chapter 5: harry potter và tự nhiên biến thành "lục trà biểu" cách oan ức :))

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tự nhiên tối qua mơ thấy Harry thành "lục trà biểu" xong cái bê lên cái tiêu đề cmnl ⊂(・▽・⊂) em sin lũi bé iu harry gấc nhìu :))) iu Harry Pottah gấc nhìu hjhj



dậy từ sáng sớm, harry sớm đã chuẩn bị đâu đó xong hết rồi, vì cậu đã rất hào hứng với chuyến đi đến làng hogsmeade vào hôm nay, harry muốn mua một chiếc găng tay mới để chơi quidditch và dự định sẽ tốn không ít tiền tiêu cho số kẹo mà harry đã hứa sẽ mua tặng cho darrel, vì cũng sắp tới sinh nhật con bé yêu đường hoá học nào đó.

ngồi vắt vẻo trên chiếc sofa ấm áp của phòng sinh hoạt chung, harry không kiềm được mà móc viên kẹo socola nhỏ từ trong túi ra, bỏ tọt vào trong miệng rồi nhai nhai giết thời gian. quả thật nói không sai, con gái chính là thứ phiền phức nhất trên đời. nhịp nhịp chân, harry nhìn cái đồng hồ quả quýt liên tục, đã hơn 20 phút đồng hồ rồi mà cô bạn thân của harry vẫn chưa thấy xuất hiện, có lẽ là ngủ quên mất hoặc là còn chăm chút vẻ bề ngoài.

harry nghĩ đến đó, không khỏi rùng mình, cảm thấy thật may mắn khi không phải là con gái, thật là phiền phức khi phải thường xuyên chải chuốt, tô son đánh phấn.

harry đã tự mình nghiệm qua cái gọi là "chấp niệm" ghê gớm của darrel, khi cô nàng "đè ngửa" cậu ra để đắp mặt nạ bùn khoáng trong dịp đến nhà ron weasley vào mấy ngày hè, hay để darrel thử nghiệm "phong cách" xu hướng mới. harry vốn hiền lành, điềm đạm, nên dần dà cũng kệ luôn, để mặc cho cô bạn "quý hoá" muốn làm gì thì làm.

harry còn nhớ có lần, darrel nói muốn ôm mộng trở thành "biu ti bờ lóc gơ" gì đấy với tụi hermione, nhưng đáp lại cô nàng mộng mơ là cái nhìn kì thị của đám bạn. " hay là định sáng tạo cái gì mới rồi lại để trễ giờ như mọi bữa??"
nghĩ đến đây thôi, harry cảm thấy khoé môi hơi giật giật, đôi chân bồn chồn không nhịn được mà đứng lên đi đi lại lại, trong lòng sốt ruột không ngừng nguyền rủa cô bạn chết tiệt không biết đang làm cái quái quỉ gì.


ლ(◕ω◕ლ)

cùng lúc đó, từ trong kí túc nam sinh, một hình bóng cao ráo dụi dụi mắt bước ra, theo sau là một cậu con trai khác, rõ ràng là vẫn còn ngái ngủ, không ngừng rầm rì cáu kỉnh cậu bạn kia. oliver wood mặc một chiếc hoodie trắng, khoác nên ngoài một chiếc áo bomber xanh dương, oliver wood hôm nay do dự, muốn thử may mắn bằng cách hẹn cô nhỏ darrel meadow cùng nhà đi chơi làng hogsmeade, nên mới ăn diện đến vậy. nhưng vừa bước ra khỏi kí túc của mình, wood đã nhìn thấy harry-pónk-đèn-sáng-choang, ngay lập tức bao nhiêu tưởng tượng phong phú ngọt ngào về ngày hôm nay với crush liền bay sạch.

-chào anh wood! anh dậy sớm thật đấy!! chúc anh hôm nay chơi vui vẻ ở hogsmeade anh nhé!!

harry thấy anh thì lật đật chào hỏi, muốn bao nhiêu thân thiện niềm nở có bấy nhiêu.

-cũng lễ phép đấy nhể?? ừm... cũng không đáng ghét lắm...lại còn khá hiền lành nữa. nếu chú không thân với crush của ông đây thì ông sẽ còn "yêu mến" chú hơn nhiều.

oliver wood nghĩ thầm, gục gặc đầu.

-anh đi chơi cùng anh Thompson ạ? mọi người có muốn đi cùng chúng em không ạ?

harry ngập ngừng, chớp chớp mắt nhìn hai người đàn anh trước mặt. bobby huých huých vai wood, ra chiều hỏi ý kiến. oliver wood tính mở miệng đáp lại thì bỗng sực nhớ ra điều gì.

-chúng em? cậu potter đây còn đi chung với ai à? nếu là bạn gái thì tụi này xin một vé a lê hấp phắn nha!!!

