chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong bài Qingshui này sẽ không có tình yêu thẳng thắn mà có sự mập mờ, các bạn có thể có CP tùy thích tại đây, các bạn có thể tự tìm đường nếu thích CP. Mình không phải người kén ăn, các bạn xem CP nào cũng được. . CP xin đừng lỗ mãng, đừng xịt nếu không thích, xin cảm on!

Hành văn không hay, mong các bạn bắt lỗi (**)!

Nhân vật là của Oda, cọc là của tôi

#Video chương này bị xóa rồi.
-chữ-

[Chương 2]

Sau khi kết thúc đoạn video trước, trong không gian có rất nhiều thảo luận, bọn họ đều nói về nhóm hải tặc mới không thể không quan tâm.

Sau một lúc, video thứ hai bắt đầu

[ASL) Đôi cánh thiên thần]
https://b23.tv/St4pgo

(Cảnh ba cậu bé kết hợp, đánh nhau chớp nhoáng một cái rồi sóng vỗ bờ)

Lá rơi sẽ đi về đâu theo gió Cử để bầu trời tươi đẹp

(Cậu bé đội chiếc mũ chóp nhọn chỉ ra vùng biển phía trước: "Ace! Luffy! Một ngày nào đó chúng ta sẽ ra khơi! Trở nên mạnh mẽ hơn! Trở thành hải tặc.!

Ba con hải âu bay tự do trên biển)

tiếng bay

giống như đôi cánh thiên thần

qua quá khứ hạnh phúc của tôi

(Cậu bé đội mũ rơm bảo vệ cậu bé đội mũ chóp phía sau: "Sabo không phải trẻ con! Chúng tôi đã cùng nhau uống rượu kết nghĩa! Chúng tôi muốn trở thành hải tặc!"

Người đàn ông trung niên đội mũ trên “Trò chơi cướp biển nhàm chán đã kết thúc!” Thiếu niên đội mũ rơm cắn chặt môi, nước mắt không ngừng chảy ra, nhưng cũng không kìm được mình khóc.

Cậu bé đội mũ rơm bị hất xuống đất "Sabo Đừng đi!")

tình yêu đã ở đầu

Yixi vẫn giữ được hương thơm của ngày hôm qua

("Cậu buồn cười quá, Luffy! Tôi thật sự rất mong chờ tương lai của cậu!" Căn nhà trống lớn rất vắng vẻ, cậu bé tóc vàng nhìn con chim tự do ngoài khung cửa sổ bị chặn lại, nhớ tới cảnh tượng vui vẻ và hiện tại tình huống hoàn toàn trái ngược.)

sự ấm áp quen thuộc đó giống như đôi cánh thiên thần qua trái tim vô hạn của tôi

(Cậu bé đội mũ chóp an ủi chú bé đội mũ rơm. Sau lưng có một con hổ to bị hất tung xuống đất. Cả hai cùng cười trên bãi cỏ, ngả người ra sau. Chú bé đội mũ rơm vô tình đánh vào tay anh ấy, và cậu bé đội mũ rơm trên đầu trông rất lo lắng ...)

Tôi tin rằng bạn vẫn ở đây

không bao giờ rời

Tình yêu của tôi bảo và bạn như một thiên thần

(Cậu bé tóc vàng quay đầu nhìn căn phòng trống, ngọn lửa bốc lên dữ dội, cậu bé tóc vàng liều mạng chạy về phía cánh cửa bị chặn, hét lớn với đám cháy. "Luffy! Chạy đi!",  cậu bé tóc vàng và Cậu bé kéo mạnh cánh cửa: "Luffy !!" Những người lính bị hất văng xuống đất. Trong đám cháy, hai cậu bé và vài người lớn đã chiến đấu trong tuyệt vọng.)

Nếu cuộc sống là ở đây

từ bây giờ không có tôi

Tôi sẽ tìm thấy một thiên thần để yêu

bạn cho tôi

(Một con rồng thiên long bắn một phát, thuyền trên biển bị trúng đạn và nổ tung cờ cướp biển chữ S bốc cháy, hình một cậu bé đội mũ trên đầu, đằng sau là chiếc áo dài bị đánh bay Chiếc mũ bay trong không khí. Cậu bé tàn nhang cố kìm nước mắt và giọng cậu bé đội mũ  đầu vang lên: "Luffy là em trai của chúng ta! Cậu ấy sẽ hỏi cậu!"

