[CuViet]Cảm ơn cậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thể loại:Boylove,1x1,trong sáng,angst,ngược tâm,ngọt,HE
Cp:Cuba x Vietnam
Xuất hiện thêm:Chris(OC)
Xưng hô:
- Cuba=anh
- Vietnam=cậu
- Chris=hắn
___________________________________________
Ai ai cũng biết,Cuba và Vietnam là một đôi bạn thân thiết,có thể nói là một bộ đôi hoàn hảo.Anh với cậu thân và hiểu nhau nhất trong khối xã hội chủ nghĩa,thậm chí là họ rất hiếm khi cãi nhau.Nhưng suy cho cùng,đó cũng chỉ là bể nổi của tảng băng chìm,đằng sau đó là một vấn đề khá phức tạp.Hễ anh nói chuyện với Vietnam hay nếu người khác nhắc đến cậu thì mặt anh đỏ bằng.Với Vietnam,cậu lại lo lắng,hoài nghi đủ kiểu,nghĩ rằng anh bị cảm nóng hay ốm sốt gì.Còn với những người khác,đặc biệt là các hủ nữ thấy vậy đều lại có suy nghĩ là anh đã thích cậu.Và đúng là như vậy,bằng một cách nào đó anh đã phải lòng cậu.Nhưng còn một vấn đề nan giải hơn nữa,anh lại sợ rằng Vietnam sẽ không chấp nhận thứ tình cảm của anh,sẽ chỉ coi anh là bạn và hờn ghét anh,cùng với đó,cậu cũng sẽ yêu một người khác.Và đúng là như vậy,Vietnam đã thầm thích và đến với Chris.Mặc dù khá đau lòng,nhưng Cuba vẫn chúc phúc cho cậu và mong Chris sẽ đủ tốt để làm người yêu cậu.Dù gì anh với cậu cũng là bạn bè mà...
Nhưng đáng tiếc thay,kể từ khi yêu Chris,Vietnam lại không được hạnh phúc như Cuba mong muốn.Hắn tuy khá đẹp trai và giàu có,nhưng lại không có chính kiến,không bao giờ đứng ra bảo vệ mỗi khi cậu bị bắt nạt hay nói xấu.Không những vậy,hắn còn vô tâm,hắn luôn tưởng cậu mạnh mẽ mà không quan tâm đến việc cậu buồn vì chuyện gì,mỗi lúc cậu giận dỗi,hắn lại không dỗ dành,chỉ nghĩ cậu trẻ con,ương ngạnh.Mỗi lúc như vậy,Vietnam cảm thấy khá tủi thân và lạc lõng,cứ như bản thân cậu chỉ đang ở với một cái bóng,cứ như cậu đã yêu sai người vậy,...
9 tháng sau
Hôm ấy là một ngày rất tệ,Vietnam chạy đến nhà Cuba nhưng không phải với bộ dạng vui vẻ,lạc quan thường thấy.Mà thay vào đó,là một vẻ mặt trầm ngâm đầy bi quan,Cuba thấy vậy vừa xót vừa ngờ,anh ôm lấy cậu hỏi:
- Đã có chuyện gì với cậu vậy?
- C-Chris bỏ tớ rồi...

Câu nói đó làm Cuba đau thót tim,không ngờ tên bạn trai mà Vietnam rất đỗi yêu thương lại có thể tệ đến mức này.Anh uất ức lắm,uất ức vì hắn đã nhiều lần làm cậu đau,uất ức vì hắn ko thay đổi và lừa dối cậu.Nhưng khi thấy Vietnam ở trong lòng mình khóc nức nở như vậy,Cuba bình tĩnh lại,nhìn vào cậu rồi dịu dàng nói:
- Vietnam à,tớ biết là cậu đang rất buồn,nhưng tớ nghĩ cậu không nên khóc vì một người tệ hại như hắn.
- N-nhưng tớ yêu Chris lắm...hức...sao mà tớ không khóc được!
- Bộ cậu không thấy hắn làm tổn thương cậu bao nhiêu lần sao?Bình thường cậu hay bảo là không nên tiếc những người bội tình cơ mà?Nói phải đi đôi với làm chứ.
Vietnam nghe vậy cũng thức tỉnh,Cuba nói cũng đúng thật,trước khi yêu tên tra nam kia,cậu hay nói không với chuyện nhớ thương những kẻ bội tình,không chung thủy.Cậu nín dần,nhìn vào Cuba mà mỉm cười:
- Cảm ơn cậu,Cuba!
- K-không có gì đâu...
Khuôn mặt anh lại đỏ bừng lần nữa,cũng tại cậu cười duyên và giọng cậu ngọt ngào quá mà!Vốn dĩ,nụ cười hồn nhiên lẫn giọng nói ấm áp,dễ nghe của cậu đã gợi dẫn anh đến thứ tình cảm này.Nụ cười của cậu với anh có vẻ khác hẳn so với của người khác,nó đáng yêu,tươi tắn một cách lạ thường.Mỗi lúc anh nhìn vào nó,con tim anh đập nhanh gấp đôi bình thường,tay anh cũng đổ ra mồ hôi.Còn Vietnam,con tim cậu đập nhanh,mặt cậu đỏ bừng,mồ hôi từ tay cậu cũng đổ ra,mắt cậu cũng nhìn anh đắm đuối.Trong tâm trí lẫn con tim cậu giờ không còn là Chris nữa,mà là giọng nói trầm lẫn sự ôn nhu,ấm áp của người trước mặt.Sau một hồi nhìn anh mê mẩn cậu cũng bị Cuba phát hiện,cậu rùng mình,anh thì xoa đầu người trước mặt.Phải nói là cái cảm giác được người mình thích cưng nựng như vậy cũng khá sướng,và với Vietnam cũng không phải ngoại lệ.Cảm giác được làm bé mèo con trong lòng một người xứng đáng cứ như đang ở thiên đàng vậy.Nhưng Vietnam lại nhớ ra,là cậu với anh chưa tỏ tình,cậu phồng mồm:
- Nè nè,cậu vượt ngưỡng quá rồi đó!
- Thì sao?
- Chúng ta mới là bạn bè thôi đó!
Thay vì buồn vì câu nói có vẻ "phũ phàng" của cậu,Cuba hỏi:
- Thế cậu có muốn làm người yêu tớ không?
- C...có..._Vietnam ngại ngùng đáp.
Cuba mừng thầm,cuối cùng anh cũng ko phải đơn phương day dứt nữa,thay vào đó,cậu đã thuộc về anh rồi.Vietnam thấy vậy cũng hôn lên má anh một cái,anh cũng vén tóc cậu sang bên rồi hôn lên trán cậu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net