Anh yêu em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 31 tháng 08, fan của Kim Taehyung từ các nơi trên thế giới kích động chạy tới Seoul. Bởi vì ngày hôm sau, chính là buổi biểu diễn cuối cùng trong đợt worldtour của anh lần này. Từ ngày các anh lớn đi nghĩa vụ quân sự, Taehyung, Jungkook và Jimin đều được công ti cho hoạt động solo. Trong vòng một năm nay, Taehyung đã ra mắt hai album và một chuỗi concert để giao lưu tất cả các fan của mình.

Trong sân vận động Olympic Seoul, tròn năm mươi ngàn tấm vé vào cửa, từ ngày bán đầu tiên đã sạch toàn bộ.

Đối với fan bình thường, bọn họ vô cùng nuối tiếc vì hôm nay là ngày cuối Taehyung nhà mình tổ chức concert, cho nên tuyệt đối không thể bỏ qua. Mà đối với fan CP KookTae, buổi biểu diễn này càng có ý nghĩa trọng đại với bọn họ —

[ 01 tháng 09 là sinh nhật Jungkook! Đừng nói với tôi là trùng hợp! Nhất định là TaeTae cố ý lựa chọn ngày này, nhất định là vậy! ]

Ngày 01 tháng 09, buổi chiều 4 giờ, bởi vì nhân số tham gia thật sự rất nhiều, từ hiện tại các fan đã có thể vào sân.

Trong những lần concert trước đây, có rất nhiều fan tự làm các vật phẩm nho nhỏ như banner, bảng đèn, hay các lightstick, rất nhiều fan bởi vì theo Taehyung đi tham gia tất cả các buổi concert toàn cầu, nhận được không ít vật phẩm.

Nhưng lúc này, sau khi rất nhiều fan đi đến chỗ ngồi, ngoại trừ vật phẩm thường thấy, còn phát hiện một cái túi nhỏ kỳ quái. Mở túi ra nhìn, liền thấy bên trong là một tấm card có hình Taehyung và dòng chữ viết tay cùng với một lightstick hình trái tim.

“Ê, đây là cái gì? Không phải là đã có lightstick rồi sao, sao còn một cái nữa?”

“Trái tim này là màu tím hả, lightstick của Taehyung không phải thường là màu bạc sao, sao lại còn có màu tím?”

“Của cậu màu tím hả? Sao của tớ là màu trắng.”

“Chữ viết trên tấm card này là của TaeTae! Đây rốt cuộc là in hay là viết tay vậy?”

“Ôi mẹ ơi, nghề nghiệp của tôi chính là giám định chữ viết, chữ trên tấm card của tôi khẳng định không phải là in, là viết tay, hơn nữa cái này thật sự là chữ viết của Taehyung!!!”

“Không thể nào? Cậu xem của tôi xem, card của tôi có phải Taehyung viết tay không?”

Qua một phen nghiệm chứng, nhóm fan phát hiện, đám card đó đều là do Taehyung tự tay viết!

Toàn bộ sân vận động Olympic Seoul , tổng cộng năm mươi ngàn chỗ ngồi, Taehyung tự tay viết năm mươi ngàn tấm card!

“Khi tôi nói xin các bạn giúp tôi một việc, hy vọng các bạn bật đèn lightstick trái tim lên, vô cùng cám ơn các bạn. From Kim Taehyung… TaeTae nói vậy là có ý gì? Cậu ấy viết nhiều chữ như vậy, tay nhất định rất đau, mặc kệ, tôi khẳng định sẽ bật đèn.”

“Hẳn là TaeTae muốn để lại một kỷ niệm vào buổi concert cuối cùng của worldtour nhỉ? Nhưng cậu ấy cũng không cần cố ý tự mình viết tay chứ! Năm mươi ngàn tấm, làm tui đau lòng chết đi được, tui tình nguyện không cần card TaeTae viết tay, cũng không muốn cậu ấy vất vả như vậy.”

Có nhiều đau lòng hơn nữa thì sau khi concert chính thức bắt đầu, toàn bộ đều hóa thành cảm động.

Bởi vì sự kiện năm mươi ngàn tấm card viết tay lần này, độ chú ý của buổi concert lấy tốc độ mắt thường có thể thấy mà điên cuồng gia tăng. Rất nhiều fan vốn dĩ cũng không định xem trực tiếp concert, nhưng mà vì năm mươi ngàn tấm card viết tay đó, bọn họ sôi nổi mở video trực tiếp ra, theo dõi.

Chỉ mỗi Hàn Quốc, đã có hơn năm trăm ngàn người xem trực tiếp.

Nước Mỹ, có hơn hai mươi lăm ngàn người người xem trực tiếp

Nhật Bản, mười ngàn người xem trực tiếp.

