oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có những chuyện mãi mãi vẫn chỉ là có lẽ.

Trương Cực và Tả Hàng gần như là lớn lên cùng nhau, cùng nhau luyện tập, cùng nhau xuất đạo. Các chuyện lớn trong đời đại khái đều là cùng nhau trải qua.

Mọi người nhận ra, đối với Trương Cực, Tả Hàng luôn rất khác. Khi ăn, Trương Cực sẽ không nhịn được mà quan tâm Tả Hàng nhiều hơn một chút. Khi đi chơi, Trương Cực sẽ không nhịn được mà quay người nhìn lại xác nhận Tả Hàng luôn ở sau mình rồi sau đó đi chầm chậm lại để song song với vị anh trai hơn cậu một tuổi. Khi chơi trò chơi, nếu phải chọn một ai đó Trương Cực sẽ không nhịn được mà chọn Tả Hàng. Mọi điều Trương Cực đều ưu tiên Tả Hàng hơn hết.

Hôm nay lại là một ngày như vậy.

Trương Cực vừa tới công ty liền quay ra đằng sau tìm bóng dáng quen thuộc.

" Tả Hàng, em đi lấy đồ xuống, đợi em."

Tả Hàng giơ tay ra hiệu OK rồi tiếp tục nhìn xuống điện thoại. Chu Chí Hâm vừa gửi lịch trình gấp của ngày hôm nay làm Trương Cực và Tả Hàng vốn đang nằm dài ở nhà phải thức dậy đi đến công ty.

Một lúc sau Trương Cực đi xuống kèm theo một túi đồ ăn nhỏ " Em vừa ghé phòng lấy đó" cùng với vẻ mặt mau khen em đi hướng tới Tả Hàng.

" Cực ca của chúng ta là giỏi nhất. Giờ thì đi thôi di chuyển đến chỗ quay hình sớm thôi mấy người bọn họ sẽ tới sau. Chúng ta không cần đợi." Tả Hàng vừa nói vừa định vươn tay đeo cặp xách của mình lên thì Trương Cực đứng phía sau đã đưa tay ra đỡ lấy.

" Để em làm cho." Tả Hàng liền nhún vai để lại cặp xách cho Trương Cực.

Hai đứa trẻ sóng vai vừa đi vừa nói không chút ngừng nghỉ.

Buổi phỏng vấn hôm nay vốn dĩ là lịch trình của ngày mai nhưng do một vài lý do bất khả kháng phải đẩy lên sớm hơn dự kiến.

Sau khi makeup xong, Tả Hàng và Trương Cực ngồi ra một góc đợi đồng đội tới. Trương Cực ngồi im được một lúc lại bắt đầu quay ra lôi kéo Tả Hàng nói chuyện.

" Tiểu Tả nhà chúng ta hôm nay đáng yêu quá à!" Không ngoài dự đoán Tả Hàng liền ngẩng mặt lên liếc nhóc con thèm đòn kia.

" Em ngứa người à? Rảnh quá thì đọc kịch bản đi."

" Aiza chỉ là list các câu hỏi thôi mà không cần khẩn trương như vậy. Những câu hỏi này chúng ta trả lời còn ít sao? Quay qua đây chơi với em đi." Không từ bỏ kế hoạch Trương Cực vẫn quyết tâm lôi kéo.

" Chơi game của em đi đừng làm phiền anh." Tả Hàng một lần nữa cự tuyệt.

" Aiza game sao thú vị bằng nói chuyện với anh chứ. Để ý em đi mà." Trương Cực tiếp tục mè nheo, lắc qua lắc lại Tả Hàng.

" Được rồi được rồi dừng lại."

" Anh nói xem sao anh lại đáng yêu vậy nhỉ?"

" Thèm đòn thì nói một câu." Tả Hàng nghiêng người né ra khỏi vòng tay ai kia đang định ôm lấy mình.

