[ONESHOT] Điều Kì Diệu Đến Lần Thứ Hai [end], K | yulsic |

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cre: ssvn

Author : Giangrin167

Pairings : Yulsic

Rating : K

Category : hãy đọc rồi biết ^^

Disclaimer: thuộc về nhau

Note :....Một kẻ " tản cư" giờ đã quay trở lại! G thực sự xin lỗi vì đã rời đi quá lâu và để CDNT bị khóa ^^ Đó là tin buồn, tin tốt là 12/7 G thi xong! Nó sẽ kết thúc 1 quãng thời gian chết điêu đứng vì học =.=" Mọi thứ sẽ quay lại như nó đã bắt đầu, mở 1 topic mới và up tiếp cháp. Nhân tiện, G cũng sẽ gửi đến các rds đã luôn theo dõi fic 1 món quà nho nhỏ mà mình chuẩn bị trong suốt thời gian vắng bóng trên ssvn! * là gì thì bí mật * mà oneshot nhỏ này ko phải cái đó đâu nha

Cảm ơn tất cả những bạn đã theo dõi fic của G...và chân thành xin lỗi đến sự chậm trễ này!

Một sáng chủ nhật hiếm hoi vs oneshot nhỏ chứ ^^

Điều Kì Diệu Đến Lần Thứ Hai

*~*~ Phần 1 ~*~*

" Tách"...." tách"

Những giọt mưa đầu tiên hạ mình xuống bên ban công. Những giọt nước long lanh, nhỏ bé đầu tiên sẽ đánh dấu sự xuất hiện lớn của những cơn mưa rào mùa hạ. Lâu rồi không có mưa. Tiết trời lạnh và hanh khô khiến con người ta ngại cả thò tay ra khỏi túi áo. Có người nói mưa thật phiền phức. Cũng phải, khi mưa thì chẳng mấy ai đi ra đường. Nhưng nó lại có một cái vui riêng của nó...mưa để cho những kẻ hay suy tư như tôi có một góc riêng, một khoảng lặng, để rồi tôi tận hưởng nó như giây phút phiêu bồng cảm xúc.

Đôi khi...tôi nhớ về những chuyện đã cũ.

" Yuri! Cậu sẽ bị cảm đấy, mau vào trong lớp đi"

Một tiếng gọi quen thuộc vọng ra từ sau lưng tôi. Đó là của một người nhỏ bé nhưng có giọng hát tỉ lệ nghịch với chiều cao. Cậu ấy là Taeyeon, cùng lớp thanh nhạc với tôi.

Tôi không đáp, khẽ cười và tiếp tục để cho những hạt mưa đậu trên vai mình một cách vui vẻ.

" Cứ mỗi lần mưa đến là y như mất trí vậy!"

Câu ta đã hết kiên nhẫn và lóc nhóc đi ra khỏi lớp với vẻ mặt phụng phịu. Ôi...tôi thích cái sự trẻ con và trong sáng trên khuôn mặt cậu ấy. Mỗi tội...Taeyeon chẳng trong sáng như cái vẻ ngoài nai tơ chết người đó.

" Sao? Lại nhớ nữa? " - Cậu ấy đứng cạnh tôi, hỏi.

Coi kìa, môi cậu ấy dẩu ra, kết thúc câu hỏi bằng một tiếng thở dài. Rồi thì cậu ta cũng thừa biết tôi đang nghĩ cái gì trong đầu. Nhưng Tae vẫn hỏi để tìm một lối đi lịch sự vào tâm tưởng của tôi. Chẳng ai thích một kẻ đi guốc trong bụng mình cả, đặc biệt là tôi.

Nhìn những hạt mưa đang lăn trên đôi má trắng bóc của của cậu ấy, tôi biết cậu đang kiên nhẫn chờ đợi câu hỏi dù biết đáp án rồi. Sự lắng nghe và kiên nhẫn như vậy khiến tôi luôn thích Taeyeon, dù cậu có cố tỏ ra khó chịu đi nữa.

" Ừm...Tớ vẫn cứ nhớ về bạn ấy"

" Cậu là một kẻ si tình" - Taeyeon nhận định. Hẳn cậu ấy hài lòng với " nhận định" của mình lắm.

