Ojamajo Doremi 16: Chương 3 tập 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cánh cửa phía sau MAHO-do thường sẽ dẫn đến sân sau, nhưng vào những đêm trăng cười như hôm nay thì nó dẫn đến một nơi kỳ diệu, thế giới phù thủy. Khi đến đây, ta chỉ cảm nhận được sự kỳ quặc và tuyệt vời. Không gian bị méo mó, với các phím đàn piano và nốt nhạc bay lượn quanh đây. Nếu có một từ hoàn hảo để mô tả thì nó là mộng ảo. Trước đây, chúng tôi có thể bay thẳng đến cung điện trên cây chổi, nhưng giờ phải đi bộ, mất rất nhiều thời gian. Dù sao thì chúng tôi cũng tận dụng thời gian này để suy ngẫm về những chuyện đã xảy ra hồi cấp 1, nên cũng không phí công lắm. Ba năm trước, chúng tôi đã từ chối trở thành phù thủy mà không do dự. Tuy nhiên, vì Onpu, chúng tôi quyết định trở lại làm phù thủy tập sự. Nhưng khác với hồi đó, bây giờ chúng tôi đã hiểu rõ tầm quan trọng và sức mạnh của phép thuật, nên lần này chúng tôi đã tự đặt ra một số quy tắc cho chính mình.

~~~~~

Sau một giờ đi bộ, cuối cùng chúng tôi cũng đã đến cung điện.

MajoRika và Lala đã tới trước và giải thích tình hình với Nữ Hoàng và hội đồng phù thủy (hồi trước mình dịch là phù thủy thượng cấp, mà ở trong đây không phải ai cũng mạnh, chủ yếu là những người góp phần bảo vệ và điều hành thế giới phù thủy nên mình đổi thành hội đồng cho nó hợp lý), nên khi chúng tôi tới và chào hỏi, Nữ Hoàng đã cho MajoRin mang những cái Tap ra.

Mắt tôi lấp lánh khi nhìn thấy nó.

- "Wah, là Tap tập sự sao!" Hazuki-chan thốt lên.

- "Nhưng hình như nó hơi nhỏ đúng không?" Tôi hỏi.

- "Không đâu. Do chúng ta lớn hơn nên mới thấy nó nhỏ thôi" Ai-chan giải thích.

- "Haha, chắc vậy nhỉ."

Ngay sau đó, Nữ hoàng mỉm cười và nói,

- "Cầm lấy đi"

- "Tụi con thực sự có thể quay lại làm phù thủy tập sự sao?"

- "Dù tốt hay xấu, thì mấy đứa cũng từng là những vị cứu tinh của thế giới này. Nên tất nhiên là được rồi".

Đúng vậy, Nữ hoàng đã hoan nghênh nỗ lực của chúng tôi trong việc đánh thức Majotourbillon, Nữ hoàng tiền nhiệm, người đã yêu con người và chìm vào giấc ngủ dài sau khi bị vây bởi nỗi buồn, và hóa giải lời nguyền phù thủy ếch.

"Nào, đến lấy đi" Nữ hoàng lại dỗ dành chúng tôi.

Ngay sau đó, Hazuki-chan, người đang cúi đầu lắng nghe, ngước nhìn Nữ hoàng.

"Nữ hoàng, trước khi tụi con nhận nó, người có thể nghe yêu cầu này không? "

Nữ hoàng gật đầu, và Hazuki tiếp tục.

- "Trong lúc đi bộ đến đây, tụi con đã thảo luận nghiêm túc về việc trở thành phù thủy tập sự."

- "Và đã quyết định sẽ tự đặt quy tắc cho bản thân" Ai-chan sau đó ngẩng đầu lên và nói thêm.

- "Quy tắc?"

Mọi người đồng loạt hỏi với giọng kinh ngạc.

- "Phép thuật thực sự rất hữu ích, chúng ta có thể dùng nó để khiến cuộc sống trở nên dễ dàng hơn đúng không?" Sau đó chúng tôi giải thích.

