Không thể quên em (3)- End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở đất nước Thái Lan xa xôi ấy, Nanon cũng đang nhớ về Ohm. Cậu thật sự nhớ anh lắm. Chị Luna bảo không ai đi nhớ người yêu cũ cả, nhưng Ohm là ngoại lệ của cậu, cậu muốn phá luậtttt.

Hôm nay vẫn như vậy thôi, Nanon đi học. Cậu bây giờ đã là sinh viên năm cuối, cũng chịu những áp lực về deadline, đồ án như bao sinh viên khác. Nhưng nhẹ nhàng hơn ở chỗ, Nanon không lo sau này thất nghiệp, bởi cậu đã apply thành công vào công ty của Ohm rồi, giám đốc nhân sự nói sau khi tốt nghiệp cậu có thể đi làm luôn. Cậu vui lắm, vì sau này có thể chung công ty với người ấy, cậu muốn theo đuổi lại người yêu cũ như chị Luna hay nói vậy.

Nanon đang trên đường đi học về, hôm nay cậu bỗng nhớ Ohm nhiều hơn thường ngày. Cậu muốn qua nhà anh ngắm nhìn một chút, chỉ một chút thôi. Đó đã trở thành thói quen của cậu kể từ ngày chia tay. Ohm không thường xuyên về nhà, vì công việc nên anh hay ở condo gần công ty, nhưng ngôi nhà im lìm đó lại mang đến cho cậu một cảm giác quen thuộc đến lạ. Ngắm chán chê, Nanon xoay người rời đi.

Ohm đã đáp xuống sân bay Bangkok được 2 tiếng, và đang trên đường trở về nhà. Chào bác tài xế, anh thong thả bước về phía căn nhà thân thương của mình. Đó là nơi Ohm muốn về sau những ngày đi làm mệt mỏi, thật sự rất bình yên. Kế hoạch có cả rồi, anh sẽ về nhà nghỉ ngơi một chút, ổn định tâm lý, rồi chuẩn bị kĩ càng để thật đẹp trai đứng trước mặt Nanon nói lời yêu cậu. Anh soạn sẵn cả 4 mặt giấy về những gì định nói với người thương rồi. 

Nhưng điều diễn ra trước mắt đã phá vỡ mọi kế hoạch Ohm dày công chuẩn bị, Nanon của anh đang bị ai đó ép vào tường. Thì ra lúc nãy trên đường về cậu đã bị anh chàng cùng xóm của Ohm nhắm tới. Ve vãn tán tỉnh không được, hắn liền dùng sức cưỡng ép Nanon vào bức tường phía sau. Ohm không suy nghĩ gì nhiều, tiến đến túm áo rồi đạp cho hắn một cái văng xa vài mét. Vẻ mặt lạnh băng của anh đã dọa sợ chàng trai kia.

-Ai cho phép mày động vào người yêu của tao ?

Hắn vẫn cố già mồm, Nanon trắng trắng mềm mềm như vậy, hắn muốn nha.

-Mày lấy gì chứng minh đây là người yêu mày ?

Nanon vẫn đang bất ngờ vì sự xuất hiện của Ohm, cậu cứ chăm chú nhìn anh, người cậu ngày đêm mong nhớ đang ở bên cạnh cậu rồi. Ohm nhìn Nanon ái ngại, anh nghĩ có lẽ cậu vẫn đang hoảng sợ, đành đánh liều kéo cậu lại mà ôm. Nanon bất ngờ, nhưng cũng không phản kháng, cậu nhớ mùi hương của anh lắm. Chàng trai kia thấy vậy, liền cau mày rồi tặc lưỡi bỏ đi.

Ohm vẫn đang ôm Nanon trong lòng, bây giờ anh đang run rẩy không ngừng đây nè. Người mình yêu đang ở rất gần, còn dụi dụi đầu vào vai anh nữa, trái tim anh có làm bằng sắt đá cũng chịu không nổi. Anh rụt rè tính gỡ cậu ra khỏi người mình nhưng Nanon lại càng ôm chặt hơn. 

-Nanon, em ổn không?

Cái đầu nhỏ chỉ gật gật rồi lại im lặng. Đứng đó một lúc lâu, cảm nhận được trời càng về đêm càng lạnh, Ohm lưỡng lự một chút rồi bế Nanon lên, cho cậu quàng tay vào cổ anh rồi đi về phía căn nhà. Hai người bây giờ đang ngồi trên ghế sofa, Nanon vẫn ôm lấy anh và im lặng.

-Nanon, người anh toàn mồ hôi với bụi thôi, bẩn lắm, để anh đi tắm rồi lại ôm em nha.

Ohm đang hết sức dỗ dành cục bông nhỏ trong lòng, anh yêu chết dáng vẻ dính người của cậu, nhưng tim Ohm bây giờ thật sự không ổn. Nanon cuối cùng cũng chịu đối mặt với anh, bé yêu khóc rồi, vậy mà anh lại không biết gì cả. Từ bao giờ mà Nanon của anh lại có thể khóc âm thầm như vậy chứ.  khóc nhưng không náo, chỉ lặng lẽ rơi nước mắt, chân mày cau lại đôi chút, chỉ vậy thôi đã khiến Ohm không khỏi xót xa.

-Không bẩn, Ohm có thế nào cũng không bẩn. 

