Rắn nhỏ và Hắc Long

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thể loại: BL, R18+, H+, Song long, tình tiết H là chính. Viết cho vui, mọi người thích thì đọc, không thì hãy bỏ qua.

---------------------------------------------------
-- 01 --
Y là một con rắn thành hình đã tu luyện được 800 năm, ở dưới vực núi hẻo lánh không tên không tuổi. Đã mấy trăm năm sống với việc hút máu và ăn thịt các loài vật nhỏ khác đến phát ngán. Lần này, y muốn thưởng thức hương vị mới lạ nên liền có chủ ý rời nhà lên trên núi tìm thức ăn. Sau khi sắp xếp ổn thỏa, y rời sơn động thân thuộc và đi dọc theo sườn núi. Vô tình, y nhìn thấy hắn, một nam nhân toàn thân đầy máu đang nằm gục dưới một hốc đá không xa. Ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt mà bản thân chưa từng thưởng thức trước đây khiến con rắn nhỏ hưng phấn đến không chịu được. Nhưng vì để tránh bị nghi ngờ là yêu quái, y vẫn điềm đạm nhẹ nhàng tiến tới, vờ như bản thân là con người bình thường đến xem người kia thế nào. Thấy hắn còn thở, nhưng khá yếu ớt, thậm chí còn không chút cảnh giác khi y đến gần. Y liền nóng hết cả người muốn ngay lặp tức hút sạch máu hắn và ăn hắn vào bụng. Nhưng nghĩ lại có hơi tiếc nuối vì lần đầu tiên y thấy một người đẹp trai đến như vậy nên liền động tâm khiêng hắn một mạch trở về sơn động của mình. Y không hề hay biết rằng, người dưới thân y chỉ đang giả vờ vô hại và quyết định không nuốt hắn vào bụng cũng cứu y một mạng nhưng lại dẫn đến sự hối hận tuột cùng của cả đời sau này.

Đặt hắn xuống giường, y liền kiểm tra hết tất thảy vết thương trên người hắn và giúp hắn xử lý vết thương. Vì lần đầu tiên giúp người nên động tác y vụng về đến mức khiến người kia chịu không nổi nữa mà mở mắt dậy. Hắn nhìn y đầy sát khí khiến tim y nhảy dựng lên nhưng vẫn dịu giọng dỗ dành:

- Công tử, ngài bị thương rất nặng. Ta chỉ giúp ngài, đau một chút nhưng cố gắng chịu đựng.

Từ lúc gặp y, hắn vẫn chưa mở mắt nhìn y, chỉ nhận thức người từ hơi thở nên không nghĩ đến người này lại ưa nhìn như vậy. Thân hình nhỏ nhắn, nước da trắng ngần, mái tóc bạch kim xõa ngang lưng, đôi mắt hơi nhếch lên kiều diễm và đôi môi nhỏ mấp máy he hé khiến hắn liền có chút động tâm với con người dường như tản ra khí tức tiên tử kia. Nhưng hắn biết, vẻ ngoài đạo mạo đó là giả vì hắn nhìn thấu được người kia là rắn thành tinh. Chỉ là chưa từng ăn thịt người nên không có mùi huyết tinh nồng nặc. Nhìn nhận người xong, hắn cũng thu lại sát ý mà trở nên bình thản, khẽ chống người ngồi dậy để thuận tiện hơn cho t kiểm tra vết thương. Nhìn hắn bộ dáng hợp tác đến thế, y mừng đến mở cờ trong bụng. Không nghĩ nam nhân này dễ nói chuyện như thế. Người đẹp, thân thể đẹp, đến khuôn mặt cảnh giác kia cũng đẹp đến mê miệt. Nhưng mà.. Có chút đáng sợ nha...

Y không chậm trễ nữa mà vừa giúp hắn rửa vết thương và lau thân thể. Tay thì thoăn thoắt nhưng đầu chỉ toàn nghĩ đến người ta đến sắp ngẩn ngơ ra rồi. Đến lúc chỉ còn thân dưới là chưa chạm đến. Y có chút mất tự nhiên nhìn hắn:

- Công tử, ngài có muốn ta giúp phần còn lại không?

