà gây nợ với người của Fatui, nhất là Quan Chấp Hành thứ mười một trẻ tuổi. Nhưng Childe đâu có làm gì xấu xa với anh em Lumine chứ. Trái lại, anh ta còn ra mặt giúp đỡ cô rất nhiều lần, nhất là về chuyện tiền bạc. Ban đầu, Lumine cũng rất đề phòng và từ chối anh ta.

Nhưng qua một thời gian tiếp xúc, cô nghĩ rằng anh ta không quá tệ, dù chính miệng anh ta đã nhiều lần tự nhận mình là kẻ xấu xa.

Aether và Lumine không phải được sinh ra ở thế giới này, mà họ đến từ một thế giới rất khác. Họ mang trong mình những sức mạnh bí ẩn, nhưng không thể tìm được đường về nhà nên đành ở lại đây, mở một dịch vụ nho nhỏ giúp giải quyết mọi vấn đề kì bí, liên quan đến pháp thuật của người dân. Việc làm ăn cũng khấm khá, nhưng phải mạo hiểm rất nhiều. Cũng vì thế mà Lumine rất biết ơn sự giúp đỡ kịp thời của Childe.

Thật ra, bữa tối lần này vốn là do cô mời để cảm ơn anh. Nhưng Childe luôn bận rộn và hầu như chẳng thể liên lạc được. Thế rồi vào một buổi sáng, Lumine tìm thấy bức thư mời của Childe trong một lẵng hoa nghê thường đặt trước nhà. Dù rất cố gắng nhưng cô vẫn không che giấu được nụ cười và gương mặt ửng hồng suốt ngày hôm đó.

Lumine bắt Paimon hứa rằng sẽ không kể chuyện này với Aether khi anh trai trở về từ nhiệm vụ ở Mondstadt. Đổi lại, Paimon sẽ được bao ăn một chầu thỏa thích ở Vạn Dân Đường. Paimon bé nhỏ dĩ nhiên đồng ý ngay tức khắc. Cô còn gợi ý Lumine dành ra cả ngày lựa chọn quà cáp cho Childe. Xét cho cùng thì, dù cả cô và Childe đều không phải người dân ở Liyue, nhưng việc tặng quà khi đến nhà gia chủ cũng là một nét đẹp văn hóa mà cô muốn học tập theo.

Việc chọn quà quả khó khăn vì Lumine chẳng biết Childe thích gì. Người vừa có tiền vừa có địa vị như anh ta hẳn đã đạt được mọi thứ mình muốn rồi, và cô thì không thấy hài lòng nếu chọn một món quà xoàng xĩnh. Cuối cùng, cô quyết định xắn tay vào bếp, tự làm một chiếc bánh ngọt nhân quả nhật lạc, trang trí với bồ công anh. Cô đã học được món này từ khi còn ở Mondstadt. Không có gì thành ý hơn một món quà tự tay làm cả. Và cô hy vọng Childe sẽ thích nó.

Một tuần dài đằng đẵng cũng trôi qua. Lumine thầm cảm ơn các thần linh vì không có quá nhiều yêu cầu giúp đỡ trong tuần này. Lumine chọn cho mình một chiếc áo trắng tinh khiết, cùng một chiếc váy màu nước biển dài. Nó làm tôn lên nước da và màu mắt vàng của cô.

Theo chỉ dẫn được ghi trên thiệp mời, Lumine tìm đến căn hộ của Childe ở phía bắc Cảng Liyue. Cô dành một phút ngưỡng mộ lối kiến trúc nửa cổ xưa, nửa hiện đại hòa lẫn vào nhau mà không bị mất đi giá trị của chúng. Khi nhận ra mình đến hơi sớm hơn giờ được mời, Lumine có hơi bồn chồn một chút. Cô đi qua đi lại trước cửa. Liệu Childe có thích cô đến sớm hơn không? Hay cô nên đi dạo đâu đó rồi quay lại sau? Lumine chợt nhận ra mình suy nghĩ quá nhiều. Cô tự nhủ đây chỉ là một bữa tối giữa hai người bạn thôi. Cô không nên quá lo lắng như vậy, cũng không nên mong chờ điều gì hơn.

Vừa khi Lumine định nhấn chuông thì cửa mở ra. Gương mặt Childe xuất hiện phía sau cánh cửa. Vẫn mái tóc đỏ hơi rối và đôi mắt xanh biển dịu dàng, cùng một nụ cười tươi tắn chào đón cô.

"Em đến rồi à?"

Lumine bối rối. "À... vâng. Xin lỗi vì tôi đến hơi sớm thì phải..."

"Không sao. Em vào trong đi." Childe lùi lại để mở cánh cửa ra rộng hơn. Lumine lưỡng lự một chút rồi cũng bước vào.

