Mark lập dị?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jackson là Trainee của JYP Ent, cậu làngười HongJong , cậu hòa đồng, vui vẻ và rất thích làm trò con bò, nói tiếng hàn thì ngọng líu, ngọng lo khiến mọi người thấy cậu thật dễ thương và thực muốn lại gần

Mark cũng là Trainee của JYP Ent, cũng là người ngoại quốc, nhưng anh khác cậu , anh lầm lì, ít nói, cảm giác thực sự khó gần

Đôi lúc cậu đến gần anh, hỏi anh vài câu, anh thường chỉ ậm ừ, không đáp lại, cậu đã nghĩ mark chính là ĐỒ LẬP DỊ , khó gần. Cậu cũng không mấy quan tâm

Cho đến khi

Hôm đó, đến giờ ăn trưa, ở căn tin KTX thì toàn là đồ cay với đồ chua, mà cậu lại không ăn cay được, chỉ cần một chút cay thôi cậu đã muốn xì khói rồi, còn đồ chua, cậu cũng không thích lắm đâu. Bây giờ, cái cậu muốn ăn chính là mỳ phô mai kìa, cậu thích phô mai. nhưng mà bây giờ ngoài trời đang mưa, cậu ghét mưa cực kì, nhưng mà vì món mì phô mai, cậu lấy cái ô chấm bi nhỏ, đội ra quán mì sau KTX, mì ở đây vừa ngon bà chủ quán thì cực dễ thương nên cậu hay ghé ăn ở đây lắm. Vừa mở cửa quán, mùi hương như đánh thức các giác quan của cậu, bụng cứ sôi sọc sọc. Chọn chỗ ngồi gần cửa sổ vừa ý, gọi tô mì phô mai yêu thích, vừa ngồi chờ vừa chơi điện thoại, cửa mở làm chuông kêu leng keng, theo vô thức nhìn lên, Mark

Ủa , Mark cũng có đến đây ăn mì sao ? Tưởng mỗi mình biết chỗ này , phải lấy le đã

- Hey Mark - cậu nói to, lấy tay vẫy vẫy
Mark thấy cậu , đi lại ngồi đối diện

- Anh ăn gì? Tôi gọi cho

- Mỳ phô mai

- Òa, anh thích ăn mỳ phô mai sao?

- Đây là quán mỳ phô mai

- À, ừ nhỉ, BÁC JISOO CHO CON MỘT TÔ NỮA Ạ

- CÓ LIỀN - bác chủ quán hét to

Trong lúc chờ mỳ, không khí trở nên ngột ngạt hơn bao giờ hết, do quá chán, lại bản tính nói nhiều, Jackson buộc miệng, đánh bạo một câu

- Mark này, anh đã có tiền sử bị bệnh chưa ?

- Ý cậu là sao?

- À, thì là...trầm cảm đó - do đã lỡ lời rồi nên cậu triển luôn

Một cái nhăn trán đánh lại từ Mark, mồ hôi cậu tuôn ào ào

- Nếu, nếu... - cậu run run
Mark cười, cười tươi là đằng khác

Chà, cười lên cũng đẹp đó chứ

- Sao cậu lại nghĩ vậy ? Chỉ vì tôi ít nói?

- À thì, ờ

- Tôi không có tiền sử bị bệnh trầm cảm, chẳng qua là tôi sợ tiếp xúc thôi

- À, tôi hiểu rồi. Mà anh có bạn gái khi nào chưa ?

Mark nhìn Jackson không trả lời

- A, tôi...tôi chỉ tò mò thôi, không có ý gì khác đâu - cậu lại lắp bắp, thực tình cậu chỉ muốn kiểm chứng thôi mà

Mark đưa tay véo véo má cậu

- Cậu thực sự rất dễ thương đấy - Mark cười

- tôi không có dễ thương, tôi rất là nam tánh nha  - cậu giơ tay lên khoe khoe cơ bắp

- Ừ

- Tôi tưởng anh khó gần lắm chứ , Chắc anh ít bạn lắm ha?

- Ừ

- tôi làm bạn anh nha?

- Ừ

- cho tôi số điện thoại

- Ừ

- Gì ừ hoài vậy

- Thì ờ

Rồi Mark cầm lấy điện thoại Jackson bấm một hàng số

- Mì đây, mì đây -  bác chủ quán bưng hai bát mỳ nóng hổi ra

Cậu và anh. Ccậu vừa ăn vừa nói đủ thứ chuyện, anh vừa ăn vừa ậm , đôi lúc chêm vào một câu

Từ hôm đó, cậu hay gọi điện cho anh lắm , không hiểu sao luôn. Chắc vì, cậu thích thế. Rồi, thời gian trôi nhanh, hai người thân nhau hơn

Đến ngày xét tuyển debut, cậu được chọn, vui lắm chứ, vui hơn là anh cũng được chọn, tối đó cậu cùng anh uống rượu với những người được chọn khác, uống say bét bè tè le không biết đường về

Nhóm nhạc GOT7 ra đời với bảy thành viên gồm nhiều quốc tịch. các thành viên đã biết nhau nay trở nên thân hơn. Vui nhất là ở KTX GOT7, cậu với anh được chung một phòng

Là người anh lớn trong nhóm, lại là Rapper kiêm thành viên biểu diễn lộn nhào, Mark rất hay bị stress. Thường những lúc như thế, Jackson luôn là người anh tìm đến, để cậu nói những chuyện trên trời dưới biển, để anh ậm ừ những câu nói trớt quớt của cậu, để cậu chìa ra cho anh mấy viên kẹo đủ màu, để những viên kẹo ngọt ngào đó tan chảy trong miệng và trong tim của anh

Trở lại với câu hỏi "Mark có phải là người lập dị ?"
Câu trả lời là không. Anh chỉ ít nói thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net