---

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       Một đêm hè bên bờ biển, tại thành phố nhỏ đang ngủ trên bờ vịnh với thân hình bốc lửa. Bầu trời đêm lung lay, khói nóng đánh rơi những ngôi sao hòa tan vào ly rượu, ngọt lịm. Con vịnh kêu lên một tiếng ậm ừ, âm thanh rung động dần đi cùng vào giấc mộng; nhưng mặt trăng giăng màn lấp lánh đôi lúc khiến ta khó ngủ. Tiếng sóng vỗ về, gợi tôi nhớ đến tiếng đập cánh của loài bướm đêm. Một con bướm tìm ăn lúc tản sáng khi mà đôi cách vẫn còn ướt đẫm sương đêm, tôi tháo ruy băng ra khỏi mái tóc. Cơn gió lạnh qua cửa sổ bắt lấy thân mình còn ngâm trong làn nước. Hoa hồng mái tóc ngọt cứng quấn lên trên cổ nay lạnh toát, vỏ con sò lung linh vỗ trong tai. Mặt trăng lại một lần nữa, như hút hết mọi trọng lực, cơ thể tôi mơ màng bay lên, hứng lấy ánh trăng huyền diệu và vụn vãi ra những hạt bột ngọc. 

     Tôi đang nhớ lại về những ngày mà tôi triền miên qua khung cửa sổ. Căn biệt thự ám vàng luôn vây quanh là một làn sương độc trắc đục não nề và trời sẽ không bao giờ sáng. Cửa sổ giờ nào cũng sẽ là bình minh và phía đằng xa là một rừng cây nơi trước kia thường xuyên được biết đến không có sự sinh sống của bất cứ loài thực vật nào. Tôi được quản gia nơi đây căn dặn không được đặt nửa bước chân ra ngoài căn biệt thự này.


     Chỉ mấy ngày sau vụ tai nạn đó. Tất cả bạn bè và đồng nghiệp của anh đều đến thăm. Cuộc viếng thăm bất ngờ, họ kéo đến với một khuôn mặt rầu rĩ và đồng cảm tới một mức đáng ngờ. Mỗi khi một cánh tay được giơ ra, choàng lấy hay là cái vỗ về nhẹ nhàng, tim tôi lại thắt lại như hụt đi cả một hơi.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net