7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Làm gì có nhiều loại trách nhiệm như vậy chứ

Thích là thích

Yêu là yêu

Không cần nói nhiều

Nghe con tim mách bảo

---

Quần áo Off Jumpol mặc đều là có người mang đến, anh rất ít khi ra ngoài mua, lần này do không biết Gun Atthanphan thích thế nào nên anh mới dẫn cậu đi tự chọn.

Trung tâm thương mại không đông người lắm, Off Jumpol nắm tay Gun Atthanphan, thong thả dạo quanh, nhìn thấy một shop rất ổn, hai người đi vào xem một vòng. Off Jumpol lấy bộ nào đưa cho Gun Atthanphan xem, cậu cũng gật đầu khen đẹp.

Quần áo đã treo đầy tủ ở nhà, giờ lại mua thêm nữa, Gun Atthanphan cũng không biết đến khi nào mình mới có thể mặc hết đống đồ đó nữa.

"Chọn nhiều lắm rồi, chúng ta về được chưa ạ?" Gun Atthanphan nhìn Off Jumpol, chớp mắt.

"Ừ." Đi một vòng, Off Jumpol cũng đại khái biết kiểu dáng và nhãn hiệu cậu thích rồi, sau này cứ gọi người mang đến là được.

Vốn định về nhà ăn cơm, nhưng khi Gun Atthanphan đi vệ sinh xong quay lại, Off Jumpol đã nói với cậu: "Anh có mấy đứa bạn muốn gặp em, được không?"

"Được chứ." Gun Atthanphan nghĩ quen biết thêm vài người cũng tốt, nên gật đầu.

"Để anh báo cho dì Chen báo tụi mình không ăn cơm." Off Jumpol thấy cậu đồng ý thì lái xe đi một đường khác, đến địa điểm đã hẹn.

"Một người em đã biết rồi, Arm Weerayut đó. Tụi nó chắc cũng có dẫn người yêu theo, để anh giới thiệu cho em luôn." Off Jumpol vừa lái xe vừa quay sang nhìn Gun Atthanphan nói: "Đừng căng thẳng, mấy đứa nó tốt lắm."

Gun Atthanphan gật đầu, đã có Off Jumpol bên cạnh rồi, cậu chẳng có gì mà phải lo sợ cả, thế là chủ động đổi chủ đề, hỏi Off Jumpol mấy vấn đề liên quan đến công việc mà hôm nay cậu gặp phải.

Off Jumpol giải thích từng cái một, chỗ nào không thể nói một hai câu được thì hẹn cậu tối về sẽ thảo luận sau. Xe chạy nửa tiếng hơn thì đến nơi hẹn, hai người là những người đến muộn nhất.

"Thằng Off, tới trễ nha mày, uống một ly anh mới tha thứ được." Tor Thanapob cười ha hả cầm ly rượu đưa qua nhưng bị Off Jumpol đẩy ra.

"Miễn, tao phải lái xe." Dẫn Gun Atthanphan đến chỗ còn trống ngồi xuống, đưa thực đơn cho cậu, nói: "Em xem xem, thích ăn món gì thì cứ gọi."

Tor Thanapob bị từ chối đi đến ngồi ghế ngay bên cạnh hai người, hỏi: "Mày không uống, thế người nhà thì sao?"

Cậu "người nhà" đang tập trung xem ảnh các món ăn chưa kịp nhận ra Tor Thanapob đang nói mình, Off Jumpol bắn ra một ánh nhìn cảnh cáo, mãi sau Gun Atthanphan mới hiểu ý Tor Thanapob mỉm cười nhận ly rượu được đưa sang.

"Em kệ nó đi, mà có uống cũng đừng để bụng đói mà uống chứ." Off Jumpol cầm lấy ly từ trong tay cậu để lên bàn, sau đó bắt đầu giới thiệu.

"Đây là Tor Thanapob, nhà nó cũng kinh doanh bất động sản, biết đâu sau này có thể hợp tác với em đấy." Off Jumpol chỉ người vừa đưa rượu cho cậu, nói.

"Thằng này là Arm Weerayut, em gặp rồi."

"Đây là New Thitipoom, nhà hàng này do nó mở, bên cạnh là người yêu của nó, Tay Tawan.

