[ONESHOT] Khi Em Yêu Yoong |Yoonsic|

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Note:

-Fic này tặng bạn ne1102 cám ơn bạn đã theo dõi fic của mình và rất vui đc làm qen.Giữ đúng lời hứa nhé :)) hành Mều :( Mong là bạn thích fic này vì mình cũng k có ý tưởng lúc đầu chỉ vô tình đọc 1 bài báo r cảm hứng thôi ^^ Đọc vui vẻ nhé.Thân :D

-Xè đang bấn mm của 2 ảnh chỉ lắm cơ :)) <3 Vì bấn mm mới ra cái fic này đây :)) haha ^^ tin vui fic Có Quên Thật Không sắp tung chap =)) thích chưaaaa? :))

-Có lẽ fic này không hay -.- bản thân Xè thấy nvậy...=''= tâm trạnh mình dạo này ko tốt lắm >"< nên ko hay mn bỏ qa nhé ^^

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

KHI EM YÊU YOONG

-Author:Xè-

Em gặp Yoong trong một ngày nắng ấm bữa hôm ấy em đã vô tình bắt gặp người con gái có khuôn mặt hài hòa ngồi bên khung cửa kính nhìn ra khuôn viên trường.Lúc đấy em đã cứ tưởng như mình gặp một chàng hòang tử thật sự, "chàng hòang tử của lòng em".Em đã đứng đó rất lâu chỉ để nhìn Yoong đấy Yoong biết không? Và rồi không lâu sau đó em đã bắt gặp ánh mắt của Yoong nhìn em chắc lúc đó Yoong thấy lạ lắm đúng không?Người lạ đâu ra lại nhìn mình chăm chú như thế kia chứ. Em quay mặt đi để tránh ánh mắt của Yoong,quay mặt đi để không xấu hổ và cũng quay mặt đi để Yoong không thấy gương mặt em đỏ hồng từ lúc nào. Em đã hụt hẫn biết dường nào khi quay lại mà không thấy Yoong ngồi đấy nhìn em nữa. Buồn rầu quay lại định cất bước đi thì Yoong xuất hiện ngay trước mặt em. Trái tim em lúc đấy đập liên hồi không kìm lại được Yoong cười cười với em nụ cười tỏa nắng hơn bao giờ hết nụ cười mà em chưa từng được thấy được trước kia.Em yêu Yoong cũng từ lúc đó đấy Yoog biết không? Nếu ai đó nói tình yêu từ ánh nhìn đầu tiên là không sâu đậm không mặn mà thì đối với em những lời lẽ đó chỉ là biện minh là ghen tị vì chẳng phải bây giờ em và Yoong đang hạnh phúc lắm cơ mà họ đang ghen tị với chúng ta đấy Yoong à! Họ chẳng biết gì về tình yêu ngay từ ánh nhìn đầu tiên cả chẳng biết tí gì.

Yoong còn nhớ ngày Yoong nói Yoong yêu em không? Đó là một ngày mùa đông lạnh giá, ngày hôm đó Yoong đã đứng đợi em mấy tiếng đồng hồ liền chỉ để bảo Yoong yêu em ,yêu đôi mắt của em Yoong cũng bảo Yoong yêu khuôn mặt của em và điều quan trọng nhất Yoong nói Yoong yêu con người của em,yêu hết tính xấu của em,yêu những cái giận hờn vô cớ của em và yêu cả cái dáng thấp thấp lùn lùn của em nữa cơ.Lúc đó em vừa ngại vừa muốn rơi nước mắt vì xúc động có ai như Yoong không? Tỏ tình với con gái người ta mà thế đấy.Tụi mình cứ đứng với nhau dưới tuyết như thế thật lâu mà chẳng dám nói câu nào. Em thì ngượng Yoong thì cứ đưa mắt nai ra nhìn em chờ đợi câu trả lời và rồi khi em chợt nhận ra tuyết rơi đầy trên vai Yoong không biết có động lực nào thôi thúc mà em đã ôm Yoong ôm thật chặt như nếu em buông tay Yoong sẽ bay đi mất vậy. Đóa hoa hồng Yoong cầm trên tay rơi xuống Yoong chòang tay ôm lấy em vào lòng và vuốt ve không ngừng. Cho đến bây giờ khi tụi mình đã quen nhau được 3 năm nhưng em vẫn không quên được cảnh tưởng ngọt ngào ấy. Em dám cá với Yoong, Bae Yong Joon mà thấy cảnh ấy chắc chắn sẽ ghen tị với tụi mình cho xem. Vì trong phim Bản tình ca mùa đông làm gì có cảnh đẹp như vậy kia chứ,phải không Yoong?!

