Chap 30 :Tình Cảm Bộc Phát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tới nhà của PHÚC:
Vừa xuống xe chào tạm biệt Thi xong, vừa định quay vào, thì Thi gọi với:
_ PHÚC! Cậu nhớ suy nghĩ về những gì tôi nói đó ?

_ Oh! Mình biết rồi.
Về cẩn thận nhé. Bye. ( cười vẫy tay chào)

Đợi xe của Thi đi xa một đoạn, Phúc mới ngẩng mặt lên nhìn bầu trời đêm, thở phào nhẹ nhàng, rồi chậm dãi bước từng bước đi về  phía nhà mình.

Được vài bước, bỗng cậu bị nhấc bổng lên. Người nào đó đang cố tình ôm cậu, còn bịt miệng cậu không cho kêu ?

Đẩy nhẹ cậu vào trong chiếc xe gần đó. Khi hoàn hồn, PHÚC mới hốt hoảng nhìn lại dung mạo của người trước mắt.

Phía đầu đường. Hôm nay Tư Duệ cùng Kao trở về thăm Ba Mẹ.
Nghe được âm thanh giọng nói của bạn mình bên ngoài , mà PHÚC không thể cất tiếng gọi bạn được.

Ở phía bên ngoài, KAO vừa quay ra thì nhận ra xe của Cậu Ohm liền. Nhưng biết tính Ohm đặc biệt không ai muốn tới xe của mình làm phiền?

Nghe nói hôm nay, có đi chọn nhẫn đính hôn 💍
cùng tiểu thư Dean. Sao giờ lại thấy xe ở đây rồi?
Anh liền lắc đầu, chỉ biết cổ vũ cho cậu chủ thầm trong lòng mà thôi.

Và anh cũng không quên kéo vội Tư Duệ đi nhanh cùng mình vào nhà Ba Mẹ.
Không kẻo em ấy thấy được xe của Cậu Ohm, thì phiền lắm.

_ Sao vậy anh Kao? Từ từ thôi nào!
_ Chúng ta đi vào nhà nhanh chút đi.

_ Vội làm gì? Mà hình như lúc nãy em có thấy xe của Pi Ohm thì phải?
_ Không phải đâu. Là em nhìn nhầm đó.
_ Vậy hả?
Nay mua đồ về chắc Ba Mẹ vui lắm đây.

Trong đầu anh có dự cảm không tốt lắm khi Cậu Ohm xuất hiện ở đây.

Nhìn gà con nằm dưới thân mình, đang nhắm chặt mắt vì sợ hãi mà run rẩy.
Ohm có chút không kiên nhẫn mà nói:
_ Ngồi thẳng dậy. Mở mắt ra đi là tôi đây mà.

Sau đó, PHÚC từ từ mở mắt, ngồi lép lại vào sát cửa.
Lúc trước PHÚC không có sợ Ohm như vậy. Nhưng sau mấy năm không gặp, giờ gặp lại Ohm dường như có sự thay đổi trong ánh mắt, nó trở nên thẳm sâu khó đoán hơn.

Ohm liền ghé sát gần PHÚC , mà nói nhỏ bên tai của Cậu."
_ Làm gì khuất tất sao mà lại sợ sệt tới vậy?

PHÚC cảm nhận được hơi thở của OHM , có mùi rượu thoang thoảng.
" Anh ấy đã uống rượu sao? Thảo nào hành động hôm nay lạ thường vậy.?

Làm mình cứ tưởng chuyện lúc chiều anh ấy còn giận vì hiểu lầm mình.

Nhưng xem ra anh ấy hiện tại , bị men rượu khống chế rồi.
Hành động cũng không có thực, mình sẽ không chấp với người say.

Liền trực tiếp mà nói thẳng, chắc mai cũng không nhớ gì đâu nhỉ?" ( Phúc đang mải nghĩ)

" Ha ha tưởng mình say rượu sao? Thú vị, nhân cơ hội này , mình sẽ thăm dò tình cảm của em ấy xem sao?
Tôi không tin em có thể không để lộ sơ hở?"

Nghe được câu hỏi đầy ẩn ý của Ohm, PHÚC ngồi thẳng dậy mà trả lời dõng dạc trước mặt anh:

_ Sao anh lại nghĩ người khác làm việc khuất tất?
Nói một cách chính xác là, anh sao lại quản cuộc sống của người khác đến vậy?...

