Chương 8: Bán gã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8

~~~~✧~~~~

Lão bản là một nam nhân trung niên  lớn, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm túc, lại không thiếu sự trầm ổn. Đôi mắt sáng ngời, có thể thấy ông ta là người đã trải qua hàng trăm trận chiến, một người rất có tính uy nghiêm.

Bên cạnh còn có một nữ nhân xinh đẹp, nàng tựa hồ có chút bất mãn, đánh giá bọn người Phong Diễn, ánh mắt lộ ra mấy phần khinh miệt: " Chỉ bằng bọn hắn?"

Sắc mặt James trầm xuống: "Phương tiểu thư, xin ngài tự trọng."

Phương tiểu thư dậm chân, ảo não nhìn về phía lão bản, âm thanh nũng nịu suýt nữa làm cả người Phong Diễn nổi da gà lên: "A Thành —— ---- "

Phong Diễn vẻ mặt khó chịu quay đầu bước đi.

"Xin chờ đã." James vội vàng gọi lại.

Lão bản đẩy ra nữ nhân, lãnh đạm nói: "Phương tiểu thư, mời ngươi rời đi."

" Ngươi..." Phương tiểu thư vừa thẹn vừa giận, nhưng lòng lại có chút sợ hãi, nghĩ đến cùng không dám nghịch lại ý tứ lão bản.
Cầm túi xách trên bàn, hung hăng trừng Phong Diễn, giận đùng đùng giẫm giày cao gót đẩy cửa đi ra ngoài.

Phong Diễn dừng chân, quay đầu lại.

Lão bản chỉ về ghế sô pha phía trước: "Mời ngồi."

Phong Diễn hiểu ý chậm rãi ngồi xuống, Tần Nam vội vàng ngồi bên cạnh hắn, Avil lúc này cũng không dám làm càn, gã cũng có mấy phần nhận biết, nam nhân này không dễ chọc,

James tự giới thiệu: "Chúng ta là dong binh Quang Huy đoàn, vị này là đoàn trưởng chúng ta, các ngươi có thể xưng hô Hoắc tiên sinh, mục đích lần này mời các ngươi đến đây, chắc hẳn các vị đã rõ ràng."

Phong Diễn có chút hiểu, hóa ra là Dong Binh, khó trách trên thân bọn hắn mang lại cảm giác lãnh khốc sát khí.

James cũng không dài dòng, nói xong, hắn từ trong tủ bảo hiểm lấy ra một hộp kim loại.

Tần Nam kinh hô: "Đây không phải ban ngày..."

James khẽ gật đầu : "Đúng vậy, đây là cổ tịch các ngươi xem ban ngày, vị tiên sinh này dường như có thể lý giải, cho nên mời ngài giải thích một vài nghi vấn."

Ánh mắt Phong Diễn tối sầm, hắn biết đây là một thăm dò, sự tình chân chính còn ở sau, đến cùng muốn hay không tiếp nhận. Hắn do dự chốc lát, hơi suy nghĩ, cười nói: "Khách khí cái gì, đây là chuyện nhỏ, quyển sách này là Cửu Chương Toán Thuật, thật đáng tiếc, lúc trước ta vừa vặn xem qua, bên trong chữ viết cũng nhận biết, cho nên có thể phân biệt ra được quyển này là hàng nhái."

Thần sắc Hoắc tiên sinh hơi động, biểu cảm trở nên thận trọng, từng xem qua cổ tịch, đồng thời còn nhận thức văn tự cổ đại, vị thiếu niên này xuất thân không đơn giản.

James cũng có một chút kinh ngạc, trước đó thiếu niên nói không đem đủ tiền, chẳng lẽ thân thế không xuất ra từ thành này, lại nói Phù Quang tinh chỉ là một tinh cầu cấp ba, thế gia thiếu gia nào sẽ đến nơi này.

Hắn đem hộp đặt lên bàn, ánh mắt tràn ngập tìm tòi nghiên cứu: "Mời!"