Anh, chín mươi ngàn người xem trực tiếp.

Pháp…

Australia…

Việt Nam...

Ngoại trừ năm mươi ngàn khán giả hiện trường ngồi ở trong sân vận động, số fan chú ý buổi concert này gần hơn triệu người!

Hiệu quả vũ điệu lóa mắt, hiệu ứng đèn nhạc hoàng tráng,  Taehyung của bọn họ như một thiên sứ giáng trần, rồi lại như một ác ma tinh nghịch, vũ đạo đẹp mắt, giọng ca ngọt ngào, khán giả đều nắm chặt tấm card của mình, cắn răng, hai mắt rưng rưng hát theo.

Bài hát thứ nhất là «Singularity», tiếp theo là «Scenery», «Stigma»…

Bài hát của Taehyung cũng không nhiều, nhưng mỗi một bài đều là ca khúc hit, giai điệu tuyệt đẹp, dịu dàng động lòng người. Các fan giống như không biết mỏi mệt, luôn giơ cao lightstick, múa may theo tiết tấu âm nhạc.

Trong lúc đó, Taehyung cũng mấy lần làm hoạt động tương tác với fan. Cho phép fan chọn bài, anh sẽ trực tiếp biểu diễn.

Thực tế thì mở concert là một chuyện rất mệt mỏi, đến cuối cùng Taehyung ngồi trên sân khấu, chân loạng choạng, cười cười gỡ cái tai nghe. Mái tóc đen dài xoăn lại, một bên phải vuốt ra phía sau, lộ ra nửa vầng trán xinh đẹp. Anh vui vẻ cười, trong mắt có ánh sao lóe ra, cả mồ hôi trên trán cũng lộ ra vầng sáng rực rỡ dưới ánh đèn.

Lúc này, concert đã tiến hành hơn hai giờ, sắp đến kết thúc. Nhưng mà khán giả hiện trường lại không có ai cảm thấy mệt mỏi, ngược lại càng thêm hưng phấn. Số lượng người xem trực tiếp cũng không hề giảm bớt, mà vẫn ổn định gia tăng.

Chàng trai được toàn thế giới cưng chiều ấy ngồi ở trên sân khấu, nghiêm nghiêm túc túc quét mắt toàn trường, cuối cùng anh đỡ micro, dùng giọng hơi khàn khàn nhẹ cười nói: “Sắp kết thúc rồi. Nhưng nói thật, tôi thật sự còn muốn ở với các bạn thêm chốc lát, trò chuyện thêm với các bạn…”

“Taehyung ahhh!!!”

“Lần này tổ chức concert, tôi rất vui, từ một năm trước đã bắt đầu chuẩn bị cho đợt lưu diễn này, hiện tại rốt cuộc cũng đến lúc kết thúc. Cảm ơn các bạn tới Seoul nhìn tôi, nghe tôi hát, cùng tôi bên nhau."

“Bọn em muốn nghe!!! Taehyung ahhhh!!!”

Một giọt mồ hôi chảy xuôi xuống, trên màn hình lớn, giọt mồ hôi ấy làm ướt rèm mi mong manh của chàng trai. Taehyung đưa tay lau đi mồ hôi, cậu ngửa ra sau dùng hai tay chống trên sân khấu, tiếp tục nói rằng: “Tôi đã ra solo từ năm trước, đến hiện tại, đã gần một năm. Mỗi một ngày, tôi đều có rất nhiều lời muốn nói với các bạn, những lời này tôi không biết nên nói như thế nào, cũng không tìm được cơ hội nói với các bạn, ở nơi này tôi chỉ có thể đem ngàn lời vạn ngữ hội tụ thành một câu —”

“Tôi rất cảm kích, có các bạn, các bạn ở nơi đây.”

Có không ít khán giả hiện trường đều gào khóc, thậm chí có người khàn cả giọng hô tên Kim Taehyung, âm thanh kia giữa sân vận động năm mươi ngàn người vẫn có thể nghe rõ mồn một, từ đó có thể thấy họ dùng hết toàn lực hô to cỡ nào.

Mà các fan ngồi trước máy tính xem trực tiếp, không ít người cũng đã ươn ướt hốc mắt, che miệng lại khóc.

Thích người này, thật sự là chuyện tốt đẹp nhất trên thế giới.

Anh ấy cố gắng ca hát, anh ấy nghiêm túc hoàn thành tất thảy, anh ấy chưa bao giờ nói lời dư thừa vô nghĩa, chỉ dùng tác phẩm tốt nhất trả lời cho fan.

Lúc ở sân bay đón máy bay, rạng sáng sáu giờ, anh ấy sẽ không nói mình mệt mỏi, mà sẽ hỏi: “Các bạn ăn cơm chưa?”

