A Birthday Party

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nào.

Chúng ta có gì đây?

Một chiếc bàn gỗ thật dài, phủ khăn voan trắng đắt tiền. Những con dao và nĩa bạc sáng loáng sắc nhọn. Bộ sứ trắng với hoạ tiết nền nã mà ta yêu thích chỉ được dùng để tiếp đãi những vị khách đáng kính.

Hôm nay là tiệc sinh nhật ta. Ăn mừng ngày Chúa ban cho cái thể xác nhỏ bé một linh hồn bất tử và những nụ cười ban phúc lành khi ta đặt chân đến thế giới này.

Ta đã chuẩn bị rất nhiều thứ.

Ta ra lệnh cho người hầu giặt tất cả thảm trải cầu thang và lau sạch bóng nền nhà. Hãy nhìn dưới chân mà xem, một chiếc gương hoàn mĩ, phải không?

Nó phản chiếu lên ánh sáng trắng loang loáng đẹp đẽ, với những đường nét tinh tế được chạm khắc trên nền cẩm thạch mang màu sắc kiêu hãnh. Nó có thể nhìn thấy thấu tận trong tâm hồn mỗi người, cái xấu xa và bẩn thỉu được che giấu bằng vỏ bọc lộng lẫy hào nhoáng. Từ những góc kín kẽ nhất, từng chút, từng chút sẽ được lôi ra và phơi bày rạch ròi không chút đắn đo.

Hãy cùng khiêu vũ bằng cả tâm hồn và lắng tai nghe bản nhạc mà ta yêu thích nhất nào !

Chiếc đĩa nhạc quay chậm rãi. Từ chiếc ống xoè rộng hình bông hoa loa kèn phát ra những âm thanh đầy mê hoặc. Cơ thể ta run lên vì phấn khích.

Liệu rằng nếu ta nhảy múa bằng tất cả cuồng nhiệt và thích thú, thực hiện những động tác mà dù là người nghệ sĩ tài hoa nhất cũng chẳng thể nào bắt chước nổi, thì mọi người có bị ta mê hoặc như chính giai điệu kia đã mê hoặc ta?

Đôi chân ta bước những bước thật dài và uyển chuyển, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực nóng bỏng, tự mình ngân nga bản nhạc đầy cám dỗ đó.

Ta khép chặt hai mắt, đong đưa và lơ lẳng, tự mình tưởng tượng ra hình hài một thiếu nữ trong bộ dạ dầm quyến rũ đang lắc lư thân mình, để rồi đôi chân theo bản năng cứ tiếp tục đẩy đưa, đem ta lên từng bậc thang trải thảm nhung như những nấc tới thiên đường.

Đột ngột mở mắt, vào khoảnh khắc khi tay ta chạm phải tay vịn cầu thang làm bằng gỗ gụ.

Rất tốt !

Ta không phải lo lắng về bất cứ thứ bụi bẩn nào có thể xâm nhập vào cơ thể sạch sẽ của những vị khách quý và phá huỷ vẻ vốn có của chúng.

Ta lại tiếp tục băn khoăn không biết những khung hình mà ta vô cùng tự hào treo trang trọng ở hành lang và phòng khách có được lau chùi tỉ mỉ hay không? Ta rất muốn cho các vị khách đáng kính của ta chiêm ngưỡng những bức hình vô giá ấy.

Nhìn thật kĩ đi. Những con người hào nhoáng trong bộ lễ phục sang trọng.

Đây là hình trong buổi tiệc mừng ta chào đời.

Thật tuyệt phải không?

Những đường cong gợi cảm ẩn hiện, cả khuôn ngực trắng nõn đầy đặn của lũ đàn bà khiến loại đần độn nhất cũng có thể cương cứng. Cánh đàn ông lịch lãm, khoác lên mình những bộ cánh tuyệt vời nhất, đeo lớp mặt nạ nho nhã điềm đạm tán tỉnh những người phụ nữ xinh đẹp nhẹ dạ.

Bàn tay họ mới dài và thanh mảnh làm sao ! Không một nốt chai sần xấu xí. Những ngón tay thẳng tắp, nhẹ nhàng đỡ lấy đế ly rượu vang đỏ bằng tất cả cung cách cao quý của giới thượng lưu.

Mọi thứ đều hoàn hảo.

