chapter 11: I ALMOST LOST YOU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc xe dừng lại ở lối vào tòa nhà biệt thự và Yonghwa chuyển ánh mắt sang người vợ đang ngủ. Bây giờ họ đang ở trong biệt thự của Jungshin cho bữa tiệc sinh nhật của anh ấy vào ngày mai, và đó là yêu cầu của anh ấy phải mang Seohyun theo đến bữa tiệc của anh. Nhìn cô trong trạng thái đó những ngón tay anh vô tình đưa tay nắm lấy những sợi tóc và nhét nhẹ ra sau tai cô, chầm chậm đi xuống gò má cô trước khi mí mắt rung rinh của cô làm anh giật mình. Yonghwa ngay lập tức trở lại vị trí của mình khi cô duỗi người và ngáp trong buồn ngủ.
"Chúng ta đang ở đâu Yonghwa?" Cô hỏi với giọng buồn ngủ nhưng anh bước ra khỏi xe mà không trả lời câu hỏi của cô, Seohyun cố gắng tỉnh táo khi vỗ nhẹ vào má trong khi Yonghwa đang bận rộn lấy hành lý ra khỏi xe,xung quanh không quen thuộc với cô, nhưng sau đó cô biết mình ở đâu khi một nhóm người bước ra từ biệt thự để chào đón họ, đôi mắt cô mở to ngạc nhiên khi não cô có thể xử lý những gì đang xảy ra, Yonghwa mở cửa và dẫn cô ra khỏi chỗ ngồi.
"Hey anh bạn, chào mừng đến với biệt thự của mình" Jungshin nói trong rạng rỡ, khiến cô khó xử với cuộc hội ngộ bất ngờ sau năm năm, Hyuna cũng ở đó nghiến răng giận dữ khi thấy bàn tay của Seohyun vẫn còn trong vòng tay của Yonghwa trước khi Jungshin mạnh dạn nắm lấy nó từ anh.
"Bạn cũng vậy chào mừng đến với biệt thự của tôi" anh bỏ qua nguy cơ mà anh phải đối mặt sau đó,anh kết thúc nó bằng cách áp môi lên bàn tay của cô, nhận thấy sự ghen tị và bất ngờ trên khuôn mặt của Yonghwa nhưng những người khác cười khúc khích và cô ngay lập tức kéo nó ra khỏi sự kìm kẹp của Jungshin.
"Cậu sẽ không bận tâm về điều đó phải không Yonghwa?" Chỉ cần nhìn thấy sự ghen tuông trên khuôn mặt anh, Jungshin đã thực sự mạo hiểm mạng sống của mình vì điều đó vì anh hoàn toàn biết rằng Yonghwa không thể chịu đựng được sự ghen tuông của mình đặc biệt là nó có liên quan đến Seohyun.
"Cảm ơn anh Jungshin, thật là vui khi được gặp lại mọi người một lần nữa" cô nói lúng túng với đôi mắt lén nhìn Yonghwa, khuôn mặt anh nghiêm túc và cô sợ cảnh tượng khó lường vừa nãy sẽ làm phá hỏng tâm trạng của anh, làm hỏng tâm trạng của anh? Quay lại quá khứ Yonghwa sẽ cảm thấy ghen tị nếu có người đàn ông nào cố gắng gần gũi cô kể cả bạn bè của anh, nhưng giờ anh không còn cảm thấy như vậy khi cô không còn ở trong tim anh nữa.
"Yah, Seo Joo Hyun, bạn đã đẹp hơn trong những năm nay, nếu bạn không phải là vợ của Yonghwa tôi chắc chắn sẽ hẹn hò với bạn" Hongki đột nhiên gián đoạn với ý định làm cho Yonghwa nổi giận và thật ngạc nhiên anh không biết làm thế nào anh có thể chịu đựng được với họ gần như anh đạt được mức nguy hiểm anh ghen, trong khi những người đàn ông chào đón Seohyun ở đây thì Hyuna bĩu môi khó chịu khi họ ca ngợi vẻ đẹp giả tạo của cô mọi lúc.
"Đi vào nó đã trễ rồi,mọi người đã phải mệt mỏi,Yonghwa đặt hành lý xuống những người hầu sẽ mang nó đến phòng của cậu" Jungshin kéo Seohyun vào biệt thự khiến cô kinh ngạc thốt lên khi cô ở trong đó, không gian được thiết kế bởi các chuyên gia được trang trí xa hoa với nội thất đắt tiền bên trong nó.
