8.Chung giường 👀🛌

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Note: tớ có sửa một số tình tiết ở các chap cũ để thuận tiện cho việc viết fic sau này nên có gì mọi người thông cảm cho tớ nhe

˚˖𓍢ִ໋🌷͙֒✧˚.🎀༘⋆

"V-Vậy anh lên giường n-ngủ đi a-ạ" Em nhỏ vừa nói vừa lắp bắp vì sự chú ý của em đã dồn hết vào cái thân ảnh đó mất rùi~

(Đẹp trai,hát hay,chơi game giỏi,body 6 múi lại còn biết khều donnate ai mà hổng mê tới tui còn đổ đứ đừ thì ẻm chung giường sao mà chịu nổi 🙈🐱‍🚀)

Vì từ nhỏ em bé đã quen với việc lâu lâu lại lết sang nhà anh ngủ ké một bữa nên việc hai đứa ngủ chung là hết sức bình thường thoi.Nhưng mà bây giờ đâu phải như hồi bé đâu,em cứ thấy có cảm giác là lạ làm sao á.Đúng rồi em bé thấy ngại đấy,em thấy tim mình cứ đập nhanh nhưng phải cố tỏ ra bình thường hết sức mặc cho người đang nằm cạnh mình là lí do làm tim em thổn thức.Chết rồi cái cảm giác gì đây chứ?

Em cứ mãi nghĩ ngời rồi thiếp đi lúc nào chẳng may

Em tỉnh dậy thì thứ đập vào mắt em là quả mặt đẹp trai và quả body 6 múi full HD khôm che của gả =) 

Ai cú bé đi!!!! tim em cứ đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy ấy.Bỗng hắn mở mắt làm em giật mình mà giả bộ nhắm mắt nhưng hai cái tai đang đỏ ửng lên của em đâu có lừa được hắn.Tròi ơi hắn thấy hết những cái hành động đấy đấy chẳng qua anh là ngơ bỏ qua để đóng kịch với em thui á, ai biểu em bé dễ thương quá làm chi nên em làm gì vào mắt hắn cũng đáng iu hếc á.Đúng là không ai muốn làm người bình thường khi yêu cảaa

"Wooje a~Bé Chớp nhỏ ơi dậy thui muộn học mất bây giờ" Hắn kê sát tai em mà thì thầm

Thôi đâm lao thì phải theo lao chứ sao giờ.Em giả bộ mở mắt theo cái vẻ mới ngủ dậy làm hắn thấy em buồn yêu vãiii.Í là buồn cười và đáng yêu đấy

"Ahhh em dậy rồi nè"

"Vậy xuống nhà vệ sinh cá nhân đi rồi sang nhà anh, đợi anh thay đồ rồi anh chở em đi học luôn"

"Thôi tí em đi với Minseokie cũng được mà"

"Tối qua anh binh em rồi giờ em phải về binh anh chứ lỡ bố mẹ đánh anh thì saoo" Hyeonjoon nũng nịu với em

"Ò vậy đợi em một tí xíu nhe"

"Đợi cả đời anh cũng đợi được nhé!"

"Thôi đừng chọc em nữa mà"

 Wooje nghe xong mà đỏ mặt tía tai nhanh chóng chuồn luôn vào nhà vệ sinh hất nước vào mặt để tỉnh lại.Tim em nhỏ lại đập nhanh nữa rồi,dù biết đó là chọc nhưng tim em vẫn không nhịn được mà đập liên hồi em tự dặn lòng mình rằng đó chỉ là lời nói đùa trêu chọc của anh mà thôi không được lún sâu vào nó nữa.Nhưng em ơi em có biết những lời nói đó của hắn đều là thật lòng không?Hắn yêu em lắm đấy vẫn đợi và tìm kiếm em 15 năm liền đấy em ngốc ơi~

"Em xong rồi mình đi thôi" em nhỏ bước ra khỏi nhà vệ sinh sau khi tự chấn an mình

"Ừm đi thôi"

.

.

.

"Hai đứa đi học à?" Mẹ Wooje từ trong bếp nói vọng ra

"Dạ" Hai đứa nhỏ đồng thanh nói to

"Cầm lấy hai hộp sữa mẹ để trên bàn mà uống lót bụng kìa hai đứa rồi lên trường nhớ kiếm gì ăn đấy nhé!"