Phong Diễn co lại ngón trỏ gõ lên mặt bàn, cũng không để ý tới hộp trên bàn, hắn không chút hoang mang đọc lên: "Phương ruộng: Hiện có ruộng rộng mười lăm bậc, từ mười sáu bậc. Hỏi ruộng có bao nhiêu? Đáp án là: Một mẫu. Còn có ruộng rộng mười hai bậc, bắt đầu từ mười bốn bậc. Hỏi ruộng rộng bao nhiêu? Đáp án là: Một trăm sáu mươi tám bậc..."

Phong Diễn đọc lâu nên có chút khát nước, đọc xong một đoạn hắn ngừng lại, quay đầu nhìn về phía Hoắc tiên sinh, cười hỏi: "Như thế nào?"

"Không tệ!" Hoắc tiên sinh cứng đờ trả lời, vẻ mặt lãnh khốc không lộ ra cảm xúc.

Phong Diễn vẫn cười như cũ, không có vạch trần lời nói dối, ngôn từ ngay cả người hiện đại đều nghe không rõ, Hoắc tiên sinh từ chỗ nào có thể đưa đến kết luận.

Phong Diễn tiếp tục nói: "Đoạn chữ viết này nghĩa là, một khối ruộng nông đồng, dài mười lăm mét, rộng mười sáu mét, hỏi tổng diện tích ruộng có bao nhiêu, đáp: Một mẫu. Vấn đề thứ hai, một khối ruộng, dài mười hai mét, rộng mười bốn mét, hỏi ruộng có tổng diện tích bao nhiêu, đáp: Một trăm sáu mươi tám..."

James bỗng nhiên tỉnh ngộ, trong lòng khiếp sợ không thôi: "Đây chính là ban ngày ngươi nói cổ tịch ghi chép sai lầm, mười hai nhân với mười bốn vậy mà bằng ba mươi tám."

Phong Diễn rủ xuống, khẽ gật đầu một cái, nguyên lai vào lúc đó, bọn hắn chỉ nghe thấy mình đối thoại.

Hoắc tiên sinh ho khan một tiếng, kiên quyết không chịu thừa nhận, trước đó Phong Diễn không có giải thích, kỳ thật hắn như lọt vào trong sương mù, cái gì cũng nghe không rõ.

Phong Diễn chậm rãi nói: "Trong các ngươi hẳn là có người hiểu được văn tự cổ đại, có thể đối chiếu nhìn xem, ta nói có chính xác hay không. "

James cười khổ: "Kỳ thật ta hiểu một chút." Chính là bởi vì hắn hiểu, trong lòng mới có thể rung động, quyển sách này toàn cổ văn, hắn chỉ nhận biết mấy chục chữ, so sánh thiếu niên chỗ đọc chữ viết, đúng là không sai chút nào.

Phong Diễn cười nhạt, võng lưới đã thả, chỉ chờ bọn hắn cầu tới cửa.

Avil khó có thể tin, trong lòng cảm xúc lăn lộn giống như sóng to gió lớn, thiếu gia tri thức uyên bác như thế, cái này khiến hắn có chút kinh hoảng, có chút sợ hãi, hắn luôn cảm thấy có thứ gì phảng phất đã vượt ngoài kiểm soát.

Giọng James bình thản, ánh mắt lại lộ ra mấy phần gấp thiết: "Chúng ta nơi này có đồ vật cần ngươi phân biệt, giá tiền dễ thương lượng."

Ánh mắt Phong Diễn thâm trầm, bỗng nhiên nở nụ cười, hắn chính đang chờ câu này: "Nói cái gì giá tiền không giá tiền, chỉ là việc nhỏ mà thôi, chỉ cần Hoắc tiên sinh đáp ứng ta hai cái sự tình, yên tâm, yêu cầu của ta không quá khó."

Hoắc tiên sinh trầm mặc chỉ chốc lát: "Ngươi nói xem?"

Phong Diễn cười yếu ớt: "Vẫn là trước nhìn đồ vật, sự tình khác sau đó bàn lại."

Hoắc tiên sinh tỉ mỉ quan sát hắn, chậm rãi lắc đầu: "Trước bàn tới điều kiện, đồ vật ngày mai mới đưa tới sau, yêu cầu của ngươi, nếu như đủ khả năng, ta sẽ đáp ứng."