"Có rất nhiều phòng bên trong biệt thự này" Jonghyun nói một cách hào hứng khi anh thực sự muốn thấy phản ứng của Yonghwa.
"Vì vậy có vấn đề gì khi biệt thự này có rất nhiều phòng?" Hyuna ngắt lời một cách khó chịu khi cô không thích cách họ đối xử với cô ta, tại sao cô ta lại được đối xử như một nàng công chúa khi cô ta là người gay ra nỗi đau cho Yonghwa? Seohyun cau mày vì không biết tại sao anh lại nói với cô điều đó.
"Tôi nói điều đó có nghĩa là bạn có thể ở chung một phòng với chồng mình được không?" Lời nói của anh khiến cô cúi đầu vì xấu hổ, tất cả mọi người đều biết về cuộc hôn nhân của họ, vì vậy không có lý do gì để giả vờ là một người yêu nhau.
Trước khi cô có thể trả lời thì Yonghwa đã nắm lấy tay cô và khiến cô mất lời vì bất ngờ.
"Cô ấy sẽ ngủ với mình tối nay, trong cùng một phòng" Seohyun hoàn toàn bất ngờ trước câu trả lời của anh vì cô không bao giờ ngờ rằng anh muốn ở cùng phòng với cô tối nay. Trong khi đó Hyuna kìm nén sự ganh tị và căm thù của cô đối với con chó cái đó bằng cách siết chặt nắm tay, phải cô ghét người phụ nữ đó, vì họ đã gặp nhau lần đầu tiên cô đã ghét Seohyun.
"Bây giờ hãy cho mình xem phòng mình, mình muốn nghỉ ngơi"
"Phòng mà cậu luôn sử dụng" Jungshin trả lời với một nụ cười lớn trên khuôn mặt, tất cả đều mong đợi rằng Yonghwa sẽ bỏ qua Seohyun nhưng kết quả hoàn toàn ngược lại. Anh vẫn quan tâm đến Seohyun, nhưng anh không muốn làm cho nó rõ ràng nhưng tất cả các bạn bè của anh đều phát hiện ra điều đó, Yonghwa là một diễn viên nghèo thật sự,khi anh với lấy tay cô vẫn dẫn đến phòng của họ, Jungshin và những người khác thầm cười khúc khích trong phấn khích ngoại trừ Hyuna người nhanh chóng trở về phòng vì cô có thể hét lên như một người phụ nữ điên rồ khi cô tiếp tục xem nó.
"Chúc ngủ ngon Seohyun và có một giấc ngủ ngon với chồng" những lời trêu chọc của Jonghoon khiến hai má cô ửng hồng vì xấu hổ và một khi họ ở trong phòng thả tay cô ra trước khi nằm trên giường để nghỉ ngơi.

"Yonghwa chúng ta đang làm gì ở đây?"cô vẫn không biết tại sao anh lại đưa cô đến biệt thự này nhìn anh khi anh đã vùi mặt vào gối, khi anh không trả lời cô, Seohyun đi đến hành lý và lấy ra những bộ quần áo thoải mái để mặc. Cô cũng chuẩn bị trang phục thoải mái để cho anh thay đổi.
"Ngày mai là sinh nhật của Jungshin, chúng ta đến đây để ăn mừng điều đó!" Seohyun cứng đờ trong tư thế của cô khi nghe anh nói như vậy, đã năm năm thành thật mà nói cô đã quên mất sinh nhật của họ ngoại trừ Yonghwa,anh có thể nhìn thấy vợ mình đặt một thứ gì đó ở mép giường đó là bộ đồ ngủ của anh.
"Tối nay hãy ngủ trên giường" anh nói bên dưới gối nhưng cô vẫn có thể nghe rõ, kể từ khi họ kết hôn họ chưa bao giờ ngủ chung trên một chiếc giường trừ đêm ở khách sạn lần trước, Seohyun hoàn toàn không hỏi anh và đi vào bên trong phòng tắm để thay quần áo, ánh sáng đã tắt khi cô bước ra khỏi phòng tắm và Yonghwa đã ngủ thiếp đi sau khi thay đổi quần áo.
Không muốn làm phiền giấc ngủ của anh, Seohyun thận trọng trượt xuống dưới tấm chăn, nếu họ ở nhà thì đi văng sẽ là giường của cô nhưng tối nay lần đầu tiên Yonghwa đã yêu cầu cô ngủ bên cạnh anh. Seohyun nhìn chằm chằm vào khuôn mặt dễ thương và mệt mỏi của anh trước khi nhắm mắt lại, rồi cô cảm thấy ngạc nhiên khi thứ gì đó nặng nề rơi xuống người khi cô sắp ngủ, đó là cánh tay và chân của Yonghwa và cô cố gắng loại bỏ chúng mà không phải đánh thức anh,sau khi đặt chân và tay anh về tư thế thoải mái cô trở lại giấc ngủ nhưng nghẹn ngào vài phút sau khi cánh tay anh bất ngờ đáp xuống cổ cô.