Nhưng đó chưa phải là tất cả. Hãy để ta dẫn dắt các ngươi tới từng khung hình một.

Tấm ảnh nhỏ hơn. Khi ta năm tuổi.

Hồi ấy ta rất thích nuôi chó. Các ngươi đâu biết ta khao khát được nuôi nấng và nô đùa cùng loài sinh vật đáng yêu ấy đến nhường nào. Và rồi, ngày đó cũng đến, cha đem Lune về sau một chuyến công tác nước ngoài dài ngày. Ta vui sướng, ôm ghì lấy cục thịt béo mập kia vào lòng.

Nó có một chiếc lưỡi dài và nóng.

Mỗi lần ta buồn, nó thường liếm vào mu bàn tay hay má như cố gắng an ủi ta. Cảm giác ẩm ướt và ấm áp lan toả trên từng tấc da thịt, khiến ta khát khao và thèm thuồng như một kẻ khốn cùng cần được cứu rỗi.

Sự cứu rỗi cho lòng ham muốn đến tột cùng.

Nó cũng có một bộ lông mềm mượt. Ta thường chải lông và tắm cho Lune mỗi ngày. Ta ước gì mình cũng có một bộ lông xù mềm đáng yêu như vậy. Cuộn tròn trong lớp bông ấm áp ấy như một con chó nhỏ thực sự. Vài tháng sau, điều ước đã trở thành sự thật.

Cạnh đó. Bức ảnh tham dự lễ Trưởng thành. Nhân vật chính của buổi lễ là những cô gái bằng tuổi ta.

Khi nhìn vào bức ảnh ấy, ta không nhớ rõ rằng ta có bị choáng ngợp bởi những bộ váy xúng xính và những đôi giày cao gót xinh xắn không, nhưng điều khiến ta ấn tượng nhất lại chính là cơ thể bọn họ. Ta ngưỡng mộ những cơ thể đầy đặn và xinh đẹp ấy - thứ mà ta không có. Trong khi họ bện tóc hoặc làm xoăn, với những chiếc nơ hay vương miện cài trên suối mơ vàng óng ả thì ta lại lạc lõng với bộ tóc đen buộc hờ ngang vai.

Nhưng cũng đừng lo lắng. Giờ thì ổn rồi.

Ta đã có một mái tóc hoàng gia ưng ý, và có thể thay đổi bất cứ lúc nào, chỉ trong tích tắc. Dù dài hay ngắn, dù buộc hay xoã, ta vẫn là người xinh đẹp nhất, tất nhiên, không chỉ với mình mái tóc. Phải cả cơ thể hoàn mĩ này nữa.

Ta đã tốn rất nhiều thời gian.

Ấy, đừng chạm vào ta. Làn da, sẽ hỏng mất.

Có phải các ngươi đang rất háo hức được chiêm ngưỡng khung ảnh tiếp theo không? Dù vốn ích kỉ và thích độc chiếm nhưng ta thực sự rất muốn các ngươi được nhìn thấy chàng thơ của ta, để các ngươi phải thèm thuồng và không ngừng buông lời khen ngợi, tụng ca.

Bên góc phải trên cùng. Thật đẹp phải không?

Mái tóc bạch kim chải gọn gàng, với đôi mắt xanh biếc và sâu thẳm, chàng đã chiếm giữ linh hồn ta. Đôi mắt chàng, ta chỉ muốn lấy ra, dùng một con dao sắc bén nhất, vẽ lên một đường thật nhẹ, đủ để hơi thở ta len lỏi vào đáy hồn bí ẩn đó.

Ta điên cuồng vùng vẫy trong tình yêu của chàng. Ta muốn giữ chàng bên cạnh bằng sự tôn sùng tuyệt đối và tình yêu mãnh liệt nồng đậm. Chàng tình nguyện trao cho ta tất cả. Ta cũng tình nguyện dành cho chàng tất cả những gì ta có. Nhưng khi cơ thể ta và chàng sắp hoà làm một, chàng lại kịch liệt muốn chạy trốn khỏi ta.

Ta không biết phải làm sao nữa? Ta quyết định giữ chàng ở lại, bằng tình yêu tha thiết và chân thành của mình. Cuối cùng chàng cũng không thể bỏ ta.

