[Au Đời thường] Self-harm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[.....]

Đặc Tư tỉnh giấc giữa đêm khuya. Đồng hồ điểm giấc một giờ sáng, giường bên cạnh vắng không một bóng người. Anh thờ người ra một lát, lặng lẽ nhìn vào khoảng giường lạnh ngắt từ lúc nào, tay siết chặt ra giường đến nhăn nhúm. Độ khoảng mười lăm phút, anh khẽ thở dài, rón rén vén chăn nhẹ nhàng như sợ tiếng động ai sẽ nghe thấy.

[.....]

Phòng khách vẫn còn sáng đèn.

Bước chầm chậm những bước chân, le lói ánh mắt qua khe cửa sổ. Nhân Mã đang ngồi dựa vào thành tường, hồn như thả trôi về nơi đâu còn trên tay là mảnh chai vẫn đang in hằn vết máu. Thỉnh thoảng, Đặc Tư không đoán ra nổi cậu đang nghĩ điều gì. Toàn bộ những gì anh phải chứng kiến là hình ảnh cậu đang làm đau chính bản thân bằng cách thả hồn chìm vào mộng mơ ảo tưởng. Dường như theo một phản xạ, anh vội chạy ra nắm lấy bàn tay cậu trong sự hốt hoảng tột độ:

"Em làm gì thế, Mã Mã ???"

Giật mình. Và đột ngột. Âm thanh của ly vỡ bị gạt ra kêu loảng xoảng. Đôi mắt Nhân Mã vô hồn, môi khẽ mấp máy vài lời không rõ. Mọi thứ xảy đến lộn xộn như một mớ bòng bong. Khi thằng bé giữa đêm hôm khuya khoắt, trên người toàn vết thương chưa khô máu, run rẩy từng lời rồi cố gắng phân trần với anh một cách đầy oan ức:

"Em.....không ngăn mình được...."

Bấy giờ, mọi thứ mới thật sự là khổ đau.

-------

Sau nhiều ngày chờ thì chiếc comm đầu tiên cũng đã về ~


Ảnh chất lượng kém nhưng tranh thì chất lượng cao 100%

Cre: https://www.facebook.com/tuve.tranh.5


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net