Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi mang đồ ăn sáng cho em nhỏ ở lớp dưới Moon Hyeonjun trở về lớp của mình. Vừa vào lớp là đập vào mắt hắn ngay cái cặp đũa lệch được bao xung quanh bởi không khí hường phấn của tình yêu.

- Minseokie ăn sáng đi nè, tớ đã phải chờ rất lâu để mua được bánh này cho Minseokie đó, bánh nì nổi tiếng lắm nên nhiều người chờ mua lắm đó !!
- Ỏ tớ thương Minhyung của tớ quá đi mất thui !
- Tớ thương Minseokie của tớ nhiều hơn !!

Thấy một màn ngọt ngào , ân ái của đôi đũa lệch kia Moon Hyeonjun cảm thấy da gà da vịt của mình nổi hết cả lên. Đá đá ghế của Lee Minhyung :

- Hai đứa mày bớt bớt lại giùm tao cái, kinh chết đi được.
- Kinh hay không kệ mịa tao, chỗ người ta yêu đương mả bố mày !!

- Tao cũng yêu đương đây đâu có sến súa như mày !!
- Cái loại cục súc boy như mày có biết lãng mạn là gì đâu, coi chừng có ngày thằng nhóc Wooje nó chán nó bỏ mày đó!!

- Mịa mày cái mồm, tao táng vô mỏ giờ!

- Vậy hết cà khịa tao với Minseokie của tao đi !

- Rồi , rồi mắc mệt hai bây ghê á . Mà bánh đó mua ở đâu đấy .
- Hỏi chi, mua cho nhóc Wooje à !

- Ngoài em ấy thì còn ai ở đây à !?
- Tiệm bánh Bittersweet á cách trường mình 2km mà cái đường về nhà mày á mày không biết à !?

- Không để ý !
- Nhạt nhẽo chết đi được !

Moon Hyeonjun sau khi nghe được địa chỉ tiệm bánh từ Lee Minhyung thì mở ghi chú ra note lại để ghé thử qua mua cho em nhỏ của hắn ăn. Hắn thích nhìn em nhỏ mỗi khi nhìn thấy hoặc ăn đồ ăn ngon.

- Dễ thương !!

Bất chợt hai từ phát ra khỏi miệng Moon Hyeonjun đã vậy còn cười cười làm Lee Minhyung và Ryu Minsseok giật mình.

- Bạn bé ơi tớ nghe nhầm hả ? Thằng này nó còn biết nói hai từ dễ thương cơ đấy !
- Chắc nhầm á chứ đời nào tên điên đó nói mấy cái từ sến súa đó.

- Kệ mẹ tao, con mẹ nó hai đứa bay về chỗ học đi!
- Tự nhiên cọc ngang zị cha !?

Mắng Moon Hyeonjun một câu rồi Lee Minhyung nắm tay kéo Minseokie của hắn về chỗ ngồi. Moon Hyeonjun cũng lục túi quần lấy điện thoại ra nhắn cho em nhỏ hỏi han một câu rồi mới bỏ sách vở từ chiếc cặp đeo chéo của hắn lên bàn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#on2eus