10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 10:Lâu đài cấm

Rulili hai ba bước nhảy xuống, đi theo Law đoàn người ở phía sau, nàng bỏ lại Tengu trên thuyền, khi nào kiếm được con tàu nàng sẽ quay lại tiếp nó.Bởi vì kim đồng hồ không có ghi chép đảo này nên mọi người chỉ tính toán một vài thành viên xuống đảo chuẩn bị đầy đủ đồ dùng rồi xuất phát tới đảo kế tiếp

Hai bên đường đến thị trấn bên trong đảo trải dài những viên pha lê lơ lửng trên bầu trời và gần sát mặt đất, từ xa nhìn thì ánh sáng rất rực rỡ gần như chói mắt, nhưng khi đến nơi ánh sáng phát ra từ những viên pha lê lại cực kì êm diệu.Bepo cảm thấy rất hứng thú, tính chạm vào chúng thì một bàn tay đã ngăn lại nó, chủ nhân bàn tay chính à Zain, hành động của ông làm Law và thuyền viên ngạc nhiên, ông trầm tư nhìn viên pha lê rồi nói

"Ta thấy những viên pha lê này có vấn đề, tốt nhất là không nên đụng vào" Ánh mắt nhắm chặt, miệng mang mỉm cười quay ra nhìn Rulili "Đúng không?Ru chan" Bị điểm danh và bị nhìn chăm chú,hơi giật mình nhưng ngay lập tức hoàn hồn mỉm cười đáp "Đúng vậy a!!!"Sợ tới mức Bepo rụt tay lại, Rulili mặt tiếp tục mang mỉm cười tung bom "Ta nghe nói những kẻ nào đụng chạm vào viên pha lê sẽ lập tức biến thành pha lê u~~~"Học theo nghữ điệu của Arashi kéo dài âm cuối

"Thật là đáng sợ!!!"Shachi, Penguin và Bepo la lên, thật may là hồi nãy Zain đã ra tay ngăn cản Bepo bằng không bây giờ nó đã...bọn họ không dám tưởng tượng

"Vì cái gì lúc nãy không nói Ru chan"Hơi hơi mở mắt ra, ánh mắt đen của Zain trực tiếp nhìn Rulili, ánh mắt mang theo một tia sát khi, nếu như không phải trực giác cho hắn biết không nên chạm vào viên pha lê thì bây giờ Bepo có lẽ đã biến mất

"Ngươi không có hỏi nha!!!!"Tiếp tục mỉm cười đấu với Zain, quả nhiên người này không đơn giản chỉ là đầu bếp bình thường, Rulili còn tính xem thử Bepo có biến mất như lời Arashi nói không nên mới không ngăn cản, ai ngờ tên đầu bếp này làm hỏng hết "Chỉ là nghe nói thôi, chứ không biết là sự thật không nha.Hay là ngài chạm thử đi Zain" Nhún nhún vai, mặt không thay đổi tiếp tục mỉm cười khiêu khích nhìn Zain.Không khí giữ hai người cực kì khủng bổ, sấm chớp lửa đạn xẹt qua đùng đùng, làm cho Shachi, Penguin và Bepo ôm nhau run rẩy

"Đi thôi"Tiếng của vị thuyền trưởng vang lên đánh gãy hai người đang "thâm tình" mỉm cười nhìn nhau.Law vác thanh Nodachi dài bước đi, hắn nhìn ra được Rulili cố ý không nhắc nhở Bepo, đứa con gái đó lấy Bepo làm vật thử nghiệm, hắn thay đổi suy nghĩ muốn biết đứa con gái này là ai, hắn phải tìm cách nhanh nhất đem đứa con gái đó bỏ lại, ở trên thuyền thì sớm hay muộn cũng hại chết thuyền viên của hắn

Một tiểu hồ ly cộng một đại hồ ly chấm dứt hành động "thâm tình" nhìn nhau, cùng sống vai bước theo vị thuyền trưởng phía trước.Hai người một con gấu thì mắt tỏa sáng nhìn thuyền trưởng nhà mình, quả nhiên thuyền trưởng uy vũ chế trụ được hai cái hồ ly đội lốt người

