8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

18h30
Đẹp xinh khoác lên mình bộ vest xám chật chội, em ghét vest, nó không hề phù hợp với em chút nào. Chải chuốt cái đầu bông xù của mình, vẻ ngoài lịch lãm điển trai trái ngược hoàn toàn với chính con người bên trong. Thở dài một hơi mà đi khỏi nhà lên chiếc xe đang đậu dưới.

Hắn bên này cũng đang tắm rửa sạch sẽ để chuẩn bị đến bữa tiệc. Nói là tiệc chứ thực chất là chổ cho những nhà lãnh đạo hay các nhà đầu tư tạo quan hệ với nhau một cách gián tiếp. Nhà hắn cũng không phải ngoại lệ, lợi dụng cái vẻ ngoài đẹp trai của hắn, phu nhân Moon đã kêu hắn tham gia để tạo sự chú ý với vô số con gái tập đoàn cũng như kêu gọi nhà đầu tư cho công ty của bà.

—————————-
20h10
Hắn chán chê nép vào góc trong căn biệt thự đầy xa hoa với ánh đèn vàng sau bao nhiêu cái cật lực tiếp đãi tiểu thư từ nhiều phía nhà. Mắt lướt nhìn một loạt liền dừng lại ngay cái hình bóng quen thuộc

Là em
Wooje của hắn
Xinh đẹp của hắn
Tia nắng của hắn

Được sửa soạn cẩn thận, em cũng chẳng kém cạnh hắn là bao. Xung quanh toàn là thiếu nữ nhưng cũng không thiếu các quý ông, gương mặt trắng hồng với chiếc má phúng phính và nụ cười yêu kiều chính là điểm mạnh của em. Tự biết bản thân mình cuốn hút ở đâu, em đều thể hiện nó một cách lân trọng nhất và từ đó khiến cho đối phương mê mẩn với chính cái tên Choi Wooje

Phu nhân Moon là người khó để í những thứ không trong phạm vi của mình. Nhưng có lẽ cái nhìn của con trai bà là quá lộ liễu khiến bà phải chú ý đến cậu trai trắng trẻo đằng kia. Từng hành động cử chỉ của con trai đều bị bà thu vào mắt, cái nhăn mặt của nó khi người khác động chạm người đó, cái miệng vô thức mỉm khi nhìn người ta cười và cả cái ánh mắt tràn đầy yêu chiều của nó với cậu trai ấy,...

Dường như hiểu ra cái gì đó, bà chậm rãi tạm biệt với 2 nhà lãnh đạo mà bước đến chỗ con trai

" mẹ không biết là con thích con trai đấy"

"Không hẳn là con thích con trai
Con chỉ thích em ấy"

Bà phì cười với cái câu trả lời sến súa này. Bà chả quan tâm thằng con trai này yêu ai thích ai đâu đổi lại bà còn thấy xui cho ai bị nó yêu ấy chứ. Ngang bướng, phá phách và báo đời là cách bà nhìn con trai mình, vì từ nhỏ nó đã quậy lên chín tận trời mây và khi lớn lên thì thay vì tranh chấp tài sản hay kế nhiệm vị trí trong công ty gia đình thì lại xách đồ đi làm quán phục vụ cafe??. Bất lực nhưng bà vẫn sắm sửa đủ cho con trai, chẳng để nó thiếu gì vì ít ra nó vẫn góp mặt và lập nhiều công lao trong các dự án của mình, nói toẹt ra thì thằng này giỏi nên lợi dụng được. Còn nếu báo cha báo mẹ mà không chịu giúp ích cho công ty thì đừng hòng bà cho nó thứ gì.

"Làm gì làm đừng để người khác khổ như mẹ"

"?"

21h50
Bỏ ly rượu tên tay, choáng váng đi ra ngoài.

Tay lại với lấy hộp thuốc lá, rút một điếu đưa lên môi, châm lửa mà hít lấy hít để. Đầu tự nhiên hiện lên hình bóng hắn làm em nhớ nhung thôi rồi.
Hút chưa được nữa điếu bàn tay ai dựt điếu thuốc rồi vứt xuống. Nhìn điếu thuốc dang dở của mình dưới đất, em bực bội với cái say

"Đéo phải Moon Hyeonjun thì cút mẹ mày đi trước khi tao bóp cổ mày"

"Là anh đây. Moon Hyeonjun của em"

Bất ngờ tỉnh cả rượu, quay qua nhìn kĩ mặt hắn rồi dụi dụi mắt vì tưởng mình còn say

"Hyeonjun sao lại ở đây ạ"

"Vì nơi này có em"

"Đừng đùa nữa mà"

"anh là con trai của nhà họ Moon nên bị bắt đi, tạo quan hệ cho sau này giúp gia đình"

Em ồ lớn một tiếng mà ngẫm ngợi lâu,biết là hắn giàu rồi nhưng cũng không nghĩ hắn lại có cái thân phận tài phiệt tới như vậy.

"À mà"

"Dạ?"

"Lời anh nói hồi nảy không phải là đùa đâu"

"..."

Em ngẩn hẳn mặt ra nhìn hắn phủ nhận
Hắn bật cười với cái dáng vẻ ngố ngố của em mà đưa tay lên xoa đầu em rồi nắm lấy tay em sưởi ấm cho đẹp yêu của mình đỡ lạnh tay. Có bất ngờ nhưng cũng mặc kệ mà im lặng vì giờ đây, chính em cũng muốn nhờ cái nắm tay này mà xác nhận tình cảm của mình

Hai bàn tay lạnh
Hai con người mang nhiều tâm tư
Hai trái tim trống trãi
Tất cả dung hoà với nhau tạo nên thứ tạp chất tình yêu ấm cúng hoa mĩ tựa như thần tiên giữa cái lạnh mùa đông của thành phố

"Lời yêu của anh với em đếm không xuể
Nhưng anh muốn đem đến tình yêu cho em bằng chính hành động của mình"

———————————
Lười quá chúng bây ơi
Còn hẳn gần 10 ngàn cái kịch bản muốn viết mà sợ cái fic này dài giống cô dâu 8 tuổi😭💔


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net