Chương 103: Cổ Long Nhân (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 103: Cổ Long Nhân (2)

Trans: Trương Cảnh Lạc

Beta: N.

Xoẹt!

Lưỡi dao cùng móng vuốt va chạm vào nhau, rồi với tiếng động thô ráp, chúng cùng nhau rơi xuống. Trong lúc tên long nhân tự tái tạo móng vuốt, chất độc dai dẳng xung quanh cũng đang tràn lan ra. Phạm vi của chất độc nhanh chóng lan rộng và trở thành bán kính khoảng một trăm mét.

Chắc đấy là kỹ năng 【Thành Phố Tan Chảy】. Đó là một kỹ năng độc dược cấp SS, nhưng có lẽ vì nó có phạm vi rộng nên ngay cả khả năng kháng độc cấp S cũng có hiệu quả. Phần lớn cũng nhờ vào sự giúp đỡ của Noah.

「Đúng như dự đoán, Riette cũng rất ấn tượng.」

Cả sức mạnh lẫn tốc độ của cô ta rõ ràng đều thiếu hụt. Sự khác biệt không hề nhỏ, và nếu là bình thường thì cô ta sẽ không ngăn trở được tên long nhân kia như vậy.

Nhưng Riette đã hạn chế kẻ thù một cách hoàn hảo, tốt hơn mong đợi.

Eudeudeuk

Âm thanh từ cánh tay vang lớn vì không thể chịu nổi sức mạnh khi con dao và móng vuốt va chạm vào nhau. Nhưng Riette vặn vẹo cơ thể mà không một chút run rẩy khi cô ta tung ra một cú đá chứa đầy kỹ năng cận chiến, 【Hào Quang Rực Rỡ】. Đồng thời, kỹ năng hồi phục của Noah cũng được phóng xuất không chút chậm trễ để xử lý cánh tay và lưỡi dao lại phát ra một tiếng động du dương.

Xé toạc và chữa lành và phá vỡ và khôi phục, nó liên tục được lặp lại.

Đó trông như những cú tấn công không toan tính, hoàn toàn tự tin vào kỹ năng hồi phục. Nhưng thật chất, đó là những vết thương theo sau những tính toán chính xác của một cái đầu lạnh.

Nếu chỉ ngăn chặn mà không tránh né thì việc bị thương là không thể tránh khỏi. Nhưng nếu không phải vết thương có thể lập tức hồi phục, thì việc tiếp tục ngăn cản tên long nhân cũng là chuyện không thể nào.

Đó là lý do tại sao Riette lại gián đoạn long nhân trong gang tấc mà không làm gì nhiều, đồng thời cô ta cũng điều chỉnh để bản thân chỉ chịu những vết thương mà Noah có thể chữa trị trong một khoảng thời gian nhất định. Cô ta đã tính toán chính xác sức mạnh của tên long nhân và sức mạnh của bản thân, độ bền cũng như khả năng chữa trị của Noah, và tiến bước một cách chính xác và thậm chí là một cách nghệ thuật.

Tuy có kỹ năng của tôi và Sung Hyunnjae làm nền tảng, nhưng điều đó cũng sẽ không thể thực hiện được nếu không có ý thức chiến đấu bẩm sinh. Cô ta đủ ngầu để bạn có thể quên đi sự bất mãn chồng chất đối với cô ả trong giây lát.

"Kỹ năng【Cho Thuê Chỉ Số】của Noah có lượng mana khá tốt phải không?"

Riette đang vui vẻ đến mức có vẻ như cô ta sẽ nổi điên nếu chúng tôi xen vào, nhưng cứ để họ tiếp tục lâu hơn cũng chẳng có gì tốt. Vì cấp S cũng có giới hạn về sức chịu đựng. Và cô ta cũng đã đấu một trận với Sung Hyunjae trước đó.

"Xin hãy cho tôi mượn đồng hồ của anh. Nó có chức năng bấm giờ không?"

"Đương nhiên là có rồi."

Tôi lấy chiếc đồng hồ bỏ túi đắt kinh người, quấn sợi dây quanh cổ tay và siết chặt để phòng trường hợp tôi đánh mất nó. Tôi không biết phạm vi hiệu ứng của Hạt Châu của Shalos là bao nhiêu, nhưng khi săn Babar lần trước, quần áo và giày của tôi đều ổn nên chắc chiếc đồng hồ trên tay cũng sẽ an toàn thôi.

