(ONESHOT) Có thương xin đừng để đó!! - KojiYuu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những điều vô tình trong cuộc sống đôi khi mang đến những bất ngờ.Với tôi,bất ngờ lớn nhất và tuyệt vời nhất chính là Yuuchan.


Trước khi gặp Yuuchan,trong đầu tôi luôn có tư tưởng nếu yêu,nếu thích thì phải tôn trọng sự riêng tư của nhau,vì chúng ta yêu mến ai đó là vì chính con người họ nên không cần phải gượng ép,tìm được nhau đã là điều hạnh phúc rồi,nếu là của nhau thì sẽ thuộc về nhau thôi.Trước đây,tôi từng nghĩ thế.Mấy chàng bạn trai trước của tôi cũng cho như thế là phải,là đúng,thế nên hầu hết những cuộc tình của tôi thời còn đi học đến khi vào Đại học đề rất thỏa mái,rất ít khi ràng buộc.Đến lúc chia tay cũng không cảm thấy quá đau khổ vì cho rằng chẳng qua không hợp nhau,rằng quảng đường đi chung chỉ đến đấy thôi,lúc bên nhau hạnh phúc là đủ rồi.


Yuuchan là người đảo lộn tất cả.Từ khi gặp cậu ấy,tôi mới biết cảm giác khắc khỏi khi nhìn một người từ xa,muốn chạm tay vào mà lại sợ sẽ làm hỏng tất cả.Từ khi gặp Yuuchan,tôi mới biết cảm giác bồn chồn khi nhìn Yuuchan trò chuyện với ai đó thiêu đốt đến mức nào.Từ khi gặp Yuuchan,lần đầu tiên tôi có ý nghĩ muốn ai đó là của riêng mình.


Yuuchan nhỏ bé,nhưng không yếu đuối.Không cần tôi bảo vệ ,nhưng lại qua s ngây ngô để biết được nguy hiểm rình rập ngoài kia khinh khủng đến thế nào.Yuuchan mang đến cho tôi cảm giác bất an,chỉ cần không chú ý một giây phút là sẽ vuột mất.Không khi nào ánh mắt tôi ngừng tìm kiếm,cánh tôi ngừng vươn đến để ôm lấy,để bảo vệ ,đến trấn an cậu ấy cả.Những cảm xúc hỗn loạn cứ thế ào ạt đến,kiến tôi thấy bản thấy mình thật tệ hại vì đã đi ngược lại những gì mình tin tưởng.Tôi ghét khi mình cứ bận tâm bỏi mấy những cử chỉ nhỏ của cậu ấy,để rồi không ngừng tưởng khi nghĩ ấy chỉ dành cho mình.Tôi ghét khi mình cứ theo phản xạ mà lưu tâm đến Yuuchan những lúc đứng trước công chúng,để rồi dôi khi chính bản thân trở thành trò cười.Tôi ghét cảm giác khó chịu khi ai đó chạm vào bờ vai nhỏ hay bất cứ nơi nào trên cơ thể của Yuuchan dù chỉ là vô thức,để rồi vô cứ mặt nằng mày nhẹ với người đó.Tôi ghét khi cơ thể như tan chảy khi áp môi mình lên cánh môi ngon của Yuuchan,khi cậu giấu mặt vào ngực tôi,rối rít gật đầu trước câu ngỏ lời.


Yêu cậu,tôi tự thay đổi mình,dù những thay đổi ấy đôi khi khiến tôi rất khó chịu.Tôi ích kỉ hơn trước,hay làm trò ngu xuẩn hơn trước,chăm sóc cho một người nhiều hơn trước,chỉ chú ý đến một người càng lúc càng nhiều..Nhưng hơn hết,suy nghĩ của tôi cũng thay đổi không ít.Có những người qua đời tôi,để lại không ít đắng cay mà cũng lắm ngọt ngào,nhưng khi nhận ra họ,tôi không nắm lấy ,mà chỉ lơi lỏng bước cạnh bên,đến khi nhìn lại,mỗi người đã bước đi mỗi ngã,lại tự nhủ mình kiên nhẫn chờ đợi sẽ lại tìm về với nhau.

Thời gian vốn dĩ vô tình,dù có đứng chờ lại,đến khi gặp lại,cảm xúc cũng chỉ còn là một cái gì đó mờ ảo,cũ kĩ của một thời và thậm chí quên đi rằng đã từng hẹn sẽ chờ đợi nhau.


Tôi không muốn tình cảm của mình đối với cậu người con gái đó trở nên như vậy.tôi muốn được vũng chải cầm tay cậu,cũng nhau bước đi trên đường đời.yêu cậu,tôi không muốn chờ đợi,mà muốn giữ chặt lấy bên mình chừng nào có thể.


Yêu một người là mong cho người ấy hạnh phúc,nhưng nếu chính bản thân là người mang đến hạnh phúc cho người mình yêu thì càng tuyệt vời hơn.Cảm giác cậu nhẹ rúc vào lòng tôi,gật gật đầu đáp lại lời ngỏ muốn được cậu của tôi,thật chẳng có từ nào diễn tả được.


Chuyện tình cảm là dành cho hai người,nhưng cuộc sống là dành cho vạn người.Nếu ngày ấy tôi đứng lại chờ một điều kì diệu nào đó mang cậu đến bên cạnh tôi và chúng tôi sẽ được bên nhau mãi mãi,chắc chắn tôi sẽ mất cậu,vì một người chậm chân,sẽ có người khác thay thế vào.


Cho nên,có thương nhau,xin đừng để đó.


END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net