Dù sao cũng là nam nhân với nhau. Cái gì hắn có, y cũng có. Nhưng vẫn cứ là thấy không thích hợp. Hắn liền lắc đầu từ chối rồi nghiêng người dựa vào vách nhắm mắt nghỉ ngơi. Y gật gù đem chậu nước và khăn đi ra ngoài dọn dẹp, liền tiện đường đi săn, sẵn tiện hái chút quả dại cho người kia. Vật lộn một hồi đói lã cả rồi nhưng y vẫn không biết có nên đem thịt về không. Đó giờ y chỉ toàn ăn sống, chẳng biết làm gì cả. Sợ hắn sinh nghi nên vụng ăn hết ở ngoài, chỉ đem về cho hắn mấy trái cây dại mà y tìm được. Về thấy người vẫn đang nhắm mắt ngủ, y không tiện làm phiền nên để phần trái cây lên cái bàn gỗ gần đó, để hắn đói thì vẫn thấy đồ ăn. Sau đó liền đi ra gần rìa sơn động lót ổ nghỉ ngơi. Y vừa quay lưng đi, hắn liền mở mắt nhìn theo bóng lưng người nọ. Gương mặt có chút sâu xa như suy nghĩ gì đó, nhưng cũng không nói gì, nhìn qua phần trái dại trên bàn đối diện có chút trầm ngâm xong cũng không để ý đến nữa mà nhắm mắt nghỉ ngơi. Hắn là một con rồng đã sống 3000 năm, vì chút sơ xuất bị lũ loài người tính kế mới rơi xuống nơi này. Chờ hắn tĩnh dưỡng xong sẽ đi tính sổ sau. Sáng hôm sau, y liền vào trong nhìn người, thấy trái cây hôm qua vẫn ở nguyên vị trí không được đụng qua mà có chút lo lắng. Liếc nhìn người vẫn đang ngủ trên giường, nhìn sắc mặt hắn đã tốt hơn nhiều, thậm chí mấy vết thương rợn người kia vậy mà đã kết vảy. Ấy thế mà y lại không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ con người có thể thần kỳ như vậy.

- Công tử không ăn trái cây sao? Ta kiếm chút thịt cho ngươi nhé?

Thấy hắn mở mắt quay qua nhìn mình xong cũng không nói gì mà quay đi nhắm mắt lại. Y chỉ đành thở dài đi ra ngoài săn thú. Người gì đâu nói một lời cũng không nói. Hắn bị câm sao? Chờ đi, ngươi khỏe lại ta sẽ hút sạch máu ngươi rồi ăn ngươi vào bụng! Thầm mắng nhiếc người trong đầu nhưng hành động lại làm trái ngược lại. Sau khi ăn no cái bụng, y giả vờ làm bẩn quần áo trắng tinh của mình mới đem 2 con thỏ rừng về.

- Công tử, ta săn được 2 con thỏ, thật vất vả lắm ta mới bắt được đó. Ta chưa từng đi săn bao giờ. Mà ta không biết phải làm gì tiếp theo. Công tử có thể tự xử lý không?

Đang nghỉ ngơi, lại bị cái con người kia quấy nhiễu mà có chút bực nhọc. Nhướng mày nhìn qua cái vẻ nhếch nhác kia. Chỉ lướt qua đã biết là giả bộ, quần áo thì nhem nhuốc do trét sình đất còn không có vệt xước hay vết thương nào. Chưa kể 2 cái lỗ to tướng trên cổ con thỏ đã đủ bán đứng cái con người ngốc nghếch kia. Hắn không tiện vạch trần sự ngu ngốc của người trước mặt mà liền xoay người đứng dậy. Tiến tới nắm lấy hai con thỏ trên tay y.

- Cảm ơn.