Nữ hoàng mỉm cười ngập ngừng, không chắc về ý định của chúng tôi.

- "Với lại, tụi con cũng từng từ chối nó..." tôi nói.

- "Nên việc quay lại làm phù thủy tập sự có hơi ích kỷ" Ai-chan nói thêm.

- "Nên tụi con đã quyết định sẽ không bao giờ dùng nó vì lợi ích của bản thân" Hazuki-chan kết luận với vẻ mặt nghiêm túc.

Nữ hoàng cuối cùng cũng hiểu chúng tôi và gật đầu hài lòng.

- "Hiểu rồi. Nói cách khác, mấy đứa sẽ chỉ dùng phép để giúp người khác thôi đúng không? "

- "Vâng!" Chúng tôi dõng dạc trả lời.

- "Hiểu rồi. Nếu mấy đứa phạm luật thì ... "

- "Nếu vậy thì biến tụi con thành ếch hay gì đó cũng được" tôi dứt khoát nói.

Ngay lúc đó, Majorika, người đang đứng phía sau chúng tôi lên tiếng.

- "Mấy đứa có thực sự ổn không đó?"

Chúng tôi quay lại và gật đầu.

- "Nhưng lúc trước Doremi-chan hay dùng nó cho bản thân lắm, nếu giờ con bé không kìm được thì..." Lala lo lắng nói.

Tôi nhăn mặt trước lời nhận xét đó.

- "Lời nguyền phù thủy ếch chỉ có Nữ Hoàng tiền nhiệm mới làm được. Vậy thế này thì sao? Nếu mấy đứa dùng nó cho bản thân thì Tap sẽ bị phá hủy"

Chúng tôi nhìn nhau trước khi gật đầu.

- "Vâng" chúng tôi đồng thanh trả lời.

Nữ hoàng gật đầu hài lòng và gọi Majorin. Sau đó, bà ấy bắt đầu niệm chú

Khoảnh khắc tiếp theo, ba chiếc Tap bắt đầu phát sáng.

Vầng sáng nhanh chóng biến mất, Majorin tới trước mặt chúng tôi và đưa những chiếc Tap bị yểm bùa.

- "Đến lấy đi"

Chúng tôi gật đầu và lần lượt lấy.

- "Mấy đứa biết cách sử dụng không? " Majorin hỏi một cách bình tĩnh.

- "Chỉ cần nhấn vào nút ở giữa, và bộ đồng phục sẽ xuất hiện, phải không?"

- "Đúng. Nhưng nếu chỉ vậy thì nó sẽ xuất hiện bộ đồng phục trẻ con. Nên là, khi nhấn nút, hãy tưởng tượng tới bộ trang phục lớn và vừa với bản thân" Majorin giải thích, nhưng tôi đã quá phấn khích nên đã không nghe và nhấn trước

Một bộ đồng phục lập tức bay ra khỏi Tap.

Âm nhạc bắt đầu nhảy lên!

Phải hoàn tất việc thay đồ trước khi bản nhạc kết thúc

Tuy nhiên-,

- "Hở?! C-Gì ?! Không thể nhét vào được! "

Dù nhỏ nhưng bằng cách thần kỳ nào đó mà tôi vẫn mặc được, nhưng...

- "Doremi-chan, đồ lót của cậu lộ kìa" Ai-chan chỉ ra.

- "Hở?! Uwaaaahh, tại sao ?! "

Nhìn tôi hoảng sợ, Hazuki-chan thở dài.

- "Doremi-chan, cậu phải nghe người khác nói đã chứ. Majorin-san đã bảo hãy tưởng tượng nó lớn hơn trong khi nhấn nút mà"

- "Hả, vậy à? Ha... hahahaha. "

- "Vẫn chứng nào tật nấy"

Ngạc nhiên trước lỗi lầm của tôi, Majorika búng tay.

Bộ đồng phục nhỏ xíu bị hút trở lại Tap.

- "Hãy xem pha biến hình hoàn hảo đây!"