Gun Atthanphan chào từng người, sau đó xem menu tiếp. Cậu chọn mấy món, rồi trả lại thực đơn.

Có hội bạn, không khí thật rôm rả, New Thitipoom và Arm Weerayut tao tao mày mày không ngớt miệng, thỉnh thoảng còn nói với Gun Atthanphan mấy chuyện hay ho, cậu cảm thấy thật thú vị.

Yên lặng nhất chính là Off Jumpol và Tay Tawan, Tay Tawan bận bóc cua cho New Thitipoom, còn Off Jumpol thì bóc tôm cho Gun Atthanphan.

Tor Thanapob chết trân: "Nếu không phải em yêu nhà tôi đi lưu diễn."

Arm Weerayut cũng y chang: "Nếu không phải Namtan đi du lịch cùng gia đình."

Thế là Arm Weerayut và Tor Thanapob bóc tôm bóc cua rồi gắp vào chén cho nhau.

Coi như công bằng.

Gun Atthanphan cảm thấy thật vui, trừ Arm Weerayut thì ba người kia cậu đều chưa từng gặp qua, nhưng họ rất gần gũi và vui tính, tuy rằng chắc chắn điều đó là do cậu đi cùng Off Jumpol mà ra, thế nhưng so với cuộc sống trước đây, như vậy cũng đã là điều cậu nằm mơ cũng không dám nghĩ.

Trong bữa ăn, Off Jumpol có đi ra ngoài nghe điện thoại, đến lúc quay lại đã không thấy Gun Atthanphan và New Thitipoom đâu.

"Đi vệ sinh rồi, Newwie dẫn đi." Tor Thanapob vừa uống rượu vừa giải thích.

Off Jumpol gật đầu, uống mấy ngụm nước, sau đó thì nghe Tor Thanapob hỏi: "Mày với cậu ấy ở chung thế nào?"

"Tốt lắm." Off Jumpol đặt ly xuống bàn, tiện miệng đáp.

"Mày thích cậu ấy à?" Arm Weerayut cũng nhiều chuyện hỏi.

Ngón tay gõ gõ thành cốc thuỷ tinh, Off Jumpol suy nghĩ một lúc: "Đã kết hôn rồi, thích hay không thích còn quan trọng nữa không?"

"Đương nhiên quan trọng rồi, hồi xưa mày cũng đâu phải chưa từng yêu, thích hay không chẳng lẽ mày không biết ư?" Tor Thanapob hỏi tiếp.

"Làm sao thích nhanh như vậy được, nhưng tao nghĩ đã quyết định ở với nhau cả đời thì phải đối xử tốt với cậu ấy, còn chuyện thích hay không... cứ theo tự nhiên đi."

"Tao thấy mày đối xử tốt quá luôn ấy, từ đầu tới giờ ánh mắt mày có rời khỏi cậu ấy đâu, gắp đồ ăn, rót nước các kiểu nữa, chu đáo phết luôn." Arm Weerayut luyên thuyên, ngược lại Off Jumpol thì cau mày.

"Có đâu." Anh nghĩ lại mọi chuyện một lần nữa, cũng chỉ là chăm sóc Gun Atthanphan theo kiểu bình thường thôi, làm gì đến mức như Arm Weerayut nói.

"Mày thích người ta rồi." Tay Tawan nghe được đối thoại của hai người, cũng góp lời.

"Đó, mày thấy chưa, cả thằng Tay cũng nói." Tor Thanapob ngửa cổ uống cạn ly rượu trong tay.

"Thời gian không nói nên gì đâu, hồi đầu mới gặp nhau New đã thích thằng Tay ngay đấy thôi, sau đó kéo luôn được người đến khách sạn nhà mình." Arm Weerayut nhắc lại chuyện của Tay Tawan và New Thitipoom.

"Đúng rồi, mày nghĩ kĩ lại đi, có phải cứ nghĩ về người ta miết không, muốn đối xử tốt với người ta, muốn người ta vui, chuyện đơn giản vậy mà chẳng nhận ra, đồ ngu, thảo nào mày toàn bị người ta đá." Tor Thanapob di ngón tay lên bàn giải thích, nhìn ly rượu còn chưa uống hết bằng ánh mắt chán chường.