Trên đường đi 5 người một con gấu làm mục tiêu cho mọi người trong làng chỉ chỏ dòm ngó.Đi đến một quán rượu, cả bọn bước vào.Tự an tọa một cái bàn và kêu rượu, Rulili không thích uống rượu nên uống nước trái cây.Người phục vụ là một vị tiểu thư nhỏ bé, 10 năm nay Rulili đã bị Arashi thành công tẩy não trong việc thân sĩ với con gái nên đã dành trước nói

"Tiểu thư mỹ lệ, gặp được ngươi là vinh hạnh của đời ta.Có thể cảm phiền ngài đem lên cho chúng ta rượu cùng nước trái cây sao?"Ngẩng đầu, ánh mắt thâm tình nhìn cô phục vụ, Rulili trầm giọng và tay phải nâng tay của cô phục vụ, đột nhiên Rulili hơi khựng lại một chút rồi sau đó nhẹ nhàng in một nụ hôn lên bàn tay.Cô phục vụ đỏ mặt nhìn người trước mặt mình, gật đầu lia lịa bỏ đi.Hành động này làm tổ bốn người một con gấu đứng chết trân hóa đá, Law vẫn bình tĩnh nếu như bỏ qua khóe miệng đang run rẩy tay nắm chặt thanh Nodachi, có một đứa con gái nào lại dùng hành động thân sĩ của một thằng con trai hay không, đây là trắng trợn cua gái

"A!Thói quen"Rulili bâng quơ nói, liếc mắt ngắm nhìn hoàn cảnh xung quanh,ngay khi đụng vào cô phục vụ Rulili đã có cảm giác khác thường nên cô muốn tìm hiểu thêm.Lúc này cô phục vụ đã quay lại cùng với rượu và nước trái cây

"Các ngài là người bên ngoài tới"Cô phục vụ đặt đồ uống lên bàn ngại ngùng nói

"Đúng vậy,chúng tôi vô tình tới nơi này"Zain uống một hớp rượu tiếp lời, sau đó ông đặt ly rượu xuống không đụng đến nữa

"Các ngài là người ngoài thứ ba tôi thấy từ trước tới nay"Cô gái phục vụ tươi cười đáp trả, cô ấy chuẩn bị bước đi thì không hiểu lý do tại sao lại vấp té, Rulili nhanh tay ôm ngang eo cô gái để giúp cô ta đứng vững.Cô gái càng ngày càng đỏ mặt và ngại ngùng hơn nữa, chỉ thấy Rulili mỉm cười thân sĩ giúp cô đứng vững lại

"Ba người là những ai?"Law đột ngột mở miệng cắt đứt cải cảnh tình tứ diễn ra trước mặt

Cô phục vụ lúc này mới hết hốt hoảng, quay sang Law mở miệng "Người đầu tiên tới nơi này, ông ấy tự xưng mình là hải tặc, ông ấy gọi là Gol D.Roger, ông ấy và thuyền viên đều rất vui tính"Vừa dứt lời, mọi người đều giật mình, thì ra vị vua hải tặc 20 năm trước đã tới nơi này, suy nghĩ một lát cô phục vụ tiếp lời

"Người thứ hai là một thanh niên, anh ta không tự xưng là hải tặc hay gì cả, một thanh niên kì lạ với cái tên Hilda, anh ta chỉ ghé qua ngồi một lát, không làm gì không đụng cham gì rồi bỏ đi.Tất nhiên, người thứ ba là mọi người"Điều này làm Rulili giật mình, Hilda cái tên thật lạ, chẳng phải Arashi đã nói hắn từng đến nơi này, đáng lẽ ra người thứ hai phải là hắn tại sao lại là Hilda, trừ khi là......

Rơi vào suy nghĩ và trầm tư của mình mà Rulili không hề hay biết Zain cũng đang mở hí mắt ra mỉm cười nhìn nàng sau khi nghe cái tên Hilda ấy

"Vậy là nơi này không có thuyền nào sao?Rulili làm sao bây giờ?"Bepo lo lắng nói, hết nhìn Rulili rồi tới thuyền trưởng nhà mình, rồi nhìn đồng bọn của mình

"Con gấu biết nói"Cô phục vụ giật mình hét lớn

"Thành thật xin lỗi vì tôi biết nói"Bepo ngay lập tức rơi vào trạng thái tiêu cực, cúi người xin lỗi.Shachi và Peguin vỗ vỗ nó an ủi

