một

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Là những ngày cuối cùng.

--

" Bệnh tình trạng bệnh nhân rất tệ người nhà.. có muốn tiếp tục điều trị không?"

" Tiếp tục điều trị.."

--

Moon Hyeonjoon là người thương của Choi Wooje, vài ngày trước lúc giao hàng không may bị tai nạn, ban đầu cứ nghĩ là chấn thương nhẹ nhưng sau khi nằm viện một thời gian, mới biết Hyeonjoon bị nặng hơn rất nhiều

Tình trạng chuyển biến ngày càng xấu đi.

Choi Wooje ngày nào cũng vùi mặt vào công việc, để có tiền kéo dài sự sống anh thêm một chút, cả hai không cha không mẹ lớn lên đều nương tựa vào nhau, thương nhau cũng đã rất lâu .

|

" Hôm nay em mệt quá Hyeonjoon" - Wooje

" Anh hôm nay như nào có khó chịu không?" - Wooje

Đã điểm mười hai giờ đúng, Wooje cũng vừa đi làm về rồi ghé qua bệnh viện thăm anh, Hyeonjoon phải thở máy truyền nước, bên cạnh là rất nhiều máy móc khác

Tay em nắm lấy tay anh

" Anh không biết đâu, hôm nay em bị bắt nạt, bị dồn rất nhiều hồ sơ nhưng họ nói, em làm thêm sẽ có tiền" - Wooje

Hyeonjoon tỉnh giấc, tay anh yếu ớt nắm lấy tay em, anh không nói được chỉ ú ớ vài tiếng vô nghĩa, nhưng trong tận sâu ánh mắt của anh, anh thầm mong em sẽ hạnh phúc sẽ không bị bắt nạt

" Anh tỉnh rồi.." - Wooje

Hyeonjoon nắm lấy tay em lắc lắc, anh lớn lên trong hẻm nhỏ, nơi mặt tối xã hội, anh luôn đánh đấm để có tiền để có một cuộc sống. Đã từng nghĩ đến việc kết thúc cuộc đời

Trùng hợp, anh lúc đó lại gặp được em.

" Anh ngủ suốt cả hai ngày rồi, vậy mà giờ mới tỉnh" - Wooje

" W.." - Hyeonjoon

Anh khóc, khoé mắt có giọt nước mắt lăn dài.

“ xin lỗi em, vì anh mà em phải khổ cực ”

" Đừng khóc..anh đau phải không" - Wooje

“ thế giới của anh, em ốm đi rất nhiều rồi ”

Wooje bấm nút gọi bác sĩ, em cũng luống cuống lắm.

" Không sao, bệnh nhân vẫn trong trạng thái ổn định.. chắc có lẽ lâu ngày gặp lại nên mới khóc người nhà đừng lo "

" Cảm ơn, cảm ơn bác sĩ " - Wooje

--

Mười hai giờ rưỡi, mắt em vẫn dáng chặt vào màn hình máy tính, em làm hồ sơ gấp để ngày mai được về sớm, để nói chuyện với anh.

Anh nhìn em..

“ nếu như, tôi chết có phải em sẽ đỡ hơn một chút không?”

Hyeonjoon nằm nhớ về thời anh và em mới quen, tay anh không còn đánh đấm mà cầm tay lái chạy grab,giao hàng, làm mọi thứ để đánh đổi đồng tiền mua cho em một cái đồng hồ

" Hyeonjoon, em xin lỗi, vì em không giàu..em xin lỗi" - Wooje

Anh định chặn ống thở, dùng chút sức lực ít ỏi để tự vẫn.

" Anh ơi..em mệt..em muốn được ngủ" - Wooje

" Em muốn..anh mãi mãi ở bên em" - Wooje

Wooje khóc nấc, em làm nhiều tệp hồ sơ lắm, em cũng muốn ngủ nhưng phải ráng

Nếu như anh đi, em sẽ không biết sống sao

Hyeonjoon nhắm mắt đi vào giấc ngủ, hơi thở đã ổn định, đêm đó Wooje không ngủ, Hyeonjoon cũng chẳng ngủ

Thế giới luôn dịu dàng với Hyeonjoon

Kể cả khi, anh không còn như một con người bình thường nữa

Thế giới là Wooje

Vì thế giới duy nhất dịu dàng với Hyeonjoon chỉ có Wooje.

---

Fic chữa lànhh.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net