Tôi lại cười và không đáp. Thái độ của tôi hệt như đang nói chuyện với trẻ con. Tôi cố tình đấy. Taeyeon biết, cậu ta vịn tay lên ban công, đu người cho gần cao bằng tôi, rồi nói với vẻ mặt Tớ-đoán- có- sai- đâu đáng ghét.

" Sao? Một cô bạn cùng lớp năm cấp hai, tên là gì nhỉ? à, Jessica! Ngồi cùng bàn với cậu. Kết quả: cậu ôm ấp hình bóng của cô bạn đó cho đến khi lên đại học. Cậu đã luôn than thở rằng mình đã cố gắng vào học viện âm nhạc tốt nhất để có thể gặp lại Sica. Well~ cậu đánh giá cao năng lực của cô bạn đó đấy! Và giờ thì cậu đang học ở học viện tốt nhất, và kết thúc một năm rồi mà vẫn chưa thấy bóng dáng của cô bạn đó đâu!"

Cậu ta tuôn một tràng như kịch bản éo le về một chuyện tình đơn phương đau xót. Chẳng phải đến mức cậu ấy nói =.=

Chỉ là tôi chợt nhận ra mình thích con gái. Và bạn gái đó rất xinh nữa. Tôi tin tình yêu đầu là bất tử....Nghe có vẻ văn hoa và mơ mộng, nhưng theo cách nghĩ của tôi, tôi thấy nó đáng để gửi gắm hi vọng.

Nhờ cậu ấy mà tôi mới nỗ lực vào học viện này. Cũng từ đó tôi quyết tâm sẽ tìm cậu ...hay đợi cậu ở đây. Dù sao chúng tôi đã có một lời hứa hẹn.

" Nhất định chúng ta sẽ gặp lại tại Học viện Soshi "

Sica đã tuyên bố như vậy...Và tôi tin cậu ấy sẽ giữ đúng lời hứa.

Thấy tôi mìm cười ngô nghê như một kẻ đang đắm chìm trong mộng tưởng. Tae thấy rõ những khao khát, hi vọng trong ánh mắt tôi. Cậu chẳng nỡ dập tắt nó. Cậu đu người xuống, hạ giọng

" Rồi! Tớ sẽ kiên nhẫn chờ đợi với cậu. Taeyeon này cũng không thể bỏ rơi một kẻ ngốc như cậu được. Nhưng tớ muốn khi tốt nghiệp học viện, nếu cái cô bạn jessica của cậu còn chưa xuất hiện...thì hứa với tớ, rằng cậu sẽ hẹn hò với người khác!"

" Tớ hứa!" - Tôi chẳng ngần ngại.

Bởi một điều rất đơn giản...Tôi tin Sica sẽ giữ đúng lời hứa. Kể cả khi nó chỉ trên danh nghĩa tình bạn.

Một lời hứa trở thành ước nguyện.

Bởi có người đã ngốc nghếch yêu cô gái ấy.

Dù lời hứa hẹn đối với Sica chỉ là tình bạn.

Nhưng đối với Yul....nó là lời hẹn ước thiêng liêng và không thể nghiêm túc hơn!

______________

" Hội trưởng! Hội trưởng! Nguy rồi!"

Một nữ sinh tất tả chạy đến Taeyeon, miệng không ngừng gọi cậu ấy. Tôi cũng giật bắn mình. Làm cái gì mà giữa thanh thiên bạch nhật này cứ phải vội vã như ăn cướp thế? Tôi không nuốt nổi sự " nghiêm trọng hóa" mọi vấn đề của nữ sinh trường này. Bữa trước có con gián trong nhà vệ sinh thôi mà cũng " Hội trường! Hội trường! Có con quái vật trong toilet" =.=

Mọi chuyện lớn bé, tranh cãi hay có vấn đề gì cần giải quyết, nếu không muốn gây ảnh hưởng đến đội ngũ quản sinh trong trường, thì đều đổ lên hội trưởng và hội phó là hai chúng tôi. Nghe thì oai, nhưng thực chất chỉ là công việc dọn dẹp mớ rắc rối của sinh viên trong trường.