Khi ở một show âm nhạc, anh ấy luôn quan tâm cho fan của mình: “Các bạn phải luôn chú ý an toàn nhé, mình yêu các bạn!”

Thích một người như vậy, cả đời cũng sẽ không quên.

Có lẽ người này không được tất cả mọi người trên thế giới thích, nhưng đối với họ mà nói, người này là người họ yêu nhất.

Nói xong câu đó, hốc mắt Taehyung cũng đã có chút ướt át. Anh mím chặt môi, vươn tay che khuất hai mắt mình, giống như làm vậy là có thể khiến fan không nhìn thấy nước mắt của anh. Nhưng mà hành động như vậy lại làm cho fan hiện trường càng thêm nhiệt liệt hô tên Taehyung, âm thanh dần dần hội tụ thành biển rộng, tiếng hô từng tầng từng tầng đánh vào mây xanh, toàn thế giới đều có thể nghe được cái tên đó —

“Kim Taehyung! Kim Taehyung! Kim Taehyung!”

Sau khi một tay chùi hết nước mắt, Taehyung dùng một tay chống đất, động tác nhanh nhẹn đứng lên. Hai mắt cậu ửng đỏ, cười nói: “Tuy rằng tôi không thể nói chuyện với mỗi một người, nhưng mà tôi có thể trò chuyện với vài fan, ở nơi này, giao lưu với các bạn. Hiện tại thợ chỉnh đèn sẽ tắt hết đèn toàn trường, sau đó hắn sẽ ngẫu nhiên dùng ánh đèn chiếu vào một người, tôi muốn mời fan được chiếu đi lên sân khấu, cùng tôi hát xong bài hát cuối cùng, ca khúc «A Daily Song».”

“A a a a a a a a Taehyung!! TaeTae!!!”

Ánh đèn tức khắc tắt lịm, nhóm fan kích động quơ lightstick trong tay, chờ mong mình được chọn trúng. Rốt cuộc, ánh đèn bỗng nhiên dừng lại, năm mươi ngàn người sôi nổi nhìn theo hướng ánh đèn. Chỉ thấy một fan mặc đồ thỏ con đang đứng trên lối đi giữa hàng ghế đầu, giơ cao một tấm bảng đèn.

Dường như cũng thật không ngờ mình được chọn trúng, bạn fan may mắn đó lập tức sửng sốt, một chút đáp lại cũng không có.

Taehyung khẽ cười nói: “Mời bạn fan ấy lên sân khấu.”

Dưới sự giúp đỡ của bảo vệ, bạn fan mặc đồ thỏ con liền được mời lên sân khấu. Năm mươi ngàn khán giả hiện trường cùng với hơn triệu fan xem trực tiếp đều hâm mộ ghen tỵ cắn chặt chăn, còn Taehyung thì cười gật gật đầu với bảo vệ, tiếp đó nhờ nhân viên công tác đưa một cái micro cho bạn thỏ con này.

Thỏ con vẫn luôn lặng thinh không nói gì.

Taehyung nhẹ nhàng cười, mắt phượng xinh đẹp cong thành hình trăng rằm. Rất nhiều khán giả đều kinh ngạc nhỏ giọng nghị luận: [ tui luôn cảm thấy TaeTae rất vui vẻ, hình như anh ấy thật sự rất vui đó, lần đầu tiên thấy anh ấy cười vui vẻ như vậy… ]

Bạn thỏ con không mở miệng, nhưng mà Taehyung vẫn muốn giao lưu với bạn fan may mắn này. Anh cầm micro, nghiêm nghiêm túc túc nhìn bạn thỏ con, thật lâu sau, xoay người, lại nhìn về hướng năm mươi ngàn khán giả dưới đài: “Có lẽ các bạn vẫn luôn không rõ, vì sao tôi phải viết tay năm mươi ngàn tấm card đó.”

Các fan vừa nghe lời này, lập tức trăm miệng một lời hỏi: “Vì ~ sao!”

Taehyung đầu tiên là cười cười, cuối cùng nói ra một đáp án ngoài dự đoán: “Bởi vì tôi rất áy náy.”

Dưới sân khấu nhất thời nổi lên tiếng rối loạn, tất cả mọi người đều không rõ ý của anh.

Mà nơi bị ánh đèn chiếu rọi, chàng trai tiếp tục nói: “Concert của tôi, hẳn chỉ nên tổ chức vì các bạn. Nhưng mà từ một năm trước anh quản lí nói cho tôi biết rằng muốn giúp tôi mở đợt worldtour này, tôi đã nghĩ đến một kế hoạch, cũng là từ khi đó, tôi bắt đầu viết card, viết đã gần một năm, rốt cuộc viết xong.”

