chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

hai người sau khi đi thăm ông thì off jumpol chở cậu đến trường còn mình thì về công ty làm việc. 

gun atthaphan học ca 2 nên bây giờ vẫn còn khá sớm cậu xuống căn tin mua bánh ngọt. 

cậu đang ngồi ăn thì gimmy đã đến ngồi cạnh cậu. hai người nó cuối cùng cũng có không gian để nói chuyện sau mọi chuyện diễn ra. 

gimmy: 'pi thấy rồi, bài đăng của off jumpol' 

gun: 'pi, em vẫn muốn nói với pi em với anh ấy ở bên nhau rồi' 

gimmy: 'cuối cùng anh vẫn là không ngăn được em' 

gun: 'pi, anh ấy đối với em rất tốt, so với người em gọi là cha còn tốt hơn nhiều, anh ấy sẽ nhớ em thích ăn cay, sẽ nhớ em dị ứng cái gì, sẽ nhớ em sợ gì, sẽ ở bên em khi em thấy tồi tệ, sẽ ôm em vào lòng khi em nhắc đến mẹ, sẽ quan tâm em, cưng chiều em, em chưa từng gặp được tốt với em ngoài pi như anh ấy cả' 

gun: 'khi anh ấy xuất hiện, em liền biến đây là ngôi sao của cuộc đời em' 

gimmy: 'dù gì cũng là lựa chọn của em, nhưng pi mong em nhớ rằng dù em với hắn có ra sao, thì pi vĩnh viễn là nhà của em, là nơi em có thể trở về' 

gun: 'pi, cảm ơn anh, vì đã là anh trai của em. anh với em tuy không thể chọn cha cho mình nhưng anh đã chọn đối xử với em rất tốt, thật sự cảm ơn pi' 

gimmy: 'anh là anh trai em mà, đối xử tốt với em là lời hứa anh đã hứa với mẹ, là nghĩa vụ anh phải làm, em không cần phải cảm ơn' 

gimmy: 'gun không ghét anh hả? vì hồi nhỏ, anh không thể làm gì khi gun bị bắt nạt, anh nợ gun một lời xin lỗi' 

gun: 'em biết đây không phải lỗi của pi, lúc đó em và pi còn quá nhỏ để phản kháng, pi biết mà, sau này pi lớn pi vẫn luôn bảo vệ em không phải sao?' 

gun: 'thôi mà pi, chiều em dẫn pi đi gặp một người nhé'

gimmy gật đầu rồi cùng atthaphan đi đến lớp của cậu, gimmy học kinh doanh nên hôm nay không có tiết, tiện thể anh ta đi học với atthaphan luôn. 

hai người học xong thì gun atthaphan dẫn gimmy đi gặp bà Nattasit. ba người hẹn gặp nhau ở một quán cafe gần trường học. 

bà nattsasit gặp được gimmy thì rất vui, ba người nhanh chóng nói chuyện hoà hợp, gimmy cũng đã biết đến kế hoạch của em trai mình, gimmy tuy không ủng hộ nhưng anh ta không ngăn cản. gimmy biết đối với anh ta, gun atthaphan là một người nhỏ nhắn, mỏng manh nhưng cậu cũng rất mạnh mẽ, một khi đã quyết tâm muốn làm cái gì cậu nhất định sẽ làm cho bằng được.

anh ta không ủng hộ nhưng anh ta vẫn sẽ giúp cậu một tay, anh ta cũng muốn giành lại những thứ vốn thuộc về mẹ mình, bao nhiêu năm nay anh ta đối với mẹ kế không lạnh không nóng không phải vì đã chấp nhận mà là anh ta không muốn dính vào phiền phức, nếu bà ta không đụng đến người anh yêu quý thì anh ta cũng sẽ để cho bà ta an ổn làm phu nhân phunsawat, nhưng anh ta không ngờ bà ta không chỉ đụng đến mẹ mình mà còn đụng đến gun atthaphan. 

ba người nói chuyện một hồi thì bà nattasit cũng phải rời đi, bà vừa rời đi thì off jumpol cũng đến, hắn muốn đón cậu nhóc của mình tan học. 

gimmy và off jumpol gặp nhau, hai mắt đã bớt phần địch ý nhưng gimmy vẫn muốn nói với hắn vài chuyện, gun atthaphan sợ hai người nói chuyện riêng sẽ xảy ra xô xát nên cậu không chịu rời đi. mãi đến khi off jumpol xoa đầu an ủi, kêu không sao cậu mới chịu vào trong xe ngồi đợi. 