Taeyeon ngán ngẩm, nhưng cậu vẫn cố tươi cười và nhẹ nhàng hỏi:

" Sao nào? Em thở đi đã rồi hẵng báo cáo tình hình"

" Dạ...hộc...đám G7...hộc..lại...hộc...chặn đường nữ sinh để...hộc...bắt nạt...hộc...ạ"

Tôi tò mò:

" Chuyện đó xảy ra như cơm bữa ở trưởng rồi, quản sinh cũng bó tay với cái đám công chúa nhà giàu đấy. Em báo lên chúng tôi thì giải quyết được gì? "

:" hộc...dạ...vì cô gái tóc vàng đó...hộc..nạn nhân đó....cứ không ngừng gọi tên Yuri unine ạ.."

Tôi đánh rớt hộp sữa...Tóc vàng...gọi tên tôi...

"JESSICA!"

" hộc" ..." hộc"

Tôi lao xuống cầu thang vun vút. Sáu năm rồi! Tôi đã chờ sáu năm rồi! Đã quá đủ cho một lời hứa hẹn thành hiện thực!

Không còn động lực nào giúp bước chân tôi nhanh hơn. Mọi thứ hối hả và giục giã. Tôi đặt niềm tin vào nữ sinh mới vào trường đó. Tôi mong rằng đó sẽ là Sica! Không, phải nhất định là Sica!

Nếu không thì thật phí phạm hộp sữa tôi đánh rơi.

Không, ý tôi là, thật phí phạm sáu năm dài đằng đẵng~

" Từ từ thôi Yuri!" - Taeyeon thét lên.

Tôi giật mình dừng lại. Ồ cậu ấy đã cố hết sức để bắt kịp tôi. Chúng tôi đã chạy từ tầng ba xuống sân trường chỉ với hai mươi giây. Tôi không đếm, là Taeyeon đã ức chế thét lên khi tôi cứ cắm đầu chạy như mất trí.

" Hai mươi giây! Yuri unnie! Taeyeon unnie! Hai người thật đáng ...hộc..khâm phục"

Cô bé năm dưới cũng tất tả chạy theo chúng tôi. Và cô ấy cũng đếm số giây y như Taeyeon. Hợp đôi thật đấy, chính xác đến từng giây.

Taeyeon không có hứng thú với con trai...mà hình như tôi biết cô bé này. Tiffany - Du học sinh từ Mĩ, nổi tiếng với giọng hát trầm tốt nhất năm đầu. Thôi mặc kệ cái sự nghiệp đếm giây của hai người ấy. Tôi đã xác nhận được một đám nữ sinh đang tụ tập giữa sân trường.

Bước chân tôi bỗng nặng trĩu....có gì đó thật thôi thúc, nhưng cũng khiến tôi sợ sệt. Nếu đó không phải Sica...thì hai mươi giây vừa rồi sẽ trở thành hài kịch để Taeyeon chế giễu tôi cả tuần. Và cô bé khóa dưới kia cũng cho " yuri unnie" có vấn đề về đầu óc.

Lách mình khó khăn qua đám đông, đám nữ sinh cứ chen nhau lên trên để chứng kiên sự tình. Thật đúng là G7, bất cứ gì dính đến 7 cô nàng này là y như rằng có chuyện. Tôi tức tối quát lớn khi ngày càng bị đấy ra ngoài

" AISHHHH! TRÁNH RA! HỘI PHÓ ĐÂY! "

Lập tức Taeyeon cũng chạy đến chỗ tôi. Cô ấy cũng quát lớn:

" HỘI TRƯỞNG HỘI HỌC SINH KIM TAEYEON ĐÂY!"

...cái cách hô lên chức hiệu của mình thật lố bịch =.= Nhưng trong trường hợp này thì thật sự cần thiết! Xét cho cùng thì sau Hiệu trưởng, chúng tôi giữ quyền hạn lớn thứ hai trong trường học.

" Yuri...Taeyeon! là họ đấy..."

" Tránh ra...tránh ra không bị cấm túc bây giờ"

" Ôi chúa ơi, hai unnie đẹp quá!"