Có phải Yonghwa đã có thói quen này trong giấc ngủ,di chuyển vô thức cho đến khi nó làm phiền người khác? Seohyun không bao giờ biết về điều đó vì cô đã quá mệt mỏi để bỏ cánh tay anh ra, và cô để anh làm như vậy. Chỉ trong vài phút cô chìm vào giấc ngủ sâu và Yonghwa mở mắt ra sau đó,anh không thực sự ngủ ngay bây giờ chỉ giả vờ,anh thấy mình đang nhìn chằm chằm vào khuôn mặt thiên thần của cô mà không chớp mắt.
Cơ thể anh hoạt động ngoài tầm kiểm soát tối nay và nhẹ nhàng luồn tay sau gáy cô, Yonghwa kéo vợ vào lòng. Sự khao khát bên trong anh dường như vượt qua sự tức giận và căm thù đối với cô, đối với đêm qua, chỉ đêm nay anh muốn cảm nhận sự ấm áp của cô một lần nữa,anh hít mùi hương dễ chịu từ mái tóc xinh đẹp mượt mà của cô , mùi hương khiến tất cả các cơ bắp của anh căng thẳng với ham muốn kiểm soát cơ thể, hít vào và thở ra thật sâu sau đó anh buộc mình phải ngủ với hy vọng giấc mơ này sẽ không bao giờ kết thúc khi ngày mai đến.
**
Chúc mừng sinh nhật Jungshin,họ đang ăn bánh mì nướng, đó là một bữa tiệc riêng tư và chỉ có tám người họ , và có ít người giúp việc trong biệt thự lớn này. Cha mẹ của Jungshin đã ở Úc vì vậy họ không thể cùng nhau tổ chức sinh nhật cho anh, trong khi những người đàn ông đang bận trò chuyện thì Hyuna nhìn Seohyun với ánh mắt khó chịu, tại sao con chó cái đó lại về Seoul? Tại sao cô ta không lặng lẽ sống xa họ, cô định tiếp cận Seohyun nhưng Minhyuk và Jonghoon nhanh hơn cô.
"Này Seohyun vòng cổ rất đẹp,ai đã tặng nó cho cậu?" Jonghoon ca ngợi vẻ đẹp của nó khiến cô chạm vào nó và ánh mắt trôi dạt về phía Yonghwa, điều đó khiến họ không nghi ngờ gì rằng Yonghwa là người tặng cho cô vòng cổ đó.
"Phải là Yonghwa không? cậu ấy có một ánh mắt tốt, dù sao đi nữa thì Seohyun tất cả chúng ta đều rất tò mò muốn biết lý do tại sao cậu lại biến mất một cách đột ngột năm năm trước, cậu có thực sự đòi hỏi tiền từ Grandma của Yonghwa không?" Jonghoon lập tức huýnh cánh tay vào Minhyuk khi anh hỏi không đúng lúc.
"Tất nhiên cô ấy đã làm, nếu không phải thì làm sao cô ấy có thể sống tốt trong những năm nay" Hyuna ngắt lời chế giễu, điều mà khiến Seohyun gục đầu trong sự bối rối, Hyuna đã đúng. Cô ấy đã hỏi tiền từ  bà Hyebin, Minhyuk và Jonghoon có thể cảm thấy ngọn lửa mà Hyuna cố gắng thấp lên, nhưng Seohyun vẫn giữ bình tĩnh trong vị trí của mình.
"Không được nói về điều này, chúng ta nói về một cái gì khác được không?" Jonghoon đã cố gắng thay đổi chủ đề, nhưng cả Seohyun và Hyuna đều không có tâm trạng để trò chuyện.
"Tôi muốn ra ngoài một chút" Seohyun rời khỏi phòng với tiếng thở dài nặng nề,cô biết rằng cô không thể chạy trốn khỏi những người hỏi cô về sai lầm của mình năm năm trước,ánh mắt của Hyuna theo dõi cô cho đến khi cô biến mất khỏi tầm nhìn của họ.