Dòng lưu chuyển trong cơ thể ta bắt đầu trở nên cuồng loạn.

Chà, sắp đến giờ rồi. Còn rất nhiều. Nhưng ta không chắc các ngươi có thể xem hết. Ồ, giờ ta mới phát hiện vẫn còn khung ảnh trống. Rất nhanh thôi, nó sẽ được lấp đầy.

Ta hình như đã đi quá xa rồi. Còn buổi tiệc. Ta phải trở lại và xem xem trong lúc ta không để ý, lũ bọ ngu ngốc có phá hỏng nó không?

Những bông hồng kim cương rực rỡ được cắm trong bình pha lê. Những ngọn lửa xanh đang nhảy múa trên nến thơm đủ sắc như đang chúc mừng ta. Chiếc đồng hồ gỗ xoan với con lắc đồng, được treo trang trọng trên bức tường sơn trắng toát.

Đôi mắt lúng liếng của chú cú mèo trên chiếc đồng hồ. Rất có hồn. Một tác phẩm nghệ thuật bằng toàn bộ sự tôn thờ và biết ơn đối với vị thánh lòng. Người đã ban phát sự sống và cứu rỗi cái chết cho con người. Nhưng lũ người kia lại không biết giá trị thực sự của món quà ấy, sử dụng nó một cách đáng ghê tởm và khinh bỉ.

Ta không thể chịu nổi sự sỉ nhục này thêm một phút nào. Ta nghe lời dạy của Chúa, cướp lại món quà đó, thanh tẩy khỏi những bàn tay nhơ nhuốc của lũ thấp kém đần độn. Ta đã làm rất tốt.

Và việc cuối cùng ta cần làm là tự thưởng cho mình một chiếc bánh sinh nhật ngon tuyệt cú mèo.

Ta đặt chiếc bánh một cách trang trọng trên chính giữa bàn tiệc.

Một chút màu tươi thì sao nhỉ?! Các ngươi đều thấy màu trắng quá đơn điệu, nó sẽ giết chết sự phấn khích trong cơ thể ta mất.

Thứ chất lỏng sóng sánh đựng trong những lọ kín và bảo quản cẩn thận, giờ mới lôi ra, phơi bày trước ánh sáng. Mùi vị nồng đậm bao phủ toàn bộ giác quan của ta. Nó rút hết không khí trong cơ thể ta, làm mờ mắt ta, làm ù tai ta, biến ta thành một con rối khao khát được chạm vào, được cảm nhận thứ chất lỏng màu đỏ ma mị đó.

Một màu đỏ đến chói mắt.

Nhưng như thế vẫn chưa đủ. Chưa đủ cuồng nhiệt và say mê ! Một cái gì đó... Một cái gì đó khiến những vị khách phải cảm thấy hài lòng tuyệt đối. Một thứ gia vị làm tê liệt tất cả các giác quan ! Một thứ gia vị khó ưa !

Nó nhanh chóng trở nên héo mòn và chuyển màu thâm sì vì buồn bã nếu ta không biết cách chiều chuộng.

Hãy đặt vào tủ kính, nơi có những viên đá mát lạnh và lấp lánh như pha lê, chúng sẽ buông bỏ mọi bản năng và trở về là một khối ngoan ngoãn trong cái im lặng đáng sợ, khi mà không có bất kì sự sống nào có thể chảy qua nữa.


Kính coong.

Chà, có vẻ những vị khách của ta đã đến.

Ta chắc chắn họ sẽ đem theo thứ gia vị tuyệt vời mà ta cần, dâng tặng ta trong nỗi sợ hãi và sự sùng bái tôn thờ đúng lúc đồng hồ điểm mười hai giờ.

Thời khắc Chúa ban cho ta linh hồn và đôi tay tài hoa có thể tái sinh tất cả...

End.

************************

"A birthday party" là sản phẩm được tạo ra từ chất xám và trí tưởng tượng của ScorOct, nghiêm cấm mọi hành vi sao chép, đạo nhái, bưng bê đi khắp nơi nhằm mục đích lợi nhuận và phi lợi nhuận. Nếu bạn đang đọc tác phẩm ở một web không phải là w.a.t.t.p.a.d, vui lòng trở về xem bản gốc đầy đủ theo link dẫn: https://my.w.tt/TWfhV3tiWO

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net