Với lại...

"Anh có thể dùng tôi như một lá chắn."

Vô hiệu hóa mọi sát thương. Còn có lá chắn nào tốt hơn thế này không? Với Babar, chúng tôi không bị tấn công nên tôi đã không nghĩ về điều đó, nhưng hiện tại thì khác. Thật lãng phí nếu chỉ lặng lẽ giữ lấy tôi với chức năng vượt trội này.

Trước lời của tôi, Sung Hyunjae nhẹ lẩm bẩm một câu 'thì ra là thế' với giọng nói đầy ngạc nhiên.

"Việc chia sẻ kỹ năng tấn công nhân đôi vẫn tiếp tục có hiệu lực ngay cả khi vùng tiếp xúc thay đổi. Sẽ ổn thôi nếu anh đỡ tôi bằng tay phải và nắm lấy tôi bằng tay trái, rồi lại bỏ tay trái ra. Miễn là anh tập trung vào xung quanh để chúng ta không hoàn toàn tách biệt thì việc đa dạng hóa cách sử dụng là hoàn toàn có thể."

Khi tôi đang kiểm tra hiệu ứng của kỹ năng chia sẻ lên Noah, chúng tôi đã cùng nhau thử nghiệm.

"Tuy nhiên, nếu tôi bị tóm thì nó sẽ kết thúc. Cũng giống lúc đấu với Babar, nhưng có vẻ như vô hiệu hóa sát thương chỉ phản ứng khi có đòn đánh trên một mức nhất định, nên chỉ cần bị tóm hoặc kéo là có thể."

Nếu đó là một vật phẩm ngăn chặn mọi kích thích từ phía bên ngoài thì tôi sẽ không thể nghe, nhìn, hay cảm nhận được thứ gì. Đó không phải là vô hiệu hóa sát thương, mà là một vật phẩm để bắt người. Mọi cảm giác sẽ tạm thời biến mất, làm sao một người có thể chịu đựng được điều đó với một tâm trí tỉnh táo?

"May mắn thay, tay của tên kia dường như không thể nắm bắt mọi thứ một cách bình thường. Nếu nó cố tóm lấy tôi bằng móng vuốt sắc nhọn, đó sẽ bị coi là một đòn tấn công và bị ngăn chặn lại, nên nếu anh cẩn thận chút thì sẽ không sao."

Nếu bị một bàn tay bình thường nắm lấy và kéo đi, thì sức mạnh của tôi sẽ bị áp đảo và bị bắt đi, nhưng với cấu trúc bàn tay của long nhân tộc thì điều đó là không thể. Sung Hyunjae, người đang lặng lẽ lắng nghe lời giải thích của tôi, nắm lấy cổ tay trái của tôi và giơ lên.

"Cậu có biết khiêu vũ không?"

"Tự dưng lại nói nhảm gì nữa đây."

"Không có gi tốt hơn khiêu vũ trong việc hòa nhịp chuyển động và hơi thở. Khiêu vũ và võ thuật có nhiều điểm chung. Chẳng phải có thứ như điệu capoeira(1) sao?"

Nếu là chuyển động đồng nhịp rồi sao cơ, anh ta đang nói về bộ môn khiêu vũ thể thao à?

"Cuộc sống của tôi không nhàn nhã tự tại như ai kia nên tôi chẳng biết đâu."

"Đừng lo. Vì cậu có thể bắt đầu học từ bây giờ mà."

Tôi sẽ lo lắng sao? Từ chối nhá. Tôi phớt lờ lời nói vô nghĩa của Sung Hyunjae và gọi Noah, người đang bay trong hình dạng rồng.

"Noah-ssi! Xin hãy cho người này mượn chỉ số mana của cậu!"

Noah quay về phía chúng tôi và Riette cũng bước tới, tiếp tục cuộc chiến có tổ chức. Noah tiến gần chúng tôi với đôi mắt ươn ướt. Cậu ta không cần phải lo lắng đến mức đó đâu.

-Anh không sao chứ?