"Việc chạm vào những viên lê bên ngoài sẽ làm người chạm vào biến thành pha lê.Điều đó có thật không?" Law uống một hớp rượu, không thèm trả lời câu hỏi của Bepo, ngã người dựa vào cái ghế lười biếng hỏi chuyện, ngay khi hắn uống vào hắn có cảm giác là lạ nên không uống nữa

"Làm gì có chuyện đó.Chúng tôi luôn chạm vào những viên pha lê, chúng tôi không hề biến mất"Cô gái ngạc nhiên đáp lời.Câu nói của cô gái đó càng làm cho Rulili thêm phần nghi ngờ, Arashi sẽ không bao giờ nói dối nàng, hắn không có lí do gì lại đi nói dối Rulili về những viên pha lê đầy sự nguy hiểm, trừ phi cô phục vụ đang nói dối, nhưng nhìn như thế nào thì cô ta cũng đang nói thật

"Tiểu thư cho tôi hỏi.Nơi đây có thứ gì đó kì hoặc không?Chẳng hạn như những âm thanh, những nơi không thể đặt chân tới....."Rulili mỉm cười với cô phục vụ, tay cầm ly nước lên uống,hơi hơi nhíu mày cô đặt ly nước lên bàn

Cô phục vụ nghiêng nghiêng đầu suy nghĩ, giống như lưỡng lự hay cái gì đó, cô ta lấy hết can đảm nói "Thật sự thì..."Ánh mắt cô ta liếc nhìn trái phải như xác định điều gì, xong cô ta hít một hơi chậm rãi mở lời "Có một nơi, nó ở trong khu rừng, một tòa lâu đài mà chúng tôi không thể tới được"Câu nói của cô làm cho Rulili Law và Zain cảm thấy hứng thú

"Có chuyện gì mà không tới được"Zain mở miệng thúc giục

"Tất cả chúng tôi đều từng một lần muốn thử tới nơi đó, nhưng không ai thành công, chúng tôi có cảm giác như bị chặn lại, rồi cơ thể của chúng tôi không cách nào đi tiếp được, có khi chúng tôi còn chưa tới gần lâu đài thì lại sực nhớ ra chuyện chưa làm nên trở về....cứ như vậy, thành ra chúng tôi cũng không muốn vào nơi đó nữa"Cô phục vụ lo sợ hoảng hốt nhìn xung quanh như có kẻ nào đó đang lăm le trừng trừng sau lưng cô

"Cảm ơn cô, tiểu thư mỹ lệ"In một nụ hôn lên bàn tay của cô phục vụ kèm theo ánh mắt si mê và thâm tình.Bây giờ cô phục vụ đã đỏ mặt đến tận mang tai, cô ta nhanh chóng bỏ chạy.Rulili ngay lập tức nhận được ánh mắt cổ quái của Shachi Penguin, Law thì đang cố gắng giữ vững bình tĩnh để không chém người trước mặt, Zain thì cứ cười mỉm suốt,Bepo thì hoàn toàn không hiểu gì cả hết ngó người này rồi lại ngó người kia, mà Rulili thì cũng chả thèm quan tâm, nàng đứng dậy tính bước ra khỏi quán

"Đi sao?"Law mở miệng hờ hững nhìn Rulili

"Chả lẽ ngài không đi, thuyền trưởng đại nhân"Rulili đáp lại, mặt hơi ngẩng giọng đầy khiêu khích

"Hừ!!Chuyện thú vị như vậy làm sao mà ta không đi"Vác thanh Nodachi lên vai, Law chậm rì rì bước đi ra ngoài.Mọi người còn lại sau khi tính tiền cũng bước theo ra ngoài

-----------------------

Đoàn người đi hết ngôi làng, phía cuối chính là một khu rừng, họ bước vào trong đó, những đợt gió lùa vào làm Rulili cảm thấy lạnh, nàng vội vàng ép sát và ôm chầm lấy Bepo

"Có Bepo thật tốt"Rulili cảm thán thở dài, tay không hề quên bám chặt lấy Bepo, cơ hồ cả người dán dính vào con gấu, gần như trở thành một con gấu Koala, ngước nhìn mọi người trông như không có vẻ lạnh mới mở miệng "Chả lẽ các ngươi không thấy lạnh?"