Đám đông lại càng ồn ào thêm khi có sự xuất hiện của chúng tôi. Cuối cùng Taeyeon ra lệnh:

" MỌI NGƯỜI TRÁNH QUA HAI BÊN!"

Tiếng nói của cậu ấy thật có sức ảnh hưởng. Lập tức đám nữ sinh dạt qua hai bên, mở ra một lối đi thoáng đãng vào " hiện trường vụ án".

....Tóc vàng. Tôi nhìn chăm chăm vào người con gái tóc vàng ấy. Chân như chôn tại chỗ. Mái tóc vàng ấy là đặc trưng của Sica!

Lập tức tôi như bị hút vào vẻ đẹp của cô ấy. Dáng người gầy và mảnh khảnh, làn da trắng bóc chẳng kém cạnh gì Taeyeon. Mũi của cô ấy thực sự rất nhỏ, nó rất đẹp! Trời ơi. Cô ấy đang nhìn tôi. Đôi mắt đấy mà là của con người sao? Nó tuyệt đẹp và sắc lạnh. Khuôn mặt nhỏ nhắn như thiên thần cùng mái tóc vàng hoe khiến cô ấy thực sự nổi bật ngay giữa trường nữ sinh nhiều hotgirl nhất thành phố Seoul này.

Sica của tôi đây sao! Thật không thể tin được...tôi không ngờ cô ấy sẽ xinh đẹp đến mức này. Trong khoảnh khắc. Tôi như bị thiêu đốt bởi cái nhìn lạnh băng ấy. Nói thế nào nhỉ. Hồn vía tôi đã bị đá cho lên chín tầng mây rồi. .Có hàng vạn bông hoa đang bừng nở trong trái tim tôi. Nó đập mãnh liệt. Tôi lúng túng....trong tích tắc, không khí như bị kiểm soát vậy bởi người con gái ấy, có vẻ nó rất lạnh và tức giận.

Tôi không trông mong bầu không khí gặp lại sẽ tồi tệ thế này...

Tôi chết lặng. Đầu óc tôi rối tung lên để lí giải ánh mắt của cô ấy. Đám nữ sinh xung quanh và cả đám G7 cũng chết lặng khi nhận được biểu hiện nghiêm trọng của tôi. Bầu không khí căng như dây đàn. Chỉ cần có một tiếng động là nó vụt đứt. Tôi nên làm gì? Đến và xách cổ đám G7 về cho quản sinh ư?....hay tôi sẽ chạy đến ôm chầm lấy Sica của tôi...

Không được...tôi vẫn chưa biết chắc đó có phải Sica hay không? Tôi có thể hỏi tên cô ấy? Thật không ổn...có thể cô ấy sẽ tức giận nếu tôi không nhận ra...

Mọi thứ nhập nhằng quá! Sáu năm chờ đợi để bây giờ đứng yên bất động.

Mày thật thảm hại, kwon yuri T__T

" G7! Theo tôi lên phòng hội đồng kỉ luật! Đám đông còn lại lập tức giải tán, nếu bất cứ ai còn đứng lại đây để gây mất trật tự bảo an ở sân trường, tôi sẽ cho đi lên luôn cùng G7!"

Taeyeon ra lệnh đanh thép. Hiếm khi cậu ấy mạnh tay trong khi xử lí G7. Bởi một lẽ rất đơn giản: Hyomin - trưởng nhóm G7 là bạn thân của sunny. Nhắc đến sunny thì có lẽ cậu ấy còn đứng trên đầu cả hiệu trưởg. Đó là con gái của của chủ tịch, vậy nên ban quản sinh và hai bọn tôi luôn tránh những thành phần bất hảo dính đến quen biết với Sunny.

Đám đông chẳng mấy chốc đã rã đám. G7 theo gót của Taeyeon về phòng hội đồng kỉ luật. Bấy giờ chỉ còn tôi và cô gái tóc vàng ấy.

Mặt đối mặt!

" Cậu không sao chứ?" Tôi lắp bắp hỏi, tiến tới giúp cô ấy nhặt đống giấy tờ rơi vãi trên sân trường.

Đó là vài giấy tờ về việc xin chuyển trường và đơn xin vào học, hồ sơ, lí lịch, thẻ học sinh, v...v. Hình như cô ấy đã được tuyển thẳng vào đây qua sự giới thiệu của ai đó.