**
Đứng trước bể bơi, Seohyun cố gắng trấn tĩnh bản thân và vòng tay ôm lấy cơ thể để giữ ấm cho mình, những ngôi sao lung linh trên bầu trời tối thu hút sự chú ý của cô trước tiếng bước chân từ phía sau khiến cô mất tập trung, Seohyun quay lại thấy Hyuna đang đi về phía cô với khuôn mặt nghiêm túc.
"Cô đang nhìn vào thế giới của mình ngay bây giờ,cô đang nghĩ gì đó? Cách kiếm thêm tiền từ gia đình của Yonghwa? " Hyuna đã chế giễu cô với ý định làm cô tức giận, nhưng điều đó làm cô tức giận khi Seohyun vẫn giữ bình tĩnh vào lúc đó, đó chỉ là giả, Hyuna ghét vẻ đẹp ngây thơ giả tạo của cô, Seohyun bất ngờ khi Hyuna đẩy vai cô một cách mạnh mẽ.
"Cô là một con chó cái, tại sao cô lại xuất hiện trước mặt anh ấy, trước mặt chúng tôi? Số tiền mà cô đã yêu cầu chưa đủ? Nếu cô ở đây vì tiền thì tôi có thể đưa nó cho cô! Cô yêu cầu bao nhiêu tôi sẽ cung cấp cho cô, hãy để Yonghwa yên,anh ấy là của tôi?" Hyuna hét lên trong giận dữ cho đến khi giọng nói của cô vang lên trong bầu không khí im lặng, Seohyun vẫn bình tĩnh nhìn khuôn mặt điên loạn của Hyuna, vì cô đã biết Hyuna không thích cô ngay từ đầu.
Seohyun không trách Hyuna vì ghét cô, không thích cô,cô ấy có quyền làm như vậy, đặt biệt là sau những gì cô đã làm với Yonghwa, Seohyun thực sự không muốn có bất kỳ tranh cãi nào với Hyuna, vì vậy cô quyết định để cô ấy một mình ở đây. Khi cô chuẩn bị bước đi, Hyuna tấn công cô bằng cách đẩy mạnh cơ thể cô xuống hồ bơi, sự tức giận và thù hận thống trị Hyuna nhưng cô vẫn ý thức được những gì mình đang làm.
"Cứu, cứu" Hyuna nhếch mép khi nhìn thấy Seohyun vỗ cánh tay vào nước một cách bất lực, vì cô chắc chắn rằng người phụ nữ đáng thương này không biết bơi, Seohyun hét lên một cách yếu ớt để được giúp đỡ, nhưng Hyuna chỉ đứng yên và chỉ nhìn cơ thể cô dần chìm xuống đáy hồ.
"Không, Seohyun!!" Hyuna ngạc nhiên đến chết khi một giọng nói quen thuộc hét lên điên cuồng từ phía sau và thấy Yonghwa chạy như điên trước khi nhảy xuống bể bơi, các thành viên theo sau anh từ tòa nhà biệt thự vì Yonghwa đột nhiên hét lên như một kẻ điên, trong khi đó Yonghwa tuyệt vọng kéo Seohyun về phía họ, và Hyuna bắt đầu cảm thấy sợ hãi sau khi nhìn thấy cơ thể cứng đờ của Seohyun, tất cả mọi người đều ngạc nhiên vì họ không biết chuyện gì xảy ra với Seohyun.
"Seohyun tỉnh lại đi" anh hét lên và tuyệt vọng nhấn vào ngực cô, rồi anh thở ra vào miệng cô trước khi nhấn vào ngực cô một lần nữa.
"Hyuna, có chuyện gì đã xảy ra vậy?" Jonghyun lo lắng hỏi, nhưng cô không trả lời anh, cả người cô run rẩy khi cô chính là người gây ra tai nạn đó.
"Seohyun..đừng rời xa tôi.. hãy thức dậy đi" anh liên tục nhấn vào ngực cô cho đến khi cô ho ra nước, Yonghwa ngay lập tức khóc nức nở khi anh nhìn thấy cô tỉnh lại,cô gần như rời xa anh một lần nữa.
"Yong .. Yonghwa" cô gọi tên anh một cách yếu ớt.
"Tôi ở đây Seohyun...đừng lo lắng tôi đang ở đây" mặc dù cô đã tỉnh táo một nửa, nhưng Seohyun biết rằng anh đang khóc ngay bây giờ,anh khóc vì cô. Hyuna đóng băng trong tư thế của cô, không thể nuốt nổi cục u trong cổ họng khi cô bắt gặp ánh mắt giận dữ của Yonghwa, Yonghwa đứng dậy với đôi mắt vẫn dán lên khuôn mặt tái nhợt của cô,anh nhìn thấy mọi thứ ở trên biệt thự, anh thấy Hyuna đẩy vợ mình và để cô chết đuối khi cô biết rất rõ rằng Seohyun không biết bơi.