Ba con hải âu bay trên biển bay đi một con, hai chú bé trên bờ biển lặng lẽ nhìn

Thằng nhóc mặt mày đầy tàn nhang nói "Nghe này Luffy ta sẽ không chết đâu! Ta hứa với ngươi, ta sẽ không bao giờ chết, Làm sao ta có thể lại để đứa em yêu ớt như ngươi mà chết!"

Cậu bé đội mũ rơm nằm trên mặt đất và nghẹn ngào khóc)

Ivankov: "Sabo , đây là quá khứ của cậu! Những ký ức đó cậu đã đánh mất, không ngờ trước đây cậu lại là một cậu bé hư nha!"

Kerla. "Hóa ra từ nhỏ Sabo-kun đã quậy phá như vậy!".

Ace: "Sabo, nhìn kìa, Luffy đó, thật dễ thương! Dù cậu có mất trí nhớ, tôi tin rằng một ngày nào đó, cậu sẽ nhớ được nó! Tôi sẽ không bao giờ để cậu ấy đến Thiên Long đời"

Sabo: "cảm ơn cậu,  Nhưng cậu là hải tặc đúng không? Đi chống lại người của Thiên Long thì có lẽ sẽ không tốt ? Đây là việc của quân cách mạng chúng tớ, nên tớ sẽ không làm phiền cậu được..

Ace: "hắn ta làm tổn thương em trai tôi, có liên quan đến tôi, tôi không quan tâm đến Quân đội Cách mạng!"

Dragon: "Luffy ..., lúc đó rất đau!

......

tình yêu đã ở đâu

Yixi vẫn giữ được hương thơm của ngày hôm qua

(Cậu bé lớn lên, ôm người vào lòng, nước mắt lưng tròng: "Không phải anh đã nói là sẽ không bao giờ chết sao! Không phải đã nói rồi sak? Ace!!!!")

sự ấm áp quen thuộc đố giống như đôi cánh thiên thần qua trái tim vô hạn của tôi

(Cậu bé đội mũ rơm dang tay, cậu bé tàn nhang túm lấy cậu. Hai người cùng nhau vượt rào. Đến tối, cậu bé tàn nhang bật dậy, nhìn cậu bé đạp tung chăn bông, bất lực thở dài: " Luffy! "Sau đó nhẹ những đắp chăn cho cậu)

Tôi tin rằng bạn vẫn ở đây

không bao giờ rời

Tình yêu của tôi bảo vệ bạn như một thiên thần

(Ace bị thương nặng ngã vào vòng tay của Luffy, lời thề thuở nhỏ văng vẳng bên tai: "Nghe này Luffy, ta sẽ không chết đâu!" Nhưng lúc này, Ace không còn thực hiện được lời hứa đó nữa: "anh xin lỗi, Luffy ... "Hóa ra là để bảo vệ Luffy, Ace đã chặn đòn tấn công của Akainu bằng cơ thể của mình.

Vào giây phút cuối cùng của cái chết anh đã mỉm cười )

Nếu cuộc sống là ở đây từ bây giờ không có tôi

Tôi sẽ tìm thấy một thiên thần để yêu bạn cho tôi

(Cậu bé tóc vàng nhìn tin Ace chết trên báo, nước mắt ào ạt rơi xuống tờ báo rồi ngã người ngất đi. Cậu bé đội mũ rơm gặp lại cậu bé tóc vàng, cậu bé đội mũ rơm ôm chầm lấy cậu bé tóc vàng, nước mắt chảy dài : "Nhưng Sabo, Ace ...Ace anh ấy đã chết ngay trước mắt emm!!"

Cậu bé tóc vàng dịu dàng nhìn cậu bé đội mũ rơm: "ừ. tuy Ace đã chết, nhưng vẫn còn em, thật may là em vẫn sống sót! Cảm ơn em! Cảm ơn em đã sống sót! Luffy!")