"Như cậu thấy đấy, tôi vẫn ổn."

Ngoài việc không thể dùng thuốc giảm đau, mà đó cũng chẳng phải chuyện gì mới. Hiện tại, tôi phải để Noah tiếp tục giữ Hạt Châu của Shalos. Sẽ rất khó khăn nếu có việc gì xảy ra với người chữa trị có thể sử dụng kỹ năng hồi phục đúng thời điểm, với cảm giác được chia sẻ.

Noah cho mượn chỉ số của cậu ấy, và tôi cũng chia sẻ hiệu ứng của kỹ năng nhân đôi tấn công. Trong lúc đó, Riette đang chậm chạp tiếp cận long nhân. Cô ta không biết gì nhiều về kỹ năng và vật phẩm của tôi, nhưng cô ta vẫn di chuyển như thể chúng tôi đã bàn bạc trước vậy.

Con rồng vàng lần nữa tránh đi một khoảng cách an toàn, và cùng lúc khi bấm giờ đồng hồ, tôi sử dụng Hạt Châu của Shalos. Mười phút tính từ hiện tại, rồi thêm bảy phút nữa.

Sợi Xích của Kẻ Tìm Kiếm gợn sóng, chứa một nguồn điện năng còn mạnh hơn trước. Sung Hyunjae bắt đầu tiến đến tên long nhân đang cách đó vài mét, một khoảng cách có thể thu hẹp trong một hơi thở.

Ngay trước khi lao vào trận chiến khốc liệt, anh ấy nhếch môi về phía tôi.

"Shall we dance?" (2)

...Tôi thấy thật xấu hổ, tự hỏi liệu mình hồi quy để làm điều này hay sao. Thay vì câu trả lời yêu cầu im lặng của tôi,

Kooreureureung!!

Ánh sáng chạy khắp mặt đất, cùng với tiếng reo nặng nề. Không giống như Riette, người đã biết trước và nhanh chóng né tránh, toàn bộ cơ thể của tên long nhân bị tấn công trực tiếp bởi nguồn điện và bị dòng điện lách tách quấn lấy.

Hiệu ứng kỹ năng đã được tăng gấp đôi, nhưng có vẻ như không có tác dụng lớn cho lắm. Tên kia hét hét lên rồi phun chất độc ra từ toàn bộ cơ thể khi nó lao tới.

Sung Hyunjae không tránh khỏi những móng vuốt như lưỡi dao có thể xé nát cơ thể Riette thành từng dải ruy băng nếu không có kỹ năng chữa trị mà trực tiếp đối đầu với chúng. Với cánh tay của tôi. Với một tay đỡ lấy cơ thể tôi, và tay còn lại nắm lấy cổ tay tôi và nâng nó lên, trông giống động tác khiêu vũ như anh ấy nói thật. Chết tiệt.

"Quào, gì vậy cục cưng?"

Riette lần nữa tiếp cận sau khi né và hét lên một cách bất ngờ. Có lẽ tên long nhân kia cũng sửng sốt, vì việc tấn công không tiếp tục. Trong khi đó, Sung Hyunjae lấy ra một thứ dài dài và có ánh vàng trông giống như một cây kim từ kho đồ của mình.

-Keureureuk!

Tên long nhân kia tức giận vì đòn tấn công của nó bị phân tán và phồng lên cơ bắp. Vuốt tay, vuốt chân, sừng và đuôi. Những chiếc vảy cứng rắn và thậm chí cả những chiếc gai khắp nơi - hình dạng hung ác mà có thể nói toàn bộ cơ thể nó là vũ khí, phun ra một nguồn năng lượng hung bạo hơn.

Mặt khác, Sung Hyunjae bước đi duyên dáng như thể anh ấy đang thật sự khiêu vũ.

"Nếu chỉ sử dụng dòng điện, nó sẽ lan ra xung quanh nên tổn thất sẽ rất lớn,"

Tưng! Đầu đuôi có gai nhô ra đập vào tấm lưng đã nhanh chóng bị kéo qua của tôi. Sau đó, cơ thể tôi quay lại và mu bàn tay bị nắm chặt của tôi chặn lại những móng vuốt chứa đầy chất độc khủng khiếp. Ngay khi tên long nhân kia lộ ra sơ hở thông qua việc vô hiệu hóa đòn tấn công liên tục,

Kwak!