"Chúng ta đến từ Bắc hải.Cho nên lạnh như vậy không ăn nhằm gì"Shachi tự hào ưỡn ngực trả lời Rulili

"Ru chan, nhìn ngươi sợ lạnh như vậy, chắc ngươi đến từ Tây hải hả?"Zain nhìn cái con gấu Koala đang ôm chặt Bepo, câu hỏi của Zain làm tất cả mọi người ghé mắt nhìn Rulili

"Không phải.Ta đến từ...."Ngưng lại, nàng đến từ đâu, nàng cũng không biết, gia tộc nơi nàng ở Tawakana Island nằm ngay nửa đầu của tân thế giới, nhưng nơi đó đã không được gọi là nhà nữa rồi.Baltigo, nơi đó là căn cứ của quân cách mạng không thể nói ra được.Nàng còn nơi bắt nguồn sao?Có, nàng còn một nơi, đó là quê hương của người cha hiện tại của nàng, cũng là nơi mà đứa em và người anh trai của nàng đang sinh sống....

"Ta đến từ Đông hải"Vẫn tiếp tục ôm Bepo, mặt chôn vùi vào trong đám lông trắng êm ái.

Đông hải, Zain giật mình trước tin tức này, Law nhíu nhíu mày nhìn Rulili, từ trên xuống dưới đứa con gái này không có một biểu hiện nào là người của Đông hải, nơi được coi là yếu nhất trong tứ hải, điều này làm Law nghĩ rằng Rulili nói dối, đứa con gái này dối trá đầy mình

Không nói tiếp gì, mọi người tiếp tục bước vào sâu bên trong khu rừng.Vào ban đêm khu rừng tối đen như mực,âm u lạnh lùng, Rulili không thích điều này tí nào nó làm nàng nhớ đến chuyện trước kia, cánh tay ôm Bepo hơi hơi run lên.Suốt một đoạn đường bọn họ không hề đụng vào bất kì con thú dữ nào,bình thường thì trong rừng vào ban đêm đều có rất nhiều thú dữ mới đúng.Đi một thời gian dài thì cây cối xung quanh bắt đầu thưa thớt, thay vào đó là những viên pha lê bắt đầu xuất hiện,men theo viên pha lê họ đi về phía trước.Trước mặt họ xuất hiện là một tòa lâu đài cổ kính, được bao phủ bởi tường gạch màu bạc, quay xung lâu đài chính là những viên pha lê, chúng lơ lửng và phát ra thứ ánh sáng êm dịu như đom đóm trong đêm tối.Tránh đụng và pha lê Penguin tiến tới cổng chính của tòa lâu đài, cố gắng đẩy cánh cửa ra nhưng không thành công

"Khóa rồi.Không vào được"Penguin lắc lắc đầu

"Hừ"Chỉ nghe tiếng hừ lạnh của vị thuyền trưởng Law "ROOM"ngay lập tức mọi người trục tiếp vào bên trong tòa lâu đài.Nơi đây như một cái sảnh đường, có rất nhiều phòng ở phía bên dưới, ngay hai bên là hai chiếc cầu thang hình vòng cung dẫn lên trên lầu

"Năng lực của ngài tiện thật, thuyền trưởng đại nhân"Trong căn phòng khá ấm nên Rulili quyết định thoát kiếp gấu Koala

"Đi thôi"Liếc xéo Rulili, Law vác kiếm dẫn đầu đi về phía trước

"Các người không thấy quá thuận lợi sao không"Zain vừa đi vừa ngắm hoàn cảnh xung quanh nói, hắn cảm thấy lạ lùng, tới nơi đây mà không bị bất cứ thừ gì cản lại như lời của cô phục vụ.Vừa dứt lời thì nghe một tiếng "cạch", ấy là do Bepo đang đi men theo tường đã lỡ tay ấn một viên gạch ở trên đó.Ngay lập tức nơi mà Rulili đang đứng tách ra làm hai bên, làm cho Rulili rớt xuống, trong lúc nguy cấp Rulili đã túm người kế bên mình tha xuống rớt cùng mình

"Aaaaa!!!Thuyền trưởng,Rulili, xin lỗi"Bepo hét lớn, rồi cúi người làm động tác xin lỗi trước nơi bịtách rai

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net