Apologize

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"SHIM SOO RYEON." Ju Dan Tae hét lên khi vừa trở về nhà.

"SHIM SOO RYEON, EODIE ISSNAYO."

"SHIM SOO RYEON" Anh bước vào phòng ngủ và nhìn thấy người mình đang tìm kiếm. Cô đang ngồi ở bàn trang điểm và thong thả tẩy trang thì nghe thấy tiếng bước chân của Dan Tae.

Cô quay mặt về phía cửa và bình tĩnh nhìn tên chồng tệ bạc của mình.

Dan Tae ngay lập tức hùng hổ tiến đến chỗ vợ mình và quỳ xuống.

"Yeobo-ah. Em đã ở đâu vậy? Anh đã tìm em suốt cả đêm qua." Dan Tae nói. Gương mặt anh trở nên méo xệch. Soo Ryeon vẫn thản nhiên ngồi xem phản ứng của chồng mình.

"Yeobo-ah. Em có sao không?" Soo Ryeon vẫn ngồi bất động kệ cho lão chồng của mình đang lo sốt vó.

"Yeobo-ah. Đừng im lặng như thế."

"Miane yeobo-ah." Anh chắp thay cầu xin sự tha thứ từ Soo Ryeon.

"Vì?" Cuối cùng cô cũng lên tiếng.

"Anh đã để em chờ suốt cả đêm vì mải đi uống rượu với Gyu Jin và Ha Yoon Cheol." Ju Dan Tae khép nép trả lời.

"Còn gì nữa?" Ji Ah nhướn mày.

"Anh đã mua một hòn đảo cho cả gia đình mà không hỏi ý kiến em."

"Và còn gì nữa?" Soo Ryeon nhìn thẳng vào mắt Dan Tae.

"Anh còn mua luôn một chiếc phi cơ để cả gia đình có thể đến đến hòn đảo đó nghỉ ngơi mỗi tuần."

"Anh giỏi thật đấy yeobo." Soo Ryeon cười khẩy.

"Miane yeobo-ah." Anh ôm chặt lấy chân cô khi cô định rời đi. Má anh cọ cọ và đùi cô.

Soo Ryeon cười nhạt. Cô biết ngay là lão chồng này lại bắt đầu giở trò. Cứ mỗi lần cô giận là anh ta lại bắt đầu làm mình làm mẩy. Lão cứ nghĩ cố gắng tỏ ra đáng thương là sẽ nhận được sự tha thứ của cô. Trước giờ cô vẫn mềm lòng và bỏ qua cho hắn, nhưng giờ thì cô biết tỏng bài của hắn rồi. Soo Ryeon nào có thể dễ tha thứ như vậy.

"Joo Dan Tae-nim. Anh định ôm chân em mãi thế này hả. Buông ra đi, em còn nhiều việc phải làm lắm." Soo Ryeon đá chân để lão chồng buông tha cho cô. Cứ tưởng Dan Tae sẽ dễ dàng mà buông vợ mình ra, nhưng không, hắn ta đã nhanh chóng tận dụng thời cơ mà bế cô lên giường.

Joo Dan Tae ôm chặt vợ mình mặc cho cô giãy giụa.

"Em đã mệt mỏi vì tức giận anh mấy ngày nay rồi. Hôm nay em hãy nghỉ ngơi đi." Dan Tae hôn lên tóc cô.

"Còn bọn trẻ thì sao? Em phải làm bữa sáng cho chúng." Soo Ryeon nói trong khi vẫn còn vùi đầu trong ngực anh.

"Anh đã gửi Seok Hoon và Seok Kyung sang nhà Yoon Hee rồi. Bọn trẻ đang chơi với Rona."

"Miane yeobo-ah."

"Em biết kinh tế của gia đình chúng ta rất tốt, thậm chí còn có thể coi là khá giả. Nhưng anh đừng vung tiền một cách tùy tiện như vậy chứ."

"Ne... Yeobo. Anh chỉ muốn em và bọn trẻ được nghỉ ngơi thật tốt thôi mà."

"Nhưng không phải anh nên bàn bạc trước với em sao? Đó đâu phải là số tiền nhỏ. Em biết anh đã lấy tiền của mình để mua phi cơ và cả hòn đảo đó. Em thật sự không cần đến hòn đảo đó mà. Hơn nữa chúng ta cần để dành tiền lo cho bọn trẻ ăn học." Soo Ryeon vòng tay ôm lấy chồng mình và dụi đầu vào ngực anh.

"Ne...Yeobo. Lần sao anh sẽ bàn bạc thật kỹ với em. Nhưng em yên tâm, anh có thể lo cho Seok Hoon và Seok Kyung mà." Dan Tae xoa lưng trấn an vợ.

"Nhưng nếu như chúng ta có thêm đứa nữa thì sao. Để nuôi một đứa trẻ cần có kinh tế vững vàng. Nếu anh cứ tiếp tục tiêu pha như vậy thì chúng ta sẽ sớm phá sản thôi."

"Có thêm đứa nữa? Em có thai rồi sao?" Dan Tae nâng mặt vợ mình để đối diện với anh.

"Em nói là nếu. Chỉ là NẾU thôi yeobo-ah." Soo Ryeon nói lớn.

"Arasso. Lần sau anh sẽ hỏi em rồi mới quyết định. Em tha thứ cho anh chứ?"

"Ne.. Yeobo. Anh nhớ đấy."

"Gomawo, yeobo." Anh siết chặt vòng tay của mình.

"Hajiman" Joo Dan Tae đang nói thì đột nhiên dừng lại.

"Ne yeobo."

"Nếu em muốn có thêm đứa nữa thì chúng ta phải tranh thủ thôi yeobo. Cả em và anh đều không còn trẻ mà." Joo Dan Tae nhìn vợ với ánh mắt đầy tham vọng.

"Yeobo?" Soo Ryeon bắt đầu cảm thấy không ổn khi nhìn thấy ánh mắt chồng mình thay đổi.

Dan Tae không nói nhiều mà lập tức nằm trên Soo Ryeon. Anh nghiền đôi môi đỏ mọng của cô mà anh đã nhung nhớ bao lâu. Soo Ryeon cũng đáp lại nụ hôn của anh. Soo Ryeon chợt bừng tỉnh khi cảm nhận được chiếc váy của mình đang bị kéo xuống.

"Yeobo-ah. Ngay bây giờ sao? Mới có 7 giờ sáng mà."

"Không phải anh đã nói rồi sao, chúng ta phải cố gắng thật nhiều. Anh muốn sớm gặp con của chúng ta."

Dan Tae tiếp tục cúi xuống tiếp tục công việc đang dang dở.

...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net