" Em nghĩ đi nghĩ lại rất nhiều rồi. Em luôn có cảm giác anh là em bé dù anh là anh hai. Haiz trách em rồi." Trương Cực bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ.

" Anh là " nhị ca" của mọi người còn em là " nhị ca" của anh, đáp án này vừa ý em chưa? Đi ra cho anh đọc kịch bản." Tả Hàng nở nụ cười thương mại kèm thêm hai tiếng cười nhạt " ha ha" rồi lập tức mặt lạnh đẩy Trương Cực ra đằng khác, còn bản thân thì tiếp tục công việc.

Chưa kịp mè nheo tiếp thì mọi người đã đến và chuẩn bị đi ra quay. Trương Cực liền bĩu môi lầm bầm vừa quay lưng đi vừa nói " anh lại chê em rồi" mà không để ý ai đó đã sớm cười nhẹ.

Buổi phỏng vấn diễn ra nhanh chóng. Sau khi tan làm, mấy đứa nhóc liền rủ nhau đi ăn. Một hồi tranh cãi nảy lửa xem chọn lẩu hay nướng.

" Chúng ta vừa ăn nướng vào hai ngày trước thôi đấy. Lẩu đi."

" Không không không anh không muốn."

" Biểu quyết đi cãi nhau làm gì cho mất thời gian vậy."

" Em chọn lẩu."

" Nướng nhen"

" Chọn lẩu điiiii"

" Lẩu nha." Trương Cực một tay nghịch con thỏ trên áo Tả Hàng vừa nêu ý kiến.

" Nướng đi." Tả Hàng đập tay Trương Cực rời tay khỏi áo mình.

" Đa số thắng thiểu số chúng ta..." Tô Tân Hạo chưa kịp nói thì Trương Cực liền giơ tay đổi ý.

" À không lại đi tớ chọn nướng."

" Ểy Trương Cực cái gì vậy???" Đầu tiểu Soái hiện một loạt dấu hỏi chấm.

" Tả Hàng thích ăn nướng nên tớ chọn nướng. Đa số thắng thiểu số đi nướng đi." Trương Cực nhún vai vẻ mình không biết gì hết, một tay vẫn tiếp tục chọc ghẹo con thỏ của Tả Hàng.

" Lời Tả Hàng là thánh chỉ của Trương Cực mà bỏ đi không đấu lại đâu." Chu Chí Hâm vỗ vai Tô Tân Hạo rồi cười khẩy một tiếng.

Tả Hàng cúi đầu chơi điện thoại vẻ không quan tâm thế giới ra sao nhưng khóe miệng sớm đã nhếch lên, không kiếm chế nổi.

Trong bàn ăn, Tô Tân Hạo chợt nãy ra ý nghĩ " Thật hay thách không? Nếu không hoàn thành thì trả tiền bữa ăn."

" Anh chơi không?" Trương Cực đang bật nắp lon nước đưa Tả Hàng liền quay ra hỏi.

" Đại ca, cậu có thể có chút chính kiến được không?" Tô Tân Hạo có chút cạn lời.

" Còn lạ gì em ấy sao kệ đi." Dư Vũ Hàm ha hả rồi đặt chai nước lên trên bàn.

Tả Hàng vẫn tiếp tục ngồi ăn và may mắn là người mở bát.

" Á à Tả Hàng, buông đũa xuống nhìn vô đây nào." Dư Vũ Hàm hào hứng đứng dậy.

" Thật đi" Tả Hàng tùy tiện nói, tay còn lại nhận tờ giấy Trương Cực đưa lau tay.

" Nếu Trương Cực là con gái cậu sẽ yêu Trương Cực chứ?" Dư Vũ Hàm cười tinh quái nhìn qua nhìn lại.

Tả Hàng hơi cau mày ngước lên nhìn Dư Vũ Hàm. Trương Cực bên cạnh dừng lại điệu cười ngả ngớn, khuôn mặt bỗng chốc nghiêm túc đến lạ.

