Ojamajo Doremi 16: Chương 4 tập 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài ngày sau khi vụ việc của Hazuki-chan lắng xuống.

- "Ehh—! Tamaki đến cửa hàng à?"

- "Sao? Bộ không được à?" Majorika châm biếm.

Vì tôi có vài việc sau giờ học nên mới tới trễ

Tamaki biết rằng chúng tôi đang làm việc bán thời gian ở đây, nhưng...

- "Tụi con hoàn toàn không tiết lộ lịch làm việc thì làm sao cậu ấy biết nay có con chứ? Cậu ấy muốn gì đây? "

- "Hm? À không phải" Majorika nói trong khi chỉ tay vào góc nơi dây đeo điện thoại di động được trưng bày. "Con bé ấy đến mua dây đeo mới."

- "Ehhhh—?!!"

Vì đây là MAHO-do, chúng tôi có rất nhiều bùa chú và đá phép thuật

Tất cả đều nhập từ thế giới phù thủy và bán cho con người bình thường, nên đôi lúc nó cũng ban cho những con người bình thường một chút phép thuật để bảo vệ bản thân.

Tamaki đã mua một dây đeo với một lá bùa bằng đá xanh, được gọi là lapis lazuli

Dây đai của chúng tôi rất dễ thương, tất cả đều có những viên đá và kiểu dáng khác nhau.

Tôi đang kiểm tra lại hàng, hình như mặt hàng này khá hot

Tôi bắt đầu đếm và ra kho lấy hàng để xếp lên.

- "Tamaki có khác, cậu ấy chắc hẳn đã mua mọi thứ trong tầm mắt!" Tôi kết luận.

- "Con bé chỉ mua hai cái thôi. Chỉ là không có mấy đứa ở đây nên không có ai để bổ sung hàng" Majorika cắt ngang tôi một cách dễ dàng.

