3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trùng hợp thay hôm nay cũng là ngày T1 về lại Hàn.

Sau 3 ngày đến Việt Nam thì T1 đã được gặp rất nhiều bạn fan đê thương . Mọi người còn hát các fan chant làm cho các anh cười rất tươi. Cuộc vui nào cx phải tàn mọi người dù có hơi luyến tiếc nhưng vẫn phải tạm biệt mọi người.

Chuẩn bị đến World Championship, sau thất bại lần trước họ đã bị chỉ trích rất nhiều . Nên lần này cũng có phần áp lực.

Ở khách sạn , mọi người đang thu dọn hành lý chuẩn bị ra sân bay thì HJ đi ra ban công. Anh ngắm nhìn cảnh biển , ngắm những bãi cát trắng , anh lại bất giác nhớ đến cô gái hôm đó.

Trong cơn mưa nhẹ , hình ảnh ấy lại trở nên mơ hồ nhìn thì rất gần nhưng lại xa vô cùng . Và cũng rất thân thuộc...

Tôi cứ không ngừng nghĩ đến khoảng khắc đó . Tại sao lại là bây giờ , cứ như em đến cùng mùa đông vậy . Tuy không nhìn rõ mặt nhưng đôi mắt ấy làm sao tôi quên được . Hai năm rồi kể từ lần cuối tôi được nhìn thấy ánh mắt ấy .

Anh lặng cười rồi đi lại vào phòng soạn hành lý . Trên xe di chuyển đến sân bay

Faker

Sao anh thèm ăn haidilao ở đây quá .

Keria

Anh lúc nào cũng haidilao fan cứng chính gốc rồi .

Zeus

Tụi em ăn nà muốn ngán luôn í em nể anh thật Sang-hyeok ạ .

Gumayusi

Haizz nhưng mà cứ đi ăn vậy hoài chắc em không giảm cân nổi mất .

Tại anh hết đấy Sang-hyeok hyung à.

Cả xe ầm ĩ vô cùng, nhưng trong một góc lại yên ắng đến lạ . HJ đang ngồi suy nghĩ gì đó , anh dường như đã chìm vào nó đến mức không biết mọi người đang cười nói vui vẻ chỉ mỗi mình là im lặng.

Trở về Hàn rồi anh sợ không còn có thể tìm lại ánh mắt ấy nữa , dù chỉ là một lần thoáng qua cũng đã giúp anh thoả nỗi nhớ bấy lâu . Nhưng chỉ biết ngậm ngùi hối tiếc vì không thể làm gì hơn .

Lúc này em cũng đã đến sân bay . Không một ai đưa tiễn em cũng có chút chạnh lòng . Xung quanh ai cũng có người thân đến tạm biệt lần cuối . Nhìn họ ôm nhau khóc từ biệt mà em chỉ biết thầm ngưỡng mộ . Xuỵt xoà em vừa đi vừa khóc , em sợ bản thân mình không trụ nổi nữa .

Từng dòng suy nghĩ cùng bao sự tủi thân đè lên em , em gáng đi thật nhanh . Đi rồi sẽ không đau nữa sẽ bỏ quá khứ qua một bên mà sống tiếp .

Nhưng em ơi nếu quên những thương tổn ấy dễ như vậy thì sao bao năm qua em vẫn chưa thể quên.

Vừa đi vừa cố không khóc nhưng mi em đã đỏ hoe rồi . Vô tình em đụng phải một người nào đó . Khi ngước lên em đấy là một anh chàng cao lớn . Lại là mái tóc trắng , dạo này đang nổi tẩy tóc à .

Xin lỗi , xin lỗi cho mình xin lỗi nhiều ạ .

Em ấp úng nói xin lỗi rồi đi thật nhanh mà không để ý đến sự ngạc nhiên trên khuôn mặt kia .

HJ đang đứng thì có một cái gì đó va nhẹ vào người . Nhìn xuống đấy là một cô gái nhỏ nhắn . Em ngước mặt lên nhìn anh với đôi mắt ướt lệ làm anh không biết nói gì . Thấy em ríu rít nói gì đó rồi chạy đi mất . Anh bất giác mỉm cười .

Là cô ấy , may mắn thật cứ ngỡ sẽ chẳng vao giờ gặp lại.