Lần đầu nghe thấy hắn mở miệng có chút sửng sốt. Giọng hắn trầm thấp đến lạnh lẽo nhưng vẫn cuốn hút đến lạ. Y nhanh chóng sực tỉnh lại rồi đi theo phía sau người kia nhìn xem hắn làm gì. Hắn không nhanh không chậm đi ra phía sau hang động, đến rừng trúc rồi đi thẳng đến con suối gần đó. Đến nước này rồi mà con rắn trắng kia vẫn ngẩn tò te đi theo người mà không hề nghi ngờ gì, vẫn cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ nhìn đối phương rửa sạch thỏ sau đó lột da nướng thịt. Đến khi miếng thịt thỏ đã chín thơm ngon được chìa ra trước mặt. Y mới hoảng hốt nhìn hắn, có chút dè dặt không dám nhận lấy.

- Công tử cứ ăn đi, ta ăn quả dại no rồi. Không thể ăn thêm được nữa.

Xua tay không nhận đồ, hắn thấy y từ chối cũng không câu nệ mà ăn sạch thức ăn trước ánh mắt thèm muốn nhỏ dãi của người bên cạnh. Y ngấm ngầm ghi nợ hắn trong lòng. Thứ nam nhân hẹp hòi, từ chối liền thật sự ăn hết luôn? Được, đợi đấy. Sau khi ăn xong, hắn liền uống nước suối rồi cởi đồ đi tắm. Còn y thì quay trở về sơn động. Cứ thế hai người sống cùng với nhau đã ba ngày, vết thương trên cơ thể hắn vậy mà không còn chút tì vết. Bấy giờ con rắn kia cũng đã không thể chờ đợi nổi nữa vì mùi thơm trên cơ thể nam nhân sau khi bình phục lại một thêm tăng vọt đến kì lạ. Hắn nhìn vào gương mặt đang nhìn mình với sự thèm thuồng đến sắp nhỏ nước dãi mà không biết nói lời nào, liền quay mặt đi.

- Ngày mai, ta phải đi. Cảm tạ ngươi đã giúp đỡ. Trước khi đi, sẽ đưa người một bảo vật để cảm tạ. Mong công tử sẽ nhận lấy.

Lúc này, y mới sực tỉnh ra khỏi sự thèm muốn. Mi khẽ nhíu nhẹ khi nghe hắn nói nhưng cũng chỉ cười khẽ.

- Công tử khách sáo rồi, ta bồi công tử thêm hôm nay. Không cần để trong lòng. Chỉ là chút chuyện nhỏ, không cần nhận thành ý.

Thấy hắn cũng không nói gì chỉ nhìn y một lúc rồi rời mắt nhìn lên trời. Lúc này con người bé nhỏ kia mới thu lại vẻ hiền lành mà lộ ra chút sát ý. Ha, rời đi à? Ngươi nghĩ ngươi sẽ sống được qua đêm nay sao? Haha. Y âm thầm tính kế nhưng không hề hay biết người trước mặt vẫn luôn theo dõi từng chút biểu hiện nhỏ của y. Xem ra, vật nhỏ này không yên phận rồi. Khóe môi hắn thoáng nhếch lên. Tối đó, khi trăng đã lên cao. Sơn động cũng trở nên lạnh lẽo hơn vì nhiệt độ thấp bên ngoài. Nhìn hắn đang dựa lưng ngủ say không hay biết đang có một thân ảnh đứng gần hắn từ bao giờ.

- Ha, xem kìa. Ngươi thật đơn giản. Ta đưa gì cũng nhận mà không chút đề phòng gì cả.