Hai người nhìn nhau, rồi như muốn thể hiện tình yêu và nỗi nhớ nhung, họ trao nhau nụ hôn nhẹ nhàng và đằm thắm. Khi dứt ra, có lẽ cảm thấy không đủ, Ohm đè Nanon xuống sofa và tiếp tục những nụ hôn mạnh bạo hơn. Nanon thích hôn, Ohm biết điều đó. Sau khi cả 2 đôi môi đều đã sưng tấy, anh mới buông tha cho cậu rồi lại ôm cậu vào lòng.

-Anh vẫn còn yêu em, và nhớ em rất nhiều.

Nanon nghe được những gì Ohm nói, bao uất ức trong lòng không giữ được nữa mà trào dâng, cậu khóc lớn. Ohm luống cuống dỗ dành, càng dỗ Nanon lại càng khóc to, anh chỉ còn cách ôm cậu thật chặt như muốn nói anh xin lỗi, anh ở đây với Nanon rồi.

-Huhu.. anh... anh không được bỏ Nanon nữa, hức.. Nanon đã rất nhớ anh.

-Anh biết, anh cũng rất nhớ Nanon mà. Giờ Nanon nín nha, cười với anh đi, khóc nhiều sẽ mệt đó.

Nanon sụt sùi một lúc lâu rồi cũng nín hẳn. Cậu ngồi trong lòng Ohm kể chuyện cho anh nghe, tay nghịch nghịch chiếc nhẫn trên tay anh.

-Ohm, một năm nay em vẫn luôn dõi theo anh, vẫn muốn biết anh đang làm gì, hôm nay có vui không, có mệt không. Thấy anh cười hạnh phúc, em mới yên tâm trở về nhà. Hôm anh đến tìm em, em có biết, nhưng chắc anh hiểu lầm em và P'Pakul rồi. Em muốn chạy theo anh để giải thích mà không kịp nữa. Lúc em nghe P'Luna nói Ohm sẽ sang Pháp quay phim, em cũng muốn gặp Ohm để tạm biệt, nhưng vẫn là không kịp.

Người thương của anh vậy mà hôm nào cũng dõi theo anh từ xa, còn anh thì không đủ can đảm đến gặp cậu một lần nào. Những chuyện này Luna không nói cho anh biết, Nanon cũng giấu anh chuyện cậu bị tai nạn khi đuổi theo anh. Ohm xót người yêu, Nanon của anh không đáng nhận những thứ tồi tệ như thế này.

Ohm nâng cằm Nanon lên và bất ngờ cưỡng hôn cậu, Nanon mở to mắt nhưng rồi cũng phối hợp mà đáp lại. Nụ hôn này chất chứa sự yêu thương của anh dành cho cậu, chỉ ở yên đó mà khiến người ta tim đập loạn trong lồng ngực.

-Cục cưng, anh biết em còn phải chịu nhiều đau đớn hơn thế, nhưng lại không nói với anh. Em bị tai nạn, nằm viện nhưng vẫn cố đi tìm anh. Nanon, em phải biết, anh yêu em còn hơn bản thân mình, nên Nanon hứa với anh nhé, rằng dù trong bất kì hoàn cảnh nào, cũng phải yêu bản thân trước. Nếu không, anh xót lắm.

Mắt Ohm rưng rưng, cậu đau một anh đau mười, bé yêu anh nâng niu bao bọc, lại vì anh mà không quan tâm đến bản thân mình, anh tự trách lắm. Nanon bất ngờ, chị Luna không giữ lời, lại đi kể với Ohm mất rồi. Thấy cậu mếu máo, Ohm phì cười, đặt lên má cậu một nụ hôn.

-Nanon đừng trách P'Luna nhé, nhờ chị ấy anh mới có đủ can đảm về tìm Nanon đó.

Nanon phồng má giận dỗi, cậu không muốn trở nên yếu đuối trước mặt Ohm đâu. Ngẫm nghĩ một hồi, Nanon ngước lên nhìn Ohm với đôi mắt long lanh:

-Ohm, vậy bây giờ chúng ta là gì của nhau?

Ohm hơi ngơ ra trước câu hỏi của cậu, nhưng cũng nhanh chóng nở một nụ cười thật tươi:

-Là người yêu, là vợ chồng, là bạn đời, hay là người nhà cũng được, chỉ cần bé yêu muốn.

-Vậy... em muốn Ohm là anh xã của em.

Anh cười lớn, bảo bối của anh vẫn là quá đáng yêu rồi đi.

-Được được, Ohm sẽ là anh xã của Nanon nhé. Giờ thì đi tắm được không, chúng ta còn chuyện khác phải làm.

Nanon nghiêng đầu khó hiểu, khuya vậy rồi Ohm còn muốn làm gì nữa chứ. Chưa kịp phản ứng, cậu đã được  bế trên tay.

-Nào, anh xã bỏ em xuống. Anh muốn làm gì ?

-Em đoán xem.

Ohm nháy mắt với Nanon rồi bế cậu lên lầu...

Và sau đó... Làm gì còn sau đó nữa. Chúng ta chỉ cần biết, hiện tại họ đã về bên nhau, là của nhau và sẽ cùng nhau trải qua những ngày tháng tươi đẹp sau này...

Cảm ơn anh xã đã về lại bên em.

Cảm ơn em đã kiên nhẫn chờ đợi anh.

------------------------------------------------------------------------

Tui là một con người rất tà răm, nhưng.... tui không biết viết H mấy bà ơi.

Thôi thì mình ăn chay đỡ đi ha, nhẹ nhàng trong sáng thui.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bl #ohmnanon