Tôi cúi đầu

" Thật xin lỗi bạn! Những bạn nữ vừa rồi đã có hành vi không thân thiện, nhưng đó chỉ là số ít thôi, hội học sinh sẽ bảo vệ bạn nên bạn không phải lo lắng."

Nói xong, tôi nở một nụ cười trấn an cô ấy. Nhìn cô ấy có vẻ tức giận hơn là sợ sệt....tôi có nên gọi cô ấy là Sica không? Chưa kịp nói gì thêm, bỗng giọng nói cao và nhẹ nhàng cất lên:

" Cảm ơn bạn...bạn có biết Kwon Yuri không?"

" Kwon..Yuri? " - Ôi...đúng là Jessica rồi! Cậu ấy không hề nhận ra tôi. Tôi không khỏi ngạc nhiên và xen lẫn thất vọng.

Cậu ấy ôm đống giấy tờ và chỉnh lại quai cặp, khẽ gật đầu và nói tiếp

" ...ừm, mình chuyển đến đây để tìm cậu ấy...Vừa nghe qua...hình như cậu trong hội học sinh, chắc hẳn cậu biết thông tin về các sinh viên trong trường."

Lần này thì tôi chắc chắn đó là Sica rồi! ...Nước mắt tôi chỉ trực trào...cậu ấy đã chuyển đến đây để tìm tôi! Đây đúng là sự thật...nó không còn là giấc mơ tôi tạo ra cùng với những cơn mưa nữa. Tôi sẽ không còn phải lặng ngắm mưa để rồi nhớ cậu nữa. Ngày tháng chờ đợi cũng đã kết thúc rồi.

Bây giờ Sica đang đứng trước mặt tôi...Và tôi thề sẽ không để cậu ấy vụt mất khỏi tầm tay mình nữa.

Khi đã an tâm về việc xác nhận sica sẽ học tại đây cho đến khi tốt nghiệp. Tôi chợt nảy ra một ý định. Không việc gì phải nóng vội cả, tôi sẽ từ từ để cô ấy nhận ra tôi chính là Yuri. Với vị thế là hội phó hội học sinh, tôi sẽ kiếm cớ giúp đỡ cô ấy để có thể thân thiết với sica như xưa...và giúp cô ấy tìm " kwon yuri" của mình......

Hẳn khi tôi không phải là chính tôi, tôi có thể nghe những lời tâm sự mà sica nghĩ về tôi. Tôi vẫn luôn đinh ninh, cô ấy đối với tôi là tình bạn hay tình yêu.

Cuộc gặp gỡ sau 6 năm xa cách đã bắt đầu bằng một lời nói dối

" Mình biết! Hiện Kwon Yuri xin nghỉ phép để cùng gia đình đi nghỉ mát ở hawai. Khoảng một tuần sau cậu ấy sẽ về"

Tôi thấy trong mắt cậu ấy sáng lên những gam màu ấm nóng. Nó không còn chỗ cho sự tức giận vừa rồi...Thật tuyệt...cậu ấy thật sự muốn gặp lại tôi. Tôi kéo Sica lại gần rồi ôm cậu ấy một cách lịch sự như thể hiện lời hứa hẹn sẽ giúp đỡ cậu ấy trong ngôi trường phức tạp này.

" cậu không phải lo! Mình sẽ giúp cậu tìm Kwon Yuri"

Sica rời khỏi cái ôm và cúi đầu cảm ơn tôi. Cô ấy thật sự rất đáng yêu, thẳng thắn nhưng cũng đầy ngượng ngùng ^^

Liệu trong một tuần...tôi có thể nói tiếng yêu sau những năm tháng âm thầm giành tình cảm cho cậu ấy.

____________

Hai ngày sau....