Lúc này, con rắn kia hưng phấn đến không khống chế được rồi. Y đã chốc thuốc hắn, khiến hắn sẽ không thể tỉnh được đêm nay. Tiến lại vuốt ve sườn mặt nam nhân, nhìn thật sâu vào gương mặt hắn như muốn khắc ghi hình hài hắn vào tâm trí. Ở cùng hắn ba ngày cũng không tính là nhiều, nhưng y có chút không nỡ xuống tay với hắn. Hắn thật sự rất đẹp. Quan trọng là, mùi vị thân thể người này thơm đến mức y không thể kiên nhẫn mỗi ngày. Chỉ muốn nhanh chóng hút khô hắn, ăn sống hắn. Nhưng lại tiếc nuối hắn, muốn giam hắn ở nơi này làm thức ăn vĩnh viễn. Nhưng mà, y biết, hắn sẽ không tình nguyện sống cùng y. Ngày mai, hắn sẽ đi, nếu không giết hắn bây giờ sẽ mất đi miếng mồi ngon thơm béo này. Y trèo lên giường, cúi đầu xuống cần cổ săn chắc kia. Hai chiếc nanh dài sắc bén không lưu tình cắm mạnh xuống cần cổ người nọ. Mùi máu tanh nồng đậm hắt lên khiến tâm trí y điên cuồng cắn mút. Thật sự là mỹ vị, một luồng năng lượng dạt dào không rõ tên từ máu nam nhân truyền thẳng xuống dạ dày y khiến y mất khống chế mà điên cuồng hút máu. Mãi ôm ấp đắm chìm trong say mê, y không hề biết rằng đôi mắt nhắm nghiền kia đã mở ra từ khi nào. Đồng tử sắc bén đỏ rực hung tợn đang chằm chằm liếc về cái đầu nhỏ đang ghim chặt dưới hõm cổ.

- A! Đau!!

Hắn không chút lưu tình nắm lấy mái tóc màu bạch kim kia kéo mạnh người ra. Nhấn thẳng đầu y xuống giường. Vì đệm bông cũng không dày nên mặt y bị đập thẳng xuống đau đớn. Cả thân hắn đều tỏa ra sát khí đè bẹp người dưới thân không để y nhúc nhích. Trong cơn mê man thì bị ăn đau đến tỉnh táo, không kịp phòng bị, tư thế úp sấp bị người khống chế. Chật vật đến đáng thương.

- Cuối cùng thì cũng lộ ra nguyên hình nhỉ? Bạch Xà?

Giọng nói lạnh lẽo như tu la quỷ tràng vang vọng khiến y hoảng hốt. Cố gắng vũng vẫy nhưng đổi lại chỉ khiến tay hắn nắm tóc y chặt đến phát đau cùng sườn mặt bị dí đến muốn nứt ra. Hai mắt y ngấn nước, cơ thể cũng run nhẹ buông lời cầu khuẩn.

- C..Công tử.. Ta.. Thật sự không có ý xấu... Xin công tử, buông tay..

Hắn nhìn người dưới thân có ý chống cự nhưng yếu thế mà có phần đắc ý. Vết thương trên cổ vẫn âm ỉ buốc nhắc nhở hắn rằng nanh y có độc. Nếu hắn là người bình thường chắc chắn đã không thể sống được đêm này. Ánh mắt tăng thêm vài phần lạnh lẽo, hắn cúi xuống áp vào người y. Hơi thở quanh quẩn bên tai y nặng nhọc.

- Ngươi nghĩ ta tin ngươi sao?

Hắn nghiêng đầu qua bên vành tai đỏ bừng kia cắn thật mạnh xuống khiến y hét toáng lên. Ngước lên nhìn tai y bị cắn bật máu toàn là những dấu răng sắc bén khiến hắn hưng phấn. Mùi máu tươi của y còn đọng lại trong miệng hắn khiến hắn càng tăng thêm tính cuồng bạo. Nọc độc của rắn tuy có thể chết người nhưng với rồng nó giống như chất kích dục khiến cơ thể hắn nóng bừng.

- Lần đầu tiên, ta thấy một con yêu quái ngu như ngươi. Không chút đề phòng, không cẩn trọng. Nếu không vì ngươi cứu ta. Ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau. Ngươi đã trong bụng ta rồi.

Một tay hắn xé toạt hết y phục y, để y trần trụi dưới con ngươi của hắn. Ánh mắt hắn điên cuồng nhìn vào thân thể ngọc ngà không tỳ vết kia. Lướt xuống đôi mông tròn căng mẩy, ẩn hiện tiểu huyệt hồng hào dưới cái khe mông khiến hắn nuốt khan một ngụm. Vì chất độc càng ngày phát tác khiến hắn cũng dễ mất khống chế hơn. Một tay đè chặt đầu y, một tay banh khe mông người nọ nhét thẳng một ngón tay vào.