Nghĩ rằng bà ấy đã bỏ qua việc tôi tới trễ, nhưng không, tôi đúng là ngốc mà...

~~~~~

- "Xin lỗi, tụi con đến trễ!"

Hiện tại đang là buổi tối, Ai-chan, người đã bị cháy nắng vì luyện tập cùng CLB, và Hazuki-chan, người vừa kết thúc buổi học violin cùng nhau bước vào

Ngay lập tức, tôi đã kể họ nghe về Tamaki.

- "Thật sao? Bất ngờ thật đó..." Hazuki-chan nói.

- "Hm? Là sao?"

Hazuki-chan, người đang nhào nặn đất sét ma thuật bằng ngón tay, dừng lại và suy ngẫm một lúc trước khi nói.

- "Vì thời gian qua tớ bận giải quyết vấn đề của bản thân nên tớ không nhận ra. Nhưng hình như Tamaki-san có chút khác... Cứ như cậu ấy đang hành sử như một người trưởng thành vậy"

Theo lời khuyên của Onpu-chan, Hazuki-chan đã nhanh chóng rut Tamaki trở thành đồng minh của mình tại Học viện nữ Karen, nhưng Tamaki không quan tâm đến Trang web Ura. Cô ấy đã nói với Hazuki-chan đừng làm phiền với những thứ vô ích như thế.

Vào lúc đó, tôi cảm thấy Tamaki là một cô gái thực sự tuyệt vời.

- "... Phải rồi... Chính nó," Ai-chan đập nắm đấm lên bàn làm việc với một DON! và đứng dậy.

- "... Đúng vậy, nhất định là như vậy!"

MẶC! Hazuki-chan đập bàn làm việc và cũng đứng dậy.

Chà, tôi không thể thua cuộc.

MẶC! Tôi đập nắm đấm xuống bàn làm việc và đứng dậy... Nhưng đây là chuyện gì?

- "Tình yêu đúng không!?" Majorika tuyên bố khi cô đột nhiên xuất hiện.

- "Ehhhhh—?"

Tôi là người duy nhất bị sốc.

- "Cậu ấy lén lút đến mua dây đeo, vì nếu bị phát hiện thì sẽ rất xấu hổ."

Vâng, nó có thể chỉ là sự thật.

- "Hàng của chúng ta là hàng thật, và trở nên phổ biến thông qua truyền miệng. Có lẽ Tamaki có một vấn đề mà chỉ có hàng của chúng ta mới có thể giúp, vậy nên cậu ấy mới đến mua chúng" Ai-chan nói.

Mà nếu để tặng thì sao Tamaki không mua hàng hiệu? Tại sao cậu ấy lại chọn mua dây đeo ở MAHO-do?

Nhân tiện, tôi không biết tại sao Ai-chan lại quan tâm đến chuyện tình cảm của người khác đến vậy.

Hừ... Bản thân mình cũng từng trải mà...

- "Sao vậy, Doremi-chan? Sao cậu lại đứng im như tượng vậy?" Ai-chan trêu chọc.

Ồ, hãy để tôi yên.

Tại thời điểm này, câu chuyện cuộc đời tôi mở ra trong tâm trí như một cuốn album.

Rất nhiều điều đã xảy ra trong một thời gian ngắn.

Những điều thú vị, khó khăn, ngay cả những điều mà người bình thường không có cơ hội làm; Tôi đã thử tất cả.

Mọi người cũng vậy... Hả? Nhưng album của tôi không có bất kỳ trang nào về tình yêu... Tôi có thực sự kém hấp dẫn như vậy sao?

- "Tớ thua Tamaki rồi —!" Tôi hét lên khi đứng dậy.

Ai-chan và những người khác dường như hiểu được tiếng khóc của trái tim tôi.

- "Không sao, tớ cũng đâu có bạn trai, nên chúng ta vẫn mãi chung thuyền mà" Ai-chan an ủi tôi.

- "Đúng đó. Mà thực ra có rất nhiều người thích cậu đó Doremi-chan" Hazuki-chan nói thêm.

Hả?!

Hazuki-chan, người đã có bạn trai, và thậm chí cả Ai-chan nữa, tất cả đều quá bình tĩnh.

Bây giờ họ có vẻ rất trưởng thành, làm những việc mà học sinh trung học thường làm. Thêm vào đó, họ cũng đã tìm thấy đam mê của riêng mình

- "Boo hoo, tớ bắt đầu thiếu kiên nhẫn rồi đó ~" Tôi phàn nàn.

- "Doremi-chan, cậu nên nghiêm túc tập trung vào MAHO-do đi" Ai-chan khuyên.

- "Đúng đó. Cậu là người thiết kế và làm những tấm thiệp dễ thương... Nên hãy tự hào về bản thân" Hazuki-chan nói thêm.

- "Doanh số bán hàng tăng lên tất cả là do POP mà Doremi-chan nghĩ ra đó" Ai-chan tiếp tục.

Tuy nhiên, tôi không cảm thấy được an ủi.

Ồ, bạn có biết về POP không? Có lẽ mọi người từng làm ở siêu thị hay cửa hàng tiện lợi cũng biết đó.

Công việc của chúng tôi là sắp xếp và thêm hàng. Ví dụ, lapis lazuli được Tamaki chọn được biết đến như một viên đá mang lại may mắn và tình yêu. Vì vậy, chúng tôi cũng viết mô tả về hàng hóa trên thẻ và dán chúng vào. Chúng tôi gọi đó là POP.

Khách hàng thường xuyên MAHO-do đọc POP trước khi đưa ra quyết định mua hàng. Điều này làm cho trải nghiệm mua sắm trở nên vui vẻ, và cũng một phần giảm việc mỗi khi chỉ có tôi hay MajoRika điều hành cửa hàng.

Ôi không! Tôi lại lạc đề rồi. Có vẻ như Tamaki đã có bạn trai.

Nói về điều đó, khi chúng tôi gặp Tamaki trong khi đuổi theo và mất dấu Mukai-san, cô ấy ăn mặc theo một cách kỳ lạ.

Đây không phải là Tamaki mà chúng tôi biết.

~~~~~

Vài ngày sau, vào buổi chiều, Hazuki-chan báo cáo công việc tràn đầy năng lượng. Khi nhìn thấy tôi, người đã ở đây, cô ấy lật mở cuốn sổ của mình, giống như một thám tử.

- "Tamaki-san gần đây mới nhận nuôi một con mèo làm thú cưng" Hazuki báo cáo.