Sang năm hai, chúng tôi bắt đầu với những khóa học dày đặc trên trường, vậy nên đa số các sinh viên năm hai ở lại kí túc xá của học viện Soshi. Tôi đã xin phép Taeyeon đăng kí cho phòng tôi sẽ có Jessica nữa. Cậu ấy còn ham hố đăng kí cả cho cô bé Tiffany khóa dưới cùng chung phòng. Với lý do rất đơn giản là

" Tớ nghĩ em ấy muốn học hỏi nên đăng kí chung phòng luôn để tiện chỉ giáo"

Hay thật. Cái lý do cậu ấy đưa ra lúc nào cũng không thể hợp lý hơn. Tôi cũng đã cố gắng bịt miệng Tae và Tiff không được gọi tôi là Yuri khi ở dorm. Ngẫu nhiên tôi đổi tên thành Juri - phát âm có đôi chút khác, dù sao cũng không thể để lộ thân phận của mình được

" Sica! cậu đang làm gì vậy? " Tôi chạy vào nhà bếp, vòng tay qua eo cậu ấy thân mật.

Sica chẳng ngại những sự đụng chạm thế này. Chúng tôi đã trở nên thân thiết hơn sau ngày đầu gặp mặt. Thực chất cậu ấy rất dễ gần và vui tính. Chỉ là cậu ấy ngại giao tiếp với người lạ mà thôi. Tôi hiểu rõ sica baby của mình thế nào mà, vậy nên tôi biết cách tiếp cận cậu ấy tốt nhất.

" A...Juri..Mình đang nấu bữa sáng"

Tay tôi vẫn để trên eo cậu ấy. Sica vừa gội đầu xong. Đúng vậy, mùi oải hương thoảng qua và mái tóc tơ mềm của cậu ấy hệt như của e bé vậy. Tôi tì cằm lên vai cậu ấy trêu trọc:

" Nấu nhanh lên nhé, sắp đến giờ vào lớp rồi!...cậu còn chưa cả thay đồng phục đâu đấy"

Giờ thì bàn tay tôi đang lướt trên đùi của Sica, cậu ấy rùng mình rồi huých cho tôi một cú.

" Yah! Mình cho cậu nhịn luôn bây giờ"

Tôi lại cười khúc khích và lấy vài chiếc đĩa ra khỏi chạn. Tôi có thể thấy mặt cậu ấy đang đỏ lên. Thật đáng yêu chết đi được! Những ngày đầu tiên bắt đầu chung phòng với sica hệt như một giấc mơ đối với tôi..

Chưa kể đến vì cùng là nữ sinh...nên cậu ấy thường không mặc quần và lượn lờ mở rèm khắp dorm vào buổi sáng. Mỗi khi thế, làn da trắng hồng của cậu ấy lộ ra rất nhiều...nó khiến cả căn phòng sáng lên, hệt như có một thiên thần ở trong đó. Mỗi lúc như thê, mũi tôi lại chảy máu cam.

Sáng hôm ấy, taeyeon, Tiffany...và cả tôi nữa cứ liên tục xin ra khỏi lớp để vào toilet

....6 năm rồi, hình như cậu ấy vẫn chưa học nấu được món ăn gì cả..

_________

Bốn ngày sau.

Cơn mưa rào tươi mát đến trên học viện soshi, tôi nhớ rằng Yuri rất thích mưa. Điều trùng hợp là Juri cũng thế. Không hiểu sao khi ở bên cạnh Juri, tôi có thể cảm nhận được sự gần gũi và thân thiết của cậu ấy.

Cậu ấy rất tốt bụng!

Tên ngốc ấy hay giắt tôi đi thăm mọi ngóc ngách khuôn viên trong trường. Thi thoảng cậu ấy kể những câu chuyện về những ngày thơ bé. Cậu ấy nói cậu ấy rất thân với một cô bạn năm cấp hai. Mỗi khi nói về cô bạn đó, ánh mắt cậu ấy lại nhìn tôi chăm chú, rồi Juri khẽ nghiêng đầu, đưa một tay lên chống cằm rồi cười khúc khích.

Cậu ấy có cái mũi rất đẹp. Nó như một tác phẩm điêu khắc hoàn hảo nhất mà tôi từng được thấy. Một đường nét hoàn hảo trên khuôn mặt sắc sảo của cậu ấy.