“Tôi không nên dùng concert để làm chuyện này, nhưng mà tôi thật sự rất muốn nhờ các bạn giúp đỡ tôi, giúp tôi làm chuyện này. Cho nên tôi tự viết tay tấm card, là muốn nói với các bạn một tiếng xin lỗi, mong các bạn tha thứ tôi dùng việc công cho việc riêng.”

Những lời này nói xong, nhóm fan càng không hiểu ra sao.

Nhưng mà trên sân khấu, Taehyung lại dần dần thu lại nụ cười, anh trịnh trọng nhìn năm mươi ngàn fan dưới đài, khom lưng thật mạnh: “Hiện tại, tôi muốn xin các bạn giúp tôi một việc.”

『 Khi tôi nói “xin các bạn giúp tôi một việc”, xin mở lightstick lên. 』

Vừa dứt lời, đa số các fan đều chưa hoàn hồn lại. Sau khi có người đầu tiên mở lightstick hình trái tim lên, còn cao giọng hô “nhanh bật, nhanh bật”, tất cả các fan mới như chợt tỉnh từ trong mộng. Bất luận lần này Taehyung của họ muốn làm gì, bọn họ đều sẽ hỗ trợ, bởi vì anh ấy xứng đáng.

Lightstick màu tím sáng lên, lightstick màu trắng sáng lên.

Đèn ở các chỗ ngồi chỉ có hai loại này, màu trắng là nền, màu tím là chữ.

Khi một khán giả cuối cùng cũng nhanh chóng mở lightstick lên, tất cả các fan trên toàn thế nhìn dòng chữ hiện lên trên màn hình, mở to hai mắt không dám tin, mắt không hề chớp nhìn chằm chằm. Các fan xem trực tiếp đã sắp điên cuồng, mà những fan tạo ra chữ ở hiện trường lại đều đỏ bừng mắt, che miệng lại khóc to.

Trong số đó, có người chỉ là thuần fan, chưa từng nghĩ tới việc ủng hộ idol nhà mình phát triển quan hệ khác. Có người là fan CP chân chính, thường xuyên ăn đường. Nhưng hiện tại, phản ứng của họ chỉ có một: giơ cao cao trái tim trong tay, dùng sức hô lên câu nói kia —

『Jeon Jungkook, anh yêu em』

Tiếng hoan hô và tiếng khóc quanh quẩn thật lâu trên bầu trời sân vận động Seoul, các fan xem trực tiếp trên thế giới cũng che miệng lại, hoàn toàn không thốt ra được tâm tình phức tạp của mình giờ phút này.

Taehyung đứng giữa đại dương màu tím, nghiêm túc nhìn chăm chú, vẫn không hề xoay người. Nhóm fan không rõ vì sao bây giờ idol nhà mình đột nhiên công bố tình yêu, tuyên bố come out, nhưng chuyện duy nhất họ có thể làm chính là giơ cao lightstick, giúp anh việc này.

Tiếng gió từ bên tai gào thét mà qua.

Tiếng hoan hô của các fan hiện trường truyền vào tai.

Kim Taehyung đưa lưng về phía người ở đằng sau, nắm chặt ngón tay, không dám quay đầu lại nhìn một cái.

Bỗng nhiên! Anh nghe được hiện trường vang lên một trận tiếng kinh hô, anh theo bản năng quay đầu lại, ai ngờ vừa mới xoay người qua, đã bị người ôm, nụ hôn cực nóng lập tức chặn đứng những lời tiếp theo.

Con ngươi trong suốt trợn to, nhưng chậm rãi, anh nhắm hai mắt lại, ôm lấy người đó, nhiệt tình hôn trả.

Trong dòng chữ thổ lộ của năm mươi ngàn fan toàn trường, trong từng dòng chữ chúc phúc của hơn triệu fan toàn cầu.

Jungkook nóng bỏng hôn người mình yêu tha thiết, mà người kia cũng ngửa đầu đáp lại tình yêu nóng rực như lửa của cậu.

Anh vì buổi thổ lộ này, mà chuẩn bị một năm.

Anh vì buổi thổ lộ này, mà viết tay năm mươi ngàn tấm card

Yêu người này, là quyết định tuyệt vời nhất đời này của Jungkook.

Vào ngày ấy, khi cậu nhìn thấy người anh này từ trong phòng tập cười tươi mở lời chào cậu, trái tim kịch liệt nhảy lên đã cho ra đáp án tốt nhất.

Chưa bao giờ cảm ơn vận mệnh đến thế, cảm ơn vận mệnh, khiến em nhất kiến chung tình với anh.

_ The End _

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net