Cây kim vàng đâm vào khe hở giữa các chiếc vảy. Tiếng lưỡi dao va chạm, tiếng dây xích cọ xát. Để ngăn nó có cơ hội thoát khỏi cây kim, Riette và Sung Hyunjae đã cùng lúc dồn ép tên long nhân.

"Vì thế nên cần có sự chuẩn bị để tập trung lực tấn công."

"Thuộc tính đó cũng thật, ugh, bất tiện."

Tôi có chút choáng váng. Trước khi chân tôi có thể chạm đất và đứng vững thì tôi lại bị kéo sang một bên và xoay lại. Dù có biết trước tên khốn kia sẽ hành động như thế nào thì tôi cũng có thể làm gì được đây? Cơ thể của tôi không theo kịp.

-Keuahh!

Tên long nhân kia rít lên khi nó lao tới như một con tê giác. Chỉ với một bước đơn giản, mặt đất đã bị bật gốc và tách ra như thể vừa xảy ra động đất. Ooreureung! Với mỗi một chuyển động, trời đất vang lên. Đúng hơn là, chỉ có những vết nứt ngày càng trở nên rộng hơn do những đòn tấn công lớn, nên ba mũi kim nữa liên tiếp đâm vào tấm lưng phủ gai.

"Kể cả vậy, nếu cậu có thể tập trung nó lại-."

Và trên đó,

Chareureu-

Những sợi xích căng ra khi dòng điện với tổn thất tối thiểu lao tới thông qua những cây kim cắm đầy trên cơ thể và đổ dồn vào bên trong.

-Kyaaak!

Những tia sáng bên ngoài không đáng kể so với đòn tấn công điện năng đầu tiên. Nó chỉ lóe lên một chút. Nhưng không như lần trước, tên long nhân kia vặn vẹo cơ thể và phun ra máu.

Biết được cảm giác đó, tôi theo phản xạ cúi người xuống. Nó không đến mức gây đau đớn, nhưng tầm nhìn của tôi lóe lên một màu trắng tinh, và tôi cảm thấy có một dòng điện như lưỡi dao chạy qua bên trong cơ thể mình, nên bên trong miệng tôi cũng trở nên khô khốc.

"Nó có sức hủy diệt mạnh hơn bất kỳ thuộc tính nào khác."

Sung Hyunjae nói với giọng trầm thấp nhưng đồng thời cũng đầy tự tin. Nó quả thật rất ấn tượng. Một loại rồng nguyền rủa và độc dược cấp SS. Tính cả giống loài, nhưng chỉ cần nhìn vào trạng thái kỹ năng, nó đã có cấp bậc cao hơn Babar và là cá nhân với đẳng cấp cao nhất. Dù là anh ta đã xuyên qua lớp vảy và đánh trực tiếp vào bên trong cơ thể, nhưng không ngờ rằng anh ta đã vô hiệu hóa loại đối thủ đáng sợ đó chỉ bằng một đòn.

Nhưng nó vẫn chưa chết. Nó lập tức bị suy yếu do đòn tấn công ngấm vào bên trong như chất độc dính, nhưng sức mạnh phục hồi mạnh mẽ của nó, có thể là một kỹ năng, đã giúp đỡ nó.

Phía trên đầu của tên long nhân đang loạng choạng một cách đau đớn nhưng cuối cùng vẫn không gục ngã.

Kwagwagwa!!

Một thanh kiếm được bao bọc bởi kỹ năng đâm xuống, với thanh âm như thể đó là chiếc búa nặng nề của người khổng lồ đang giáng xuống thay vì là một lưỡi kiếm mỏng. Một con dao xuyên qua lớp vảy rồng đã bị suy yếu và đâm xuyên đỉnh đầu của nó, xẻ đôi phần gáy, bẻ gãy và chèn vào xương sống!

Buông ra chuôi kiếm, cơ thể Riette lộn ngược về phía sau như thể đang bay lên. Đồng thời, cô ta hét lên một cách sôi nổi.

"Đốt con dao ấy đi!"