" Oh! Bạo ghê, giờ mới thấy gà con cáu này, thú vị"

Ohm vẫn ung dung nhìn Phúc với ánh mắt chăm chú. PHÚC thì lại thấy như bị mất tự nhiên mà nói chuyện có dè chừng hơn.

_ Em thấy anh có uống rượu phải không? Có lẽ anh mệt rồi đó. Không tỉnh táo trong lời nói ,nên những gì  cần Nói em cũng đã nói rõ rồi.

Tuy chúng ta không phải là anh em ruột, vậy nên anh cũng không có quyền, can thiệp vào chuyện riêng tư của em.

Như em gặp ai? Thích ai? Hay đi với ai?..,
Cũng như hiện tại anh đã sắp đính hôn, anh nên chuyên tâm cho cuộc hôn nhân sắp tới thì hơn.

Và đương nhiên những mối quan hệ của em, tự em sẽ có trách nhiệm không làm ảnh hưởng gì tới gia đình hay ngài THITIWAT cả.?

Đặc biệt là không làm gì có thể ảnh hưởng tới anh đâu? Nên hành động lúc nãy của anh, em có thể hiểu là do rượu.

Không biết giữa anh và chị Dean có chuyện gì? Anh cũng đừng nên lấy rượu mà giải quyết.

Cũng đừng có vô cớ mà tới đây làm ra mấy cái hành động này.

Người ngoài nhìn vào tưởng giữa chúng ta có chuyện mờ ám đó. Em không thích.

Ohm chưa nói gì? Chỉ chăm chú lắng nghe gà con đang hăng hái nói.
Anh coi như cậu đang bộc phát lỗi lòng vậy, có lẽ tưởng nay tâm trí anh không minh mẫn mà xả ra hết thì phải?
Nghĩ rằng mai anh sẽ quên hết đây mà. Ohm có chút ý cười trong bụng.

Ngay lúc này anh lại càng khẳng định, cậu nhóc này không phải là không quan tâm tới anh, thực ra qua lời nói của PHÚC, Anh có thể nhận ra Cậu rất để tâm tới anh.

PHÚC đang nói như người cuồng lâu ngày bị kìm nén không nói, thì bất ngờ bị Ai kia áp lên môi mình nụ hôn.
PHÚC chỉ còn biết ngây ra, tròn mắt. Ohm thì do không kìm được lòng mình, với lại không muốn em ấy ồn ào nữa.

Chỉ còn cách này, chắc mới khiến em ấy hết bộc phát lỗi lòng.
Nhịp tim của cả hai tự dưng có chút gấp gáp. Ohm thoáng thấy Phúc chưa có phản ứng cự tuyệt nụ hôn của anh.

Anh liền nhẹ nhàng hôn lên bờ môi mềm đó. Nó thật thơm và mềm, cảm giác có chút quen thuộc.
Tưởng chừng như, Anh đã từng hôn em ấy vậy, trong khi anh chưa có hôn Dean hay người nào bao giờ ?

Bỗng một cảm giác chiếm hữu trong Ohm lớn mạnh dần lên. Tâm trí bao chùm ý nghĩ của anh:
" Mình phải có em ấy, sẽ không cho em ấy đi đâu khỏi tầm tay mình.

Thực sự mình hiện tại hiểu trái tim mình cần gì?"

PHÚC có chút thấy nhột, cậu liền nhận ra chuyện gì đang xảy ra. Trái tim cậu bỗng thắt lại vì cứ nghĩ tới đây anh ấy sẽ đính hôn rồi.

"Mọi chuyện không thể như thế này, như này là không đúng, không thể tiếp tục như vậy."

Những ý nghĩ phức tạp cứ chạy trong đầu của PHÚC. Và cậu liền đẩy Ohm ra trong sự sửng sốt .

_ Dừng lại đi.
_ Sao vậy chẳng lẽ em?

_( Hua tay) Không được, anh đừng làm như vậy.
Híc..., híc ( bịt miệng, run rẩy trong góc)

_ Xin lỗi. Anh không cố ý.
_ Hu hu, đừng chạm vào em. Muộn rồi anh lên về đi.
Em cũng phải vào nhà đây.