Khi yêu Yoong em đã rất sợ sợ sợ một ngày mất Yoong đấy Yoong hiểu cho em không? Yoong học giỏi hiền tính tình lại trẻ con khổ nỗi Yoong lại rất galăng tốt bụng với con gái chưa kể đến vẻ ngòai thư sinh thì chuyện Yoong trở thành tâm điểm của trường không phải là một điều lạ.Chỉ có điều lạ là Yoong lại yêu em là người yêu của em. Em tự thấy mình không bằng Yoong học hành cũng không bằng nét đẹp thì kém Yoong một tẹo người thì lại không cao tính tình hay dỗi khó ưa lạnh lùng. Yoong có biết cái ngày Yoong công bô người Yoong yêu là em thì hầu hết tất cả các sinh viên nữ trong trường tưởng như tận thế tới nơi rồi. Có ai nghĩ rằng một người như Yoong lại yêu một con nhỏ khó ưa như em kia chứ?! Nhiều cô theo Yoong nhiều lắm đấy biết không hả? Đẹp cũng có học giỏi cũng có tính tốt cũng có cứ bủa vây Yoong mỗi khi tụi mình đi bộ trong khuôn viên trường. Em đã cố gắng hoàn thịên bản thân mình từ cách ăn nói, vẻ bên ngòai,phong cách ăn mặc chỉ để phù hợp với Yoong.Cho người ngòai nhìn vào thấy chúng ta xứng đôi thật sự chứ không phải là "cặp đôi khập khiễng" "không xứng đôi vừa lứa'' này nọ đâu. Vì Im Yoona mà Jessica Jung phải thay đổi,thay đổi thực sự Im Yoona có biết không hả? ==

Khi em yêu Yoong em phải mua mấy chục đôi dày cao gót chỉ để cao vừa tới vai Yoong.Em đã vứt bỏ đi những đôi dép lẹp xẹp thường mà kì thật em uổng mấy đôi dép đó lắm nhưng vì mỗi khi thấy chúng em lại muốn mang mà không thèm đếm xỉa đến đôi dày cao gót nữa. Em ghét giày cao gót lắm,lắm lun đấy nhưng sau này em mới thấy chúng tiện lợi vô cùng cơ đấy.Có chúng khi hôn Yoong em không cần phải nhón chân lên nữa cũng không cần ghì đầu Yoong nữa vì như vậy Yoong sẽ không thấy tự nhiên khi hôn em.Em muốn Yoong hôn em một cách thỏai mái nhất,vì lúc đó hai tụi mình thật sự hòa quyện vào nhau thành một.Cảm giác được hôn Yoong được Yoong ôm vào lòng được Yoong xoa nhẹ mái tóc thật thích biết dường nào.Em nghiện Im Yoona hồi nào rồi không hay nhỉ.