-hả? bạn gái ạ?? em đâu có bạn gái đâu anh wood!! nhưng mà em đi với một bạn nữ, chắc anh cũng biết bạn ấy đấy ạ!!

harry ngây ngô đáng yêu (ʃƪ^3^)(tự nhiên nghĩ đến đây toi lại muốn sờ đầu harryyyyyyy) nhìn wood, đợi anh nói tiếp.

từ từ nếu là con gái thân với harry thì chỉ có thể là......

-darrel meadow??

oliver wood cái miệng nhanh hơn cái não, thốt ra tên crush nghe nhẹ như lông hồng. oliver tự nhiên nghĩ đến cảnh harry và con bé dễ dãi kia quấn quít bên nhau như hình với bóng, oliver wood nắm muốn rách áo thằng bạn thân bobby.

-vâng! vậy là anh cũng biết cậu ấy ạ? tốt quá! thế chúng ta đi...

harry chưa nói hết điều trong lòng đang nghĩ thì bên dãy kí túc xá nữ bắt đầu rục rịch ồn ào lên, darrel mặc một cái đầm baby doll trắng tinh, mang cái mũ len trên đầu đồng bộ với cái túi xách đeo chéo màu xanh dương. bé con hôm nay khác hẳn mọi ngày, trông bánh bèo đáng yêu moe một cục, vội vàng chạy ra ngoài, trên tay là một hộp sữa vị dâu làm bữa sáng chưa kịp uống. harry thấy cô bạn thì mừng lắm, tưởng cô nàng lại ngủ quên.

-đấy thấy chưa mình bảo mình sẽ đến đúng giờ hẹn thấy hongggg??

harry cười hiền từ(???) đáp lại cô bạn:

-đúng hẹn lắm!! trễ có 29 phút 24 giây mà thôi!!

-thôi bồ bỏ qua cho mình đi, mà mấy giờ khởi ha...

chưa kịp nói xong thì cô nhỏ này bỗng nhăn mặt, nhìn harry một lượt từ trên xuống dưới

-yah! tụi mình hẹn trước là mặc đồ màu trắng là chủ đạo và màu xanh dương làm điểm nhấn mà HARRY POTTER! màu xanh dương của mình đâu???

harry lại cười khổ, cậu chỉ mang đúng có chiếc vớ là đúng với yêu cầu của darrel. chả là darrel trong lúc nói hứng liền hẹn cả bọn đi chơi làng thì sẽ phối đồ nhóm với nhau. tụi hermione sẽ đến công tước mật trước nên sẽ không cùng đi với hai đứa này, thế là hai đứa harry và darrel cùng đi với nhau.

-cái áo màu xanh duy nhất bị neville xin mượn nên mình cho nó mượn rồi....

darrel ngoắc harry lại gần, nói thầm:

- hôm nay mà không có hai anh giai này thì mình đã nắm đầu bồ dúi xuống đất rồi (-_-メ)

-....vậy thì thoiiii!!! tụi mình đi nhanh kẻo muộn á chòyy!!

oliver wood và bobby đằng sau vẫn vô hình, cho đến khi bobby không nhịn được mà hắng giọng một cái, thật hiệu quả vì hai người kia rốt cục cũng chú ý.

-à quên nữa! hôm nay tụi mình tạm thời đi chung với hai anh wood và thompson nè!!
harry cuống quít giới thiệu.

-chào hai anh ạ! em là darrel me...

-tụi anh biết, em rất nổi tiếng đấy nhé, darrel meadow phải không? tụi anh phải gọi em hai tiếng em dâu đấy, áaaa hự....

bobby lanh chanh chưa dứt lời thì bị thằng bạn nhéo cho một cái điếng hồn.

- hớt hồn cái hồn còn nguyên á chòi đụ! chơi xấu anh em! gái đứng trước mặt thì lạnh như tiền miệng thì câm như hến, cmn hèn chi nó ế....
bobby rủa thầm, oliver wood nghe thấy liền nghiến răng.

-nói xấu thì be bé cái mồm thôi! tao nghe hết nhé!!!

gòy soq gòy đó, chuyến đi chơi nồng nặc mùi thuốc súng diễn ra vô cùng dui dẻ nha quý dị, gấc là hoà bình ấm áp hữu nghị thắm thiết nồng nhiệt luông nha, hẹn gặp lợi vào một ngày đẹp trời nào đó toi trở nên siêng năng bất tử, viết liền 5,6 chương.




toi viết xong gòi mới để ý là harry như mấy em bé trà xanh có hơi quá hong zãy trùi, nhưng mà hình như đường nào cũng vẫn cute một cục nhìn là chỉ muốn cướp bình sữa của ẻm á chùi đấc uiiiii, cưng xĩu á chùiii♡(> ਊ <)♡







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net