Tôi tin rằng bạn vẫn ở đây

không bao giờ rời

Tình yêu của tôi bảo vệ bạn như một

thiên thần

(Nhớ lại Kí ức lúc nhỏ, cậu bé đội mũ rơm ngã xuống đất, con hổ to lớn bay tới, cậu bé tàn nhang nhanh chóng nhặt vũ khí và hét lên: "Luffy!” Cậu bé tóc vàng cũng hốt hoảng hét lên: “Chạy đi!” Nhưng Cậu bé đội mũ rơm quá sợ hãi không dám di chuyển, cả hai bay tới, đỡ được con cọp khổng lồ và bảo vệ cậu bé đội mũ rơm ra phía sau)

Nếu cuộc sống là ở đây

từ bây giờ không có tôi

Tôi sẽ tìm thấy một thiên thần để yêu bạn cho tôi

(Ba con hải âu bay trên không trung lần lượt bay đi, chỉ còn lại một con đang loay hoay bay

Cậu bé đội mũ rơm bị hải quân đuổi theo với hai điều xì gà, khỏi bay trúng cậu bé đội mũ rơm và bị ngọn lửa chặn lại, đó là cậu bé tàn nhang)

Tôi sẽ tìm thấy một thiên thần để yêu bạn cho tôi

(Một nhát dao trúng cậu bé đội mũ rơm mất sức, bị cậu bé đội mũ rơm đá văng ra xa. "Nguyên lại tớ sẽ đứng sau Luffy, cậu nhớ giùm tớ nhé!

"Có một đứa em trai bồng bột như vậy, làm một người anh đương nhiên phải lo,trong mắt mọi người có lẽ đây là một đứa tính khí thất thường. Nhưng hãy chiếu cố nó.

- Ace

Vậy thôi nha, tôi biết Luffy là một đứa tính khí thất thường, nhưng mong mọi người hãy chiếu cố tới nó.

- Sabo

Giọng nói trùng lập, và cả hai thực sự nổi cùng một điều, thể hiện tình yêu sâu sắc dành cho người em trai giữa dòng)

(Tiếng nhạc vừa dứt, thêm hai con hải âu bay trên biển, cùng bay với con hải âu đang bay một mình thì có giọng nói từ ba cậu bé vang lên: “Chính là nói “Cái gì thể này?” Luffy, cậu thật là buồn cười! "Giọng cười như trở về quả khứ)

Video kết thúc nhanh chóng và không ai nói trong một thời gian dài

Tất cả thành viên của trung đoàn Râu Trắng sắc mặt tối sầm: "Akainu, phải không? Tương lai ngươi hãy cẩn thận với lão tử khi ra ngoài."

Ace vẫn đang trong trạng thái choáng nặng “Tôi, chết rồi? Nói dối! Làm sao có thể?"

Sabo đã ngất xỉu vì đau đầu, Garp đặt senbei xuống, và hải quân cảm thấy rằng Đô đốc Akainu là 🐮🍺

Hồng Đoàn: "xem ra sau này Luffy sẽ phải chịu đựng rất nhiều đau đớn rồi đây!!

Quân cách mạng: "Có vẻ như trí nhớ của Sabo -kun sẽ được phục hồi rồi nha...

Mũ Rơm: "Luffy đó, đây có phải là những gì nó từng là?

(còn tiếp)

Hôm nay hơi ngắn, lười quá, mình sẽ cố gắng hết sức! Mong mn thích, nếu nhân vật ooc thì cho mình lời góp ý bổ ích, mình sẽ chỉnh sửa lại cho kỹ, đừng lo lắng cho trái tim thủy tinh của mình, mình có tâm lý chịu đựng rất tốt. Tôi yêu tất cả các bạn

Trái tim màu đỏ và bàn tay màu xanh làm tăng thêm sự chú ý, ah da😘

# bất lực với chương này, thật sự ấy, đáng lẽ ra 4h sẽ hoàn thành nhưng tay ta lại lỡ đụng chạm vào nút xoá nhiều lần nên phải làm lại tùm lum ಥ‿ಥ , không biết có sai gì nữa không, mà thôi để từ từ sửa, các bạn nếu bắt gặp thì cmt góp ý giúp ta với. Đa tạ!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net