1.Ocean Eyes

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

I've been watching you
For some time
Can't stop staring
At those oceans eyes

Burning cities
And napalm skies
Fifteen flares inside those ocean eyes
Your ocean eyes

I've been walking through
A world gone blind
Can't stop thinking of your diamond mind

Careful creature
Made friends with time
He left her lonely with a diamond mind
And those ocean eyes

No fair,
You really know how to make me cry
When you gimme those ocean eyes

I'm scared,
I've never fallen from quite this high
Falling into your ocean eyes
Those ocean eyes.
Those ocean eyes.

Dear Draco,
Đã từ lâu lắm rồi, lúc nào cũng cũng dõi theo hình dáng của anh. Lúc nào cũng quan sát anh từng cử chỉ, từng hành động, từng lời nói của anh em đều ghi nhớ. Càng nghĩ đến anh, em lại càng nhớ anh. Lại càng không thể kìm hãm được sự nhớ nhung đôi mắt xanh như đại dương ấy. Đôi mắt màu lam xám nhưng đối với em, nó đẹp như màu của biển cả, một màu sắc xinh đẹp tuyệt cùng.
Phải, đôi mắt của anh nó xinh đẹp và rực rỡ lắm. Nó lúc nào cũng long lanh như thể những đoá pháo hoa làm toả sáng một bầu trời đen lúc nào u tối của thế giới này vậy. Chính là đôi mắt ấy!

Em đã đi qua một thế giới mù mịt tựa như suy nghĩ như kim cương của anh vậy. Nó bóng bẫy, cứng cỏi và khó với tới được. Em biết chứ, một người như em - xấu xí và ngu ngốc thì làm sao có thể cùng anh bên nhau được chứ, chuyện đó mãi mãi không thể. Nhưng em cũng chẳng thể ngăn mình suy nghĩ về anh một lần nào cả.
Thế nên em chọn cách im lặng và làm bạn với thời gian. Chọn cách lặng lẽ nhìn anh tay trong tay cười nói vui vẻ hay thậm chí là cử chỉ thân mật với cô gái khác. Và rồi cũng lặng lẽ nhìn anh rời bỏ cô ta cũng chỉ với cái suy nghĩ 'kim cương' và đôi mắt sâu thẳm từ đại dương xanh ấy.

Thế giới này thật không công bằng!

Tại sao lúc nào anh cũng biết cách khiến em khóc hết vậy?
Tại sao lúc nào anh cũng chỉ cần nhìn em với đôi mắt ấy, em lại bật khóc trong đau đớn thế?

Em lại càng sợ hãi hơn nữa

Em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ tuyệt vọng như thế này.  Và em càng lại sợ hơn khi mỗi lần nhìn vào mắt anh, cảm giác cứ như rơi từ tầng cao nhất của Hogwarts vậy. Nó đáng sợ kinh khủng lắm anh, bằng một cách nào đó mà đôi mắt của anh nó đã ám ảnh em suốt thời gian dài.

Em là đang sợ phải nhìn vào đôi mắt ấy, sợ ngã vào nơi đó và chìm đắm trong nó mãi mãi.
Vì duy nhất nó khiến em cảm thấy yêu anh đến mức quên đi bản thân là ai.
Duy nhất đôi mắt đó khiến em đau khổ tuyệt vọng
Chính là đôi mắt xinh đẹp như của đại dương xanh biếc kia
Đôi mắt của đại dương....

Yêu anh,
Harry.


Hi là mình đây, tự nhiên hôm nay ngẫu hứng nên viết cái oneshort này. Chắc có lẽ mấy oneshort này đa số là buồn nhé. Mà tui viết cũng dở tệ ấy, cảm xúc thì chả được bao nhiêu nên mọi người cứ góp ý kiến thoải mái đi ạ.

Yêu tất cả mọi người❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net