Tiếp theo, Ai-chan mở cửa và tát mạnh vào lưng tôi nói,

- "Tên bạn trai của Tamaki thực sự rất buồn cười. Cậu ấy tên là Masamune."

- "Oanh... Đó là một cái tên khá truyền thống" tôi trả lời.

- "Cậu ấy là con rồng một mắt, giống như Date Masamune, chỉ huy quân sự của Chiến Quốc" Ai-chan nói thêm.

- "Ơ, cậu nghĩ cha mẹ cậu ta là những kẻ từ lịch sử sao?" Tôi tự hỏi.

- "Điều đó không đúng. Masamune là tên của con mèo. Bạn trai của cậu ấy là học sinh cuối cấp từ trường của Doremi-chan" Hazuki-chan sửa lại cho chúng tôi.

- "Thật sao? Tớ nghe nói rằng anh ấy có một cô bạn gái thực sự xinh đẹp làm việc như một phụ nữ văn phòng, và mặc dù anh ấy đã từ chối Tamaki vì điều đó, cậu ấy vẫn kiên trì để lọt vào mắt xanh của anh ấy" Ai-chan nói.

- "Không phải anh ấy làm việc tại một câu lạc bộ sao? " Hazuki-chan hỏi.

- "Câu lạc bộ? Người này bao nhiêu tuổi rồi?" Ai-chan phản bác.

- "Được rồi, hai người lấy những thông tin này đâu ra vậy?" Tôi hỏi khi đang đứng giữa hai người bạn hào hứng của tôi.

- "Erm, Tamaki-san tan học sớm mấy ngày rồi... Vậy nên tớ đã hỏi những điều này từ người bạn tốt của cậu ấy, Shimakura Kaori-chan" Hazuki-chan trả lời.

- "Cái gì? Kaori-chan? Sau đó, một nửa trong số đó sẽ được phóng đại. Còn cậu thì sao, Ai-chan?"

- "Bạn tiền bối của tớ tại câu lạc bộ điền kinh làm gia sư tại nhà của Tamaki..."

- "Bạn tiền bối của cậu?... Sao cậu hỏi được hay vậy? Được rồi, tạm thời tớ sẽ bác bỏ mọi điều mà hai người nói" tôi kết luận.

Ý tôi là, Tamaki không phải là người có thể giữ bí mật.

Nếu cô ấy thực sự có bạn trai, tôi chắc chắn cô ấy sẽ tự hào về điều đó. Cô ấy chắc hẳn đã bị thu hút bởi vẻ ngoài của anh ấy. Bản thân Tamaki cũng là một cô gái dễ thương, tự tin, vậy nên không khó để có thể tìm cho mình một chàng trai

- "Mọi phỏng đoán chỉ là phỏng đoán" tôi nói.

- "Vì Tamaki-san chưa nói với chúng ta, nên có lẽ cậu ấy chỉ mới thích thầm thôi chứ chưa chính thức." Hazuki-chan nói.

- "Vậy nên cậu ấy mới mua dây đeo để có thêm dũng khí để tỏ tình? " Ai-chan nói.

Chúng tôi nhìn nhau.

Nếu cậu ấy thực sự gặp rắc rối, chắc chắn tôi sẽ giúp bằng cách nào đó. Vâng, tôi có chút thất vọng khi bị vượt mặt trong chuyện tình cảm nhưng tôi rất tò mò. Ngoài ra tôi có thể kham thảo cho bản thân sau này nữa

- "Được rồi. Có đoán mò thì cũng không làm được gì. Hazuki-chan, tự mình hỏi thẳng Tamaki đi. Nếu bạn trai của cậu ấy thực sự là học sinh cuối cấp ở trường tớ, tớ chắc chắn ai đó sẽ biết về điều đó" Ai-chan nói.