Ấn tượng đầu tiên của Lumine về căn hộ của Childe là nó rất rộng và sạch sẽ. Những khung cửa kính lớn mang đến khung cảnh tuyệt đẹp của cảng Liyue trong ánh hoàng hôn bên dưới. Chỗ này khác xa căn nhà nhỏ một tầng của Lumine, Aether và Paimon rất nhiều. Nhưng cô lại cảm thấy được sự cô đơn hiện hữu ở nơi này, có lẽ là do chủ của nó không thường xuyên ở nhà.

"Nếu tôi không tình cờ thấy em qua camera trước cửa thì em sẽ cứ đi loanh quanh trước nhà tôi như thế à?"

Gương mặt Lumine ửng đỏ. Childe thấy hết rồi ư?

"Không đâu... Tôi chỉ đang nghĩ là có thể anh không thích khách mời đến quá sớm..."

Đột nhiên, Childe cúi xuống, đưa mặt mình sát lại gần Lumine khiến tim cô nhảy thót.

"Lúc nào tôi cũng chào đón tiểu thư mà. Em có thể đến gọi tôi lúc nửa đêm, và tôi cũng sẽ sẵn lòng chạy ra đón em. Em hiểu chứ? Nếu đêm về em cảm thấy cô đơn mà không có ai bầu bạn..."

"Đ-Được rồi..." Lumine né tránh ánh mắt và cái nhếch môi tinh quái của Childe. "Tôi... tôi hiểu rồi. Tôi mang cái này đến cho anh nè."

Lumine ngượng ngùng đẩy chiếc giỏ bánh mình đã tự tay làm cho Childe. Anh nhận lấy nó với một niềm vui thích rõ ràng. Mở lớp vải phủ bên trên, Childe tìm thấy một chiếc bánh thơm lừng bên trong.

"Mmhh.. Quả nhật lạc, mứt, và bồ công anh?" Childe vừa ngửi hương vị tỏa ra từ chiếc bánh vừa nhận xét. "Em khéo tay quá, tiểu thư ạ!"

Lời khen này càng khiến Lumine bối rối hơn nữa. Childe thích thú ngắm nhìn gò má ửng hồng của cô mà anh chính là nguyên nhân gây nên. Anh luôn thích trêu ghẹo Lumine, dù những lời anh nói có rất nhiều sự thật trong đó.

"Cảm ơn em." Childe giơ giỏ bánh lên và cười rạng rỡ. "Giờ thì em cứ tự nhiên tham quan căn hộ của tôi, trong lúc tôi hoàn thành nốt các món ăn hôm nay."

Mãi đến lúc đó, Lumine mới chợt để ý thấy Childe đang mang một chiếc tạp dề hình kỳ lân biển. Nó khá đáng yêu và hợp với anh đó chứ. Khi nghĩ thế, Lumine lại cảm thấy hai má bình nóng ran.

"Anh đang làm bếp à?" Cô hỏi.

"Ừ. Sắp xong rồi. Tiểu thư chỉ cần đợi một chút nữa thôi. Mà sao em lại nhìn tôi như thế?"

Lumine đang rất ngạc nhiên. Cô không ngờ Childe tận tay chuẩn bị bữa ăn cho mình. Điều này vượt quá mong đợi của cô về bữa tối ngày hôm nay.

"Chỉ là... tôi nghĩ anh luôn rất bận rộn."

"Đúng là công việc của tôi hơi nhiều. Nhưng tôi sẽ luôn dành thời gian cho tiểu thư của tôi, chỉ cần em nói một lời thôi."

Childe lại nở nụ cười nửa quyến rũ nửa trêu ghẹo đó. Anh ta không bao giờ nghiêm túc được cả! Lumine ra bộ nhíu mày, nhưng môi cô khẽ nhoẻn cười.

"Tôi thường nấu cho em gái tôi ăn. Thế nên tiểu thư có thể yên tâm về tay nghề làm bếp của tôi. Mặc dù đây là lần đầu tôi nấu nhiều món Liyue đến vậy, tôi hy vọng tất cả đều sẽ hợp khẩu vị của em."

Childe vừa nói vừa đem giỏ bánh vào bếp. Lumine bẽn lẽn theo sau. Mùi thơm của thức ăn trong bếp quấn lấy cô như một lời chào đón. Hương thơm chẳng khác nào bếp ở Vạn Dân Đường của cô bạn Xiangling mà Lumine hay đến chơi.

Lumine tò mò không biết Childe đang nấu món gì. Nhưng anh lại nói, "Em ra phòng khách đợi tôi một chút đi."

"Tôi có thể giúp anh được không?"

Childe chớp mắt ngạc nhiên. "Em muốn giúp tôi làm bếp à? Em muốn dùng đôi tay ngọc ngà đó làm những việc bình thường này sao?"

"Tôi khá thích nấu ăn." Lumine đáp. So với việc ngồi chơi và chờ được phục vụ thì việc lăn vào bếp cùng Childe nấu nướng có vẻ thú vị hơn rất nhiều. "Tôi cũng muốn học làm món Liyue nữa!"