"Con biết rồi màa"

Em vừa đeo một chiếc giày nên không muống cởi ra mfa nhảy lò cò vào bàn lấy sữa rồi nhảy ra trông yêu vc.Hắn đứng nhìn em mà cười bất lực

"Coi chừng té đấy "

"Hông té được âu,của anh nè"

"Hha anh cảm ơn"

"Thưa mẹ con đi học"

"Thưa cô con đi"

.

.

.

Sau một hồi cuối cùng hai đứa cũng về tới Moon gia.Wooje bất ngờ căn biệt thự sang trọng vô cùng nhìn còn to gấp 2 lần Biệt phủ 3 tần nhà em nữa.Hai đưa sau khi cất xe thì đi vào trong nhà

"MOON HYEONJOONNNNN"Đi cùng với tiếng la là một chiếc dép được ném thẳng về phía Hyeonjoon nhưng được anh chụp được

"CON ĐI ĐÂU MÀ GIỜ NÀY MỚI CHỊU VÁC MẶT VỀ NHÀ?CÓ GIỎI SAO KHÔNG Ở NGOÀI ĐƯỜNG LUÔN ĐI ĐỪNG CÓ VỀ ĐÂY"

"Mẹ à từ từ bình tĩnh n-nghe con nói"

"NÓI CÁI GÌ MÀ NÓI,MẸ CHO MÀY BIẾT DÉP MẸ KHÔNG CÓ MẮT ĐÂU ĐẤY"

"Từ Từ mẹ xem con đem gì về cho mẹ nè"

Wooje vì quá rén nên này giờ nấp sau lưng anh giờ mới chịu lú đầu ra

"C-Con c-chào cô ạ"Nom em nhỏ trông rén vô cùng

"Ah Wooje yêu quý của dì đến chơi à?vào đây đi con vào ngồi chơi xíu"

Bà Moon đổi thành giọng nói dịu dàng chứ không gắt gỏng như lúc chửi Hyeonjoon nhưng bà vẫn liếc sang Moon Hyeonjoon mà nói thầm 

"Mày chưa xong với mẹ đâu vào nhà đi"

Wooje ngồi ở bàn mà ngượng vô cùng vì Hyeonjoon đã lên phòng thay đồ còn mỗi mẹ anh và em ngồi đó thôi

"Ah Wooje nhà ta lớn quá đi mất rồi,Nhà con thì ra cũng chuyển lên Seoul này à?"

"Dạ đúng rồi ạ!"

"Cứ tưởng không gặp được con nữa rồi chứ,mà con có người thương hay bạn trai chưa?"

Em ngại ngùng trước câu hỏi đó nhưng vẫn trả lời một cách lịch sự

"D-Dạ con chưa có mẹ ạ"

"Mẹ à đừng có mà dọa sợ em ấy chứ!" Moon Hyeonjoon đi từ trên lầu xuống mà nói

Ôi đấng cứu tin của em đây rồi huhu nãy giờ em ngượng lắm dồi í

"Mẹ còn chưa xử con dụ qua đêm ở ngoài đâu nhé!" Bà Moon thay đổi thái độ 180 độ mà gằn giọng 

"Dạ hông phải ảnh qua đêm ở ngoài đâu cô,tại hôm qua ảnh chở con về mà mắc mưa nên ngủ lại nhà con luôn nên nay mới về đó ạ cô đừng trách anh nhé ạ"

"Um cô không mắng anh đâu,Wooje hiểu chuyện quá đi mất"Bà Moon xoa đầu em rồi nói

Hắn ta thấy vậy liền đi tới kéo em đi rồi nói vọng lại với mẹ 

"Con đi học nhé mẹ trễ rồi bữa nào con lại chở Wooje sang chơi"

"Um hai đứa đi cẫn thận nhé!"

"Dạ thưa cô con đi"  

˚˖𓍢ִ໋🩰✧˚.🎀༘⋆🐱‍👤✧˚

Huhu nay tớ cột sống tớ nó đình chỉ công tác tạm thời nên tớ ra chap hơi trễ mọi người thứ lỗi cho cái thân già này nhé iu mọi người lứm🐱‍🐉



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net