"Yonghwa...em.." Hyuna không thể tiếp tục lời nói của mình khi Yonghwa đột nhiên tát vào mặt cô cho đến khi cô gần như mất thăng bằng, Jonghyun người ở bên cạnh cô ngay lập tức đỡ cơ thể cô trước khi cô có thể ngã xuống sàn, các thành viên khác thở hỗn hển vì ngạc nhiên bao gồm Seohyun khi thấy anh làm như vậy.
"Yong, cậu đang làm cái quái gì vậy, tại sao cậu có thể tát cô ấy khi cô ấy không làm gì sai?" Jonghyun người không biết rằng Hyuna là nguyên nhân của vụ tai nạn này đã mắng anh, đây không phải là Yonghwa mà tất cả bọn họ đều biết, đối với Yonghwa đây là lần đầu tiên trong cuộc đời anh làm bẩn bàn tay mình bằng cách đã tát một người phụ nữ, anh không bao giờ làm tổn thương phụ nữ về mặt thể xác, nhưng hôm nay là lần đầu tiên đối với anh.
"Từ bây giờ cô không còn là bạn của tôi" anh nói với giọng run run khiến Hyuna lườm anh trong sự hoài nghi, Yonghwa quyết định cắt đứt tình bạn của cô chỉ vì con chó cái đó?! Cô khịt mũi hoài nghi với những giọt nước mắt thù hận làm ướt má đỏ của cô, Yonghwa sau đó nhấc vợ lên khỏi sàn nhà lạnh lẽo và đưa cô vào biệt thự. Khi họ ở trong phòng, Yonghwa nhẹ nhàng đặt cơ thể ướt đẫm của cô lên chiếc ghế dài trước khi anh đi đến tủ quần áo để lấy khăn, cả hai đều không nói gì, đặt biệt là Seohyun khi cô vẫn còn bất ngờ trước hành động gay gắt của anh đối với Hyuna vừa nãy. Bàn tay run rẩy của anh bắt đầu làm khô mái tóc và cơ thể ướt đẫm của cô và Seohyun có thể cảm nhận được điều đó,anh phải ngạc nhiên về những gì đã xảy ra.
"Yonghwa..." Bàn tay lạnh lùng của cô chạm vào mặt anh nó khiến cơ thể anh đóng băng trước khi anh ngước lên để bắt đầu ánh mắt của cô, Seohyun thở hỗn hển sau khi nhìn thấy đôi mắt đỏ ướt đẫm nước mắt và sợ hãi.
"Yong, lúc nãy anh đã quá khắc nghiệt,anh không nên làm thế với cô ấy" cô nói với giọng điệu yếu ớt những lời cô vừa nói làm cho cơn giận của anh gần như bùng phát, Yonghwa ném chiếc khăn xuống sàn và rời khỏi cô.
"Cô ấy xứng đáng với điều đó,cô có biết tôi đã sợ hãi như thế nào khi nhìn thấy cơ thể cứng đờ của cô không? Tôi gần như mất mạng khi thấy cô không tỉnh lại ngay lúc đó?"anh kêu lên sợ hãi và Seohyun ngay lập tức đến gần anh và ôm anh dịu dàng,anh ghét Hyuna rất nhiều,cô ta đã gần như giết vợ anh, và anh không thể chịu đựng được sự thật rằng người bạn thời thơ ấu của anh đang cố tình giết vợ anh.
"Tôi sợ cô sẽ rời xa tôi một lần nữa, tôi rất sợ" Yonghwa ôm cô thật chặt và không muốn để cô đi.
"Em hứa với anh Yonghwa,em sẽ không rời xa anh một lần nữa,em hứa" đôi bàn tay mềm mại của cô xoa xoa lưng anh và cả hai đều khóc khi họ gần như lại rời xa nhau, nếu Yonghwa không đến và cứu cô ngay lúc đó thì Seohyun sẽ không có cơ hội để gặp lại anh.
"Anh gần như mất em" anh nói nhẹ nhàng với những giọt nước mắt tuôn ra như dòng sông, ôi chúa ơi nếu người phụ nữ này rời bỏ anh một lần nữa,anh thề rằng cuộc sống của anh chẳng có ý nghĩa gì, và anh không thể sống sót một lần nữa nếu điều đó thực sự xảy ra với anh.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#face