Khi em yêu Yoong em đã phải chấp nhận cái tính ghen tuông vô điều kiện và không cần lý do của Yoong.Yoong hay ghen điều đó em biết? Nhưng có cần phải ghê gớm thế không hả?Mỗi lần Yoong giận hay ghen tuông em sợ lắm cơ đấy em thật sự không thíc Im Yoona trong những lúc đấy chút nào cả. Em còn nhớ cái lần em về muộn điện thọai để rung nên không nghe Yoong gọi lần đó bạn em-Yuri trở về nước cậu ấy rủ em đi ăn rồi đi chơi với cậu ấy như hai người bạn bình thường vì mãi mê nói chuyện mà em đã vô tình không chú ý điện thọai rung.Khi ngồi trên xe Yuri khi cậu ấy chở em về nhà em mới chợt phát hiện 29 cuộc gọi nhỡ của Yoong em thầm nghĩ khi về nhà sẽ gọi xin lỗi Yoong sau cũng được.Nhưng lần đó em đã lầm vì vốn dĩ Yuri từ nước ngòai về nên cách cư xử của cậu ấy cũng khá thỏai mái Yuri ôm em tạm biệt và dĩ nhiên em cũng vui cười ôm lại cậu ấy nhưng từ đâu ra một lực mạnh xô Yuri ngã xuống đất và giựt mạnh em lại, là Yoong là Yoong đã đánh Yuri là Yoong đã kéo em lại.Mắt Yoong lúc đó đỏ ngầu mặt lạnh tanh hình ảnh Im Yoona cười vui vẻ trong mắt em đã biến mất mà thay vào đó là một hình ảnh dữ tợn trông thật đáng sợ. Em vội can Yoong ra trước khi Yoong định nhào tới đánh Yuri. Khi đấy Yoong đã nhìn em thật lâu ánh mắt nhẹ tênh buồn bã rồi quay đi không nói một câu. Em vừa giận vừa thấy đau giận vì Yoong đã đánh người ta vô cớ không hỏi ngọn ngành sự việc không xin lỗi người ta mà lại bỏ đi như thế thà Yoong cứ nói cứ la cứ mắng lên đằng này Yoong lại bỏ đi không cho em cơ hội giải thích thanh minh gì cả. Em đã rất đau rất đau khi thấy tấm lưng gầy Yoong từ từ khuất dần tay Yoong vẫn bỏ vào túi quần thanh thản bước đi nhưng hình như những bước chân cô đơn lạnh lẽo vô cùng. Em muốn chạy lại ôm tấm lưng gầy đấy mà giải thích cho Yoong hiểu nhưng dường như có cái gì đó cản bước chân em thì phải muốn bước tới mà không được muốn chạy tới cũng không xong. Cả tuần hôm đó Yoong đã không tới tìm em, người ta không còn thấy hình ảnh Yoong lấp ló bên cửa lớp đợi em nữa, cũng không thấy cặp đôi nổi tiếng của trường bước ra từ khoa Âm nhạc nữa mà chỉ thấy bóng dáng của em bước ra mà thôi. Em nhớ Yoong nhớ không chịu nổi.Yoong như bốc hơi khỏi thế giới này vậy bình thường khi giận nhau Yoong hay an ủi em lắm cơ mà sao giờ không thấy Yoong đâu thế này. Mức giới hạn của con người có hạn và với em cũng vậy,vài ngày sau đó em đã không chịu nổi mà tới tìm Yoong ở khoa Kiến Trúc.Em chưa tới khoa của Yoong của bao giờ Yoong bảo mấy người học Kiến Trúc chẳng ai tốt đẹp mấy đâu em may mắn lắm mới gặp Yoong- cô sinh viên duy nhất của khoa Kiến Trúc và cũng là người được xem là tử tế nhất ở đây.Và đúng như lời Yoong nói em may mắn thật, em đã thất vọng biết dường nào khi nghe người ta nói Yoong đã về từ rất sớm,bước từng bước chân định rời khỏi khoa thì xui thay em lại ngã ngã một cách đau điếng chân em chảy máu từng vết xước hằng sâu lên đầu gối.Đã vậy em còn gặp mấy đứa con trai sinh viên cứ cười nhạo ngạo ngễ không thôi,chúng biết em biết rất rõ là đằng khác chúng chọc em là đồ bị bồ bỏ đồ hư hỏng này nọ,chân đã đau lại bị tụi nó nhục mạ như thế mà không làm được gì em đã khóc khóc thật nhiều em ước gì Yoong ở đó để bảo vệ em để che chở cho em. Và điều mong mỏi của em đã thành sự thật cái bóng đen xuất hiện trước mắt che tầm nhìn của em nhưng em vẫn còn nghe thấy rõ đám sinh viên ấy khép nép và xin lỗi rối rít đến chừng nào.Rồi khi bóng của tụi sinh viên ấy xa dần bóng đen ấy quay lại nhìn em em không biết lúc đó khuôn mặt Yoong biểu cảm như thế nào ánh mắt Yoong làm sao vì lúc đấy ánh nắng bỗng nhiên thật chói che mờ mắt em chỉ biết sau đó Yoong bế em trên tay miệng khẽ lẩm bẩm gì đó mà em không nghe rõ.Em nép vào người Yoong như con mèo nhỏ thật sự em rất nhớ nhớ cái hơi ấm này biết bao Yoong có nhớ em như em nhớ Yoong lúc đó không? Lúc đó mặt Yoong cáu gắt lắm Yoong cứ chau mày mãi không thôi nhưng em thích cái hình ảnh Yoong "cáu gắt" như vậy hơn là hình ảnh Yoong giận dữ trước kia. Dưới ánh nắng chói chang khuôn mặt Yoong đẹp đến lạ kỳ nét mặt trong sáng đến lạ em đã ghi nhớ hình ảnh đó tới bây giờ giây phút em không bao giờ có thể quên được. Yoong cứ liên tục nói "em ngốc""không không lại mò tới" nhưng Yoong biết không? Là em cố tình ngốc như thế để có người tới ôm em bảo vệ cho em thế đấy,là em cố tình tới để xem chỗ "chồng tương lai" mình học như thế nào trước kia em vô tâm quá mà phải không Yoong? Em đã phải ngồi aegyo nhõng nhẽo hối lỗi thanh minh với Yoong gần nửa ngày trời Yoong mới chịu tha thứ cho em đúng là cái đồ đáng ghét để con gái người ta phải hạ mình thế đấy! >< Nhờ lần đấy em mới biết Yoong "của em" ngoan lắm cơ, biết một phần lỗi của mình Yoong đã tự gọi điện xin lỗi Yuri. Người yêu em thật giỏi hết mức chịu nổi. Qua lần giận nhau đó em hiểu Yoong hơn yêu Yoong nhiều hơn và muốn làm vợ Yoong nhiều hơn.