Ai-chan nhắm mắt lại, tưởng tượng bộ đồng phục vừa vặn với cơ thể.

- "Được rồi!"

Sau đó nhấn nút ở giữa vòi.

Một bộ đồng phục học việc phù thủy màu xanh lam trông rất ngầu xuất hiện, cậu ấy nhanh chóng mặc vào và cuối cùng là kéo chiếc mũ xuống

- "Pretty witchi, Aiko-cchi!" Cậu ấy hét lên trong khi thực hiện tư thế của mình.

- "Chà, nhìn hoài niệm thật nhỉ! Được, tiếp theo tới lượt tớ"

Hazuki, với hình ảnh bộ đồng phục của Ai-chan trong tâm trí, sau đó nhấn nút trên Tap.

Một chiếc mũ và đồng phục học việc phù thủy màu cam thanh lịch xuất hiện, và cũng nhanh chóng thay đồ.

- "Pretty, witchi, Hazuki-cchi!" Cậu ấy hét lên khi thực hiện tư thế của mình.

- "Uwaaaah, dễ thương quá! Được rồi, đến lượt tớ! "

Lần này, tôi chú ý tưởng tượng đến bộ đồng phục trong đầu trước khi nhấn nút trên Tap.

Một bộ đồng phục với chiếc mũ phù thủy màu hồng xuất hiện, đúng như tôi đã tưởng tượng.

Kích thước cũng hoàn hảo.

Tương tự như hai người kia, tôi nhanh chóng thay đổi.

- " Pretty, witchi, Doremi-cchi!"

Sau khi biến đổi thành công, tôi đã thực hiện một tư thế. Hazuki-chan và Ai-chan cũng đi lại.

- "Ojamajo, phiên bản 16!" Chúng tôi hét lên khi thực hiện một tư thế tuyệt vời.

- "Tiếp theo là Poron! Đó là Do, Mi, Son, Do, phải không? "

- "Đúng!"

- "Được!"

Chúng tôi đã nhấn các nút "Do", "Mi", "So" và "Do" trên Tap nằm giữa ngực

Kururu Porons tương ứng bay ra khỏi vòi.

- "Chà, là Kururu Poron sao? Tớ tưởng nó sẽ là Puwapuwa Poron chứ... "

Hazuki-chan đã đúng khi bị sốc.

Bảy năm trước, khi chúng tôi lần đầu trở thành phù thủy tập sự, Poron xuất hiện từ Tap của tôi là Peperuto Poron, Puwapuwa Poron cho Hazuki-chan, và Poppun Poron cho Ai-chan.

Ồ, Poron là một vật phẩm phép thuật để chúng tôi có thể sử dụng phép thuật, nó giống như một loại nhạc cụ vậy. Và để sử dụng được nó, chúng tôi cần đặt bi phép thuật vào bên trong Poron.

Và Kururu Poron là Poron được nâng cấp khi vượt qua kỳ thi cấp 6, đó là sự kết hợp giữ Poron và nhạc cụ yêu thích của họ. Tôi đã chọn cây đàn piano đồ chơi của mình, cây vĩ cầm đầu tiên của Hazuki-chan và chiếc kèn harmonica mà bố mẹ cậu ấy đã mua khi còn nhỏ.

Majorin giải thích lý do chúng tôi được nhận Kururu Poron.

- "Sau khi nghe Majorika giải thích, Nữ hoàng đã quyết định trao mấy đứa Kururu Poron, vì nó sẽ thuận tiện khi có thể dùng các phép cấp cao"

- "Ta đã lén dùng phép thuật để mang những nhạc cụ của mấy đứa tới đây" Majorika nói thêm.

Chúng tôi rất cảm động trước lòng tốt của Nữ hoàng.

- "Cảm ơn vì tất cả!" Chúng tôi vừa nói vừa cúi đầu thật sâu.

Sau đó tạm biệt và rời khỏi cung điện bằng chổi của mình


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ojamajo