Nói rồi PHÚC mở cửa xe, lao nhanh chạy đi về hướng nhà mình.
Còn Ohm ngồi vật ra ghế, tay đấm mạnh xuống thành xe:
_ Mình đang làm gì vậy? Có phải mình đã làm em ấy sợ không?

Thực sự chỉ muốn thăm dò một chút thôi. Nhưng tại sao lại thành ra như vậy?

Nhưng ở cự ly gần như vậy, thực sự mình không thể kiềm nổi lòng mình mà.

Thực sự tâm trí mình giờ tràn ngập hơi thở của em ấy mất rồi.

Liệu mai gặp lại, em ấy sẽ có ánh mắt gì nhìn đối với mình đây?

Nhớ lại khoảng thời gian 1 tiếng trước:
Vừa gặp PHÚC tại trung tâm mua sắm đồ trang sức xong. Hiện tại lại xuất hiện ở đây, không biết phải đối diện và nói gì với em ấy?

Ohm mới chợt mở ngăn tủ trong xe ra, thì thấy có chai rượu nhỏ trong đó.
Nhìn chai rượu chằm chằm, Ohm cười gian.

Hiện tại:
_ Mong là em ấy sẽ nghĩ những hành động của mình lúc nãy là do rượu.

Chạy nhanh về nhà vào phòng của mình. PHÚC liền nằm lên giường mà nức nở khóc một trận.
Rồi tâm tình cậu dịu chút đi khi điện thoại rung lên có tin nhắn của ai đó?

Là của bé Shine. Cậu nhớ lúc trước vì tạm thời Cậu chưa đồng ý tới sống tại biệt thự THITIWAT.
Nên Ba của Ohm , ngài Trai đã cho phép bé Shine mỗi khi nhớ thì có thể sai người làm , gọi điện để nói chuyện với Cậu.

PHÚC đọc tin nhắn:
" Cậu PHÚC đang làm gì đấy ạ ?

_Cậu chuẩn bị đi ngủ rồi. Sao vậy Shine?

_Cháu vừa nghe mấy Dì nói Cậu Ohm nay uống rượu.

_Vậy sao?

_Bao giờ cậu mới tới ở với Shine? Nhìn Cậu Ohm như vậy cháu sợ lắm .

_Chuyện này!

_Cháu không ngủ được, Cháu sợ, cháu sợ.

_Không, Shine cháu đừng sợ mà( có chút lo lắng)

_Vậy cậu kể chuyện cho Shine ngủ nhé được không ạ?

_Ưm được. Cậu sẽ kể chuyện cho Shine.
Vậy cháu ngủ đi nhé.

Cứ như vậy bé Shine ngủ thiếp đi từ khi nào?
Và phía bên này đầu dây, PHÚC cũng ngà ngà đi vào giấc ngủ.

Sớm hôm sau:
Bé Shine dậy khá sớm và chạy lại khoe với Ông ngoại đang uống cafe ở phòng khách rằng:
Hôm qua Cậu Phúc đã kể chuyện cho mình nghe mới đi ngủ được.

_ Oh! Vậy sao?

Ohm ngồi ngay đó liền hỏi?
_ Vậy ngoài kể chuyện ra, Cậu Phúc có nói thêm gì với cháu không?

Shine có chút sợ lem lép nấp sau lưng Ông ngoại.
Ngài Trai thấy vậy liền lên tiếng:
_ Shine đừng có sợ. Cậu Ohm của cháu không đáng sợ như cháu nghĩ đâu?

Cậu hỏi thì cháu cứ trả lời thực là ổn rồi.

_ Dạ! ( quay ra hướng Ohm) Dạ không ạ! Cậu PHÚC kể chuyện và cháu ngủ từ lúc nào không rõ.

Nay cậu còn hứa sẽ tới thăm cháu nữa.

_ Vậy sao? ( Mình sẽ thăm dò xem em ấy có để bụng truyện hôm qua không?)

_ Cậu Ohm không thích Cậu Phúc ah?

Câu hỏi trong trẻo của con bé khiến không gian trong phòng có chút ngưng đọng trong phút chốc.

Chào Thứ 7 cái nào! Hôm nay ra chạp này tui thấy nó sao sao ấy. Mọi người đọc tạm.
Chạp sau cố gắng viết hay hơn. 💙💙
20.11.28

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net