- Aaaaaaaa!!!!!!! ĐAU!! ĐAU QUÁ!!!! huhu...

Không bôi trơn, nơi nhỏ bé kia chưa từng tiếp nhận dị vật bị xâm phạm mạnh bạo khiến y đau đến váng cả đầu. Chân không thể khống chế được mà ụp thẳng xuống đệm. Hai bàn tay trắng nỏn run rẩy ra sức cào cấu bàn tay cường ngạch đè đầu y. Nước mắt không thể kiểm soát mà tuông trào, thân thể run rẩy kịch liệt phản kháng. Giờ đây, y như cá nằm trên thớt mặc người bày bố. Nhưng y thật sự không muốn ăn khổ, liền mở giọng nỉ non van nài.

- Hức... Đau.. Đau quá... Hức...Làm ơn... Rút ra... Công tử..

Hắn thấy người kia khụy xuống, không hài lòng nhấc ngón tay đang bên trong tiểu huyệt y kéo lên, cưỡng ép y phải quỳ chổng. Vì cưỡng chế đâm vào nên thịt huyệt bên trong y co thắt chèn ép ngón tay hắn đến không thể di chuyển. Hắn khẽ động ma sát ngón tay lên thành vách thịt. Thấy có chút trơn nhẵn, xem ra là đường đột khiến y bị thương nhẹ. Liền không lưu tình rút mạnh ra khiến y kêu một tiếng thất thanh rồi run rẩy nằm bẹp xuống. Không hài lòng với thái độ của y, hắn giơ cao tay nện xuống bên mông phải y một cái tát mạnh khiến nó sưng đỏ lên ngay lập tức.

- Chổng lên.

Quá đau đớn vì sự rút ra đường đột của người kia nên mới không trụ được ngã phịch xuống. Còn chưa kịp nghỉ ngơi đã ăn một cái tát đau điếng bỏng rát bên mông khiến y thập phần ủy khuất mà nất nghẹn. Cố gắng trong sự run rẩy để chống chân lên nhưng vì quá chậm chạp làm hắn không hài lòng liền bị ăn thêm một cái tát chồng lên trên mông. Y nức nở thành tiếng, tay cũng không còn cào loạn người kia mà buông xuống đệm chịu thiệc. Sau khi ổn định cơ thể với tư thế nhục nhã. Hắn cũng không khó dễ nữa mà buông tay khỏi đầu y. Quan sát tiểu huyệt và hạ bộ y. Y là rắn nên cũng có hai dương vật giống hắn. Nhưng của y nhỏ bé xinh đẹp lại vì sợ hãi mà co ro ủ rủ trông rất tội nghiệp. Tiểu huyệt hồng hào giờ lại sưng đỏ hơi phồng lên như đóa hoa nhỏ, nhìn là biết bị khi dễ. Nghe tiếng thút thít văng vẳng mà hiếm khi hắn thấy động lòng đến vậy. Cố gắng kiềm chế lại thú tính, hắn ôn tồn nhấc hông y lại gần hơn. Cúi đầu xuống, hắn đưa tay banh hai cánh mông y ra, trươn đầu lưỡi liếm láp quanh tiểu huyệt nhỏ như an ủi rồi từ từ thâm nhập vào bên trong động khẩu. Lưỡi của hắn sần sùi, rất dài lại ẩm ướt, nó nóng rực cọ vào mọi ngóc ngách bên trong, tiến thẳng sâu đến điểm mẫn cảm nằm bên trong y, khiến y khẽ kêu ra tiếng. Bị gai mềm trên đầu lưỡi hắn cọ sát đưa đẩy, vừa khó chịu vừa kì lạ khiến y không biết đã cương lên từ khi nào. Cơ thể cũng không căng cứng như ban đầu mà dần thả lỏng hơn. Thấy y đã tương đối hợp tác, hắn len lỏi đẩy thêm 1 ngón tay vào trong, di chuyển xoay quanh miệng huyệt để kéo dãn cơ vòng của y ra. Sau một khoảng thời gian, y chịu không nổi nữa liền a một tiếng rồi xuất ra hai dòng tinh dịch trắng đục đặc sệt. Thoải mái đến nhũn cả eo, y nằm trườn ra, nâng cao hông trong vô thức. Hắn cũng vì thấy y đã mở đủ liền thu lại ngón tay và đầu lưỡi. Vén vạc áo qua một bên, kéo ra hai cự long to bằng bắp tay trẻ nhỏ, dài hơn hai chục centimet. Đưa tay tuốt nhẹ phần đỉnh đầu rỉ nước, bôi trơn đều cho cả hai cây dương vật của mình. Hắn liền nắm lấy hông y, đặt một cây dương vật ngay miệng huyệt y cọ cọ. Bấy giờ người bên dưới mới thấy có gì đó không ổn, chưa kịp định hịnh chuyện gì đã cảm thấy thân dưới mình truyền đến một trận đau đớn khôn siết. Cảm giác như bị xé làm đôi khiến y dãy dụa kịch liệt nhưng lực nắm hông của hắn quá chặt, luôn giữ y phải nguyên tư thế.