Tamaki đã rất lạnh lùng về sự cố của Hazuki-chan và nói rằng cậu ấy không có thời gian để buôn chuyện... Bây giờ tôi nghĩ kỹ về nó, có lẽ điều tương tự đã xảy ra với cậu ấy.

~~~~~

Khi Hazuki-chan hỏi Tamaki về điều đó, cậu ấy sẵn sàng chia sẻ câu chuyện của mình.

Chuyện xảy ra khi Hazuki-chan đang cảm ơn Tamaki vì đã hỗ trợ cậu ấy trong vụ việc vừa rồi. Có lẽ Tamaki cũng muốn ai đó biết về những rắc rối của mình.

- "Ừm... Đúng là cậu ấy có thích một học sinh lớp 9 ở trường Doremi-chan. Anh ấy là một chàng trai khá khéo léo, một chút badboy và khá cao..."

- "H-Hazuki-chan, nhưng anh ấy là ai?" Ai-chan nhấn mạnh.

Chúng tôi lại tập trung tại MAHO-do.

Chúng tôi đã đóng cửa hàng, và sau khi dọn dẹp, chúng tôi đã tập trung tại bàn như thường lệ.

Chúng tôi thường dành thời gian này để dán giá và mã vạch lên các mặt hàng, hoặc nghĩ về các thiết kế POP dễ thương, nhưng hôm nay thì khác,vì chúng tôi còn có việc quan trọng hơn

Khi Hazuki-chan bắt đầu nói, tay cô ấy ngừng hoạt động.

- "Tên anh ấy là Tachibana Kyouhei" Hazuki-chan hỏi.

Khi nghe thấy cái tên đó, biểu cảm của chúng tôi thay đổi, và Hazuki-chan, nhận ra điều đó, cũng cau mày.

- "Bọn tớ biết tên và mặt anh ấy. Tuy không biết chi tiết lắm nhưng anh ấy khiến tớ cảm thấy có chút sợ hãi" Ai-chan nói.

- "Vâng, tớ cũng vậy" tôi đồng ý.

Tôi đã nhìn thấy anh ấy xung quanh trường.

Mặc dù tôi sẽ không gọi anh ta là côn đồ, nhưng đôi mắt anh ấy rất hung dữ. Bởi vậy, anh ấy trông có vẻ rất khó gần. Và vì cao, nên được rất nhiều người chú ý. Tuy nhiên, tôi không thể nghĩ ra bất kỳ tin đồn nào về anh ấy. Ý tôi là, anh ấy đến từ một trường khác, và kể từ khi chúng tôi mới bắt đầu nhập học, chúng tôi đã không có bất kỳ liên lạc nào.

Hazuki-chan lấy cuốn sổ ra và tiếp nhận thông tin như một thám tử chuyên nghiệp.

- "Đầu tiên, tên anh ấy chắc chắn là Tachibana Kyouhei-san?"

- "Vậy rốt cuộc hắn không phải là Masamune sao?" Ai-chan hỏi.

- "Masamune là tên của con mèo mà anh ấy nhờ Tamaki chăm sóc. Con mèo bị thương, nên cho đến khi nó lành lại, Tamaki-san đã cố gắng về sớm để chăm sóc nó" Hazuki-chan giải thích.

Chúng tôi được biết rằng con mèo là một con Russian Blue thuộc sở hữu của một trong những người bạn của Tachibana-senpai. Nó được sinh ra với chứng mù một mắt, vậy nên nó mới tên là Masamune. Vì khuyết điểm này, nó thường bị anh chị ăn hiếp. Do đó, nó bị đuổi khỏi đàn và sẽ chết nếu bị ném ra ngoài tự nhiên.

Tachibana-senpai đã tự mình đem con mèo về để chăm sóc, nhưng căn hộ cậu sống không cho phép nuôi thú cưng, và sau khi bị phát hiện, cậu đã nuôi nó trong một công viên gần đó và cho nó ăn thường xuyên.

Vào một buổi tối nọ, trong khi đang đi về nhà, Tamaki đã thấy con mèo bị mấy đứa trẻ bắt nạt, cậu đã chạy lại cứu và đưa nó đến phòng khám thú y gần đó

- "Vì nó đã từng được khám ở đó dưới danh nghĩa Tachibana-san nên họ đã liên hệ và thông báo với anh ấy. Khi nghe tin, anh ấy đã tức tốc chạy đến, và đó là cách cả hai gặp nhau" Hazuki-chan kết thúc.

- "Vâng, nghe như truyện cổ tích vậy ~," tôi nhận xét.

Thực sự nó giống như cốt chuyện của một bộ romcom điển hình

- "Badboy và tiểu thư nhà giàu? Thật là một cặp đôi tuyệt vời!" Ai-chan dường như cũng nghĩ như vậy.

- "Đúng là những học sinh theo học tại Học viện nữ sinh Karen hầu hết đều là những tiểu thư giàu có, nên tớ nghĩ anh ấy chỉ muốn lợi dụng Tamaki-san" Hazuki-chan nói.

Với đôi mắt đáng sợ đó của anh ta, nếu là tôi thì tôi sẽ sợ chếp khiếp, thậm chí có thể báo công an nếu cần

- "Đó mới là Tamaki. Cậu ấy chưa từng sợ bất cứ thứ gì" Ai-chan nói.

Nếu Tamaki ở đây, cậu ấy chắc chắn sẽ nổi điên lên và trả lời "Thật thô lỗ!" trước lời nhận xét của Ai-chan.

Theo những gì Hazuki-chan nghe được, Tachibana-senpai đã nói chuyện với bác sĩ ở bệnh viện trong khi Masamune đang được điều trị. Anh ấy nói về việc anh ấy đã mang nó nhiều lần để điều trị, vì nó thường bị ốm. Anh ta cũng nói với bác sĩ về chứng mù một mắt của nó, và sẽ nguy hiểm như thế nào nếu để nó ngoài tự nhiên, đồng thời có vẻ anh ấy cũng đã tìm được căn hộ cho nuôi thú cưng và dự định chuyển đi.

Tuy chỉ biết mặt và tên, chúng tôi nghĩ Tachibana-senpai là một "gã đáng sợ", nhưng với Tamaki, có vẻ cậu ấy là một "quý ông", và đó hẳn là khi nó bắt đầu.

Chúng tôi đã buôn chuyện và đánh giá dựa trên ấn tượng đầu tiên của chúng tôi. Mặc dù biết là không đúng nhưng không còn cách nào khác.

Và khi đang trò chuyện, tôi nhận ra rằng chúng tôi dần trở nên "lạc đề" không khác gì những bài đăng trên Ura.

Sự cố của Hazuki-chan chẳng dạy chúng tôi được điều gì.