Khóe môi Childe nhếch lên thành một nụ cười toe toét. "Tiểu thư, em thật là tuyệt vời đó!"

Lumine quay sang chỗ khác ngay tức thì. Cô giả vờ đi tìm một chiếc tạp dề, nhưng thật ra cô đang giấu gương mặt đỏ ửng của mình khỏi Childe.

"Đây." Childe nói, lấy ra một chiếc tạp dề cũng có hình kỳ lân biển. "Để tôi giúp em."

Lumine ngại ngùng bảo rằng cô có thể tự đeo tạp dề, nhưng Childe vờ như không nghe thấy. Anh kéo cô lại gần và choàng nó qua người cô, nụ cười như muốn toét đến tận mang tai.

Không khí theo sau đó khá yên bình và dễ chịu. Thỉnh thoảng vang lên tiếng cắt thái, tiếng nắp nồi chạm vào vung, và tiếng trao đổi giữa hai người trong bếp. Thì ra Childe cũng có những lúc khá nghiêm túc và tập trung như khi anh vào bếp thế này. Anh như một đầu bếp chuyên nghiệp, hoàn toàn chú tâm vào những món ăn, để mặc cho những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán và thái dương. Lumine tự hỏi khi làm việc ở Fatui anh mang vẻ mặt thế nào.

Lumine được giao nhiệm vụ cắt rau quả và trông coi nồi Tôm pha lê đang hấp. Cô rất thích thú khi nhìn những con tôm hồng hào bọc đẹp đẽ trong một lớp bột mỏng. Childe nấu rất nhiều món; có Súp hải sản, Túi thập cẩm phỉ ngọc, Cá chép đen hấp, và cả món nổi tiếng khó làm là Tiên nhảy tường nữa. Tất cả đều là những món đặc trưng ở Liyue. Lumine nghĩ dạ dày mình có lẽ không chứa nổi hết đâu; thật đáng tiếc khi không có Paimon đi cùng.

Childe đã đến bước cuối cùng của món Túi thập cẩm phỉ ngọc. Anh rưới một lớp nước sốt thơm phưng phức lên và gọi Lumine lại gần.

"Em có thể nếm thử nước sốt giúp tôi chứ? Tôi không biết nó đã đủ vị cay chưa."

Lumine gật đầu và đảo mắt tìm một chiếc muỗng nhỏ. Nhưng khi cô vừa quay sang thì Childe đã dùng ngón tay mình quẹt một đường quanh dĩa, lấy ra một lượng nước sốt nhỏ và đưa tay về phía Lumine.

"Em nếm thử đi."

Mùi hương cay nồng, thơm lừng đang ở trước mặt khiến Lumine không nghĩ ngợi nhiều mà tiến tới, nếm lấy chút nước sốt vương ở ngón tay Childe.

"Ừm... Tôi nghĩ là đủ rồi."

Bầu không khí trở nên nóng bức bất thường. Childe cảm thấy ngón tay mình như đang bùng cháy, mãnh liệt hơn lửa của Cây Nổ ở gần Lục Hoa Trì. Và anh nghĩ lý do không phải do ớt Tuyệt Vân gây ra. Hình ảnh Lumine liếm phần sốt trên ngón tay anh liên tục lặp đi lặp lại trong đầu. Childe chỉ định đùa một chút với cô, và hoàn toàn không nghĩ Lumine sẽ nếm thật. Anh đã chuẩn bị sẵn sàng để bị Lumine đẩy ra, thậm chí là ăn một bạt tai vì dám đùa giỡn với cô kia chứ.

Rõ ràng Lumine ngây thơ không nghĩ Childe lại muốn chọc ghẹo mình. Cô chỉ cảm thấy nước sốt anh làm cực kỳ ngon. Xiangling đã có đối thủ mới rồi!

Ánh mắt của Lumine tình cờ chạm phải Childe, người vẫn đứng ngây ra giữa bếp với một dĩa Túi thập cẩm phỉ ngọc trên tay, và tay kia đang đơ ra giữa không trung.

"Childe?" Cô gọi, và anh bị kéo về thực tại.

"À... ừm... xin lỗi. Trong đây hơi nóng một chút... Ừm... Em có thể... có thể giúp tôi dọn món ra bàn chứ?"

Lumine vui vẻ đồng ý. Cô không hề hay biết rằng Childe đã lẻn ra ban công hít thở một chút không khí mát mẻ và bình tĩnh lại. Thánh thần trên cao hãy tha thứ cho những ý nghĩ không mấy đứng đắn của anh với Lumine vào lúc này. Childe vừa tự nguyền rủa mình, vừa hạ quyết tâm sẽ không nấu lại món Túi thập cẩm phỉ ngọc lần nào nữa, ít nhất là cho tới khi anh có thể tha thứ cho mình vì dám dở trò trêu ghẹo Lumine trong bếp!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net