- ĐAU!!!! Aaaaa!!! Đ.. Đau quá!!! Đau lắm... Đừng.. Huhu... Đừng... Đ... Đối với ta như vậy mà... Huhu...

Y khóc thét lên, luôn hướng phía trước đi tới nhằm tránh thoát sự công kích nhưng lại chọc người phía trên sinh khí. Hắn buông y ra, để y chạy thoát khỏi phần đầu quy đầu khó khăn lắm mới tiến vào hết. Xong lại không lưu tình nhấc bổng y lên từ đằng sau, để y làm loạn dãy dụa dựa trên thân mình. Hai tay giữ chặt hai bắp chân y kéo căng ra, dùng sức giữ cứng y, một đường nhấn thẳng xuống cây dương vật thô to đang dựng đứng của hắn.

- AAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!

Y lại thét lên một tiếng đau đớn đến tắt quãng cả giọng. Thân thể kịch liệt run rẩy, chân chỉ muốn khép lại nhưng bị hắn giữ chặt không thể di chuyển. Hậu huyệt đáng thương bị nhồi đến rách ra chảy máu. Y đau đến không còn phân biệt được gì nữa, không ngừng nức nở van xin.

- A.... Cứu.... C.. Cứu mạng.... A... Huhu.... Chết... Chết mất...

- Ngươi thật không biết điều.

Hắn lạnh lẽo đánh gãy sự van nài của y. Tiếp tục nhấn y ngồi hẳn xuống nuốt trọn cự long của hắn. Cây còn lại thì ngạo nghễ cương cứng áp lên phía trên hai tiểu huynh đệ vì đau mà rủ rượi của y. Giờ đây mùi máu tươi phảng phất cả sơn động. Y run rẩy đến đáng thương, nước mắt nước mũi đều nhem nhuốc, bụng nhô lên một khối tròn tròn thấy rõ. Đau đến sắp chết mất rồi. Y vô lực thả người tự do trên thân hắn. Người y và hắn đều ướt đẫm mồ hôi nóng rực. Phía dưới không ngừng co rút bóp chặt cự vật hắn. Hắn nhíu mày khó chịu vì đau, buông một chân y xuống, đưa tay xoa lên điểm nổi lên trên bụng y.

- Thở đều, thả lỏng ra. Nếu ngươi không muốn ta bức ngươi lại ăn thêm một cái nữa.

Y đang không tỉnh táo, nghe lời đe dọa kia lại sợ đến không khống chế được muốn dãy dụa. Y vô thức phản kháng dù không còn bao nhiêu sức nhưng vẫn đủ để khiến cho hắn không vui. Lần này, hắn thật sự không có lý lẽ mà nhấn người y nằm chổng xuống đệm. Hắn đã luôn phải nhẫn nhịn từ lúc độc rắn phát tán. Hiện tại cũng chẳng còn bao nhiêu lý trí mà y cứ một mực không nhu thuận. Mặc kệ hậu huyệt đang bị thương vẫn chưa hề quen với kích thước khổng lồ kia, hắn chặp hai ngón tay lại cường ngạch nhấn vào trong. Y thật sự quá đau rồi, thật sự không thể tiếp tục thêm nữa. Y sẽ chết mất. Liền cố gắng cất giọng nấc nghẹn cầu xin hắn.

