Những nỗi niềm thương nhớ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đoản 4

Em - một thiên tài khoa học thừa hưởng trí não từ cha mẹ.

Gã - một sát thủ máu lạnh có phần điên loạn sẵn sàng giết chết bất kỳ "con mồi" nào mà gã nhắm đến.

Giữa em và gã vốn dĩ là những con người sa đọa giống nhau. Nhưng em lại chọn tìm kiếm sự tự do vĩnh hằng thoát khỏi sự giam cầm của tổ chức, còn gã lại là kẻ ngăn cản ước muốn mà em hằng mong đợi.

Gã sa đọa linh hồn bị vấy bẩn bởi quỷ dữ nhưng dẫu vậy gã sẽ không để em trở thành như gã.

Gã sẽ bảo vệ em bằng đôi cánh đen của mình, khiến em không bị vấy bẩn bởi sự tăm tối.

Nhưng dù vậy gã không thể để em rời đi mãi mãi. Gã yêu em, yêu một cách điên cuồng và luôn tìm đủ mọi cách để giữ em bên gã.

Và chính em cũng không biết từ khi nào đã sa vào câu chuyện tình ái ấy cùng gã đến mức không tìm được lối thoát.

Em đã sa đọa cùng gã nhưng chỉ mình gã bị vấy bẩn linh hồn là đủ.

Hãy thứ tha cho gã một kẻ ích kỷ đem lòng yêu nhà khoa học thiên tài....

Đoản 5

Những cơn ác mộng kéo dài hằng đêm dày vò linh hồn em trong đêm tối.

Máu...

Nước mắt...

Súng, đạn...

Người chị yêu quý...

Người em yêu...

Đùng!

Tiếng súng vang lên kết thúc tất cả...

Em mất đi người thân duy nhất cũng mất luôn người em một đời muốn kề cạnh..

Khẽ đặt tay lên trái tim, cảm thấy sao thật nhói.

Lý trí đã bảo rằng buông bỏ sao em vẫn dại khờ mà ôm chấp niệm?

Phải chăng....em và gã vốn định sẵn là như vậy?

Là tình yêu...nhưng lại yêu đến mức tan nát cõi lòng...

Đoản 6

Hắn từng hỏi người con gái ấy "Nhóc... có biết yêu là gì?"

Cô bé với mái tóc ánh hoàng hôn lại ngơ ngác mà nhìn hắn.

Hắn lại khẽ cong môi, nở nụ cười hoàn mỹ.

"Vậy nhóc có hiểu hận một người là như thế nào?"
............

Đã nhiều năm trôi qua cô bé ngày nào đã khôn lớn thành một thiếu nữ, chỉ có điều câu hỏi năm ấy dường như đã bị quên lãng.

Đến khi hồi ức đó hiện về lại là lúc cô ôm lấy xác của người đàn ông năm nào.

Mái tóc bạch kim xõa dài trên nền tuyết trắng, máu đỏ tươi thắm nhuộm cả vùng trời.

Đến bây giờ Sherry mới hiểu ra điều mà Gin nói.

Nhưng có lẽ mọi thứ đã quá muộn..

Cô từng nghĩ mình hận hắn rất nhiều...chính tay cô sẽ cướp đi mạng sống của hắn..

Vậy mà bây giờ khi linh hồn kia đang dần rời khỏi cuộc sống của cô, trong thâm tâm ấy lại chẳng len lỏi nổi một niềm vui sướng...

Gin đưa tay lau nhẹ những giọt nước mắt trên khuôn mặt đẫm lệ.

Khóe miệng hắn cong lên một nụ cười nhẹ...

Sherry tạm biệt...

Tạm biệt người con gái hắn yêu..

Thì ra có yêu mới có hận.

Cô hận hắn nhưng không thể ngăn được trái tim hướng về hắn.

Kết cục này có lẽ là tốt nhất cho tất cả chỉ là nó mãi mãi không được trọn vẹn...

Đoản 7

Cảm giác trong tim như vỡ ra từng mãnh. Hóa ra tôi mất em thật rồi...

Sherry có lẽ em vẫn nhớ lời tôi nói. Kẻ ở lại luôn gánh chịu đau thương. Đây có chăng là sự trừng phạt mà em dành cho tôi?

Nước mắt tôi hòa theo dòng máu chảy. Em nở nụ cười trông mãn nguyện làm sao? Phải chăng vì em đã thắng? Thắng kẻ sát thần tưởng chừng máu lạnh nhưng lại rơi nước mắt vì người con gái mình đem lòng thương nhớ?

Nhặt khẩu súng trên nền tuyết lạnh giá. Tôi sẽ không để em một mình nơi suối vàng lạnh lẽo. Em biết không tôi là một kẻ rất tham lam vì thế tôi chỉ có thể bước theo em rời khỏi thế giới này...

Tiếng súng một lần nữa vang lên. Linh hồn của hai kẻ si tình hòa làm một....

Đoản 8

Yêu một người có lẽ là quá khó. Với gã tình yêu chỉ đơn giản là sự chiếm hữu.