Kim loại. Và còn là một vũ khí cao cấp nhất phù hợp để tiếp nhận kỹ năng. Trước tiếng hét không khoan nhượng đó, sợi xích đáp lời nhảy lên.

Ánh sáng lần nữa chạy quanh. Có lẽ vì tính bạo lực của phương tiện trung chuyển, con dao, mà tiếng gầm của dòng điện càng dữ dội hơn một bậc, nhai lấy và nuốt chửng toàn bộ cơ thể con mồi.

-Geureureuk

Tôi nghe thấy âm thanh yếu ớt mà không phải là tiếng hét hay tiếng rên rỉ. Trừ khí có dược liệu đổ lên thì đây chắc chắn là kết thúc. Ngay lúc tôi nghĩ vậy, tôi bắt gặp đôi mắt mờ mịt của tên long nhân đang dần mất đi ánh sáng. Tên đó mấp máy môi, nói điều gì đó.

「Không có cách nào để hiểu được nó sao?」

Tôi có thể có được gợi ý về chủ nhân của nó. Tôi cố tập trung vào kỹ năng Chủ Nhiệm lên tên long nhân thêm một chút. Tôi không thể đào sâu vào bên trong, ngoại trừ những cảm giác thôi sao? Nó đang hấp hối nên cũng chẳng có sự phản kháng nào. Ngoài ra còn có tác dụng nhân đôi nên hẳn là nó sẽ có tác dụng. Ngay sau đó.

[Không ngờ ngươi lại chủ động đến đây như thế này - cảm ơn.]

Giọng nios của ai đó vang lên trong đầu tôi. Khoảnh khắc tôi thốt lên tiếng 'uh', tầm nhìn của tôi tối sầm lại. Trong một khoảnh khắc rất ngắn.

Và khi tôi lần nữa mở mắt, tôi đang đứng ở một nơi xa lạ.

「Cái gì đây?」

Sung Hyunjae, Noah, và Riette đều không ở đây. Chiếc đồng hồ bỏ túi tôi đang nắm trên tay cũng mất dạng. Dây truyền thông dịch, dây chuyền với Hạt Châu của Shalos, và cả những vật phẩm khác đều không thấy đâu. Mặc dù quần áo của tôi vẫn như cũ. Không, chiếc quần đáng lẽ đã bị rách vẫn còn ổn.

Bối rối, tôi tìm kiếm xung quanh. Tôi thấy có người đứng cách đó một chút. Hắn ta trông giống con người, nhưng lại có một cặp sừng cong nhô ra trên đầu. Và đôi mắt của hắn ta cũng không phải của con người. Hắn ta mặc một bộ quần áo kỳ lạ, trông như quân phục, và hắn có những vết sẹo dài trên cổ và cổ tay để trần.

Khi tôi sử dụng kỹ năng Mầm Non, thông tin hiện lên trong đầu tôi thay vì một cửa sổ trạng thái như lúc ở trong Lò Rèn của Myeongwoo.

「Cổ long nhân hệ nguyền rủa và độc dược. Mạnh mẽ hơn cái tên ban nãy... khoảng cấp SSS? Những thông tin khác... tôi không biết.」

Hắn có vẻ hơi yếu để là chủ nhân của vua rồng nguyền rủa và độc dược. Hắn là con thú cưng thứ ba sao?

Ngoài ra, chính xác thì đây là đâu vậy? Trước hết, có vẻ như cơ thể tôi không bị di chuyển đi nơi khác. Vì các vật phẩm của tôi đều biến mất và quần áo của tôi cũng trở về nguyên trạng. Có phải tôi đã dính phải một kỹ năng liên quan đến tâm trí không? Tuy nhiên, đó hẳn là một loại kỹ năng khó sử dụng nếu không có sự chuẩn bị, dù có là đẳng cấp cao.

「Là do tôi cố đào sâu vào trong trước sao?」

Trong lúc đó, tên long nhân đã đến gần tôi. Đôi mắt màu vàng kim loại giống với mắt Riette nhìn xuống như thể đang quan sát tôi.

"Vậy ra ngươi lại lần nữa làm gián đoạn công việc của ta. Nhờ đó mà thiệt hại không nhỏ. Khi cố sức và cử Vicus đi, ngay cả cấp bậc cũng bị tụt xuống, dù đó chỉ là tạm thời."