" Tả ca đỏ tai rồi kìa." Chu Chí Hâm cười cợt ngả nghiêng.

Tả Hàng không nói gì rút từ trong ví ra cái thẻ ngân hàng.

" Không trả lời."

" Ô cảm ơn Tả ca. Thu hoạch ngoài dự đoán." Dư Vũ Hàm nhận lấy thẻ ngân hàng rồi ra hiệu cho Tả Hàng quay tiếp.

Trương Cực ngồi một góc nháy mắt từ mong chờ trở nên thất vọng

Ca ca nhà cậu có lẽ không yêu cậu như cậu nghĩ.

Tả Hàng liếc mắt nhìn sang bên cạnh liền thở dài, lắc đầu. Tay bên phải lặng lẽ lần mò tìm tay ai đó mà gõ nhẹ. Trương Cực như bừng tỉnh quay qua nhìn anh trai nhà mình, khuôn mặt thất thần ban nãy lại như có tia nắng trở lại.

Anh của cậu vẫn là anh của cậu và cũng chỉ là anh của cậu.

Kẻ xui xẻo liên tục sau đó là Chu Chí Hâm khiến ông anh cả khóc không ra nước mắt. Mọi người cười ha hả chỉ có Tả Hàng và Trương Cực lặng lẽ ngồi ăn cùng hai bàn tay đan chặt mười ngón.

Vẫn cứ là lặng lẽ như vậy.

Thời gian cứ vậy mà trôi qua, chúng ta vẫn như vậy.

Trong một lần phỏng vấn cho album cuối cùng của nhóm, Trương Cực và Tả Hàng - hai thành viên còn lại chưa nhập hội có chủ được phỏng viên hỏi liệu đã có người trong lòng chưa.

Trương Cực cười nhẹ, ánh mắt tràn ngập ý vị, liếc qua bên phải trong chốc lát rồi nhanh chóng quay lại nhìn thẳng vào camera mà trả lời.

" Có một người vẫn luôn ở đầu đỉnh tim nhưng cũng chỉ có thể ở trong tim." Câu nói làm phóng viên xung quanh ồ lên một tiếng rồi cười trêu bảo ai đó đã từ chối vị diễn viên, ca sĩ đa tài này sao. Vậy mà nhận được cái lắc đầu bất đắc dĩ của cậu.

" Không phải là từ chối mà là không dám nói lời tỏ tình, em chỉ sợ nói rồi dọa người ta chạy mất đến lúc đó làm bạn cũng chẳng thể được nữa."

Trong lúc các phóng viên cùng các thành viên bận quay sang trêu chọc Trương Cực, Tả Hàng ở một bên cười nhạt trong đầu không khỏi suy nghĩ.

Tự mình đa tình không thể trách ai.

Chỉ là ở trong giới quá nhiều năm, Tả Hàng cũng chẳng phải là nhóc con sẽ thể hiện vui buồn trên mặt nữa. Ánh buồn trong mắt cứ vậy mà hòa tan nhạt nhòa rồi hóa thành hư không.

Ống kính không lâu sau đó liền chuyển qua Tả Hàng, câu hỏi được lặp lại y hệt.

" Nói sao ta chắc có lẽ là có một người trong tim và trong tim người ấy lại có một người chăng? Em nghĩ là vậy đó." Tả Hàng cười cười hướng ống kính " Có điều em vẫn luôn mong rằng trong tim người đó có thể là em."

" Em cũng mong người trong tim anh là em" Trương Cực ngồi một bên nhỏ giọng thì thầm chỉ đủ để cậu nghe thấy.

Từ sau hôm đó, nhóm nhạc chính thức tan rã, có điều Trương Cực và Tả Hàng vẫn vậy vẫn luôn ở bên nhau. Dăm bữa nửa tháng Trương Cực lại lên hotsearch hẹn hò với diễn viên này, hẹn hò với ca sĩ kia đến cuối cùng mọi thứ sẽ được dập tắt bởi bức hình hoặc video gì đó mà Trương Cực quay Tả Hàng nấu ăn, ngồi đọc kịch bản hay làm linh tinh gì đó ở căn hộ của hai người.

