Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Khát quá . Con mồi , cô cho ta chút máu nhé !" , "Bitch-chan , anh hết chịu nổi rồi !" . Kanato và Raito mặt áp sát vào cổ của Yui , lập tức nghe một tiếng "bốp" ! Ayato nổi điên , quát lớn : "Nghe đây , cô ta là của bổn thiếu gia , cấm chạm !" , sau đó cũng là tiếng la lớn của Yui : "Tôi không phải là đồ vật . Còn nữa , từ bao giờ tôi trở thành của cậu thế hả ?" . Yui nãy giờ yên lặng chịu đựng cuối cùng cũng lên tiếng , cái tính tự mãn thái quá của cậu khiến cô không thể chịu nổi nữa rồi ! Cả hai đấu khẩu qua lại , Reiji tay cầm quyển sách đóng cụp lại : "Các người bớt làm loạn được không ? Muốn cãi nhau thì về phòng mà cãi , đang ở trên xe !" . Reiji đã lên tiếng thì đương nhiên cả hai phải răm rắp nghe theo , chứ còn cự nự thì xác định tiêu tùng với cậu .

Biệt thự nhà Sakamaki ...

"Hello ! Các cậu về rồi à ? Có cả Emuneko-chan nữa !" , vừa về nhà đã ngửi được cái mùi phiền phức . Sao đám người nhà Mukami lại góp mặt ở cái chỗ này ?! Trong phòng khách còn có hai kẻ nhà Tsukinami đang nhâm nhi tách trà nữa . Vào nhà mà không xin phép , chạm vào tách trà mà cậu thích trong khi cậu không có ở đó , Reiji máu dồn lên tới não : "Đám người vô nhân tính , cút !!!" .  Cuộc đấu khẩu của ba nhà bắt đầu , người nhà họ Komori không liên quan thì nên để cho không liên quan . Yui lén lút trốn lên phòng , trong lòng thầm nghĩ : Cãi cho hăng vào , tốt nhất cãi đến mức quên sự tồn tại của tôi là được !

Cô lên phòng và đóng sầm cửa lại , khóa chặt luôn cửa . Đám người đó vẫn đang hăng say đấu khẩu , nổi bật nhất là Shin ( nhà Tsukinami ) , Yuma ( nhà Mukami ) và Reiji ( nhà Sakamaki ) . Đúng là mệt càng thêm mệt . Cô thở dài một cái rồi vào nhà tắm . Cô cởi bỏ hết quần áo , ngâm mình vào dòng nước ấm một hồi lâu . Đột nhiên : "Này , hai lưng . Dám trốn tôi lên đây à ?" , không cần quay lại nhìn thì cô cũng biết . Cái cách nói chuyện tự mãn , cao ngạo này thì chả còn ai ngoài Ayato ! Cô tức giận , mắng : "Làm ơn đừng có tùy tiện vào phòng khi người ta đang tắm . Còn nữa , hai lưng gì chứ ? Đừng có gọi tôi như vậy !" . Cô giận một thì cậu giận mười , cậu chính là rất yêu cô , vì vậy mới bảo cô là của cậu . Cô làm sao có thể không nhận ra tình cảm của cậu chứ ? Cậu đưa tay kéo cô ra khỏi bồn tắm , mặt cô đỏ ửng : "Cậu làm gì vậy ?" . Cô dùng hết sức để vùng vẫy nhưng tất nhiên vẫn vô dụng . Cậu hung hăng cắm nanh của mình vào cổ cô , điên cuồng hút máu . Cậu lúc này gần như đã mất kiểm soát , mặc cô gào thét đau đớn , cậu vẫn không dừng lại . Khi máu đã gần như cạn , Yui không sức lực , ngất đi . Cô ngã xuống , rơi khỏi vòng tay của Ayato . Cậu bừng tỉnh , nhìn Yui đang nằm trên sàn nhà , cậu có chút hốt hoảng ...

"Uhm ... Ah ..." , cô cũng đã tỉnh dậy . Đầu óc choáng váng nhìn xung quanh . "Ah , tối qua mình ngất đi sao ?" , giọng nói yếu ớt không còn tí sức . Cô muốn đứng dậy thay bộ đồ ngủ ra nhưng ngồi dậy còn không nổi huống chi là đứng . Cô hết cách chỉ còn nằm lì ở đó , không hiểu vì sao lại thiếp đi nữa . Dù đang nửa tỉnh nửa mơ nhưng cô có cảm giác ai đó đang túm chặt hai tay của cô , đôi mắt lờ đờ mở ra . Cô chỉ nhìn thấy thân ảnh mờ nhạt với mái tóc trắng ngang vai , bộ quần áo đen từ đầu tới chân . Là...Carla ?! Cô dùng toàn bộ sức lực còn lại vùng vẫy , nhưng đối với Carla cũng chẳng ăn thua gì . Không chỉ thế , nó càng làm anh  muốn "ăn" cô hơn nữa . Bộ quần áo ngủ mỏng manh từ từ bị anh kéo xuống , để lộ thân hình trắng nõn , thon gọn của cô . Cô không cam tâm cắn chặt môi , vô tình khiến môi mình chảy máu . Ngửi thấy mùi máu ngọt ngào của cô , anh không kiềm chế được cúi đầu xuống hôn cô . Dùng lưỡi liếm hết những giọt máu ngọt ngào đó . Anh không dừng lại , dần dần chuyển xuống cổ của cô . "Ayato..." , bất giác cô gọi tên Ayato , cô muốn cầu cứu . Nhưng nghĩ đến việc chính cô đã mắng anh , lại không dám mở miệng . Giọt nước mắt cứ như vậy từ từ lăn trên khóe mi . Bỗng một cánh tay đưa qua , đẩy Carla ngã xuống sàn . Không chỉ vậy còn nóng giận lớn tiếng : "Ngươi tránh xa cô ấy ra ! Nếu không ta một tay giết chết ngươi !" . "Chậc , cản đường" , anh đáp lại ngắn gọn bất cần đời , rồi biến đi đâu mất . Ayato nộ khí xung thiên , muốn đuổi theo giết chết Carla . Nhưng nhìn lại thấy Yui vẫn đang nằm đó nước mắt không ngừng rơi , anh nán lại .