Hắn ta nói. Vicus - đó là tên của long nhân vừa bị giết kia. Và cấp bậc bị tụt xuống. Trước khi tôi có thể sắp xếp suy nghĩ của mình, tôi bắt đầu nắm lấy cổ áo của hắn ta. Tất nhiên, hắn ta không xê dịch chút nào. Khốn kiếp chết tiệt.

"Mày, là mày đã cử con Lauchtas đến dungeon mà tao phải vào đúng không?"

"Việc đó thực sự nằm ngoài dự đoán đấy. Nghĩ đến việc Han Yoohyun cứ thế mà chết đi một cách vô ích như vậy."

Giọng nói thoải mái tiếp tục.

"Lúc đó, Han Yoohyun đang ở trong tình trạng gần cấp SS. Cậu ta chắc chắn không đến mức bị đe dọa tính mạng, dù cho cậu ta có đứng trước một vua rồng nguyền rủa và độc dược. Và một Lauchtas tại một mức độ hợp lý đã được cố tình gửi đi. Vậy nên người chết đáng lẽ chỉ có ngươi thôi, Han Yoojin."

"Lời vớ vẩn gì vậy? Nếu mày định giết tao thì chỉ cần gửi đến một con quái vật cấp B sau khi cánh cửa bị đóng là đủ rồi mà."

"Ngươi nghĩ rằng cổng dungeon đã mở ra vào lúc đó sao?"

Trước lời của gã ta, gáy tôi chợt đau nhói. Trước khi hồi quy, đã bao lâu trôi qua từ khi tôi vào dungeon vậy? Thời gian trôi qua không lâu lắm, hẳn là một giờ ngắn hơn bạn nghĩ. Với lại.

Yoohyun tiến vào một mình. Kể cả với tư cách là thủ lĩnh bang hội với những người chữa trị, hỗ trợ và nhiều Thợ Săn khác ngoài những người dưới quyền của em ấy. Bởi vì em ấy tiến vào một mình nên việc cùng lúc chăm sóc cho một Thợ Săn cấp F và mạng sống của bản thân trở nên bất khả thi hơn.

"Bọ ta đã lập ra một hợp đồng mới với Han Yoohyun. Với điều kiện là bọn ta sẽ đưa cậu ấy vào dungeon bị đóng kín khi anh của cậu ta gặp phải trường hợp khẩn cấp. Nhưng Han Yoojin à. Với việc ngươi còn sống thì khả năng Han Yoohyun tích cực hợp tác là rất thấp nên bọn ta đã cử đến một con quái vật ở cấp bậc mà cậu ấy sẽ không thể bảo vệ anh trai mình trước. Vì Han Yoohyun không thể nào tưởng rằng bọn ta đã gửi nó đến nê bọn ta đã hoàn toàn tạo ra cảm giác như Han Yoojin sẽ chết vì một tai nạn do dungeon gây ra. Sẽ không có ai để đổ lỗi, và việc không thể bảo vệ ngươi là do bản thân cậu ấy bất lực. Cậu ta sẽ bắt đầu khao khát sức mạnh đặc trưng của một Thợ Săn cấp S, và việc xử lý cậu ta cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều. Nhưng,"

Lời nói tiếp tục, lẫn vào là một tiếng thở dài.

"Dù ngươi có là một thành viên gia đình quý giá đến mấy, bọn ta cũng thật không ngờ rằng một Cấp S bẩm sinh sẽ hy sinh cả mạng sống của mình cho ngươi."

Bọn hắn không có ý định giết Yoohyun sao? Dù vậy cũng không có gì thay đổi. Chỉ có vấn đề làm sao để hành hạ tên khốn này, càng ngày càng khắc sâu vào trong đầu tôi.

Điệu Capoeira là một môn võ thuật xuất phát từ Brasil, có nguồn gốc châu Phi, được các nô lệ người da đen bí mật du nhập và truyền bá, ngụy trang thành những vũ điệu trong những nghi lễ tôn giáo. (nguồn: Wikipedia)

"Chúng ta khiêu vũ chứ?" - bản gốc tác giả ghi bằng tiếng anh nên mình xin phép giữ nguyên vì cái tánh làm màu của Hyunjae.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net