- Aaaa... Đừng... Ta sai....ư.. ức.... rồi... Huhu... Ta xin lỗi... Kh..không dám nữa... Hức... Đừng mà... AAAAAA!!!!

Tính khí của rồng vốn ngang ngược, mà hắn thì lại không còn tỉnh táo cho lắm. Dù y nói gì hắn cũng không mảy may thương sót. Hai ngón tay hắn như muốn trừng phạt y mà thô bạo hết nhấn, kéo, rồi dãn ra xung quanh vách tràng. Xong liền rút ra mang theo cả đường máu nhỏ xuống đệm. Nhẹ nhàng kéo ra cự long bên trong hậu huyệt chỉ chừa lại một phần ba, sau đó đưa cái thứ hai đặt ngay miệng huyệt đã được nới lỏng. Một đường song phương sáp nhập toàn bộ vào bên trong. Lần này bên dưới thật sự bị rách, cậu chỉ có thể gồng người thét lên một tiếng chói tai rồi ô ô khóc tức tưởi. Lúc này, hắn mới thật sự thỏa mãn thở hắt ra một hơi dài. Mùi máu tươi nồng đậm phản phất khiến hắn thanh tỉnh hơn một chút. Cúi nhìn người bên dưới run rẩy liên hồi, đôi mắt vô thần, khuôn mặt đỏ bừng chỉ toàn mồ hôi, nước mắt, nước mũi, nước dãi đều có hết mà có chút sót người. Gương mặt xinh đẹp giờ đây nhìn chẳng ra gì nữa rồi. Hắn thở dài thườn thượt, đưa tay nhấc người y ngồi dậy dựa lưng lên người hắn. Vật nhỏ giờ chỉ co ro ngồi ngoan trên hai cái trụ sắt kinh hồn. Bên dưới thê thảm toàn là máu và máu. Hắn đưa tay xoa lên khuôn mặt y vì khóc mà nóng hừng hực, dịu dàng cúi xuống phần tai bị cắn ban nãy của y liếm láp an ủi. Nước bọt của rồng có thể chữa thương, hắn muốn an ủi y, giúp y giảm bớt đau đớn. Xong hắn liền gục xuống vai y thở một hơi thật dài, trong lòng hỗn độn nhưng cũng không biết nói gì. Hắn kéo mặt y qua, nghiêng đầu cạy mở môi y, hắn cố ý chạm lưỡi vào nanh y để truyền cho y một lượng máu. Xong liền đợi người thích ứng mà luận động nhẹ nhàng. Sau khi được cung cấp máu. Y cũng có lại chút sức lực. Bị kéo dậy từ đau đớn hơn cả lăng trì xong dần lại thấy sung sướng đến kêu a a dưới thân hắn. Rên rỉ vui sướng mà phóng thích theo nhịp động của hắn đến khi hắn nhồi căng phồng cái bụng nhỏ của y lên toàn là tinh dịch.

Sáng hôm sau, y vẫn mê man nằm trên đệm ngủ say không biết gì. Mà hắn thì từ lúc hành sự xong đã phải cật lực dọn dẹp hiện trường, tẩy rửa cho y. Còn phải cố gắng nhẹ nhàng trị thương bên trong thân thể y. Sống đã qua 3000 năm. Chưa lần nào hắn phải làm việc gì vì bất cứ ai. Hắn đã định rời đi ngay sau khi trị thương. Nhưng nhìn những vết xanh tím trải dài trên thân thể trắng nõn kia thì lại không thể bỏ đi được. Mặc dù hắn biết đây là tự y chốc lấy nhưng hắn luôn có cảm giác bức bách không rõ tên. Thôi thì ở lại vậy, chuyện của mình, tính toán sau cũng được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net