"Không, là bản thân tao phải đối xử tốt với em ấy, bọn tao dù gì cũng đã kết hôn, đó là trách nhiệm của tao." Off Jumpol nghiêm túc phản bác.

"Trách nhiệm cái quần què, đâu phải mày đang nuôi con, rồi, để tao cho mày một ví dụ, nếu như, tao nói nếu như nhé, nếu như thằng Tor tỏ tình với Gun, nắm tay cậu ấy dắt đi, mày sẽ làm gì?" Arm Weerayut hỏi.

Ánh mắt Off Jumpol sắc như dao, bay vèo qua, anh cắn răng nói: "Không được."

Tor Thanapob đạp chân Arm Weerayut "Nói ai không nói đi nói tao, mày trông nó như sắp cắt cổ cả nhà tao kia kìa."

"Thì tao có nghĩ ra ai nữa đâu." Arm Weerayut nhún vai, lại nói với Off Jumpol: "Thấy chưa ba, muốn độc chiếm chính là một biểu hiện của thích."

Off Jumpol suy nghĩ về ví dụ của Arm Weerayut, tưởng tượng ra khi dáng vẻ Gun Atthanphan thân mật bên Tor Thanapob, hay là bất kì một người nào khác.

Không thể được.

Anh bức bối uống một ngụm nước.

Tor Thanapob muốn hút thuốc, lục túi không còn điếu nào nên đến hỏi xin Off Jumpol.

"Tao không có, bỏ thuốc rồi." Off Jumpol lắc đầu.

"Mày bỏ thuốc rồi?" Arm Weerayut đưa thuốc cho Tor Thanapob, ngạc nhiên hỏi.

"Em ấy không thích khói thuốc." Off Jumpol nhớ lại cậu đã ho khù khụ vì khói thuốc vào lần đầu tiên hai người gặp nhau.

"Còn nói không thích, ngu như con bò." Tor Thanapob cầm thuốc đứng lên, tự dưng ngứa tay vỗ mấy cái lên lưng Off Jumpol, rồi mau lẹ chạy ra khỏi phòng trước khi Off Jumpol kịp đuổi theo.

Gun Atthanphan và New Thitipoom trở lại, tay còn cầm một chai rượu.

"Lâu quá vậy?" Tay Tawan nhận lấy chai rượu hỏi.

"Em dẫn Gun đi chọn rượu nên hơi lâu." Ra hiệu cho Tay Tawan mở chai, New Thitipoom nhìn Off Jumpol: "Mày không uống thật à? Chính tay Gun chọn đấy."

Vậy là Off Jumpol uống một ly, quá nửa còn lại là Gun Atthanphan và New Thitipoom giải quyết, ba người kia chỉ nhấp miệng cho có vị.

Off Jumpol phát hiện, tửu lượng của Gun Atthanphan cực kì cao, so với New Thitipoom chuyên nếm rượu chỉ hơn không kém, hai người uống rất nhiều vẫn còn muốn khui thêm chai nữa, nhưng bị Tay Tawan ngăn lại.

Lúc bữa cơm kết thúc đã gần 10h đêm, Off Jumpol gọi JJ đến lái xe, những người khác thì đều được tài xế hoặc trợ lý đến đón.

Ngồi ở ghế sau, Off Jumpol dặn JJ lái chậm thôi, lại hỏi Gun Atthanphan có khó chịu không.

Gun Atthanphan lắc đầu, mặt hơi đỏ nhưng rất tỉnh táo, trong hơi thở của cậu thoang thoảng mùi rượu: "Em uống thêm một chai nữa cũng không say."

"Dữ vậy à, bé chuột của anh." Off Jumpol chắc chắn cậu không bị khó chịu, yên tâm.

Gun Atthanphan gật đầu, lại nói: "New Thitipoom có nhiều rượu ngon lắm."

"Em thích rượu sao?"

"Hơi... hơi thôi."

"Dưới hầm cũng có nhiều rượu lắm, em chưa xuống đúng không? Lúc nào muốn uống em cứ xuống lấy tự nhiên." Off Jumpol vừa nắm tay cậu, vừa nói.