Anh ngồi phịch xuống giường . Giọng nói có chút lo lắng : "Có sao không ?" . Yui đáp lại , không chút sức : "Không ... sao !" . Nhìn cô như vậy , anh đau lòng lắm . Cô đáng lý chỉ là một nữ sinh bình thường , có thể hằng ngày đi chơi với các bạn như những gì một nữ sinh hay làm . Nhưng bị hiến tế tới đây , cô chỉ có thể ngoan ngoãn làm "bình máu di động" cho mọi người . Đôi mắt có chút đượm buồn của anh nhìn Yui , anh chìa tay nâng cô dậy . Chỉnh sửa lại quần áo cho cô . "Cảm ơ..n cậu" , cô cố gắng thốt lên từng chữ , đầu cúi xuống . Bỗng , anh ôm cô thật chặt . Tay càng ngày càng xiết lại . "Thịch ... Thịch" , nhịp tim cô đập nhanh hơn . Mặt cũng bắt đầu ửng đỏ . Đây là biểu hiện của ... Thiếu nữ đang yêu sao ? A ~ Lần này kỳ thực lại có thêm trò vui nha !

Ngày hôm sau , tại trường . Yui đang lẩn quẩn trong thư viện để tìm sách . Nhưng quyển sách đặt ở nơi cũng quá cao so với cô đi . Cô nhón chân , tay với cao hết mức có thể , biểu tình trên khuôn mặt cũng có chút thay đổi . "Đây nè , heo nái !" , một thân ảnh cao lớn xuất hiện phía sau cô , một tay dễ dàng lấy được quyển sách . Cô quay lại nhìn , nhận ra người đang đứng trước mặt là Yuma . Cô đưa tay lên cầm quyển sách , cúi đầu : "Cảm ơn cậu nhé , Yuma" , cô vừa nói vừa cười tươi . Không dây dưa ở đó , cô ý định bỏ ra ngoài trước . Đang đi thì Yuma nắm tay cô lại , mạnh bạo đẩy cô ngã vào kệ sách . Hai tay chặn lên kệ , thanh âm có chút ý cười : "Dạo gần đây cô lơ bọn ta nhỉ ? Ta khát lắm rồi đó" . Lời anh nói khiến cô run bần bật , thanh âm lại không thể phát ra . Yuma đầu đã kề sát cổ của Yui . Lần này cô quyết tâm không để mình nhu nhược như thế nữa . Cô lợi dụng thân hình nhỏ nhắn của mình , thoát khỏi vòng tay của Yuma . Dùng hết sức bình sinh chạy thật nhanh . Cô đang chạy thì đâm trúng một người nào đó , liền ngã phịch xuống đất . Nhìn lên thì thấy đó chính là Yuma , cô đứng dậy và tiếp tục . Nhưng lần này anh lập tức đứng chắn trước mặt cô . Cô sợ hãi lùi lại vài bước , anh càng được thế lấn tới . "Dừng lại !" , một người nữa đứng chắn trước mặt Yui . Là Ayato chứ không ai khác cả . Biểu tình trên khuôn mặt anh lộ rõ vẻ khó chịu : "Cô ấy là nữ nhân của bổn thiếu gia . Ai cho người tùy tiện chạm vào ?" . Yuma cũng không tốt hơn là mấy , nhưng cậu rất lười đôi co với Ayato nên biến mất luôn . Ayato quay người nhìn cô gái phía sau lưng mình đang run lẩy bẩy . Anh dịu dàng ôm Yui vào lòng , nói : "Yui , đừng làm anh lo nữa !" . Cô thoáng chút không khỏi ngạc nhiên , chỉ lắp bắp : "Ayato...-kun ?" . Cảm xúc của anh đột nhiên dâng trào , anh không thể giấu tình cảm này thêm được nữa ! "Yui ! Anh yêu em , em là của riêng anh . Đừng để ai khác chạm vào em !" , anh lại một lần nữa khiến cho trái tim thiếu nữ rung động . "Em cũng yêu anh , Ayato" , câu trả lời của cô khiến anh cũng bất ngờ , xen lẫn hạnh phúc . Câu nói bây giờ anh thốt ra hệt như một anh chàng bình thường nói với người yêu của mình : "Làm vợ anh nha !" .

End !


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net