Nhưng sao cô ấy lại khóc nhỉ , phải xa nhà à .Trong dễ thương thật , tôi cứ ngỡ được lại sống lại những giây phút hạnh phúc ấy .

Từ khoảng khắc đó HJ cứ cười miết thôi .

Keria

Này HJ à khi nãy trên xe thì như mất hồn giờ lại tự cười như điên vậy .

Zeus

Phải đấy từ lúc bạn nữ kia vô tình đụng trúng ảnh.

Em nghĩ bạn đó đụng trúng dây thần kinh cười của ảnh rồi.

HJ
Tụi bây im được rồi tao chỉ là thấy bỗng nhiên tâm trạng tốt lên thôi.

Keria

Phải không đó , tâm trạng của mày như diều gặp gió lên xuống thất thường vậy.


HJ
Kệ đi , sắp trễ rồi đó đưa vali đây tao cầm cho mày lâu lắc quá.

Keria không khỏi ngạc nhiên , cái tên hằng ngày chả quan tâm đến ai nay lại cầm đồ hộ mình . Nhưng cũng phải đưa vội chỉ sợ hắn ta lại bực mình thì phiền lắm .

Lên máy bay , HJ ngồi nhìn ra cửa sổ . Máy bay dần cất cánh càng ngày càng xa khỏi mặt đất , anh thần cảm ơn chuyến đi này vì đã giúp anh cản thấy thật sự vui vẻ sau những chuyện trong quá khứ .

Rồi anh lại vô thức nhớ lại chuyện cũ .

Đó là mùa đông của 5 năm trước , lúc này tôi đang hẹn họ với một cô gái . Cô ấy là diễn viên mới vào nghề họ là bạn học chung trường . Tôi đã thích thầm em khoá dưới từ ngày còn đi học . Nhưng cô ấy lại không biết tôi là ai cả.

Sau đó tôi phải gác lại việc học để đi thi đấu . Hôm đó , tôi đã tỏ tình cô nhưng bị  từ chối . Cô ấy nói một người bỏ học chơi game như tôi sẽ không làm được gì. Lời nói tàn nhẫn như vậy nhưng tôi vẫn không thể nói bỏ là bỏ được tình cảm thuở niên thiếu .

Tôi vẫn giành cho cô một vị trí đặt biệt trong lòng . Sau này , khi đã nổi tiếng cô ấy lại tự tìm đến tôi , tán tỉnh tôi . HJ à mày lại rung động rồi có lẽ tôi nhớ lại quá khứ lại càng thích hơn . Nhưng tôi đâu biết người tôi từng thích giờ đã thay đổi rồi.

Cùng bạn gái đi dạo bên bờ hồ . Đây là lần đầu tiên hai người cùng nhau ngắm tuyết đầu mùa . Giây phút ấy tôi rất hạnh phúc . Rồi khi yêu nhau được 2 năm . Có một người đã phát hiện tôi và cô ấy đi biển cùng nhau , đi ngắm tuyết rơi qua những bài đăng trên Instagram.

Mọi người xôn xao , lao vào chửi cô ấy thậm tệ . Lúc này cô ấy đã bỏ tôi mà đi . Tự hỏi 3 năm yêu nhau vì vài dòng chữ có thể dễ dàng buôn bỏ vậy sao .

Em ấy có bao giờ thật sự yêu tôi không ?

HJ đã hỏi bản thân mình cả ngàn lần rồi . Đến ảnh con không biết câu trả lời . 3 năm bên nhau cô ấy luôn muốn công khai nhưng anh lo mạng xã hội sẽ chửi mắng , công kích cô ấy nên anh luôn từ chối và an ủi cô. Vì đang chiềm vào hạnh phúc anh đâu nhận ra ở đối phương chỉ là sự miễn cưỡng.

Cô ấy chỉ muốn công khia để được nhiều người biết đến hơn , để nổi tiếng hơn mà thôi . Nhưng khi bị phát hiện thì lại không chịu nổi áp lực từ cộng đồng mạng mà dứt khoát rời đi .

Anh thì đâu hay biết con người thật ấy mà luôn cho rằng do anh mà cô ấy mới bị chửi rủa nên luôn tự trách .

Sau đó , không may vì quá vội vàng qua đường nên cô ấy đã bị xe tông. Lúc này anh như chết lặng , còn chưa kịp níu kéo đã chẳng thể gặp lại nữa rồi .





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net