Trò chuyện trên suốt quãng đường, chẳng mấy chốc đã đến nhà, Off Jumpol bảo JJ lái xe vào gara sau đó cùng Gun Atthanphan vào trong.

Dì Chen đã đi ngủ, chỉ còn Bibi còn ngồi trước cửa phòng ngủ chờ hai dada về, được vuốt ve mấy cái xong nhóc cũng chạy về phòng của mình.

Vừa vào phòng, Off Jumpol đã bưng mặt cậu lên hôn, đầu lưỡi lướt qua khoang miệng như muốn xoá hết vị rượu đọng lại, chỉ còn lại mỗi mùi vị của anh, áo vest đắt tiền bị cởi ra vứt bừa xuống đất, Off Jumpol vừa hôn vừa tháo cravat sáng nay đã giúp cậu thắt ra, lại cởi đồng hồ chính tay anh đeo lên trên cổ tay cậu.

Đồ anh đã đeo lên, cũng chỉ có mình anh được tháo xuống.

Hai cái đồng hồ "bộp" một phát yên vị trên tủ đầu giường, Gun Atthanphan bị Off Jumpol đè xuống đệm mềm, vạt áo đã bị kéo ra khỏi quần, thắt lưng không biết bị vứt ở đâu, cậu cảm nhận được bàn tay Off Jumpol đang di chuyển trước ngực mình, Gun Atthanphan cũng ôm lấy cổ anh, hôn anh bằng cả bản năng.

Quần áo thoáng cái đã bị cởi sạch trơn, hai điểm hồng trước ngực bị liếm mút sưng đỏ, phần thắt lưng cũng bị hôn qua, lúc bị xâm nhập vào cơ thể Gun Atthanphan rên lên rất nhỏ, nhưng khoái cảm đã nhanh chóng lấn át tất cả.

Có rất nhiều chuyện đều là trước lạ sau quen.

Hơn nữa, chuyện này ngay từ đầu đã biết là phải quen rồi.

Lần này không đau như lần đầu tiên, thế nhưng Off Jumpol vẫn rất cẩn thận nhìn sắc mặt của cậu, chắc chắn cậu không khó chịu mới đẩy nhanh động tác.

Điểm nhạy cảm ở nơi sâu nhất bị kích thích liên tục, Gun Atthanphan cắn chăn rên rỉ, sau đó cậu bị Off Jumpol lật người lại hôn sâu.

Nụ hôn của anh như muốn hoà tan cậu vào cơ thể, khó thở càng làm khoái cảm tăng cao, Gun Atthanphan không chịu nổi, cậu khẽ bật khóc.

"Bé chuột, đừng khóc." Off Jumpol hôn lên đôi mắt cậu, dỗ dành.

"Nhẹ... nhẹ thôi... ưm." Lời nói của Gun Atthanphan đứt quãng, nhưng người ở trên cậu không làm theo, động tác ngày càng nhanh hơn, mỗi một lần đều như chạm đến nơi rất sâu, dục vọng dâng cao khiến cả người cậu phiếm hồng, ngay cả ngón chân cũng co quắp lại.

Ân ái triền miên cuối cùng cũng kết thúc, Off Jumpol ôm người đã nửa tỉnh nửa mê từ phòng tắm đi ra, những dấu hickey chi chít trên khắp người Gun Atthanphan.

Tắt đèn lớn đi, biết được người kia đã ngủ nhưng Off Jumpol vẫn thì thầm bên tai cậu một tiếng ngủ ngon.

Trước khi nhắm mắt lại, đầu óc anh bỗng tỉnh táo đến lạ thường.

Hoá ra, anh không cần "phải" đối xử tốt với cậu, mà là anh "muốn" làm như thế.

Hoá ra, tình cảm của anh dành cho em, là "kiến sắc khởi ý" cũng là "nhất kiến chung tình".

* 见色起意 - Kiến sắc khởi ý: Nhìn thấy một người đẹp sẽ yêu thích và nảy sinh ý muốn với người đó.

* 一见钟情 - Nhất kiến chung tình: Vừa gặp đã yêu

---

chấp niệm KhathaDome =]]]] xinloi pí Tor bị ông dà lườm té khói 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net