Kết Thúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Anh- "
" Anh ơi, trả lời em đi. "
" Em xin lỗi, Giyuu-san. "
" Ước gì em có thể mạnh mẽ hơn. "
Gục đầu xuống. Trán chạm chán, tay cầm tay. Anh cắn chặt môi, đôi mắt kia nặng trĩu giọt lệ đau thương.
Mình không còn nghe được gì nữa, chân tay tê liệt cả rồi. Kia là bình minh, kết thúc rồi ư ... Tanjiro? Làm ơn hãy sống, Tanjiro.

...

" Này Giyuu! Giyuu! "
" Tomioka!? "

...

Chỉ là mơ? - Hay là thật?
Trận chiến ấy đã kết thúc hoàn toàn, nó đã tước đi sinh mạng của nhiều người. Những người thân, người bạn của ta đã hi sinh trên chiến trường ấy chỉ để cho nhân loại có được cuộc sống yên bình. Sau tất cả, chúng ta vẫn không thể có được nhau. Còn gì đau hơn khi người mình thương lại đi trước mình. 

...

" Chân trời phía đông hửng sáng lên thật dịu dàng, như ôm trọn cả thế giới. Giọt nắng đầu tiên, mà giọt tình cuối cùng. "

Tỉnh thức hoàn toàn bởi những tia sáng yếu ớt của nắng sớm lẻn nhảy vào phòng, gió lạnh thoang thoảng phất phơ tấm màn trắng. Khoảnh khắc ấy thật yên bình, đó là một sự thức tỉnh yên tĩnh chỉ có những con chim con bướm mới có thể cảm nhận và tiếng lá cây đung đưa bởi gió, sự yên bình đó thật choáng ngợp và cô đơn.

Trong phòng bệnh là một thanh niên vừa bị đánh thức bởi sự yên tĩnh lạ thường. Anh hai mươi mốt tuổi với mái tóc đen phủ đầy vai. Khuôn mặt bơ phờ, làn da xanh xao nhợt nhạt và trên đó là những vết sẹo mà thời gian để lại cho anh. Muộn phiền cứ chất đầy chất đầy vào trong lồng ngực, thật khó chịu. Nhìn xung quanh khiến anh chợt nhận ra, hình như anh đang tìm kiếm một thứ gì đó hay một ai đó. Nhưng không, chỉ có anh và sự yên bình nơi đây. Đôi mắt thiên thanh buồn bã ấy rơi lệ lúc nào chẳng hay.
Còn điều gì tệ hơn tình trạng của anh lúc này. Cô đơn, mệt mỏi và không một giọng nói nào khác ngoài tiếng lá cây xào xạc bên cửa sổ, vài giọt mưa lách tách trên mái nhà - âm thanh của tự nhiên. Nhưng sao không có em, bây giờ không ai có thể lấp đầy khoảng trống ấy trong tim anh.

Thật đáng sợ nếu bỗng dưng một ngày mình thức dậy và nhận ra rằng mình không có ai và không còn điều gì để chờ đợi.

Nhớ lại người xưa, nhớ lại khoảnh khắc ấy. Tuyệt đẹp làm sao. Giá như anh có thể nói lời tỏ tình vào lúc ấy để quãng thời gian trầm lắng của một tình cảm lặng câm được kết thúc. Song, đã quá muộn rồi, thật sự muộn rồi vì tình chưa kịp trao người đã chẳng còn.Năm sau anh sẽ bước sang tuổi hai mươi hai và chấm dứt cuộc đời ở tuổi hai mươi lăm. Anh muốn nhìn em trưởng thành từng ngày một nhưng cái tuổi 16 xuân xanh đẹp đẽ ấy sẽ chẳng bao giờ đến với em. Em tựa thiên thần không cánh ngự xuống trần gian này, một ngày nào đó em sẽ bung đôi cánh ấy đưa anh thoát khỏi nơi đây, đi cùng với em đến tận chân trời kia. Cảm ơn em, sự xuất hiện của em là điều tuyệt vời nhất từng đến với anh. Anh nhận ra, không phải ánh nắng nào cũng đẹp, cơn mưa nào cũng dịu nhẹ, ngọn gió nào cũng mát mẻ. Và không phải ai cũng yêu anh như em. Bầu trời trong anh là một màu đen tối mịt, của em là màu xanh hy vọng. Xin lỗi vì đã chẳng thể làm gì để em hạnh phúc vào khoảng thời gian khi em còn ở nơi này.
Qua rồi thì qua, nhớ lại thì nhớ vì quá khứ chỉ làm ta thêm buồn. Nhắc lại kỷ niệm cũ chỉ làm lòng thêm đau mà thôi.

Bây giờ chỉ còn lại sự nuối tiếc hối hận đan xen với cơn tức giận, dường như anh đang muốn trả thù kẻ đã tước em khỏi vòng tay anh. Nhưng thân dưới anh tê liệt, mất đi cánh tay thuận, tâm trí anh đang rối loạn, người anh yêu thương nhất đã ra đi và không bao giờ quay trở lại. Nên xin Người cứ lấy hết đi, lấy những người ta yêu thương, lấy đi lý trí, hơi thở của ta ... vì giờ đời ta chẳng thiết tha gì nữa.
Cắn chặt môi, chớ thây mọi thứ mà gào thét một mình vì người anh thương nhất nay đã không còn. Đôi mắt anh ngấm chìm những giọt lệ đau buồn và tuyệt vọng tột cùng.

' ... Tanjiro ... '

Trong vô thức anh nhớ được tên của người ấy, muốn thốt ra nhưng cuối cùng lại chẳng thể cất lời.

------------------


" Số phận sao nỡ trêu người ta như thế ...
Bây giờ tôi mới đau khổ nhận ra một sự thật là có những người chỉ có thể ở trong tim ta chứ không bao giờ có thể bước cùng ta đi đến cuối cuộc đời. "

 ------------------
       
   Nguyen anh
    14/3/2020

------------------


Vô cùng cảm ơn bạn vì đã đọc đến đây.
Thân ái hẹn gặp lại  vào những Fanfic khác của tôi!


(edited on 3/11/2021)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net