Juri hay cười và chọc ghẹo tôi. Cậu ấy thân thiện với các bạn nữ sinh khác trong trường, và mọi người hình như rất yêu quý cậu ấy. Nhưng tôi vẫn cảm nhận được sự đối xử đặc biệt mà Juri dành riêng cho tôi. Một sinh viên mới chuyển vào hẳn phải được hướng dẫn tận tình hơn rồi. Đâu đó trong tôi...thích lòng tốt của cậu xuất phát từ một lý do khác..

_________

Sáu ngày sau.

" Yuri~..Sica và cậu trở nên thân tiết đến chóng mặt!" - Taeyeon ngáp, vừa đưa tay lên che miệng, cậu vừa điền những nốt nhạc vào dòng kẻ.

" Sao nào, cậu ghen tị với tớ sao?" - Tôi vênh mặt

Cậy ấy lắc đầu quầy quậy

" Chẳng dám đâu! Nếu tớ ở chung phòng với một người mình yêu thầm 6 năm, tớ thế sẽ sơ múi được gì đó. Không ngờ cậu chỉ ôm cô ấy, kể cả khi hai người ngủ chung."

Tôi ngước lên trần phòng học, nhún vai chấp nhận. Tôi còn trẻ mà, cái chuyện " đó đó" sao lại phải vội. Mà cái chuyện "đó đó" đâu phải muốn là được. Cậu ta làm như sơ múi nó dễ lắm ấy. Và nhất là tình cảm trong sáng tôi dành cho Sica là hoàn toàn tinh khôi. Làm gì có chỗ cho những con sói len lỏi vào tâm tưởng của tôi được. Tôi bụm miệng cười:

" Bọn tớ trong sáng lắm. Dù sao tớ cũng chưa dám chắc sica có thích con gái hay không..nên tớ không thể tùy tiện được! Còn nữa, nếu tớ có làm gì cô ấy khác nào cô ấy sẽ phản bội khi Kwon yuri đi hawai về "

Taeyeon bật cười:

" Đúng rồi! tớ quên mất. Cậu là Juri, chỉ có Kwon Yuri mới dc " mi" Sica baby của cậu"

" Xì! Còn cậu với bé Tiff của cậu ấy. Cậu đã và đang làm đen tối ngành sư phạm" - tôi cười gian manh

" Tớ có làm gì đâu, tớ là một giáo viên thanh nhạc tốt đấy chứ!" - Cậu ấy đơ ra. Coi cái bộ mặt ngơ ngơ kìa. Vậy thì đúng là cậu ấy chỉ dạy thanh nhạc cho cô bé rồi. Thật không tin được...cậu ta không có ý đồ đen tối với Tiff.

Người ta thường nói...Tình yêu trong sáng không có chỗ cho những ý đồ đen tối

Taeyeon bỗng hỏi:

"Mai là thời khắc để cậu nói ra thân phận thật rồi đấy"

" ừm...tớ cũng biết tình cảm mà Sica dành cho mình rồi. Tớ đã im lặng khi bọn tớ phải xa nhau 6 năm trước...Nhưng giờ tớ sẽ nói ra hết tình cảm của mình."

Taeyeon gật gù, cậu viết tiếp những nốt nhạc còn trống vào phần cuối cùng. Kết thúc là một dấu thăng...

" Điều kì diệu thường chỉ đến một lần....Nhưng nó đã đến lần thứ hai. Vì cậu đấy Yuri!"

Chúng tôi cùng mỉm cười và ngoài trời mưa rơi nhẹ tí tách.

__________

Cuồi tuần, các sinh viên nội trú về nhà thăm gia đình, đến đầu tuần họ lại lên trường. Vậy nên ngày chủ nhật trên học viện thường im ắng đến kì diệu. Bầu trời cao và xanh trong. Cả ngày hôm qua trời đã mưa để rửa sạch nền trời. Tiếng chim hót rả rích bên những cành cây. Gần giữa sân trường rộng còn có đám bồ câu từ đâu bay đến. chúng vẫn thường đến đây như một thói quen khi học viện vắng người.

Yuri đã đi đâu từ mờ sáng. Cô để laị một mẩu giấy nhỏ ở phòng khách. Khi Sica thức dậy, cô đã đọc mẩu giấy nhỏ đó trong sự yên ắng. Ngay hôm nay Taeyeon và Tiff cũng về gia đình, vậy nên cả

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net