Phong Diễn nghiêng đầu nhìn về phía Tần Nam: "Các ngươi đi ra ngoài trước."

Tần Nam tò mò nháy mắt mấy cái, mặc dù lòng ngứa ngáy, nhưng Tiểu Diễn Tử đã có tâm giấu diếm, hắn liền sẽ không hỏi nhiều, đứng lên giữ chặt Avil, thúc giục nói: "Đi, đi, nhanh lên."

Avil vừa tức vừa giận, căn bản không nghĩ tới việc rời đi, nhưng Tần Nam hết lần này tới lần khác liều mạng giữ chặt làm gã tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Phong Diễn vui vẻ, ý cười lan tới đáy mắt. Tần Nam quả nhiên là hảo bằng hữu, giúp hắn rất nhiều việc.

James trong lòng kinh ngạc, đến tột cùng là chuyện gì nhất định phải che giấu giùm bạn tốt.

Hoắc tiên sinh nhìn chăm chú hắn, ánh mắt tỏ vẻ cực kỳ hài lòng về tài năng của hắn, trầm giọng nói: " Nói ra điều kiện của ngươi đi. "

  Phong Diễn trong mắt dường như ngưng tụ lại hàn băng, hiện lên một đạo vẻ hung ác : "Rất đơn giản, trên tay của ta có một nhóm sản nghiệp muốn bán ra, càng nhanh càng tốt, mặt khác, nhìn thấy bên ngoài cái kia tóc vàng không? Ta muốn các ngươi cho hắn tiêm vào kích thích tố châm, sau đó muốn xử lý như thế nào, liền xử lý như thế, tốt nhất bán đi xa xa, tóm lại ta không muốn nhìn thấy hắn."

Hoắc tiên sinh nhíu mày, lộ ra vẻ rất không cao hứng, Dong Binh bọn hắn ghét nhất bằng hữu phản bội lẫn nhau, điều kiện của thiếu niên hiển nhiên vi phạm qui tắc của hắn.

James không thể tưởng tượng đươc, Phong Diễn nhìn nhã nhặn nhưng tâm tư lại là ác độc như vậy, hắn chần chờ một chút, thận trọng nói: "Chúng ta sẽ không buôn bán người trái phép, cũng sẽ không phạm pháp."

Phong Diễn cười lạnh: "Xử lý một đầy tớ phản bội chủ nhân, làm sao lại phạm pháp. Nếu có sự cố khác ta sẽ tự chịu, các ngươi chỉ cần đáp ứng yêu cầu."

Sắc mặt Hoắc tiên sinh hòa hoãn, đối với việc đầy tớ phản bội chủ nhân, xác thực xử lý làm sao cũng không quan trọng, hắn gật đầu nói: "Ngươi còn có  sản nghiệp gì, lấy ra ta xem trước một chút."

Phong Diễn mở Quang Não ra, chỉ vào  mấy chỗ văn kiện phía trên: "Chỉ những thứ này."

Hoắc tiên sinh lóe lên một tia dị sắc, trên tất cả văn kiện sản nghiệp, đều ghi chú tên Phong Diễn.

"Ngươi họ Phong?"

Phong Diễn nhíu mày: "Phải thì như thế nào?"

Hoắc tiên sinh nở nụ cười, thái độ không còn lạnh lẽo cứng rắn: "Ngươi cùng Phong gia có quan hệ gì."

Phong Diễn giật giật khóe môi: "Quan hệ máu mủ."

Hoắc tiên sinh không hỏi thêm nữa, bất kể như thế nào, chỉ cần thiếu niên này họ Phong, liền có giá trị để kết giao, khó trách hắn có thể xem hiểu cổ văn, hóa ra xuất thân từ Phong gia.

Chỉ là... Phong thiếu gia xử lý một cái hạ nhân, làm sao còn muốn người bên ngoài ra tay.