Có một lần một cẩu tử ác ý ghép ảnh Trương Cực với một tiểu hoa đang nổi, đằng nhà gái lại đăng bài nói bóng nói gíó càng khiến tin tức ấy chiếm hẳn gần mười cái hotsearch nhưng ngồi trên đó chưa được bao lâu thì Trương Cực đăng một video Tả Hàng vừa ngồi đọc sách vừa càm ràm về việc Trương Cực không có lịch trình liền ở nhà bám dính lấy anh.

" Trương Cực đại ca em không có lịch trình liền nhảy vào đoàn phim tìm anh chơi có phải em rảnh lắm không? Sao không đi chơi đâu đó đi đừng bám anh nữa." Tả Hàng trong video vừa càm ràm vừa gõ gõ quyển sách xuống ghế.

" Chỉ trách em thấy chơi với anh là vui nhất thôi." Tuy rằng không thể nhìn thấy mặt cậu nhưng giọng nói tràn ngập mùi khoe khoang.

" Mùi khoe khoang" ấy lan tận đến caption bài đăng " Cún con bám cười chọc giận vị nhị ca ở nhà rồi. @左航-ZH nhị ca đến đây nào."

Mỗi lần như vậy hotsearch từ tin đồn hẹn hò của Trương Cực đổi thành Cực Địa Hàng Hành. Lên thì lên như vậy, cũng chả có mấy người tin nó là thật. Chung quy quay đi quay lại hai người cứ như anh em ruột trong gia đình.

Không tiến không lùi vẫn chỉ luôn là vậy.

Kéo đến tận khi em út năm xưa - Diêu Dục Thần cũng đã kết hôn. Một lần nữa Trương Cực và Tả Hàng lại bị anh em bám đến dò hỏi.

" Hai vị đại sư nhà chúng ta định ở vậy với nhau đến hết đời đấy à? Có tin đồn hẹn hò là kéo nhau ra làm tường che. Nếu không phải quen nhau lâu như vậy chắc anh cũng tưởng hai đứa yêu nhau đấy." Chu Chí Hâm một tay đang bế nhóc con nhà mình, mở miệng chọc ghẹo.

" Không phải hai người lén lút yêu đương không nói với mọi người đó chứ?" Mục Chỉ Thừa nheo nheo mắt nhìn hai nhân vật chính, nghi ngờ hỏi.

" Aiza hai người này mà yêu nhau thì đã sớm yêu từ 20 năm trước rồi. Đợi gì đến bây giờ. Chỉ sợ giờ có yêu nhau cũng tưởng rằng mình đang yêu một phiên bản khác của mình vậy. Quá giống nhau rồi." Tô Tân Hạo lắc lắc đầu, phản bác.

" Nè Trương Cực trả lời đi. Ông dính tin đồn hẹn hò hơi nhiều rồi đấy." Trần Thiên Nhuận đẩy vai Trương Cực đứng bên cạnh thúc giục cậu trả lời.

" Nhị ca của chúng ta không phải vẫn chưa lấy sao? Em gấp gì chứ?" Trương Cực giơ hai tay đầu hàng, đẩy quả bóng lửa phỏng tay này ra cho người bên cạnh.

" Anh là nhị ca của mọi người còn em là nhị ca của anh mà nên em trước đi. Đừng hòng đẩy quả cầu lửa này qua cho anh." Tả Hàng cười khẩy.

" Aiza vậy sao? Thế em lại đành chịu ủy khuất ở cùng anh cho đến khi nhị ca nhà chúng ta thành gia lập thất rồi." Trương Cực hơi cúi xuống dụi vào cổ Tả Hàng.

"Ừ ở bên nhau."

Chúng ta sẽ ở bên nhau, cũng chỉ là ở bên cạnh nhau.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net