gimmy: 'đã bao nhiêu lần anh và tôi ngồi nói về chuyện này rồi nhỉ?'

gimmy: 'tôi phát hiện ra, so với người anh vô dụng như tôi, anh có vẻ bảo vệ gun tốt hơn tôi nhiều, tôi nhìn thấy ánh mắt lấp lánh phát sáng của em ấy khi ở bên cạnh anh, tôi không biết đã bao lâu rồi mắt em ấy mới ánh lên hạnh phúc như vậy' 

gimmy: 'tôi đã từng muốn gun tránh xa anh, tôi nghĩ ở bên anh quá nguy hiểm, tôi muốn em ấy có một cuộc sống bình yên sau quá nhiều mệt mọi và tổn thương trong quá khứ, tôi đã từng lờ đi không thấy ánh mắt em ấy phát sáng khi nhìn thấy anh nhưng tôi biết mình đã sai, bình yên nó đến từ tâm hồn chứ không phải ngoại cảnh, nên tôi nghĩ dù bên cạnh anh có quá nhiều mối đe doạ, nhưng tôi tin em trai mình sẽ cảm thấy bình yên, sẽ được bảo vệ chu toàn khi bên cạnh anh' 

gimmy: 'tôi thấy có vẻ anh và em ấy rất hợp nhau, và em trai tôi rất vui khi có anh nên tôi coi như tác hợp cho em trai mình, nhưng tôi vẫn phải nhắc anh, dù có thế nào, tôi vẫn là anh trai của em ấy, so với ai, tôi càng mong em trai mình tìm được một người bên cạnh em ấy, chăm sóc em ấy, đem em ấy đặt lên đầu quả tim mà cưng chiều, nên tôi mong anh hiểu nếu có một ngày anh không còn thích em ấy, xin đừng làm tổn thương em ấy, hãy nói với tôi được không? tôi sẽ đem ấy trở về nhà..'

off jumpol: 'tôi sẽ không bao giờ hết thích em ấy, càng không bao giờ để em ấy rời đi' 

bởi vì em ấy là toàn bộ sinh mạng của tôi...

gimmy nở nụ cười mãn nguyện, anh ta gật đầu rồi rời đi, anh ta nghĩ đã đến lúc anh ta để cho em trai mình hạnh phúc, có một người sẽ thay anh ta bảo vệ em trai mình....suốt cuộc đời...

off jumpol ra xe, hai người lái xe đến phố đi bộ lần trước atthaphan dẫn hắn đi, suốt đường đi atthaphan liên tục hỏi hai người đã nói gì nhưng mà off jumpol đều không nói, nở nụ cười cưng chiều xoa đầu cậu. hắn nghĩ tình cảm của mình, hắn không cần phải lúc nào cũng cho cậu thấy, cứ âm thầm dùng hành động để diễn đạt, dùng trái tim để cảm nhận là đủ. 

hai người nắm tay nhau đi dọc phố đi bộ, như những cặp đôi bình thường. 

giờ phút này, họ so với những cặp đôi ngoài kia, giống nhau thì không giống nhưng nói khác thì cũng không phải, họ cũng chỉ là cặp đôi bình thường, sẽ ôm, sẽ nắm tay, sẽ đùa nghịch, sẽ giận dỗi nhưng tình cảm thì vẫn vậy. 

ngày hôm sau, gun atthaphan cùng alex đi gặp hội đồng quản trị, đã đến giờ khắc quyết định của ván bài đánh cược này. 

trước khi bước vào cửa phòng hội nghị, gun atthaphan vô cùng lo sợ nhưng nhìn vào màn hình điện thoại, cậu thấy bóng dáng cậu và off jumpol nắm tay, cậu biết lần này cậu nhất định phải thắng. 

thắng cho cậu, cho mẹ, và cho cả cuộc sống sau này. cậu đã có hi vọng cho cuộc sống ,có cho mình một khát khao về ngôi nhà hạnh phúc, một cuộc sống bình yên, cậu sẽ trở về làm chính mình, sẽ bận những bộ đồ không còn cá tình, sẽ thích hoa, sẽ thích lấp lánh. cậu muốn lần này cậu sẽ làm thật tốt, hoàn thành xong kế hoạch, đòi lại tất cả sau đó ngoan ngoãn trở về bên cạnh off jumpol, sống hết phần đời còn lại.

- sweetie - 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net