~~~~~

Tuy nhiên, tôi cảm thấy Tachibana-senpai chắc hẳn có một số đặc thù.

Theo mong muốn của Tamaki, chúng tôi bắt đầu tìm hiểu thêm về anh ấy.

Một phần là vì chúng tôi tò mò, nhưng cũng vì Tamaki lo lắng.

Gần đây anh ta có vẻ thô bạo hơn bình thường, và dường như không có hứng thú với con gái.

Mặc dù thỉnh thoảng gặp Tamaki, nhưng chủ yếu là về con mèo.

Vào cuối tuần, cô đã phát hiện anh ta ra khỏi một tòa nhà gần ga xe lửa vào buổi tối. Đó có phải là nơi làm việc của anh ấy không?

Chúng tôi phát hiện ra rằng nơi này là một quán bar do một người thuê điều hành, vì vậy rất khó để các cô gái trẻ chúng tôi ghé thăm, nhưng có vẻ như đó không phải là một nơi tốt.

Ngoài ra, nơi làm việc của Yada-kun cũng ở gần đó, nên chúng tôi đã thu thập được một số thông tin từ cậu ấy.

Khi còn là học sinh cuối cấp, Tachibana-senpai đã tham dự tất cả các bài học của mình một cách thường xuyên và nghiêm túc. Và thay vì lập bầy lập phái thì anh ta như một con sói đơn độc, thường tỏ ra thù địch.

- "Anh ấy nhìn mọi người một cách đáng sợ, và cũng là một người khá lớn. Nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống người khác vậy, một người chỉ biết bạo lực, không cần biết đúng sai"

- "Không, đương nhiên không phải." Với điều đó, Ai-chan kiên quyết cắt đứt mọi lo lắng của Tamaki.

Bởi vì nếu anh ta thực sự bạo lực, thì sao anh ấy chấp nhận trò chuyện với cậu, cả việc chuyển nhà vì một con mèo chứ

Nên là, cô gái trẻ, cậu không cần lo lắng đâu ...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ojamajo