7.1. [ OiSuga ] One life, one love.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

| 𝐎𝐢𝐒𝐮𝐠𝐚 - 𝐋𝐨𝐯𝐞 𝐚𝐭 𝐟𝐢𝐫𝐬𝐭 𝐬𝐢𝐠𝐡𝐭 |

Nghe danh Đại Đế Vương đã lâu, cũng đã từng gặp qua. Sugawara chỉ cảm thấy anh chàng là một tên rất "hút" gái và một đội trưởng, một chuyền hai tài giỏi tuy đã bại dưới tay Ushijima nhiều lần.

Năm 18 tuổi, lần cảm nắng đầu tiên. Lần đấu tập đầu năm giữa Karasuno với Seijoh, mình và em đã nhìn thấy nhau. Vì yêu cầu của đội cho nên em không được vào sân. Lúc đó mình chỉ thấy một chiếc mèo trắng đáng yêu biết nhịn, sẵn sàng hy sinh vì đội.

Trận đấu chính thức của Aoba Johsai và Karasuno diễn ra, em vào sân thay cho số 9. Bằng ấn tượng hồi trước và chút hiểu biết ít ỏi (thực ra là chẳng biết gì) của mình về em ấy thì em ấy có vẻ là một cậu nhóc chăm chỉ và cẩn thận, trên hết là em ấy mang một cảm giác rất là dễ chịu. Và khi ánh mắt của mình và em chạm nhau, mình đã học được cách yêu một người.

Năm 19 tuổi, mình tỏ tình với em. Em đã rất bất ngờ và có chút e ngại trước lời đề nghị yêu đương của mình với em ấy. Không ngoài dự đoán, em ấy từ chối mình. Nhưng mình đã được em ấy cho mail để liên lạc. Đôi khi cả hai sẽ đi chơi và ăn tối cùng nhau. Một thời gian sau mình rời Nhật để bay đến Argentina, em đã đến tận sân bay để tiễn mình.

Năm 20 tuổi, mỗi ngày mình đều gửi vào mail em một tin nhắn mùi mẫn, thế nhưng mỗi câu em đáp lại đều rất xa cách. Trong lòng mình có chút hụt hẫng, nhưng mà điều đó chẳng thể làm tình cảm chân thành của mình dành cho em vơi bớt. Giữa năm, mình có về Nhật một khoảng thời gian ngắn mà không báo trước với em. Mình đến trường của em đứng đợi em tan, và tỏ tình em lần nữa. Trái với suy nghĩ của mình, em đã đồng ý trong tiếng cười giòn giã ngập tràn hạnh phúc của mình. Và chúng mình bắt đầu nói chuyện yêu đương ở hai nửa thế giới.

Năm 21 tuổi, mình và em vẫn nói chuyện qua mail hằng ngày. Vào một ngày qua Brazil, mình đã gặp Hinata. Hai đứa mình đã nói chuyện rất vui, rất lâu, cùng nhau ăn tối, cùng nhau chơi bóng chuyền. Qua Hinata, mình lại biết thêm về con người của em.

Năm 22 tuổi, mình lại dành kỳ nghỉ của mình về Nhật. Em đã ra tận sân bay đón mình, và tặng mình một nụ hôn nồng nhiệt ở giữa chốn đông người. Sau đó em đã dẫn mình đi chơi rất nhiều nơi. Khoảng thời gian đó thực sự rất đẹp, đẹp nhất trong cuộc đời mình và em. Đêm trước hôm mình lên chuyến bay rời Nhật, em và mình đã dành trọn cả đêm để tạo list nhạc group sessions trong spotify. Lúc mình đi ra máy bay, em đã khóc và hét lớn "Tooru, em yêu anh".

Năm 23 tuổi, list nhạc em và mình cùng nhau tạo ra vào đêm cuối cùng mình ở Nhật vẫn được đôi mình nghe. Mỗi ngày khi lời tình ca ru em vào giấc ngủ thì mình sẽ lắng nghe trong lúc chào đón bình minh lên. Buồn một nỗi, năm nay mình không về. Nửa giường của em nguội lạnh không có hơi ấm, em trách mình nhiều lắm.

Năm 24 tuổi, đầu gối mình lại đau nhức vào mỗi đêm đông. Nghe tiếng gió rít gào bên ngoài cửa sổ, mình chỉ rúc đầu vào trong chăn và xoa nắn đầu gối, cũng như gặm nhấm nỗi nhớ em da diết. Mình thèm nghe em nói, thèm nghe em hát, thèm cái giọng nói ngọt như đường của em. Mình thèm cái cách em làm nũng, giận hờn vu vơ với mình. Nhớ lắm, em à.

Năm 25 tuổi, em và mình xảy ra xích mích, cãi nhau to. Em giận mình lâu thật lâu. Đêm hôm sau, mình cầm một bó cẩm tú cầu tím đến đứng trước nhà em, nói lời xin lỗi. Em ấy từ trên lầu chạy xuống, và đặt lên trán, lên má, lên mũi mình những cái thơm thay lời xin lỗi. Và tối hôm đó, đôi mình trải qua lần đầu của nhau. Hạnh phúc đơn giản là khi cả hai đều nhận ra người kia quan trọng như thế nào để hạ cái tôi của bản thân xuống.

Năm 27 tuổi, sau khi tham gia Thế vận hội, mình đứng giữa sân vận động quốc gia cầu hôn Koushi. Lần thứ hai, mình thấy em ấy khóc. Và trước sự chúc phúc của những cầu thủ, khán giả có mặt ở đó, em trở thành người con trai của riêng mình.

Năm 30 tuổi, đôi mình kết hôn rồi. Lễ cưới tổ chức ở Miyagi - quê nhà của đôi mình. Mọi người đều đến tham dự và chúc phúc cho bọn mình. Lúc bó hoa xuyến chi điểm vài nụ hồng được ném lên trên, Sugawara đã lén lén lút lút gửi đến mình một nụ hôn gió đầy ngọt ngào.

Năm 32 tuổi, mình và em ấy quyết định nhận nuôi một cậu nhóc bé xíu xiu, đặt tên là Kousuke. Cậu nhóc rất bám em ấy, cực kì bám luôn. Thành ra mình về, đôi mình chẳng có chút riêng tư nào để "bàn luận". Có con nhỏ thật phiền, mà đáng ghét hơn là em ấy cũng bênh con chằm chặp. Mình cảm thấy bị tổn thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net