Gã từng nghĩ chỉ cần trói chặt em bên mình thì cũng đủ khiến một kẻ như gã cảm thấy thõa mãn. Nhưng rồi gã lại nhận ra bản thân ích kỷ và tham lam đến nhường nào.

Gã yêu em không chỉ thân thể mà cả trái tim em đều phải thuộc về gã. Vì thế gã vô tình tổn thương em, tổn thương người con gái gã đem lòng yêu mến.

Đến khi em tựa cánh hoa héo mòn gã mới nhận ra bản thân đã sai từ đầu.

Gã yêu em nhưng lại khiến em đau khổ...

Gã yêu em nhưng lại cướp đi người thân duy nhất trên đời này của em...

Gã yêu em nhưng cuối cùng chính gã lại khiến em một đời u sầu không lối thoát.

Có lẽ...gã sẽ buông tay để em đi về nơi em hằng mong ước.

Gã sẽ từ bỏ để chúc phúc cho em.

Chữ "yêu" này có lẽ không đủ để nói về tình cảm của gã. Chắc hẳn là gã thương em rồi!

Thương một cách chấp nhận buông tay để em hạnh phúc.

Còn gã....sẽ là một linh hồn luôn bên cạnh em. Như vậy là đủ rồi....

Đoản 9

Tội ác duy nhất của gã là đã yêu em.

Yêu một người vốn dĩ gã không bao giờ vớ tới. Thế giới của gã chỉ vỏn vẹn màu đen trầm lặng, cuộc đời em lại len lỏi tia sáng mơ mộng. Em tự do tựa cánh chim trên phương trời xa thẳm. Một ngọn cỏ ven đường như gã làm sao theo em đến cùng trời cuối biển?

Những kẻ nằm xuống dưới họng súng của gã đều là những kẻ đáng chết không đáng khoan nhượng. Những điều gã làm chưa bao giờ có hai chữ hối hận. Vì với gã đơn giản đó là chúng đáng nhận vì thế những tội ác đó bị gã cố tình nhấn chìm vào quên lãng.

Nhưng gã yêu em lại là một tội ác. Tội ác đó đã khiến em rơi vào mối tình nghiệt ngã này cùng gã. Khiến cuộc sống em lại rơi vào bóng đêm vô tận. Là gã...nợ em một đời trọn vẹn.

Đoản 10

Gã là quỷ dữ của địa ngục, em là thiên thần sa đọa của bóng đêm.

Em và gã vốn là hai cực đối lập dẫu cùng chung một tổ chức.

Gã tước đoạt mạng sống của những kẻ ngáng đường, những kẻ muốn phá đi tổ chức cho gã.

Em lại muốn rời khỏi tổ chức, đến một nơi bình yên cùng người chị yêu quý.

Đối lập, hận thù, tình cảm cấm kỵ...tất cả đều dùng để nói về em và gã.

Rốt cuộc con đường nào sẽ giải thoát cho chính em và gã?

Khi trận chiến diễn ra, em và gã một trong hai sẽ có người nằm xuống...

Đến cuối cùng dù là tình yêu thì giữa gã và em vẫn luôn có nhiều khuất mắt.

Gã là kẻ nhẫn tâm cướp đi tính mạng của người em yêu thương..

Em lại là người vô tình lấy đi trái tim và niềm tin của gã...

Tình cảm này liệu rằng sẽ đi về đâu?

Đoản 11

Hắn luôn tự tách biệt mình với cả thế giới. Chưa từng có ai chạm vào nơi sâu thẫm của hắn. Riêng em lại là một ngoại lệ đặc biệt.

Hắn tàn độc, giết người không gướm tay nhưng đôi tay ấy lại chở che em khỏi bầy quạ đen trong tổ chức. Cũng vì thế mà hắn và em càng cách xa vì vỡ lẽ hắn cũng là một trong số những con quạ ấy. Một con quạ vì cô gái nhỏ mà từ bỏ tất cả. Một con quạ vì nụ cười em trong nắng hồng mà chấp nhận phản bội lại tổ chức. Liệu sau này khi mọi chuyện kết thúc, con quạ ấy có thể bên cạnh em như những ngày thơ bé? Hắn cũng sẽ là một ngoại lệ của em như cách em trở thành ngoại lệ của hắn...

Một ngoại lệ mà hắn khắc sâu trong tim không bao giờ có thể xóa nhòa...

Đoản 12

Chưa từng ai dạy gã cách yêu một người...

Cái gã học được chỉ là cách giết chết những con mồi đang lẩn trốn.

Em là một trong số những "con mồi" của gã

Nhưng em lại là một ngoại lệ đặc biệt.

Vì chỉ riêng em là "con mồi" chết trong tình yêu của gã.

Khi em rời đi trái tim gã cũng hóa theo tro tàn

Gã yêu em...

Một lần và mãi mãi

Ánh hoàng hôn buông xuống thân xác em trong dòng máu đỏ thẵm

Tiếng súng vang lên hai con người hai nhịp đập hòa làm một

"Con mồi" của gã không cô đơn nơi hoàng tuyền lạnh lẽo

Gã sẽ đi theo bảo vệ em dẫu hóa thành quý dữ

Bởi vỡ lẽ gã yêu em

Một lần và mãi mãi....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net