Khi em yêu Yoong em đã phải dành cả một tháng trời để học nấu ăn đấy.Yoong vốn ham ăn mà trước giờ em không làm được gì cho Yoong ăn được cả em tệ khỏang nấu ăn lắm cơ nên giờ phải ngồi cùng Tiffany mày mò học nấu ăn -.- nấu ăn đối với em thật khó không chịu nổi. Em đã từng tưởng tượng ra một ngày khi 2 tụi mình cưới nhau mỗi lần Yoong đi làm về em sẽ nấu cơm cho Yoong ăn hạnh phúc quá đúng không :"> đó là động lực chính dẫn em tới con đường ẩm thực đấy.

Và cuối cùng........khi em yêu Yoong em đã thay đổi nhiều rất nhiều để Yoong không bận tâm tới em nhiều không lo lắng cho em nhiều nữa để chứng minh cho Yoong thấy rằng em là người lớn rồi không còn con nít nữa đâu. Em sẽ sẽ thay đổi nhiều nữa chỉ vì Yoong thôi...người bảo vệ em...người yêu em...người quan tâm em nhiều nhất trong cõi đời này.....người em yêu-yêu nhất trên thế gian này....người chồng của con em...^^ Em yêu Yoong yêu rất nhiều đó Yoong có biết không hả đồ ngốc? :)

Hạnh phúc nhất trên cuộc đời này là có Yoong,có Yoong ở bên em,có Yoong gọi em dậy vào mỗi buổi sáng,có Yoong hôn em, có Yoong che chở cho em......Cám ơn ông trời đã cho một nửa của em là Yoong là người em trao cuộc đời còn lại...Và cám ơn Yoong đã xuất hiện...... Hãy sống hạnh phúc bên nhau Yoong nhé=]

.

.

.

END.

----OoO-----

-HE rồi nhóe :)) hẹn gặp các cậu trong 1 ngày không xa :)) ^^

Thân <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#yoonsic