Hoắc tiên sinh nghĩ nghĩ, đại gia tộc bên trong luôn tranh đấu ngầm với nhau, lòng lập tức hiểu rõ: "Những cái này sản nghiệp ta đều muốn, bán cho ngươi giá thị trường, chỉ là ngươi nhất định phải đáp ứng giúp ta giám định ít nhất ba vật phẩm trở lên. "

"Không được." Phong Diễn nhã nhặn quả quyết từ chối: "Ta muốn rời khỏi Phù Quang tinh, không có thời gian ở chỗ này ở lâu."

Hoắc tiên sinh nói: "Ngươi không cần lo lắng, ta nói ba vật phẩm trở lên bao gồm cả về sau, tới lúc đó chúng ta sẽ liên hệ ngươi."

"Một lời đã định."

Hoắc tiên sinh ra giá cả coi như công bằng, toàn bộ sản nghiệp cộng lại hết thảy hai mươi ba vạn tinh tệ.

Nghe được cái số này, Phong Diễn trong lòng càng hận, sản nghiệp cứ đáng tiền như vậy,  đôi cha con kia lòng dạ hiểm độc còn không biết tham ô bao nhiêu. Chỉ đem người bán đi, quả thực tiện nghi gã, hi vọng gã có thể hưởng thụ thật tốt kiếp sống bị bán.

Về phần Lôi Cáp, Phong Diễn lạnh lùng thầm nghĩ, về sau lại tìm gã tính sổ sách.

Rất nhanh bọn hắn thỏa thuận tốt giao dịch, chuẩn bị ngày mai liền thực hiện thủ tục sang tên, Phong Diễn đứng dậy cáo từ, lúc đi ba người, lúc trở về chỉ còn hai người.

"Các ngươi làm gì, thả ta ra, thả ta ra." Avil dùng sức giãy dụa, cầu cứu nhìn về phía Phong Diễn : "Thiếu gia, thiếu gia..."

"Hắn..." Tần Nam phức tạp, nghĩ cũng biết, nhất định là Phong Diễn đưa ra yêu cầu gì, Hoắc tiên sinh mới có thể hạ lệnh để người bắt lấy Avil.

Thần sắc Phong Diễn đạm mạc, hắn chính là một người như vậy, hắn không phải nguyên chủ, không có tâm địa từ bi, Tần Nam có lẽ sớm nhận ra rõ ràng.

Avil hoảng hốt sợ hãi, sợ hãi chiếm cứ toàn bộ tư duy của hắn, dự cảm bất tường rốt cục trở thành hiện thực, hắn bị hai nam nhân cao lớn đè xuống. Quang Não, máy truyền tin, máy phát tín hiệu, toàn bộ bị lục soát sạch sẽ "Thiếu gia, thiếu gia, ta sai rồi, ta sai rồi, cầu ngươi mau cứu ta... Ta muốn tìm phụ thân, phụ thân..."

Thanh âm Avil càng ngày càng nhỏ, bị người kéo lấy càng đi càng xa...

Phong Diễn nhẹ nhàng cười một tiếng, bên môi nở rộ nụ cười, mỹ lệ, chói lọi, giống như mùa xuân nở rộ hoa tươi, thật lâu, hắn mới cực kì lãnh đạm nói : "Chúng ta đi thôi."

"Tốt!" Tần Nam vội vàng đuổi theo, ha ha cười một tiếng: "Tên hỗn đản kia hô ba ba, ha ha, chết cười ta."

Phong Diễn liếc nhìn, trong mắt cảm xúc ấm lại: "Ngươi không kỳ quái?"

Tần Nam cắt một tiếng, khinh thường mũi hừ một cái : "Tên kia cũng không phải tốt lành gì, nói ngươi mấy lần, đều không tin, hiện tại ngươi nghĩ thông suốt a, thế nhưng là..."

Tần Nam nhìn có chút khổ sở, có thể để cho Tiểu Diễn Tử nghĩ thông suốt thực sự là chuyện quá lớn!

Phong Diễn trầm mặc, nguyên chủ đã mất, hắn không tiện bình luận nhiều, chẳng qua cừu hận nguyên chủ hắn sẽ thanh toán từng cái, Avil chỉ vừa mới bắt đầu!

14:25
T5 23/11/2023


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net